- Tỷ không biết đâu, lúc đó Bộ Lĩnh ca ca vô cùng oai phong a. Huynh ấy đi ra, trừng mắt một cái là Đại Trưởng Lão Ngũ Lão Tinh lăn ra chết. Tứ Trưởng Lão đầu rơi xuống đất, Tam Trưởng Lão sợ quá cũng thăng luôn. Còn lại hai người thì bỏ chạy a. - Tiểu Cơ Nhi đang ba hoa chích chòe với Như Hoa. Cô bé nói liên tục, nước miếng văng tung tóe.

Như Hoa há hốc mồm, lúc đó nàng còn đang bất tỉnh nên không biết uẩn khúc trong đó. Đinh Bộ Lĩnh bật cười:

- Hoa tỷ đừng nghe Tiểu Cơ Nhi nói bậy, đệ nào có được như vậy.

Tiểu Xảo liếc nhìn thiếu niên Bộ Lĩnh, rầu rĩ thầm nghĩ:

- Tên đầu heo này thật đáng sợ. - Nàng lại nhìn sang Lạc Vũ - Tên đầu heo lớn này lại càng đáng sợ, ta nhận ra thanh đao của hắn, là Huyết sát Tu La Đao. - Nàng lại nhìn sang Như Hoa - Vị tỷ tỷ này còn sở hữu một trong Thập Nhãn, Thiên Phượng Chi Nhãn, lại còn là Nhân Tộc Hoàng Tộc. Ta muốn về nhà, hu hu hu...

Bây giờ đã là sáng ngày hôm sau. Mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa. Cuộc ám toán của Trần Gia tuyên bố thất bại thảm hại. Chắc chắn chuyện này khi đồn ra ngoài sẽ gây nên sống gió cực lớn không chỉ trong nội bộ Trần Gia, mà còn ảnh hưởng đến các thế lực lớn như Cửu Đại Gia Tộc, Hoàng Tộc. Thậm chí Nhất Tháp, Nhị Bảo, Tứ Sơn Trang là những địa phương ẩn thế cũng sẽ bị kinh động.

Đoàn xe giờ đã tăng thêm một vị cao thủ là Đoạt Mệnh Tiễn Ngô Xương Văn, còn Nguyễn Bặc đã mất tích từ sau đại chiến tối qua. Thiếu niên Bộ Lĩnh nói rằng Nguyễn Bặc cần sắp xếp vài thứ nên sẽ đuổi theo mọi người sau. Người đánh xe giờ là Ngô Vân, còn Lạc Phi vẫn vắt vẻo trên Đại Hắc như mọi khi.

- Tiểu Vân Vân, ngươi nói xem làm thế nào mà Bộ Lĩnh ca ca có thể làm cho Nhị Trưởng Lão và Ngũ Trưởng Lão phản bội Trần Gia a.

Ngô Vân trầm ngâm suy nghĩ, mặc dù trận chiến này họ đã thắng nhưng cũng khiến nó lạnh gáy khi nghĩ đến thủ đoạn của Đinh Bộ Lĩnh. Ngô Vân trầm giọng nói, đây là một trong vài lần hiếm hoi nó không khắc khẩu với Lạc Phi:

- Ta cũng không biết. Trên lý thuyết Bộ Lĩnh ca ca mặc dù là Thiếu Chủ Trần Gia, nhưng dù sao cũng là Ngoại Tộc Nhân. Với lại thực quyền cũng không có nhiều. Mọi quyết sách đều phải thông qua gia chủ Trần Lãm mới có thể thi hành. Ta thật sự không nghĩ ra cái gì có thể đả động đến họ.

Trong xe, tất cả mọi người đều nghe rõ ràng cuộc đối thoại giữa Lạc Phi và Ngô Vân. Âu Dạ Trưởng Lão, Ngô Xương Văn trầm mặc nhìn Bộ Lĩnh. Bọn họ đều là người của Đại Gia Tộc. Tình huống đêm qua đã đánh mạnh vào tâm trí của họ, có một cảm giác thỏ tử hồ bi. Ngược lại, Lạc Vũ và Như Hoa lại không quan tâm lắm, họ chỉ có Tiểu Tửu Hiên mà thôi. Thiếu niên Bộ Lĩnh nói:

- Thật ra cũng không khó khăn như mọi người nghĩ. Ngay từ đầu khi trở thành Thiếu Chủ Trần Gia, ta đã muốn tự xây dựng thế lực cho bản thân mình, đề phòng nội đấu. Về quân đội thì đơn giản, ta còn tập hợp được Nam Châu Thất Hùng, họ đều là những người tài giỏi, tận tâm. Nhưng về chiến lực cấp cao thì... Các Thái Thượng Trưởng Lão thường xuyên bế quan, lại rất khó gặp mặt. Thậm chí nếu có gặp cũng rất khó có thứ gì có thể đả động được. Mục tiêu còn lại chính là Thập Tam Quỷ, và Ngũ Lão Tinh.

