Một trận hoan ái, kịch liệt như cuộc chiến tranh, Diệp Bạc Hâm thất bại giữa sàn đất chiến tích lộn xộn.

Rèm cửa không kéo lên, trong phònh hơi chút mờ mịt, trong không khí còn lượn lờ đậm mùi vị kịch liệt.

Diệp Bạc Hâm nằm trên chiếc ga trắng, bờ vai tròn trịa lộ ra bêb ngoài, cái gáy đẹp đẽ chi chít những vết hôn.

Đôi mắt cô vô hồn nhìn lên trần nhà, trên mặt còn sót lại vệt nước mắt.

Phòng tắm truyền tới âm thanh tắm gội, cách lớp thuỷ tinh mờ, có thể nhìn thấy thoáng qua cơ thể mạnh mẽ của người đàn ông, lúc ẩn lúc hiện, giống như một nửa mặt đàn tì bà.

Diệp Bạc Hâm nghe thấy tiếng cửa nhà tắm bị kéo ra, ngón tay run rẩy một lúc, lập tức quay lưng với nhà tắm.

Cô bây giờ không muốn nhìn mặt anh, trong lòng rất phiền muộn, càng không biết đối diện với anh như thế nào.

Cô là một người con gái truyền thống, muốn dâng lần đầu tiên cho người mình yêu, vì vậy cô luôn giữ mình trong sạch.

Không ngờ Tập Vị Nam lại cưỡng bức cô, nếu nói không căm hận thì là giả.

Đổi lại là bất cứ ai, cô tuyệt đối không nói hai lời, lập tức li hôn, nhưng đối với Tập Vị Nam, cô làm không được.

Thì ra cô quan tâm anh nhiều hơn cô tưởng tượng, rốt cuộc bắt đầu từ khi nào, tất cả tình cảm của cô đều đổ lên người anh.

“Được... các cậu cứ nhận trước, tôi lập tức trở về...”

Phòng khách truyền tới âm thanh Tập Vị Nam nói chuyện điện thoại, Diệp Bạc Hâm không muốn nghe lén, nhưng không tự chủ dựng tai lên.

Quay về? Diệp Bạc Hâm lạnh lẽo, cuộn chăn lại, cuối cùng là lý trí chiến thắng tình cảm, nghiến răng, cô nhắm chặt mắt giả vờ ngủ.

Quay về thì quay về, cô cũng không lấy làm lạ.

Tập Vị Nam cúp máy, lại gọi tiếp số điện thoại Quý Giản Ninh, bảo anh lập tức qua chỗ này.

Tập Vị Nam ngồi trên sô pha phòng khách, cơ thể bị ẩn trong sô pha, đôi mắt sâu nhìn vào phòng ngủ.

Anh xoa xoa lông mày của mình, điều chỉnh lại cảm xúc, rồi bước về hướng phòng ngủ, “Doanh trại có việc gấp, bây giờ anh phải nhanh chóng quay về, em trước hết hãy ở đây nghỉ ngơi, đây là chìa khóa căn hộ.”

Tập Vị Nam để chùa khoá lên đầu giường, giọng lành lạnh, “Lúc sau em ra ngoài, đặt lại mật khẩu vân tay của em.”

Diệp Bạc Hâm quay lưng lại với anh, không lên tiếng.

Khuôn mặt cô vùi trong tóc, Tập Vị Nam không thể thấy mặt cô, nhưng nhìn thấy sống lưng cô cứng lại, liền biết cô đang giả vờ ngủ, đoán rằng cô vẫn còn giận.

Tập Vị Nam nhếch môi, trên khuôn mặt đường nét rõ ràng có thể nhìn thấy một tia áy náy.

Hôm nay vốn dĩ anh không định cưỡng bức cô quan hệ, nhưng sự việc đã xảy ra rồi, anh cũng không hối hận.

“Trong thời gian này em không nên đem chuyện kết hôn của chúng ta nói cho gia đình em biết, hai ngày nay anh quay về doanh trại đem tình hình sự việc chuyển nhượng một chút, sau đó xin 2 tuần nghỉ kết hôn, đến lúc đó sẽ cùng em về nhà gặp bố mẹ em.”

Anh không phải người không có trách nhiệm, lần trước vội vàng làm giấy chứng nhận kết hôn, lại nhận nhiệm vụ, kéo dài hơn nửa tháng mới quay lại, ban đầu đã nghĩ qua rồi làm sao nói rõ với gia đình cô, bây giờ càng không thể để cô một mình đối diện với cơn thịnh nộ của người nhà được.

Sự việc là do anh gây ra, thì kết quả để anh tới gánh vác.

Không nói nhiều lời dư thừa, Tập Vị Nam như vậy liền đi.

Giống như giải quyết việc chung, anh căn bản không cảm thấy chút xấu hổ nào, đến câu xin lỗi cũng không có, Diệp Bạc Hâm tức giận đỏ cả mắt.

Vốn dĩ những giọt nước mắt đã khô, bây giờ lại tuôn ra như suối.

Anh làm sao có thể tồi tệ đến như vậy, rõ ràng là cưỡng hiếp làm nhục cô, bản thân anh lại như không có việc gì, coi cô rất dễ bị bắt nạt?

Diệp Bạc Hâm không biết nằm trên giường bao lâu, cái gối đều ướt cả rồi, mắt cô sưng lên hết suýt chút nữa là không mở mắt lên được.

Đến khi bụng cô réo lên, cố mới nhớ ra, từ sáng sớm cô đã rời khỏi nhà, bữa trưa căn bản không ăn.

Ánh sáng chói lòa của mặt trời lặn xuyên qua các khe rèm cửa, rải từng vệt vàng.

Diệp Bạc Hâm cầm lấy điện thoại, phát hiện hơn 4 giờ rồi, hít một hơi, lau khô nước mắt ở khoé mắt.

Diệp Bạc Hâm vén chăn lên, kéo tấm ga giường che cơ thể.

Trên giường một mảng lộn xộn.

Diệp Bạc Hâm đỏ mặt tim đập nhanh, nhanh chóng dịch chuyển tầm nhìn.

Một lúc sau, cô nghĩ tới một vấn đề, đều nói lần đầu tiên của con gái sẽ rơi máu đào, trong kí ức của Diệp Bạc Hâm, cô căn bản chưa từng cùng ai quan hệ, nhưng trên giường không có chỗ nào có máu?

Chẳng lẽ cô không phải lần đầu tiên?

Ý thức được tính nghiêm trọng của chuện này, Diệp Bạc Hâm đột nhiên hoảng sợ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện