- Harry? Harry! HARRY!
- Ở đây! Chuyện gì vậy? Harry hét vọng xuống khi nghe thấy tiếng người thét lên hoảng hốt. Có tiếng chân dồn dập bên ngoài cánh cửa, và Mione xông vào phòng.
- Tụi này thức dậy và không biết cậu ở đâu!
Cô ấy nói, gần đứt hơi, rồi ngoái đầu ra sau la lớn:
- Ron! Tớ tìm thấy cậu ấy rồi!
Giọng bực bội của Ron văng vẳng vọng lại từ mấy tầng lầu bên dưới.
- Tốt! Nói giùm tớ rằng cậu ta đúng là thằng cà trớn!
Harry khẽ cau đôi lông mày lại, hỏi bằng giọng chất vấn:
- 2 cậu nghĩ tớ bỏ trốn hay sao hả?
- À ừ.. Dù gì thì cậu cũng có ý định đó..
- Thế còn Daisy thì sao? Cậu ấy cũng..
- Tụi tớ nghĩ cậu ấy có thể chỉ đi tìm cậu thôi.
Mione nhún vai. Khẽ liếc nhìn tôi qua vai, Harry lãnh đạm.
- Tốt. Bạn bè thế đấy. Tớ không đáng tin tưởng bằng Daisy sao?
- Ơ.. Chỉ là.. cậu biết đấy, cái suy nghĩ đang luẩn quẩn trong đầu cậu..
- Thôi được rồi. - Harry thở dài. - Xuống ăn sáng đi. Tớ đói rồi.
* * *
Sau khi dùng xong bữa điểm tâm, tôi đăm chiêu suy nghĩ một lúc rồi cất tiếng gọi:
- Kreacher!
Có một tiếng rắc vang lên thật to. Kreacher đứng trước mặt tôi, cúi đầu chào.
- Có tôi đây, thưa tiểu thư. Người cho gọi tôi có chuyện gì ạ?
- À, ta muốn Kreacher kể về anh Regulus, có được không?
Nghe vậy, cả 3 người kia đồng loạt nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.
- Khoan, khoan, Daisy. - Harry nói một cách chán nản. - Cậu mê cái người tên Regulus, tớ không có quyền phản đối, nhưng điều đó không có nghĩa tụi tớ phải nghe cậu ca cẩm về người đó nghe chưa?
- Hừ! - Tôi bĩu môi. - Cậu chẳng biết gì cả đâu! - Đoạn, tôi lại quay sang Kreacher. - Kreacher có thể kể cho 3 người họ nghe về anh Regulus và mặt dây chuyền vàng anh ấy giao lại cho Kreacher không?
Gần như ngay lập tức, Ron ho sặc sụa, cổ họng bị nghẹn miếng đùi gà vừa ngoạm. Mione thấy thế liền vỗ vào lưng cậu vài cái cho nó trôi xuống họng Ron, mắt vẫn dán chặt vào tôi, lo lắng. Riêng Harry, cậu đờ người ra, bần thần, không nói được tiếng nào.
- Này Daisy.. Tớ có thể biết.. họ và tên đầy đủ của người tên Regulus đó?
- Regulus Arcturus Black, nếu tớ nhớ không lầm. Cậu hiểu rồi chứ, Mione?
- Vậy chẳng lẽ.. R. A. B lại chính là.. em trai của chú Sirius?
- Không sai. Chính anh ấy đã lấy đi Trường Sinh Linh Giá thật.
Harry dường như lấy lại được vẻ nhanh nhẹn. Cậu sà xuống bên cạnh Kreacher đang run run khi nhắc lại tên cậu chủ, lay lay người con gia tinh già.
- Kreacher! Bây giờ cái mặt dây chuyền vàng đó ở đâu rồi hả? Ngươi có còn giữ không?
- Ôi.. Thằng nhãi Potter đang ra mệnh lệnh cho tôi kìa.. Kreacher sẽ không bao giờ nghe lời thằng nhãi đó!
Tôi nghiêm nghị nhìn Kreacher. Nó hiểu nó phải nói sự thật. Kreacher nhắm mắt lại như thể nó không thể nào chịu nổi cái cảm xúc bị đè nén trong lòng.
- Mất rồi..
- Mất rồi?
Harry lặp lại. Sự hân hoan biến đi khỏi gương mặt 3 người kia. Con gia tinh già rùng mình, rầu rĩ nói tiếp, mắt vẫn còn nhắm nghiền.
- Mundungus Fletcher. Mundungus Fletcher đã ăn cắp hết. Tranh của tiểu thư Bella và tiểu thư Cissy, găng tay của phu nhân, huy chương Merlin đệ nhất đẳng, những cái cốc có gia huy, và.. và..
Kreacher há miệng hớp không khí. Bộ ngực lép của nó nhô lên xẹp xuống gấp gáp, rồi mắt nó mở bừng ra và thét lên một tiếng rú kinh hoàng.
* * * và cái mặt dây chuyền.. cái mặt dây chuyền của cậu chủ Regulus! Kreacher đã không làm được! Kreacher không thực hiện được mệnh lệnh của cậu chủ!
Harry phản ứng theo bản năng. Khi Kreacher nhào tới chụp cây sắt cời lửa dựng gần vỉ lò sưởi, cậu cũng lao mình nhào vô con gia tinh và đè nó nằm bẹp dưới sàn. Tiếng hét của Mione hòa lẫn vào tiếng rú của Kreacher. Tôi nhanh chóng chạy đến, ra lệnh bằng một chất giọng mạnh mẽ:
- Ngồi yên!
Khi cảm thấy con gia tinh già đã cứng đờ, Harry bèn buông nó ra. Kreacher ngồi dậy, nước mắt trào ra từ 2 con mắt lõm sâu. Harry thở phì phèo, vẫn quỳ bên cạnh con gia tinh.
- Ngươi nói mặt dây chuyền là của cậu chủ Regulus.. Vậy tại sao? Cái đó có nguồn gốc từ đâu? Cậu chủ Regulus ấy đã làm gì với nó? Ngươi có thể nói cho ta nghe tất cả những gì ngươi biết về mặt dây chuyền và mọi việc cậu chủ ngươi đã làm với mặt dây chuyền đó không?
Kreacher khẽ liếc nhìn tôi, và khi thấy tôi gật nhẹ đầu, nó co ro như 1 trái banh, úp bộ mặt ướt nhẹp vào 2 đầu gối, bắt đầu lắc lư qua lại từ sau ra trước rồi từ trước ra sau. Khi nó nói bằng cái giọng nghèn nghẹn, âm thanh vẫn nghe rõ ràng trong căn phòng khách im ắng vang vang.
- Cậu chủ Sirius bỏ đi, một sự giải thoát, bởi vì cậu ấy là 1 kẻ hư hỏng, và cách sống bừa bãi của cậu ấy đã làm tan nát trái tim bà chủ. Tuy nhiên, cậu chủ Regulus thì lại có niềm kiêu hãnh đúng đắn. Cậu biết điều gì xứng đáng với cái tên Black và phẩm giá huyết thống thuần chủng của cậu. Suốt nhiều năm trời cậu chủ nói về chúa tể hắc ám, người sẽ đưa các pháp sư ra khỏi sự trốn tránh vẫn còn kéo dài cho đến ngày hôm nay.. Khi tròn 16 tuổi, cậu chủ Regulus đi theo chúa tể. Tự hào lắm, tự hào vô cùng, hạnh phúc vô cùng khi được phục vụ.. Và một hôm, 1 năm sau ngày gia nhập, cậu chủ Regulus xuống bếp gặp Kreacher. Cậu chủ luôn luôn thích Kreacher, và cậu chủ nói.. cậu chủ nói..
Con gia tinh già lắc lư nhanh hơn bao giờ hết.
- Cậu chủ nói là chúa tể hắc ám đòi có 1 gia tinh.
- Voldemort cần 1 gia tinh à?
Harry một lần nữa lặp lại, nhìn qua Ron và Mione. Thật ra, 2 người đó cũng đang hoang mang chẳng khác gì cậu.
- Phải.. và cậu chủ tình nguyện dâng hiến Kreacher..
- E hèm! E hèm!
Tôi tằng hắng một cái rõ to.
- Không phải "dâng hiến", Kreacher. Anh Regulus lúc đó đơn giản chỉ muốn giúp ích cho chúa tể. Anh ấy không muốn từ bỏ Kreacher, hay muốn Kreacher phải chết.
- Ồ vâng.. Tiểu thư đã đúng.. Đó là 1 vinh dự, cho cậu chủ Regulus và cho cả tôi..
Kreacher lắc lư nhanh hơn, thở trong tiếng nức nở và rền rĩ:
- Thế rồi, Kreacher đi gặp chúa tể hắc ám. Chúa tể hắc ám không nói cho Kreacher biết việc sắp phải làm, và chỉ đem Kreacher đi cùng ngài đến 1 cái hang bên bờ biển. Xa hơn cái hang đó là 1 cái hang lớn nữa. Trong cái hang đó, Kreacher thấy 1 cái hồ đen.
Tóc gáy Harry dựng đứng cả lên. Có vẻ như cậu đang kết hợp hồi tưởng và tưởng tượng để hình dung cái hoàn cảnh đó.
- Có 1 chiếc thuyền.. Có 1 cái ch-chậu đựng đầy thuốc độc trên đảo.. Ch-Chúa tể hắc ám bắt Kreacher uống thứ thuốc đó..
Con gia tinh bắt đầu run rẩy từ đầu tới chân.
- Kreacher đã uống, và khi uống, Kreacher thấy những chuyện kinh khủng. Ruột gan Kreacher cháy bỏng. Kreacher thét gọi cậu chủ Regulus cứu giúp mình, Kreacher thét gọi nữ chủ nhân Black, nhưng chúa tể hắc ám chỉ cười.. Ngài bắt Kreacher uống tất cả thuốc độc đó. Ngài thả 1 cái mặt dây chuyền vô trong cái chậu rỗng và đổ thêm thuốc độc vô đầy chậu. Sau đó, chúa tể hắc ám giong buồm đi, bỏ lại Kreacher trên đảo..
Tôi như có thể thấy những sự việc đó diễn ra ngay trước mắt, hiện rõ mồn một làgương mặt trắng bệch giống như mặt rắn của Voldemort biến mất vào bóng tối, với 2 con mắt đỏ không chút xót thương cho con gia tinh đang giẫy giụa đau đớn với cái chết có thể sẽ ập đến chỉ trong phút chốc, khi nó không thể chịu đựng hơn nữa cơn khát cùng cực mà chất độc cháy bỏng đó gây ra cho nạn nhân.
Lắc lắc cái đầu, tôi gác lại ý nghĩ đó và tiếp tục lắng nghe.
- Kreacher cần nước nên đã bò tới mép đảo và uống nước hồ đen.. Rồi, những bàn tay, những bàn tay chết, thò lên khỏi mặt nước và lôi Kreacher xuống dưới mặt nước..
- Thế làm sao ngươi thoát ra?
Harry hỏi bằng giọng thì thầm. Kreacher ngẩng cái đầu xấu xí lên nhìn cậu bằng đôi mắt to đỏ quạch.
- Cậu chủ Regulus bảo Kreacher trở về.
- Ở đây! Chuyện gì vậy? Harry hét vọng xuống khi nghe thấy tiếng người thét lên hoảng hốt. Có tiếng chân dồn dập bên ngoài cánh cửa, và Mione xông vào phòng.
- Tụi này thức dậy và không biết cậu ở đâu!
Cô ấy nói, gần đứt hơi, rồi ngoái đầu ra sau la lớn:
- Ron! Tớ tìm thấy cậu ấy rồi!
Giọng bực bội của Ron văng vẳng vọng lại từ mấy tầng lầu bên dưới.
- Tốt! Nói giùm tớ rằng cậu ta đúng là thằng cà trớn!
Harry khẽ cau đôi lông mày lại, hỏi bằng giọng chất vấn:
- 2 cậu nghĩ tớ bỏ trốn hay sao hả?
- À ừ.. Dù gì thì cậu cũng có ý định đó..
- Thế còn Daisy thì sao? Cậu ấy cũng..
- Tụi tớ nghĩ cậu ấy có thể chỉ đi tìm cậu thôi.
Mione nhún vai. Khẽ liếc nhìn tôi qua vai, Harry lãnh đạm.
- Tốt. Bạn bè thế đấy. Tớ không đáng tin tưởng bằng Daisy sao?
- Ơ.. Chỉ là.. cậu biết đấy, cái suy nghĩ đang luẩn quẩn trong đầu cậu..
- Thôi được rồi. - Harry thở dài. - Xuống ăn sáng đi. Tớ đói rồi.
* * *
Sau khi dùng xong bữa điểm tâm, tôi đăm chiêu suy nghĩ một lúc rồi cất tiếng gọi:
- Kreacher!
Có một tiếng rắc vang lên thật to. Kreacher đứng trước mặt tôi, cúi đầu chào.
- Có tôi đây, thưa tiểu thư. Người cho gọi tôi có chuyện gì ạ?
- À, ta muốn Kreacher kể về anh Regulus, có được không?
Nghe vậy, cả 3 người kia đồng loạt nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.
- Khoan, khoan, Daisy. - Harry nói một cách chán nản. - Cậu mê cái người tên Regulus, tớ không có quyền phản đối, nhưng điều đó không có nghĩa tụi tớ phải nghe cậu ca cẩm về người đó nghe chưa?
- Hừ! - Tôi bĩu môi. - Cậu chẳng biết gì cả đâu! - Đoạn, tôi lại quay sang Kreacher. - Kreacher có thể kể cho 3 người họ nghe về anh Regulus và mặt dây chuyền vàng anh ấy giao lại cho Kreacher không?
Gần như ngay lập tức, Ron ho sặc sụa, cổ họng bị nghẹn miếng đùi gà vừa ngoạm. Mione thấy thế liền vỗ vào lưng cậu vài cái cho nó trôi xuống họng Ron, mắt vẫn dán chặt vào tôi, lo lắng. Riêng Harry, cậu đờ người ra, bần thần, không nói được tiếng nào.
- Này Daisy.. Tớ có thể biết.. họ và tên đầy đủ của người tên Regulus đó?
- Regulus Arcturus Black, nếu tớ nhớ không lầm. Cậu hiểu rồi chứ, Mione?
- Vậy chẳng lẽ.. R. A. B lại chính là.. em trai của chú Sirius?
- Không sai. Chính anh ấy đã lấy đi Trường Sinh Linh Giá thật.
Harry dường như lấy lại được vẻ nhanh nhẹn. Cậu sà xuống bên cạnh Kreacher đang run run khi nhắc lại tên cậu chủ, lay lay người con gia tinh già.
- Kreacher! Bây giờ cái mặt dây chuyền vàng đó ở đâu rồi hả? Ngươi có còn giữ không?
- Ôi.. Thằng nhãi Potter đang ra mệnh lệnh cho tôi kìa.. Kreacher sẽ không bao giờ nghe lời thằng nhãi đó!
Tôi nghiêm nghị nhìn Kreacher. Nó hiểu nó phải nói sự thật. Kreacher nhắm mắt lại như thể nó không thể nào chịu nổi cái cảm xúc bị đè nén trong lòng.
- Mất rồi..
- Mất rồi?
Harry lặp lại. Sự hân hoan biến đi khỏi gương mặt 3 người kia. Con gia tinh già rùng mình, rầu rĩ nói tiếp, mắt vẫn còn nhắm nghiền.
- Mundungus Fletcher. Mundungus Fletcher đã ăn cắp hết. Tranh của tiểu thư Bella và tiểu thư Cissy, găng tay của phu nhân, huy chương Merlin đệ nhất đẳng, những cái cốc có gia huy, và.. và..
Kreacher há miệng hớp không khí. Bộ ngực lép của nó nhô lên xẹp xuống gấp gáp, rồi mắt nó mở bừng ra và thét lên một tiếng rú kinh hoàng.
* * * và cái mặt dây chuyền.. cái mặt dây chuyền của cậu chủ Regulus! Kreacher đã không làm được! Kreacher không thực hiện được mệnh lệnh của cậu chủ!
Harry phản ứng theo bản năng. Khi Kreacher nhào tới chụp cây sắt cời lửa dựng gần vỉ lò sưởi, cậu cũng lao mình nhào vô con gia tinh và đè nó nằm bẹp dưới sàn. Tiếng hét của Mione hòa lẫn vào tiếng rú của Kreacher. Tôi nhanh chóng chạy đến, ra lệnh bằng một chất giọng mạnh mẽ:
- Ngồi yên!
Khi cảm thấy con gia tinh già đã cứng đờ, Harry bèn buông nó ra. Kreacher ngồi dậy, nước mắt trào ra từ 2 con mắt lõm sâu. Harry thở phì phèo, vẫn quỳ bên cạnh con gia tinh.
- Ngươi nói mặt dây chuyền là của cậu chủ Regulus.. Vậy tại sao? Cái đó có nguồn gốc từ đâu? Cậu chủ Regulus ấy đã làm gì với nó? Ngươi có thể nói cho ta nghe tất cả những gì ngươi biết về mặt dây chuyền và mọi việc cậu chủ ngươi đã làm với mặt dây chuyền đó không?
Kreacher khẽ liếc nhìn tôi, và khi thấy tôi gật nhẹ đầu, nó co ro như 1 trái banh, úp bộ mặt ướt nhẹp vào 2 đầu gối, bắt đầu lắc lư qua lại từ sau ra trước rồi từ trước ra sau. Khi nó nói bằng cái giọng nghèn nghẹn, âm thanh vẫn nghe rõ ràng trong căn phòng khách im ắng vang vang.
- Cậu chủ Sirius bỏ đi, một sự giải thoát, bởi vì cậu ấy là 1 kẻ hư hỏng, và cách sống bừa bãi của cậu ấy đã làm tan nát trái tim bà chủ. Tuy nhiên, cậu chủ Regulus thì lại có niềm kiêu hãnh đúng đắn. Cậu biết điều gì xứng đáng với cái tên Black và phẩm giá huyết thống thuần chủng của cậu. Suốt nhiều năm trời cậu chủ nói về chúa tể hắc ám, người sẽ đưa các pháp sư ra khỏi sự trốn tránh vẫn còn kéo dài cho đến ngày hôm nay.. Khi tròn 16 tuổi, cậu chủ Regulus đi theo chúa tể. Tự hào lắm, tự hào vô cùng, hạnh phúc vô cùng khi được phục vụ.. Và một hôm, 1 năm sau ngày gia nhập, cậu chủ Regulus xuống bếp gặp Kreacher. Cậu chủ luôn luôn thích Kreacher, và cậu chủ nói.. cậu chủ nói..
Con gia tinh già lắc lư nhanh hơn bao giờ hết.
- Cậu chủ nói là chúa tể hắc ám đòi có 1 gia tinh.
- Voldemort cần 1 gia tinh à?
Harry một lần nữa lặp lại, nhìn qua Ron và Mione. Thật ra, 2 người đó cũng đang hoang mang chẳng khác gì cậu.
- Phải.. và cậu chủ tình nguyện dâng hiến Kreacher..
- E hèm! E hèm!
Tôi tằng hắng một cái rõ to.
- Không phải "dâng hiến", Kreacher. Anh Regulus lúc đó đơn giản chỉ muốn giúp ích cho chúa tể. Anh ấy không muốn từ bỏ Kreacher, hay muốn Kreacher phải chết.
- Ồ vâng.. Tiểu thư đã đúng.. Đó là 1 vinh dự, cho cậu chủ Regulus và cho cả tôi..
Kreacher lắc lư nhanh hơn, thở trong tiếng nức nở và rền rĩ:
- Thế rồi, Kreacher đi gặp chúa tể hắc ám. Chúa tể hắc ám không nói cho Kreacher biết việc sắp phải làm, và chỉ đem Kreacher đi cùng ngài đến 1 cái hang bên bờ biển. Xa hơn cái hang đó là 1 cái hang lớn nữa. Trong cái hang đó, Kreacher thấy 1 cái hồ đen.
Tóc gáy Harry dựng đứng cả lên. Có vẻ như cậu đang kết hợp hồi tưởng và tưởng tượng để hình dung cái hoàn cảnh đó.
- Có 1 chiếc thuyền.. Có 1 cái ch-chậu đựng đầy thuốc độc trên đảo.. Ch-Chúa tể hắc ám bắt Kreacher uống thứ thuốc đó..
Con gia tinh bắt đầu run rẩy từ đầu tới chân.
- Kreacher đã uống, và khi uống, Kreacher thấy những chuyện kinh khủng. Ruột gan Kreacher cháy bỏng. Kreacher thét gọi cậu chủ Regulus cứu giúp mình, Kreacher thét gọi nữ chủ nhân Black, nhưng chúa tể hắc ám chỉ cười.. Ngài bắt Kreacher uống tất cả thuốc độc đó. Ngài thả 1 cái mặt dây chuyền vô trong cái chậu rỗng và đổ thêm thuốc độc vô đầy chậu. Sau đó, chúa tể hắc ám giong buồm đi, bỏ lại Kreacher trên đảo..
Tôi như có thể thấy những sự việc đó diễn ra ngay trước mắt, hiện rõ mồn một làgương mặt trắng bệch giống như mặt rắn của Voldemort biến mất vào bóng tối, với 2 con mắt đỏ không chút xót thương cho con gia tinh đang giẫy giụa đau đớn với cái chết có thể sẽ ập đến chỉ trong phút chốc, khi nó không thể chịu đựng hơn nữa cơn khát cùng cực mà chất độc cháy bỏng đó gây ra cho nạn nhân.
Lắc lắc cái đầu, tôi gác lại ý nghĩ đó và tiếp tục lắng nghe.
- Kreacher cần nước nên đã bò tới mép đảo và uống nước hồ đen.. Rồi, những bàn tay, những bàn tay chết, thò lên khỏi mặt nước và lôi Kreacher xuống dưới mặt nước..
- Thế làm sao ngươi thoát ra?
Harry hỏi bằng giọng thì thầm. Kreacher ngẩng cái đầu xấu xí lên nhìn cậu bằng đôi mắt to đỏ quạch.
- Cậu chủ Regulus bảo Kreacher trở về.
Danh sách chương