Nó rót ra một chén trà, lấy ngón tay vẽ lên mặt bàn ba vòng tròn lớn:

- Trong Trần Gia, ngoại trừ Thái Thượng Trưởng Lão là con át chủ bài cuối cùng, thì còn tồn tại ba thế lực. Một là Thập Tam Quỷ, hai là Ngũ Lão Tinh, ba chính là Gia Chủ Trần Gia Trầm Lãm, người nắm trong tay toàn bộ Trần Gia. Mặc dù Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh trên danh nghĩa là dưới quyền Gia Chủ, nhưng bọn hắn luôn có quyền phủ quyết hành động của Gia Chủ nếu cảm thấy không phù hợp với sự phát triển của Gia Tộc. Thậm chí họ có thể liên hệ với Thái Thượng Trưởng Lão để phế truất gia chủ đương nhiệm. Chính vì lẽ đó mà Trần Gia luôn trường thịnh không suy, luôn luôn được giám sát chặt chẽ qua lại giữa ba thế lực đó.

Âu Dạ Trưởng Lão vuốt râu, nói:

- Thật đáng để học hỏi.

Binh Bộ Lĩnh mỉm cười:

- Thập Tam Quỷ đều là tử sĩ, được Trần Gia thu thập cô nhi từ khắp nơi và nuôi dưỡng từ khi còn rất nhỏ nên tuyệt đối trung thành. Vì vậy ta đặt mục tiêu lên Ngũ Lão Tinh. - Nó vẽ thêm năm vòng tròn nhỏ bên trong một vòng tròn lớn - Ngũ Lão Tinh gồm năm người, ngoại trừ thực lực thông thiên còn có quyền hạn rất lớn, nhưng có một điểm đặc biệt.

Thiếu niên chấm nhẹ hai chấm trong hai vòng tròn nhỏ:

- Có hai người trong Ngũ Lão Tinh là Ngoại Tộc Nhân*.

(*Chi tiết về Ngoại Tộc Nhân xin đọc lại Chương 6: Một chiêu)

Ngô Xương Văn bật thốt:

- Không thể nào, Ngoại Tộc Nhân cũng có thể tiến vào trung tâm quyền lực của gia tộc sao? Bộ Lĩnh gật đầu:

- Nhị Trưởng Lão Trần Dịch Nguyên, tên thật là Mục Dịch Nguyên. Mục Gia ba trăm năm trước là một gia tộc trung lưu, là một trong những gia tộc phụ thuộc Trần Gia. Đã bị hủy diệt trong một cuộc tấn công của Yêu Tộc. Ngũ Trưởng Lão Trần Lăng, tên thật là Vũ Lăng. Vũ Gia hiện tại vẫn còn tồn tại, nhưng nhân khẩu rất ít, phụ thuộc hoàn toàn vào Trần Gia.

Như Hoa dò hỏi:

- Đệ đã làm thế nào?

- Như tỷ đã nói, trong gia tộc lớn có rất nhiều việc bẩn thỉu. - Bộ Lĩnh đáp - Đệ không làm gì cả, chỉ là lùng sục trong Tàng Thư Thất của Trần Gia, mặc dù nhiều giai đoạn đã bị bỏ đi, nhưng đệ có thể từ những chi tiết khác xâu chuỗi thành một số câu chuyện khá đáng nói. Ví dụ như Mục Gia bị hủy vì Trần Gia cố ý tạo cơ hội cho Yêu Tộc, Mục Gia lúc đó rất mạnh, thực lực đủ để uy hiếp Trần Gia. Hành động này của Trần Gia vừa tiêu diệt được một gia tộc sắp nổi, vừa nhận được một vị thiếu niên với tư chất tu luyện thuộc hàng cực kỳ biến thái.

- Hoặc tỷ như Vũ Gia có một thiếu niên cao thủ tên là Vũ Lăng. Thiếu niên thiên tài lọt vào mắt xanh Trần Gia, nhưng Vũ Gia năm đó cũng là một khúc xương cứng, lại không muốn phụ thuộc các gia tộc lớn. Trần Gia kết hợp các thủ đoạn trong sáng ngoài tối, thu họ về dưới trướng. Đồng thời bỏ thuốc độc làm hậu nhân Vũ Gia sau này sinh ra không thể tu luyện, để thiếu niên Vũ Lăng toàn tâm toàn ý phục vụ Trần Gia. Đệ kể lại cho hai vị Trưởng Lão suy đoán của mình, kèm theo một số lời hứa hẹn là xong a.

Yên tĩnh, yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ nghe thấy tiếng bánh xe lộc cộc trên đường, tiếng thở phì phì của con ngựa kéo xe và Đại Hắc. Sự chấn động của Đinh Bộ Lĩnh mang đến cho tất cả mọi người rất lớn, rất khủng bố. Nó vẫn điềm nhiên nói:

- Chỉ cần không có ý xấu, không gây bất lợi cho ta hoặc thân nhân của ta, ta sẽ không quan tâm, thậm chí có thể có hành động trợ giúp. Nhưng nếu ngược lại, ha ha ha...

Tiểu Xảo nổi da gà toàn thân, cô bé cảm giác như toàn bộ lời nói, câu chuyện mà thiếu niên vừa kể đều nhằm vào mình. Nuốt nước bọt, cô bé thầm cầu khẩn:

"Ta là một tiểu trư trư, tên đầu heo không để ý đến ta, ta là một tiểu trư trư thuần khiết đáng yêu a..."

Đột nhiên, xe ngựa dừng lại. Giọng nói Ngô Vân vang lên:

- Chúng ta đã đến Tử Địa Chi Thành.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện