Editor: Quỷ Quỷ

Tuy cô mặc đồ công sở màu đen, nhưng sự quyến rũ của cô là không thể che giấu.

Lại nhìn khuôn mặt kia..

Mọi người đều tròn mắt…

Gương mặt xinh đẹp kia như găm vào mắt mỗi người, khiến cho mọi người chỉ có thể nhìn một mình cô, nhìn đến thất thần! Tuyệt mỹ!

Giờ phút này mọi người đều cảm thấy bao nhiêu ngôn từ dùng để diễn tả vẻ đẹp của cô đều trở nên nhàm chán.

Đám người này đều xuất thân từ các gia đình phú quý, đã gặp qua không ít minh tinh, người con gái trước mặt, phải nói là tuyệt sắc!

Vẻ đẹp của cô thoát tục đến mức không một ai dám có suy nghĩ muốn xâm phạm.

5 giây trôi đi, đám người trong phòng họp mới hoàn hồn.

Trước ánh mắt kinh ngạc ngỡ ngàng của bọn họ, An Mộ chậm rãi đi vào phòng họp.

Thân hình gầy gò không thể át đi sự uy nghi lành lạnh toát ra từ cô, cô vừa bước vào, toàn bộ phòng họp đều có cảm giác thanh gươm sắc đã được rút ra khỏi vỏ.

Trợ lý phòng họp nuốt nước miếng, rốt cục cũng tỉnh lại, “Đường tiểu thư, mời đi bên này.”

Nói xong, anh ta kéo chiếc ghế cao nhất bên cạnh Phong Anh Hùng.

An Mộc híp mắt lại, khóe môi nhếch lên lạnh lẽo, chậm rãi bước tới.

Cô không hề biết, tư thái của cô lúc này rất giống với tên yêu nghiệt nào đó, cô đã bất tri bất giác học được sự ung dung thản nhiên của người đó, nắm thế chủ động trong tay.

Cô từng bước đi tới đứng trước mặt Phong Anh Hùng.

Nhưng, cô không ngồi xuống, mắt nhìn thẳng vào Phong Anh Hùng.

Bộ dáng khiêu khích này….

Mọi người trong phòng họp đều hít sâu một hơi.

Cô muốn Phong Anh Hùng nhường lại vị trí đó cho cô!

Trong nháy mắt, cả phòng đều lặng ngắt như tờ.

Phong Anh Hùng ngồi đó, dáng người trầm ổn, không hề có ý đứng dậy.

Trong khi An Mộc vẫn đứng bên cạnh ông, thân hình gầy gò chỉ bằng một nửa Phong Anh Hùng, nhưng khí thế lại không mảy may kém cỏi.

Hai người ở thế giằng co, Phong Anh Hùng rốt cuộc cũng lên tiếng, “Hóa ra cổ đông mới của An thị là Đường tiểu thư.”

An Mộc nhếch môi, “Không sai.”

Phong Anh Hùng gật đầu, “Đường tiểu thư muốn ngồi vị trí này?”

“Đương nhiên.”

Phong Anh Hùng chưa kịp nói gì, Phong Tư Nguyệt đã lên tiếng, “Đường tiểu thư, hiện tại có chỉ có trong tay 305% cổ phần, không có tư cách ngồi chỗ đó, ba tôi mới là cổ đông lớn nhất.”

An Mộc quay đầu nhìn Phong Tư Nguyệt, “Vậy sao?”

Phong Tử Khiêm nhìn An Mộc, trong khoảnh khắc liền ngây ngẩn.

Tuy sớm biết Đường Hạ xinh đẹp như thế nào, nhưng cho tới bây giờ cũng không ngờ phong thái này của cô lại xuất chúng như vậy.

Nhất là đôi mắt phượng kia, hôm nay cô bận trang sức trang nhã, trang điểm mắt đậm hơn một chút khiến đôi mắt rạng rỡ lấp lánh như bảo thạch.

Phong Tử Khiêm cứ ngây ngốc nhìn nữ thần của mình, hồi lâu sau mới hoàn hồn.

Đầu óc vẫn còn chưa tỉnh táo hẳn đã vui sướng nói, “Đường Hạ, dĩ nhiên là em.”

Anh lập tức đứng bật dậy đi đến bên cạnh An Mộc, bộ dáng nịnh bợ, hoàn toàn khác xa con người mới vừa rồi còn cao ngạo được người khác nịnh bợ.

Phong Tử Khiêm sung sướng nhìn cô, “Đường Hạ, hóa ra em là cổ đông của xí nghiệp An thị!”

Nói xong, ánh mắt anh sáng rực lên, “Có phải là em sợ gả cho anh sẽ chịu ấm ức cho nên đầu tư vào An thị, nắm cổ phần trong tay rồi sau này có thể ngồi chung bàn ăn với nhà anh?”

Phong Tử Khiêm bước lên nắm lấy tay cô, “Đường Hạ, em không cần phải làm như vậy, tình cảm của anh dành cho em, tuyệt đối sẽ không để cho em chịu ấm ức.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện