Hải triều mỗi lúc càng mạnh, nước gần như tung tóe lên phía vách đá
Di Ân tiến thoái lưỡng nan, ánh mắt trùng trùng mưu kế, bánh xe lăn bắt đầu di chuyển trên đá
Nhìn thấy cô ta không hề có ý trao trả tiểu quỷ, lòng hắn như nhóm lên tia lửa nhỏ, bất an không thôi. Đôi môi mỏng hắn ghé sát tai nói vài câu với tên vệ sĩ, gật đầu nghe lệnh,một tên vệ sĩ di chuyển về phía phải vách đá, một tên di chuyển sang trái, những tên còn lại chạy lui về phía ngôi nhà gần biển
Di Ân cảnh giác cố giữ bình tĩnh đẩy chiếc xe lăn cùng tiểu Ái gần sát vách đá, chỉ tay về phía Tâm Dã
- Anh đừng hòng nghĩ cách bắt được tôi nếu không... Cô ta xoay người đưa tay lên vai Gia Ái. Cô ta vĩnh viễn nằm yên đáy biển! Ngũ quan cố gắng nhẫn nại, vết thương trên đùi phải ảnh hưởng không ít đến hắn. Giọng trầm lạnh đe dọa người phụ nữ trước mặt
- Loại đàn bà như cô dám động đến cô ấy tôi lập tức cho cô biết cô đang solo thủ đoạn với ai
Khuôn mặt tái xanh,bây giờ não cô ta không thể hoạt động thêm gì nữa, Gia Ái chính là cái phao duy nhất của cô ta, tuyệt đối phải lợi dụng Gia Ái đến khi an toàn
- Anh lập tức tránh ra nhường đường cho tôi! Nếu không tôi không chắc cánh tay tôi có thể giữ chiếc xe lăn này bao lâu..
Tâm Dã chịu đựng vết thương lui sang một bên
Ngu ngốc! Cô ta giương môi cười xảo quyệt. Đem theo tiểu Ái lướt qua người Tâm Dã liền xoay lưng lợi dụng địa hình vách đá dùng sức thật mạnh đẩy chiếc xe lăn về phía biển
- Tiện nhân! Chết đi...!!!!
- Tiểu quỷ..! Tâm Dã trợn mắt dùng sức bắt lấy Gia Ái, không kịp rồi, cái chân chết tiệt tốc độ lúc này của hắn không thể bắt lấy xe lăn.
Chiếc xe lăn mang theo tiểu Ái vô cảm lăn từng vòng từng vòng mỗi lúc một gần bờ biển, thân thể mang theo vết thương va chạm gió biển mặn chát vô tình, đôi mắt cô như chấp nhận số phận an bày nhẹ nhàng nhắm xuống
- Tiểu Quỷ!!!!
Tâm Dã dùng hết sức lao đến trước xe lăn,nghiêng người ngăn chặn bánh xe ngừng quay sát vực đá. Bánh xe va chạm mạnh vào miệng vết thương, đau nhức truyền đến đại não hắn cắn chặt răng đưa tay đỡ lấy chiếc xe theo quán tính lao về phía trước.
- Tiểu quỷ sao em lại nhìn tôi bằng ánh mắt vô tình đến vậy? Thân xác hắn thật sự không còn sức, cố gắng nặn ra nụ cười khổ sở. Hắn dùng cả tính mạng để cứu lấy cô vậy mà...đáp lại chỉ là ánh mắt vô cảm
Chứng kiến tiểu Ái không chết, Di Ân không cam tâm xoay người bỏ chạy. Lúc này hai tên thuộc hạ từ hai phía phóng như bay đến bắt giữ cô ta, đem ra sợi dây thừng trói chặt tay ả
Tâm Dã gượng đứng dậy, máu từ vết thương chảy mỗi lúc càng nhiều, đầu óc anh có chút mơ hồ, thân thể to lớn lảo đảo. Nhắm chặt mắt xua đi cơn choáng, bàn tay to lớn dịu dàng lau vết máu trên khuôn mặt cô
- Tiểu quỷ anh..
- Tâm Tổng..!!!!!
Chưa dứt câu khung cảnh trước mắt hắn bỗng tối đen, thân thể loạng choạng ngã ra phía sau.
" Rào..."
Tiếng sóng biển vỗ mạnh vào phía sau hắn, toàn thân hoàn toàn bị sóng biển nuốt chửng lấy
- Mau cứu Tâm tổng!!!!!!
Bọn vệ sĩ chạy xuống vách đá, cố gắng truy tìm bóng dáng Tâm Dã
Phía trên vách đá, một giọt nước mắt lăn dài trên má cô
- Tâm Dã..
Di Ân tiến thoái lưỡng nan, ánh mắt trùng trùng mưu kế, bánh xe lăn bắt đầu di chuyển trên đá
Nhìn thấy cô ta không hề có ý trao trả tiểu quỷ, lòng hắn như nhóm lên tia lửa nhỏ, bất an không thôi. Đôi môi mỏng hắn ghé sát tai nói vài câu với tên vệ sĩ, gật đầu nghe lệnh,một tên vệ sĩ di chuyển về phía phải vách đá, một tên di chuyển sang trái, những tên còn lại chạy lui về phía ngôi nhà gần biển
Di Ân cảnh giác cố giữ bình tĩnh đẩy chiếc xe lăn cùng tiểu Ái gần sát vách đá, chỉ tay về phía Tâm Dã
- Anh đừng hòng nghĩ cách bắt được tôi nếu không... Cô ta xoay người đưa tay lên vai Gia Ái. Cô ta vĩnh viễn nằm yên đáy biển! Ngũ quan cố gắng nhẫn nại, vết thương trên đùi phải ảnh hưởng không ít đến hắn. Giọng trầm lạnh đe dọa người phụ nữ trước mặt
- Loại đàn bà như cô dám động đến cô ấy tôi lập tức cho cô biết cô đang solo thủ đoạn với ai
Khuôn mặt tái xanh,bây giờ não cô ta không thể hoạt động thêm gì nữa, Gia Ái chính là cái phao duy nhất của cô ta, tuyệt đối phải lợi dụng Gia Ái đến khi an toàn
- Anh lập tức tránh ra nhường đường cho tôi! Nếu không tôi không chắc cánh tay tôi có thể giữ chiếc xe lăn này bao lâu..
Tâm Dã chịu đựng vết thương lui sang một bên
Ngu ngốc! Cô ta giương môi cười xảo quyệt. Đem theo tiểu Ái lướt qua người Tâm Dã liền xoay lưng lợi dụng địa hình vách đá dùng sức thật mạnh đẩy chiếc xe lăn về phía biển
- Tiện nhân! Chết đi...!!!!
- Tiểu quỷ..! Tâm Dã trợn mắt dùng sức bắt lấy Gia Ái, không kịp rồi, cái chân chết tiệt tốc độ lúc này của hắn không thể bắt lấy xe lăn.
Chiếc xe lăn mang theo tiểu Ái vô cảm lăn từng vòng từng vòng mỗi lúc một gần bờ biển, thân thể mang theo vết thương va chạm gió biển mặn chát vô tình, đôi mắt cô như chấp nhận số phận an bày nhẹ nhàng nhắm xuống
- Tiểu Quỷ!!!!
Tâm Dã dùng hết sức lao đến trước xe lăn,nghiêng người ngăn chặn bánh xe ngừng quay sát vực đá. Bánh xe va chạm mạnh vào miệng vết thương, đau nhức truyền đến đại não hắn cắn chặt răng đưa tay đỡ lấy chiếc xe theo quán tính lao về phía trước.
- Tiểu quỷ sao em lại nhìn tôi bằng ánh mắt vô tình đến vậy? Thân xác hắn thật sự không còn sức, cố gắng nặn ra nụ cười khổ sở. Hắn dùng cả tính mạng để cứu lấy cô vậy mà...đáp lại chỉ là ánh mắt vô cảm
Chứng kiến tiểu Ái không chết, Di Ân không cam tâm xoay người bỏ chạy. Lúc này hai tên thuộc hạ từ hai phía phóng như bay đến bắt giữ cô ta, đem ra sợi dây thừng trói chặt tay ả
Tâm Dã gượng đứng dậy, máu từ vết thương chảy mỗi lúc càng nhiều, đầu óc anh có chút mơ hồ, thân thể to lớn lảo đảo. Nhắm chặt mắt xua đi cơn choáng, bàn tay to lớn dịu dàng lau vết máu trên khuôn mặt cô
- Tiểu quỷ anh..
- Tâm Tổng..!!!!!
Chưa dứt câu khung cảnh trước mắt hắn bỗng tối đen, thân thể loạng choạng ngã ra phía sau.
" Rào..."
Tiếng sóng biển vỗ mạnh vào phía sau hắn, toàn thân hoàn toàn bị sóng biển nuốt chửng lấy
- Mau cứu Tâm tổng!!!!!!
Bọn vệ sĩ chạy xuống vách đá, cố gắng truy tìm bóng dáng Tâm Dã
Phía trên vách đá, một giọt nước mắt lăn dài trên má cô
- Tâm Dã..
Danh sách chương