Coffe love ~
Tần Mai Linh vẻ mặt căng thẳng vừa cầm chiếc điện thoại vừa ngó xung quanh
Phía bên đầu giây kia, một giọng nam khô khan đe dọa
- Đây là cơ hội cuối cùng cho cô, nếu còn thất bại... Âm điệu dường như hạ xuống một nốt - Diệt!
Đôi mắt ngọc cô ta sợ sệt trợn tròng, nắm chặt nắm tay phiếm môi chỉ dám thở nhẹ giọng
- Ừm
Phía sau Trần Khải bước đến, ánh mắt như không như có để tâm tùy tiện ngồi đối diện cô ta
"A" Tần Mai Linh giật mình, nhanh tay cúp máy
Hành động này khiến tâm mi Trần Khải không khỏi nhíu một cái, đôi môi mỏng cũng thuận theo hành động mà hỏi
" Chuyện gì?"
" A... Không việc gì.. " Cô ta cố giữ bình tĩnh cười như không có chuyện gì, đôi tay thon thả trắng nõn uyển chuyển cầm chai rượu vang đứng dậy rót vào hai ly trước mặt
Ánh mắt hắn vẫn điềm nhiên quan sát hành động của cô ta
Hôm nay Tần Mai Linh diện một chiếc váy trắng khoét sâu ngực, tựa như vô tình một khoảnh khắc cúi người, khiến cho nơi đẫy đà kia đập vào mắt hắn
Chau mày Trần Khải ngay lập tức quay sang chỗ khác, hắn cầm ly rượu lắc lư mở miệng
- Em tìm anh có việc gì?
- Khải...
"Ừm" âm thanh trầm vang lên đợi cô ta nói tiếp
- Anh còn yêu em không? Đôi mắt như thủy tinh long lanh, Tần Mai Linh dáng vẻ ủy khuất ngước nhìn vào mắt hắn
- Mai Linh.. Chúng ta đã là..
" Suỵt" bàn tay run run cô ta ngăn chặn hắn nói tiếp
- Khải một chút cũng không còn sao?
Câu này thật ra hắn cũng không biết trả lời như thế nào. Quá khứ, Tần Mai Linh là người con gái hắn yêu điên cuồng, nhưng hiện tại.. Tình yêu ấy lại không còn nồng nhiệt như xưa, trắng ra đã là hết thương hết nhớ... Thậm chí là yêu..cũng có thể là không còn
Trái tim hắn hiện lên một chút chua xót, rút lấy tờ khăn giấy đưa cô ta
- Mai Linh, anh yêu em đó là chuyện của quá khứ. Hiện tại anh đã có vợ, anh không thể phụ cô ấy
- Vợ? Không phải cô ta chỉ là kẻ thế thân cho em thôi sao? Cô ta....
Chưa dứt lời Tần Mai Linh đã bị ánh mắt lạnh thấu xương của Trần Khải dọa khiếp
Phẫn nộ, hắn như không lọt tai những lời vừa rồi giọng trở lại ngữ lạnh
- Tần Mai Linh em nghe kĩ đây.. Không ai là thế thân của ai cả, em là em, Tiểu Ái là tiểu Ái... Sau này em nên nói năng cẩn trọng
Hắn vậy mà nặng lời với cô ta? Trước giờ hắn chưa bao giờ như thế. Siết chặt lòng bàn tay, ngọn lửa đố kị cháy lên trong ánh mắt cô ta
Ánh mắt xoẹt qua mấy tên " chó săn " đã đến. Thuận theo kế hoạch cô ta hất tất cả ly thủy tinh cùng chai rượu xuống đất một cách tức giận
" Choang..!!"
- Tần Mai Linh.. Hắn lại không dám tin cô ta cả gan đến vậy, không xem hắn ra gì sao lại còn trong đây khách khứa đang nhìn chăm chăm vào phía họ xì xầm
Nước mắt như trữ sẵn, cô ta ủy khuất hét lớn
- KHẢI TẠI SAO ANH LẠI VÌ CON HỒ LY TINH ĐÓ MÀ ĐỐI XỬ VỚI EM NHƯ VẬY CHỨ!!!!
Tần Mai Linh vẻ mặt căng thẳng vừa cầm chiếc điện thoại vừa ngó xung quanh
Phía bên đầu giây kia, một giọng nam khô khan đe dọa
- Đây là cơ hội cuối cùng cho cô, nếu còn thất bại... Âm điệu dường như hạ xuống một nốt - Diệt!
Đôi mắt ngọc cô ta sợ sệt trợn tròng, nắm chặt nắm tay phiếm môi chỉ dám thở nhẹ giọng
- Ừm
Phía sau Trần Khải bước đến, ánh mắt như không như có để tâm tùy tiện ngồi đối diện cô ta
"A" Tần Mai Linh giật mình, nhanh tay cúp máy
Hành động này khiến tâm mi Trần Khải không khỏi nhíu một cái, đôi môi mỏng cũng thuận theo hành động mà hỏi
" Chuyện gì?"
" A... Không việc gì.. " Cô ta cố giữ bình tĩnh cười như không có chuyện gì, đôi tay thon thả trắng nõn uyển chuyển cầm chai rượu vang đứng dậy rót vào hai ly trước mặt
Ánh mắt hắn vẫn điềm nhiên quan sát hành động của cô ta
Hôm nay Tần Mai Linh diện một chiếc váy trắng khoét sâu ngực, tựa như vô tình một khoảnh khắc cúi người, khiến cho nơi đẫy đà kia đập vào mắt hắn
Chau mày Trần Khải ngay lập tức quay sang chỗ khác, hắn cầm ly rượu lắc lư mở miệng
- Em tìm anh có việc gì?
- Khải...
"Ừm" âm thanh trầm vang lên đợi cô ta nói tiếp
- Anh còn yêu em không? Đôi mắt như thủy tinh long lanh, Tần Mai Linh dáng vẻ ủy khuất ngước nhìn vào mắt hắn
- Mai Linh.. Chúng ta đã là..
" Suỵt" bàn tay run run cô ta ngăn chặn hắn nói tiếp
- Khải một chút cũng không còn sao?
Câu này thật ra hắn cũng không biết trả lời như thế nào. Quá khứ, Tần Mai Linh là người con gái hắn yêu điên cuồng, nhưng hiện tại.. Tình yêu ấy lại không còn nồng nhiệt như xưa, trắng ra đã là hết thương hết nhớ... Thậm chí là yêu..cũng có thể là không còn
Trái tim hắn hiện lên một chút chua xót, rút lấy tờ khăn giấy đưa cô ta
- Mai Linh, anh yêu em đó là chuyện của quá khứ. Hiện tại anh đã có vợ, anh không thể phụ cô ấy
- Vợ? Không phải cô ta chỉ là kẻ thế thân cho em thôi sao? Cô ta....
Chưa dứt lời Tần Mai Linh đã bị ánh mắt lạnh thấu xương của Trần Khải dọa khiếp
Phẫn nộ, hắn như không lọt tai những lời vừa rồi giọng trở lại ngữ lạnh
- Tần Mai Linh em nghe kĩ đây.. Không ai là thế thân của ai cả, em là em, Tiểu Ái là tiểu Ái... Sau này em nên nói năng cẩn trọng
Hắn vậy mà nặng lời với cô ta? Trước giờ hắn chưa bao giờ như thế. Siết chặt lòng bàn tay, ngọn lửa đố kị cháy lên trong ánh mắt cô ta
Ánh mắt xoẹt qua mấy tên " chó săn " đã đến. Thuận theo kế hoạch cô ta hất tất cả ly thủy tinh cùng chai rượu xuống đất một cách tức giận
" Choang..!!"
- Tần Mai Linh.. Hắn lại không dám tin cô ta cả gan đến vậy, không xem hắn ra gì sao lại còn trong đây khách khứa đang nhìn chăm chăm vào phía họ xì xầm
Nước mắt như trữ sẵn, cô ta ủy khuất hét lớn
- KHẢI TẠI SAO ANH LẠI VÌ CON HỒ LY TINH ĐÓ MÀ ĐỐI XỬ VỚI EM NHƯ VẬY CHỨ!!!!
Danh sách chương