Editor: Tuna

Thượng Quan Vũ trong nháy mắt tựa như thể đã hiểu.

“Lão đại, vẫn là anh lợi hại nhất, anh chờ đi, không bao lâu sau tôi sẽ cho anh đáp án.”

“Không cần.”

Phong Kiêu đứng lên, trong ánh mắt lập loè ánh sáng nguy hiểm:

“Đã hiểu rồi.”

Để Thượng Quan Vũ đi tra, chính là muốn nhìn xem thực lực đối phương đến tột cùng như thế nào, nếu như cậu ta không tra được bất kì tin tức gì, chứng minh rằng thực lực của đối phương ít nhất cũng ngang tầm với anh.

Nếu như vậy, trong nước, chỉ có vài người mà thôi.

Mà trong những người này, có xung đột với anh và An Mộc, chỉ có, Hạ Tâm Băng.

Chính là…… Hạ Tâm Băng cùng Phí Đằng, sẽ không dám đối nghịch với anh như vậy, hơn nữa bọn họ cũng không có khả năng hao phí nhân lực cùng tài lực đến thế.

Trừ đi Hạ Tâm Băng, trong đầu Phong Kiêu lập tức nghĩ đến một người.

Đôi mắt anh nhíu lại, một cổ sát khí cuồn cuộn dâng trào, cho dù là ai, cũng không thể ngăn cản anh cưới An Mộc!

Những người đó, anh không tìm bọn họ, tự bọn họ lại vác xác đến tìm anh!

*

An Mộc sau khi ra khỏi phòng của Ngôn Phi Thần, liền đi đến bộ Internet, chào hỏi đám nhỏ bên kia, hơn nữa còn hẹn buổi tối cùng ăn cơm, lúc này mới đi ra, muốn đi lên tầng cao nhất tìm Phong Kiêu, nhưng lại sợ cô mạo muội lên đó sẽ bị thuộc hạ của anh bắt gặp, vì thế lấy ra di động, nên cô muốn gọi điện cho anh trước.

Điện thoại vừa mới gọi, bên ngoài liền vang lên một tràng gió.

Toàn bộ FAE, đều có thể nghe được.

An Mộc tiến đến bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, liền nhìn thấy một chiếc máy bay trực thăng, từ trên trời đáp xuống thượng của công ty!

An Mộc:……!

Dùng đầu gối để nghĩ cũng biết trực thăng này là để Phong Kiêu dùng, chỉ là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Phong Kiêu tại sao lại dùng đến trực thăng? Điện thoại đã được bắt, bên kia cực kì ồn ào, tiếng cánh quạt của trực thăng vang lên không ngừng, An Mộc lớn tiếng dò hỏi:

“Anh muốn đi đâu vậy?”

“Nước Anh.”

Đối diện Phong Kiêu trả lời:

“Vốn là cũng định nói một tiếng cho em trước, anh sẽ đi ra ngoài mấy ngày, mấy ngày này em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, cho dù đi đâu cũng phải đem theo Âu Dương Sát Sát.”

“Nga ~”

An Mộc có chút thất vọng, nhưng Phong Kiêu đột nhiên phải đi, khẳng định là có việc gấp.

“Còn có việc gì sao?”

Phong Kiêu ở đầu kia điện thoại dò hỏi.

An Mộc tâm tư đều bị chuyện anh phải đi lấp đầy rồi, đã sớm đem chuyện của Lai Bá quăng lên chín tầng mây:

“Khi nào thì anh về?”

Đối diện khẽ cười một tiếng, mặt An Mộc lập tức đỏ lên, ngữ khí này của cô, nghe cứ như là oán phụ ở khuê phòng vậy!

“Chắc là khoảng một tuần đi.”

“Được, em chờ anh.”

An Mộc ngắt điện thoại, nét ửng hồng vẫn còn đọng như làn sương trên đôi gò má cô, sau đó cô liền nhìn thấy trực thăng đậu bên ngoài khoảng 5 phút rồi bay lên, sau đó mất hút về phía chân trời.

Trong lòng An Mộc, xuất hiện một cảm giác nói không nên lời.

Phong Kiêu chính là người như vậy, nếu có việc, lập tức sẽ lên trực thăng bay mất, còn cô, cô chỉ là….một tiểu minh tinh.

Cho nên……

An Mộc nắm tay, cô nhất định phải bắt được cái vai nữ chính này của Leber, sau đó đoạt lấy danh hiệu ảnh hậu.

Tuy rằng vẫn chưa thể đứng ngang hàng với Phong Kiêu, nhưng ít nhất, chênh lệch giữa bọn họ cũng sẽ khôn lớn như vậy nữa, không phải sao?

Đến tối, An Mộc cùng mọi người trong nhóm Internet đi ăn, sau đó ai về nhà nấy, hai ngày sau, cũng không có chuyện gì quan trọng, An Mộc tuy rằng không có đóng phim, nhưng mà vẫn phải đóng một vài quảng cáo.

Buổi tối, vừa về đến nhà liền nhận được điện thoại của Hạ Thiên:

“An Mộc, có phải cô muốn đóng vai nữ chính trong phim của Lai Bá không? Như vậy tôi nói cho cô, chiều hôm nay, Lai Bá đã bí mật lựa chọn vai rồi.”

An Mộc tức khắc toàn thân cứng đờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện