Ngọn núi này cao ít nhất hai ba ngàn thước, một đại lộ rộng chừng bảy tám thước dọc theo sườn núi uốn khúc mà lên. Rất nhiều áng mây trôi lớn có nhỏ có che rải rác sườn núi, những nơi có thể xây dựng được có đình đài lầu các vừa lớn vừa nhỏ, e rằng có tới mấy ngàn.
Đặc biệt trên sườn núi ở một nơi có địa thế tương đối bằng phẳng, chẳng những đường đi ở đó đặc biệt rộng rãi, chừng hơn trăm thước, hơn nữa hai bên toàn là lầu các dày đặc cao năm ba tầng, có lẽ nơi đó chính là phường thị.
Chỗ ở của Triệu Địa trước kia ở Giản gia, mặc dù cũng là lâu đài không ít, bố cục tinh diệu, nhưng toàn là kiến trúc trong hạp cốc trên đất bằng, khí thế kém xa Lưu Vân phường thị được xây dựng trên núi. Cho dù là ở Địa Cầu cũng chưa từng thấy qua cảnh tượng hùng vĩ như vậy, khiến cho trong lúc nhất thời Triệu Địa nhìn đến nỗi ngây người.
Thiếu nữ dùng ánh mắt khác thường nhìn Triệu Địa, dường như muốn nói: “Có phải không vậy, chưa từng thấy qua núi cao như vậy sao? Lưu Vân Sơn mạch còn cao hơn ngọn núi này nhiều...”
- Trời đã tối, đi nhanh đi, bên kia phường thị có một Vân Tiên cư, đặc biệt cung cấp chỗ ở ngắn hạn cho người tu tiên, giá cả cũng vừa phải, ngươi có thể đi xem một chút. Những lầu các xung quanh kia toàn là cửa hàng mua bán các loại đan dược, pháp khí, nguyên liệu, phù lục, linh thú... trên Tu Tiên Giới. Trên căn bản chỉ cần ngươi có đầy đủ linh thạch, nơi này không có thứ gì mà ngươi không mua được.
- Tuy rằng hiện tại ít người, nhưng đến mồng một mỗi tháng, phường thị sẽ trở nên vô cùng đông đúc, dù sao nơi này cũng là phường thị lớn nhất Tu Tiên Giới Cổn châu chúng ta. Nghe nói phường thị này cứ mỗi ba năm sẽ cử hành một lần đại hội giao dịch chủ yếu nhằm vào tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp cùng tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, đến lúc đó có thể thấy rất nhiều cao nhân Trúc Cơ kỳ nơi này, còn nhiều hơn cả đời ngươi nhìn thấy...
Thiếu nữ dẫn Triệu Địa đi tới Vân Tiên cư, dọc theo đường đi lại đơn giản nói cho Triệu Địa biết rất nhiều tình huống trong phường thị.
Hai người đi tới trước một ngôi lầu ba tầng tinh xảo, thiếu nữ chợt dừng bước, sắc mặt nghiêm nghị nói:
- Đã đến Vân Tiên cư, Triệu đạo hữu, tiểu nữ cáo từ.
Triệu Địa sửng sốt, cũng chỉ có thể nghiêm trang ôm quyền làm lễ, trả lời:
- Làm phiền tiên tử dẫn đường, xin đa tạ.
Thiếu nữ đang muốn xoay người rời đi, chợt quay đầu lại nhỏ giọng hỏi một câu:
- Ngươi lấy đâu ra nhiều Hỏa Cầu phù như vậy? - Bởi vì tại hạ chính là một tên Chế Phù sư.
Triệu Địa khẽ mỉm cười, có vẻ đắc ý nói.
- Trùng hợp như vậy sao, ta cũng là một Luyện Đan sư đây!
Thiếu nữ khẽ cười một tiếng, xoay người rời đi.
Triệu Địa đi vào Vân Tiên cư, lập tức có một lão nhân chừng năm sáu chục tuổi họ Vân tiến tới nghênh đón, khách sáo hỏi hắn có muốn ở lại hay không. Trên người lão nhân này cũng có linh quang chớp động, tu vi kém Triệu Địa không nhiều lắm. Sau khi Triệu Địa trả lời là có, lão nhân bèn báo ra mấy phương thức thuê ở và giá tiền ở Vân Tiên cư này.
Phương thức thứ nhất là thuê một lầu các ngắn hạn, tiền thuê là mỗi tháng hai khối hạ phẩm linh thạch.
Phương thức thứ hai là thuê lâu dài, tiền thuê hàng năm thu mười khối hạ phẩm linh thạch.
Bất kể là phương thức nào, khách nhân Vân Tiên cư đều có thể bày hàng miễn phí trong phường thị, nếu không, mỗi lần bày hàng đều phải nộp lên một khoản linh thạch cho phí quản lý của phường thị.
Trừ lầu các ra, Vân Tiên cư cũng có cung cấp động phủ lớn hơn cho thuê ở, bất quá tiền thuê sẽ cao hơn không ít.
- Nhất định phải linh thạch sao, hoàng kim có được hay không?
Triệu Địa thử dò xét hỏi. Lão nhân nghe vậy ngây người, sau đó cười nói:
- Đạo hữu thật khéo nói đùa, người tu tiên chúng ta lấy đồ thế tục có ích gì. Bất quá nếu như là hơn vạn lượng vàng, vậy cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Triệu Địa chỉ có hai mươi lượng vàng đáng thương, chỉ có thể lựa chọn trả bằng linh thạch. Hắn chọn thuê lâu dài một lầu các hơi gần phường thị một chút, đau lòng nộp ra tiền thuê năm thứ nhất là mười khối hạ phẩm linh thạch.
Lão nhân giao cho Triệu Địa một miếng ngọc lớn bằng bàn tay, trên có khắc rất nhiều phù văn tinh xảo:
- Vân Tiên cư chúng ta cung cấp mỗi lầu các động phủ đều kèm theo cấm chế, miếng ngọc này dùng để kích phát pháp khí cấm chế kèm theo trên lầu các mà đạo hữu thuê. Phương pháp sử dụng nó cũng rất đơn giản, đã viết ở phía sau miếng ngọc, bất quá nếu đạo hữu mất thời gian quá dài mở cấm chế, vậy đạo hữu phải chịu linh thạch tiêu hao cho cấm chế trận pháp. Nếu đạo hữu có gì không hiểu hay còn cần gì nữa, cứ tìm lão phu.
- Đa tạ đạo hữu!
Triệu Địa rời khỏi Vân Tiên cư, đi tới nơi ở của mình, là một ngôi lầu hai tầng bằng gỗ khắc hoa văn, xây trên nền tảng đá núi. Ngôi lầu này cũng không phải là quá lớn, mỗi tầng đều có ba bốn gian phòng có tác dụng khác nhau. Tuy rằng bàn ghế giường tủ rất đơn giản, nhưng nhất nhất cầu toàn.
Hắn dựa theo phương pháp khắc phía sau miếng ngọc kích thích cấm chế pháp trận, cả móc lầu các lập tức bị một màn hào quang trùm kín, từ trong màn hào quang chậm rãi tản mát ra từng tia sương mù, rất nhanh đã tạo thành một đám mây trắng che phủ cả lầu các.
Từ đó về sau, Triệu Địa bắt đầu đời sống chế phù bán phù ở Lưu Vân phường thị.
Hắn chỉ luyện chế mấy loại phù lục Luyện Khí kỳ sơ cấp thường dùng như Hỏa Cầu phù, Kim Cương phù, Định Thần phù... càng ngày càng thuần thục hơn, tỷ lệ thành công cũng từ từ đạt tới chừng ba bốn thành. Đây đã là xác suất thành công cao đến kinh người, phỏng chừng cũng chỉ có Chế Phù sư luyện chế sơ cấp phù lục mới có được xác suất thành công cao như vậy.
Hắn tính sơ sơ, một tá mười hai tờ giấy phù trắng có giá là hai khối hạ phẩm linh thạch, nếu mua với số lượng nhiều có thể rẻ hơn một chút. Thêm vào phí mua đan sa có thể chế ra được mười đạo sơ cấp phù lục, tiền vốn khoảng sáu bảy khối hạ phẩm linh thạch. Hắn bán một đạo phù lục một linh thạch, cũng có thể kiếm lời chút đỉnh, mỗi tháng lời được mười mấy khối hạ phẩm linh thạch.
Kiếm được một ít linh thạch, Triệu Địa lập tức đi mua một ít đan dược thích hợp cho tu vi hiện tại của hắn sử dụng, dùng để tăng tiến tu vi. Chỉ có sau khi tu vi hắn tăng lên tới Luyện Khí kỳ tầng thứ năm tầng thứ sáu, mới miễn cưỡng có đầy đủ linh lực tu tập những pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp cao hơn một tầng như Hỏa Xà thuật, Kim Thuẫn thuật, Địa Thứ thuật, Triền Nhiễu thuật, Tiễn Vũ thuật... mới có thể chế ra phù lục pháp thuật tương ứng.
Thời gian cứ trôi qua như vậy, thoáng cái đã hai năm. Đối với Triệu Địa vốn đã quen cuộc sống tu luyện khắc khổ, mặc dù cuộc sống chế phù như vậy bình lặng, nhưng cũng vô cùng bận rộn.
Trong thời gian này, hắn cũng dần dần quen thuộc Lưu Vân phường thị, còn quen biết mấy tên tu sĩ thường hay mua phù lục cấp thấp của hắn. Va chạm với đám tu sĩ Luyện Khí kỳ cấp thấp giống như mình, Triệu Địa thường hay trao đổi lãnh ngộ tâm đắc của mình cùng bọn họ, lâu ngày cũng trở nên thuần thục.
Bất quá trong hai năm qua, người mà Triệu Địa tiếp xúc nhiều nhất ngoại trừ lão bản ở Phù Khí điếm hay bán giấy phù trắng và đan sa cho hắn, chính là vị Luyện Đan sư cấp thấp Liễu Doanh Doanh. Hai người thường bày hàng cùng một chỗ, lâu ngày cũng đã trở thành hảo hữu không có gì giấu diếm với nhau.
Thì ra Liễu gia ở Tây Bắc Lưu Vân Sơn của Liễu Doanh Doanh là một thế gia tu tiên nhỏ, nếu gọi là gia tộc tu tiên có hơi miễn cưỡng. Ngoại trừ nàng và phụ thân ra, cũng chỉ có một tên đệ đệ còn nhỏ, một tên đường đệ, một tên đường muội có Linh Căn. Cả nhà tổng cộng năm tu sĩ, hơn nữa tất cả đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Phụ thân của nàng cũng là một Luyện Đan Sư, bất quá cũng chỉ có thể luyện chế hai ba loại đan dược cấp thấp mà thôi.
Nhưng như vậy cũng coi như có một kỹ xảo sở trường, mỗi tháng bọn họ thay Ly Hỏa tông luyện mấy lò đan dược, cũng có thu hoạch một số linh thạch nhất định.
Mà gọi Liễu Doanh Doanh là Luyện Đan sư thật sự là có chút miễn cưỡng, dù sao nàng chỉ biết luyện chế một loại đan dược, hơn nữa còn là loại sơ cấp nhất, rẻ tiền nhất: Tụ Khí Tán giá ba linh thạch một viên.
Tiền vốn và nguy hiểm trong việc luyện chế đan dược cao hơn luyện chế phù lục rất nhiều.
Vốn để luyện chế ra một lò Tụ Khí Tán tối thiểu cũng phải từ hai đến ba mươi linh thạch, nếu ra lò thành công là có thể được hai, ba mươi viên Tụ Khí Tán, Liễu Doanh Doanh sẽ kiếm được một khoản lớn. Nếu liên tục thất bại mấy lần, vậy thật sự là lỗ tới tận xương.
Khác với Triệu Địa mỗi tháng đều đều kiếm được một khoản nhỏ, thu nhập của Liễu Doanh Doanh dao động rất lớn. Thường là tháng này vô cùng may mắn, ra thành công một lò đan dược, lập tức có thể kiếm được sáu mươi bảy mươi khối hạ phẩm linh thạch. Nhưng tháng sau lại liên tục thất bại mấy lần, chẳng những không thu được một xu nào, ngược lại còn lãng phí mấy chục linh thạch. Bất quá tính trên tổng thể, thu nhập bình quân mỗi tháng của nàng vẫn nhiều hơn Triệu Địa một chút.
Đây là vì loại đan dược có tác dụng tăng tiến tu vi không bao giờ sợ không bán được. Mà mặc dù Triệu Địa chế luyện phù lục cũng có tác dụng không nhỏ, mỗi tháng cũng chỉ có thể bán ra hai ba mươi đạo mà thôi.
Bất quá ngược lại từng xuất hiện qua hai ba tình huống, có một đoạn thời gian Liễu Doanh Doanh luyện đan cực kém, liên tục thất bại, hết sạch tất cả tài sản của mình, chỉ có thể mượn trước Triệu Địa vài mươi linh thạch dùng tạm.
- Đang phục dụng không ít Tụ Khí Tán, nhờ có trợ lực này, tu vi Triệu Địa dần dần có điều tiến bộ. Nhưng hắn phát hiện ra rất nhanh, không biết có phải nguyên nhân là do dùng Tụ Khí Tán quá nhiều hay không, hắn cảm thấy sự giúp đỡ của Tụ Khí Tán với mình càng ngày càng nhỏ. Nêu so về công hiệu, hiện tại đã kém xa một loại linh dược cao cấp hơn một chút: Thanh Linh hoàn.
Mặc dù giá của Thanh Linh hoàn lên tới hai mươi linh thạch một viên, nhưng hiệu quả tăng tiến tu vi hết sức rõ rệt. Cứ cách hai tháng một lần, Triệu Địa lại lấy hết tất cả linh thạch mà mình vất vả dành dụm được đổi lấy một viên Thanh Linh hoàn.
Mà chuyện này cũng đã làm cho Liễu Doanh Doanh hết sức hâm mộ, mặc dù nàng hơi giàu hơn Triệu Địa một chút, nhưng thương đệ muội ở nhà tu vi còn thấp, luôn luôn tiết kiệm linh thạch đan dược, cứ cách nửa năm gởi về nhà một lần, cho các đệ muội ít đan dược và ít đồ chơi. Vì vậy mặc dù Thanh Linh hoàn cũng có trợ giúp rất lớn với tu vi Luyện Khí kỳ tầng năm của nàng, nhưng nàng cũng không nỡ bỏ tiền mua. Bất quá thỉnh thoảng may mắn bạo phát, luyện ra được một hai lò đan tốt, mới chịu xài sang mua một viên.
Mặc dù tư chất Linh Căn của Triệu Địa cực kém, nhưng dưới sự giúp đỡ của không ít Thanh Linh hoàn, rốt cục sau khi tới Lưu Vân phường thị hai năm hắn cũng đã đột phá được bình cảnh của Luyện Khí kỳ tầng bốn, tu vi đạt tới Luyện Khí kỳ tầng năm, miễn cưỡng cũng có thể coi là tu sĩ Luyện Khí kỳ trung cấp.
Công pháp Trục Lãng Quyết mà Triệu Địa tu tập, vốn là hắn chỉ có năm tầng khẩu quyết đầu tiên. Nhưng loại pháp quyết Ngũ Hành căn bản này truyền lưu cực kỳ rộng rãi, hắn rất dễ dàng mua được một bộ khẩu quyết Trục Lãng Quyết toàn bản hoàn chỉnh từ tầng thứ nhất tới tầng thứ mười ba, chỉ tốn có ba khối hạ phẩm linh thạch. Đây là hắn mua được trong một lần hội giao dịch vào mùng một, ở gian hàng của một tán tu. Nếu như công pháp điển tịch chuyên môn bày bán ở Vạn Kinh các, chắc chắn sẽ có giá năm khối hạ phẩm linh thạch.
Trong Vạn Kinh các còn có rất nhiều công pháp điển tịch mà Triệu Địa cảm thấy hứng thú, đáng tiếc giá cả không rẻ, hắn cũng chỉ mua tổng cộng ba cuốn mà thôi, tất cả đều có trợ giúp rất lớn cho Chế Phù thuật của hắn.
Một quyển là sách pháp thuật, có mấy loại pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cao cấp thường gặp, bởi vì cũng không hoàn chỉnh, chỉ có bảy tám khẩu quyết pháp thuật mà thôi, cho nên chỉ bán mười lăm linh thạch.
Còn có một quyền là sách phù lục, đặc biệt giảng thuật bí quyết luyện chế phù lục pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp. Thứ này đối với Triệu Địa vốn đang muốn dần dần nâng cao cấp bậc chế phù của mình không thể nghi ngờ là hết sức hữu dụng. Mặc dù quyển sách này có giá bán tới gần năm mươi linh thạch, Triệu Địa cũng chỉ có thể nhắm mắt mà mua.
Quyển cuối cùng là sách chuyên kể một ít truyền thuyết về người tu tiên thượng cổ, có thể nói là sách giải trí đơn thuần. Bởi vậy cho nên giá rẻ, lại bị Triệu Địa cò kè mặc cả, chưởng quỹ Vạn Kinh các coi như kèm thêm cho hai quyển trước, mua hai tặng một đưa luôn cho Triệu Địa.
Sau khi Triệu Địa tiến vào Luyện Khí kỳ tầng năm, cũng coi như đã thỏa mãn điều kiện thấp nhất để tu tập pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp. Lợi dụng thời gian rảnh rỗi trong khi chế phù, Triệu Địa bắt đầu luyện tập mấy loại trung cấp pháp thuật.
Y theo kế hoạch ban đầu của hắn, tốt nhất là có thể nắm được loại pháp thuật như Kim Thuẫn thuật, sau đó bắt đầu thử luyện chế Kim Thuẫn phù. Bởi vì thông thường phòng ngự phù lục dễ bán hơn công kích phù lục một chút, giá cả cũng thường là cao hơn một chút. Tỷ như trung cấp Kim Thuẫn phù có thể bán được chừng sáu bảy linh thạch, mà cùng là trung cấp phù lục, Hỏa Xà phù cũng chỉ có thể bán được năm linh thạch.
Nhưng sau khi hắn bắt đầu học tập trung cấp pháp thuật mới phát hiện ra, yêu cầu đối với linh lực của trung cấp pháp thuật không chỉ cao hơn cấp thấp một chút, mà là tăng vọt. Lúc hắn học tập pháp thuật Luyện Khí kỳ tầng bốn cấp thấp dường như linh lực dư dã, nhưng từ sau khi hắn đạt tới tầng năm, bắt đầu học Kim Thuẫn thuật mới phát hiện linh lực của mình căn bản không đủ, tu luyện vô cùng gian nan, cơ hồ không thấy được khả năng thành công.
Hắn lại thử mấy loại trung cấp pháp thuật khác, phát hiện ngoại trừ Tiễn Vũ thuật có yêu cầu linh lực thấp nhất còn có thể học ra, những pháp thuật khác với tu vi hiện tại của hắn không thể nào nắm được. Theo hắn suy đoán, những loại trung cấp pháp thuật ấy cũng phải chờ tới khi tu vi hắn đạt Luyện Khí kỳ tầng sáu hoặc tầng bảy mới có thể sử dụng thuần thục.
Dù là như vậy, tu luyện Tiễn Vũ thuật đối với Triệu Địa cũng vẫn khó khăn. Mặc dù Tiễn Vũ thuật cũng là pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp mang tính công kích, nhưng uy lực của nó yếu hơn vài phần so với những trung cấp pháp thuật khác như Hỏa Xà thuật, Địa Thứ thuật... Cho nên mặc dù Tiễn Vũ phù phong ấn pháp thuật này cũng là trung cấp phù lục, nhưng sẽ rất khó bán, hơn nữa giá cả còn thấp hơn Hỏa Xà phù, Địa Thứ phù...
Trung cấp phù lục cần dùng giấy phù hoàn toàn khác với phù lục cấp thấp, có yêu cầu khá cao đối với năm tuổi của linh thảo làm nguyên liệu chế ra giấy phù, cho nên giá cả cũng đắt hơn không ít. Một tá giấy phù trắng trung cấp có giá chừng mười khối hạ phẩm linh thạch, cộng thêm xác suất luyện chế thành công của trung cấp phù lục thấp hơn, cho nên vốn luyện chế ra Tiễn Vũ phù cao hơn rất nhiều. Nếu như luyện chế Tiễn Vũ phù, tám chín phần mười hoặc là bán không được, hoặc sẽ còn bị lỗ một chút.
Vì vậy kế hoạch luyện chế phù lục Luyện Khí kỳ trung cấp của Triệu Địa tạm thời phải gác lại.
Hôm đó là ngày mùng một đầu tháng, phường thị náo nhiệt, Triệu Địa cũng bày hàng bên cạnh Liêu Doanh Doanh như trước, bất quá hắn cảm giác được rõ ràng tâm trạng của đối phương hết sức nặng nề, dường như cõi lòng đầy tâm sự.
Theo lý thuyết, tháng vừa qua Liễu Doanh Doanh vô cùng may mắn, liên tiếp luyện chế thành công hai lò đan dược. Nếu là lúc bình thường nàng đã tỏ ra vô cùng hưng phấn, vui vẻ nói cười, Triệu Địa đoán rằng có thể chuyện này có liên quan tới chuyến về nhà mới vừa rồi của nàng.
Đặc biệt trên sườn núi ở một nơi có địa thế tương đối bằng phẳng, chẳng những đường đi ở đó đặc biệt rộng rãi, chừng hơn trăm thước, hơn nữa hai bên toàn là lầu các dày đặc cao năm ba tầng, có lẽ nơi đó chính là phường thị.
Chỗ ở của Triệu Địa trước kia ở Giản gia, mặc dù cũng là lâu đài không ít, bố cục tinh diệu, nhưng toàn là kiến trúc trong hạp cốc trên đất bằng, khí thế kém xa Lưu Vân phường thị được xây dựng trên núi. Cho dù là ở Địa Cầu cũng chưa từng thấy qua cảnh tượng hùng vĩ như vậy, khiến cho trong lúc nhất thời Triệu Địa nhìn đến nỗi ngây người.
Thiếu nữ dùng ánh mắt khác thường nhìn Triệu Địa, dường như muốn nói: “Có phải không vậy, chưa từng thấy qua núi cao như vậy sao? Lưu Vân Sơn mạch còn cao hơn ngọn núi này nhiều...”
- Trời đã tối, đi nhanh đi, bên kia phường thị có một Vân Tiên cư, đặc biệt cung cấp chỗ ở ngắn hạn cho người tu tiên, giá cả cũng vừa phải, ngươi có thể đi xem một chút. Những lầu các xung quanh kia toàn là cửa hàng mua bán các loại đan dược, pháp khí, nguyên liệu, phù lục, linh thú... trên Tu Tiên Giới. Trên căn bản chỉ cần ngươi có đầy đủ linh thạch, nơi này không có thứ gì mà ngươi không mua được.
- Tuy rằng hiện tại ít người, nhưng đến mồng một mỗi tháng, phường thị sẽ trở nên vô cùng đông đúc, dù sao nơi này cũng là phường thị lớn nhất Tu Tiên Giới Cổn châu chúng ta. Nghe nói phường thị này cứ mỗi ba năm sẽ cử hành một lần đại hội giao dịch chủ yếu nhằm vào tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp cùng tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, đến lúc đó có thể thấy rất nhiều cao nhân Trúc Cơ kỳ nơi này, còn nhiều hơn cả đời ngươi nhìn thấy...
Thiếu nữ dẫn Triệu Địa đi tới Vân Tiên cư, dọc theo đường đi lại đơn giản nói cho Triệu Địa biết rất nhiều tình huống trong phường thị.
Hai người đi tới trước một ngôi lầu ba tầng tinh xảo, thiếu nữ chợt dừng bước, sắc mặt nghiêm nghị nói:
- Đã đến Vân Tiên cư, Triệu đạo hữu, tiểu nữ cáo từ.
Triệu Địa sửng sốt, cũng chỉ có thể nghiêm trang ôm quyền làm lễ, trả lời:
- Làm phiền tiên tử dẫn đường, xin đa tạ.
Thiếu nữ đang muốn xoay người rời đi, chợt quay đầu lại nhỏ giọng hỏi một câu:
- Ngươi lấy đâu ra nhiều Hỏa Cầu phù như vậy? - Bởi vì tại hạ chính là một tên Chế Phù sư.
Triệu Địa khẽ mỉm cười, có vẻ đắc ý nói.
- Trùng hợp như vậy sao, ta cũng là một Luyện Đan sư đây!
Thiếu nữ khẽ cười một tiếng, xoay người rời đi.
Triệu Địa đi vào Vân Tiên cư, lập tức có một lão nhân chừng năm sáu chục tuổi họ Vân tiến tới nghênh đón, khách sáo hỏi hắn có muốn ở lại hay không. Trên người lão nhân này cũng có linh quang chớp động, tu vi kém Triệu Địa không nhiều lắm. Sau khi Triệu Địa trả lời là có, lão nhân bèn báo ra mấy phương thức thuê ở và giá tiền ở Vân Tiên cư này.
Phương thức thứ nhất là thuê một lầu các ngắn hạn, tiền thuê là mỗi tháng hai khối hạ phẩm linh thạch.
Phương thức thứ hai là thuê lâu dài, tiền thuê hàng năm thu mười khối hạ phẩm linh thạch.
Bất kể là phương thức nào, khách nhân Vân Tiên cư đều có thể bày hàng miễn phí trong phường thị, nếu không, mỗi lần bày hàng đều phải nộp lên một khoản linh thạch cho phí quản lý của phường thị.
Trừ lầu các ra, Vân Tiên cư cũng có cung cấp động phủ lớn hơn cho thuê ở, bất quá tiền thuê sẽ cao hơn không ít.
- Nhất định phải linh thạch sao, hoàng kim có được hay không?
Triệu Địa thử dò xét hỏi. Lão nhân nghe vậy ngây người, sau đó cười nói:
- Đạo hữu thật khéo nói đùa, người tu tiên chúng ta lấy đồ thế tục có ích gì. Bất quá nếu như là hơn vạn lượng vàng, vậy cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Triệu Địa chỉ có hai mươi lượng vàng đáng thương, chỉ có thể lựa chọn trả bằng linh thạch. Hắn chọn thuê lâu dài một lầu các hơi gần phường thị một chút, đau lòng nộp ra tiền thuê năm thứ nhất là mười khối hạ phẩm linh thạch.
Lão nhân giao cho Triệu Địa một miếng ngọc lớn bằng bàn tay, trên có khắc rất nhiều phù văn tinh xảo:
- Vân Tiên cư chúng ta cung cấp mỗi lầu các động phủ đều kèm theo cấm chế, miếng ngọc này dùng để kích phát pháp khí cấm chế kèm theo trên lầu các mà đạo hữu thuê. Phương pháp sử dụng nó cũng rất đơn giản, đã viết ở phía sau miếng ngọc, bất quá nếu đạo hữu mất thời gian quá dài mở cấm chế, vậy đạo hữu phải chịu linh thạch tiêu hao cho cấm chế trận pháp. Nếu đạo hữu có gì không hiểu hay còn cần gì nữa, cứ tìm lão phu.
- Đa tạ đạo hữu!
Triệu Địa rời khỏi Vân Tiên cư, đi tới nơi ở của mình, là một ngôi lầu hai tầng bằng gỗ khắc hoa văn, xây trên nền tảng đá núi. Ngôi lầu này cũng không phải là quá lớn, mỗi tầng đều có ba bốn gian phòng có tác dụng khác nhau. Tuy rằng bàn ghế giường tủ rất đơn giản, nhưng nhất nhất cầu toàn.
Hắn dựa theo phương pháp khắc phía sau miếng ngọc kích thích cấm chế pháp trận, cả móc lầu các lập tức bị một màn hào quang trùm kín, từ trong màn hào quang chậm rãi tản mát ra từng tia sương mù, rất nhanh đã tạo thành một đám mây trắng che phủ cả lầu các.
Từ đó về sau, Triệu Địa bắt đầu đời sống chế phù bán phù ở Lưu Vân phường thị.
Hắn chỉ luyện chế mấy loại phù lục Luyện Khí kỳ sơ cấp thường dùng như Hỏa Cầu phù, Kim Cương phù, Định Thần phù... càng ngày càng thuần thục hơn, tỷ lệ thành công cũng từ từ đạt tới chừng ba bốn thành. Đây đã là xác suất thành công cao đến kinh người, phỏng chừng cũng chỉ có Chế Phù sư luyện chế sơ cấp phù lục mới có được xác suất thành công cao như vậy.
Hắn tính sơ sơ, một tá mười hai tờ giấy phù trắng có giá là hai khối hạ phẩm linh thạch, nếu mua với số lượng nhiều có thể rẻ hơn một chút. Thêm vào phí mua đan sa có thể chế ra được mười đạo sơ cấp phù lục, tiền vốn khoảng sáu bảy khối hạ phẩm linh thạch. Hắn bán một đạo phù lục một linh thạch, cũng có thể kiếm lời chút đỉnh, mỗi tháng lời được mười mấy khối hạ phẩm linh thạch.
Kiếm được một ít linh thạch, Triệu Địa lập tức đi mua một ít đan dược thích hợp cho tu vi hiện tại của hắn sử dụng, dùng để tăng tiến tu vi. Chỉ có sau khi tu vi hắn tăng lên tới Luyện Khí kỳ tầng thứ năm tầng thứ sáu, mới miễn cưỡng có đầy đủ linh lực tu tập những pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp cao hơn một tầng như Hỏa Xà thuật, Kim Thuẫn thuật, Địa Thứ thuật, Triền Nhiễu thuật, Tiễn Vũ thuật... mới có thể chế ra phù lục pháp thuật tương ứng.
Thời gian cứ trôi qua như vậy, thoáng cái đã hai năm. Đối với Triệu Địa vốn đã quen cuộc sống tu luyện khắc khổ, mặc dù cuộc sống chế phù như vậy bình lặng, nhưng cũng vô cùng bận rộn.
Trong thời gian này, hắn cũng dần dần quen thuộc Lưu Vân phường thị, còn quen biết mấy tên tu sĩ thường hay mua phù lục cấp thấp của hắn. Va chạm với đám tu sĩ Luyện Khí kỳ cấp thấp giống như mình, Triệu Địa thường hay trao đổi lãnh ngộ tâm đắc của mình cùng bọn họ, lâu ngày cũng trở nên thuần thục.
Bất quá trong hai năm qua, người mà Triệu Địa tiếp xúc nhiều nhất ngoại trừ lão bản ở Phù Khí điếm hay bán giấy phù trắng và đan sa cho hắn, chính là vị Luyện Đan sư cấp thấp Liễu Doanh Doanh. Hai người thường bày hàng cùng một chỗ, lâu ngày cũng đã trở thành hảo hữu không có gì giấu diếm với nhau.
Thì ra Liễu gia ở Tây Bắc Lưu Vân Sơn của Liễu Doanh Doanh là một thế gia tu tiên nhỏ, nếu gọi là gia tộc tu tiên có hơi miễn cưỡng. Ngoại trừ nàng và phụ thân ra, cũng chỉ có một tên đệ đệ còn nhỏ, một tên đường đệ, một tên đường muội có Linh Căn. Cả nhà tổng cộng năm tu sĩ, hơn nữa tất cả đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Phụ thân của nàng cũng là một Luyện Đan Sư, bất quá cũng chỉ có thể luyện chế hai ba loại đan dược cấp thấp mà thôi.
Nhưng như vậy cũng coi như có một kỹ xảo sở trường, mỗi tháng bọn họ thay Ly Hỏa tông luyện mấy lò đan dược, cũng có thu hoạch một số linh thạch nhất định.
Mà gọi Liễu Doanh Doanh là Luyện Đan sư thật sự là có chút miễn cưỡng, dù sao nàng chỉ biết luyện chế một loại đan dược, hơn nữa còn là loại sơ cấp nhất, rẻ tiền nhất: Tụ Khí Tán giá ba linh thạch một viên.
Tiền vốn và nguy hiểm trong việc luyện chế đan dược cao hơn luyện chế phù lục rất nhiều.
Vốn để luyện chế ra một lò Tụ Khí Tán tối thiểu cũng phải từ hai đến ba mươi linh thạch, nếu ra lò thành công là có thể được hai, ba mươi viên Tụ Khí Tán, Liễu Doanh Doanh sẽ kiếm được một khoản lớn. Nếu liên tục thất bại mấy lần, vậy thật sự là lỗ tới tận xương.
Khác với Triệu Địa mỗi tháng đều đều kiếm được một khoản nhỏ, thu nhập của Liễu Doanh Doanh dao động rất lớn. Thường là tháng này vô cùng may mắn, ra thành công một lò đan dược, lập tức có thể kiếm được sáu mươi bảy mươi khối hạ phẩm linh thạch. Nhưng tháng sau lại liên tục thất bại mấy lần, chẳng những không thu được một xu nào, ngược lại còn lãng phí mấy chục linh thạch. Bất quá tính trên tổng thể, thu nhập bình quân mỗi tháng của nàng vẫn nhiều hơn Triệu Địa một chút.
Đây là vì loại đan dược có tác dụng tăng tiến tu vi không bao giờ sợ không bán được. Mà mặc dù Triệu Địa chế luyện phù lục cũng có tác dụng không nhỏ, mỗi tháng cũng chỉ có thể bán ra hai ba mươi đạo mà thôi.
Bất quá ngược lại từng xuất hiện qua hai ba tình huống, có một đoạn thời gian Liễu Doanh Doanh luyện đan cực kém, liên tục thất bại, hết sạch tất cả tài sản của mình, chỉ có thể mượn trước Triệu Địa vài mươi linh thạch dùng tạm.
- Đang phục dụng không ít Tụ Khí Tán, nhờ có trợ lực này, tu vi Triệu Địa dần dần có điều tiến bộ. Nhưng hắn phát hiện ra rất nhanh, không biết có phải nguyên nhân là do dùng Tụ Khí Tán quá nhiều hay không, hắn cảm thấy sự giúp đỡ của Tụ Khí Tán với mình càng ngày càng nhỏ. Nêu so về công hiệu, hiện tại đã kém xa một loại linh dược cao cấp hơn một chút: Thanh Linh hoàn.
Mặc dù giá của Thanh Linh hoàn lên tới hai mươi linh thạch một viên, nhưng hiệu quả tăng tiến tu vi hết sức rõ rệt. Cứ cách hai tháng một lần, Triệu Địa lại lấy hết tất cả linh thạch mà mình vất vả dành dụm được đổi lấy một viên Thanh Linh hoàn.
Mà chuyện này cũng đã làm cho Liễu Doanh Doanh hết sức hâm mộ, mặc dù nàng hơi giàu hơn Triệu Địa một chút, nhưng thương đệ muội ở nhà tu vi còn thấp, luôn luôn tiết kiệm linh thạch đan dược, cứ cách nửa năm gởi về nhà một lần, cho các đệ muội ít đan dược và ít đồ chơi. Vì vậy mặc dù Thanh Linh hoàn cũng có trợ giúp rất lớn với tu vi Luyện Khí kỳ tầng năm của nàng, nhưng nàng cũng không nỡ bỏ tiền mua. Bất quá thỉnh thoảng may mắn bạo phát, luyện ra được một hai lò đan tốt, mới chịu xài sang mua một viên.
Mặc dù tư chất Linh Căn của Triệu Địa cực kém, nhưng dưới sự giúp đỡ của không ít Thanh Linh hoàn, rốt cục sau khi tới Lưu Vân phường thị hai năm hắn cũng đã đột phá được bình cảnh của Luyện Khí kỳ tầng bốn, tu vi đạt tới Luyện Khí kỳ tầng năm, miễn cưỡng cũng có thể coi là tu sĩ Luyện Khí kỳ trung cấp.
Công pháp Trục Lãng Quyết mà Triệu Địa tu tập, vốn là hắn chỉ có năm tầng khẩu quyết đầu tiên. Nhưng loại pháp quyết Ngũ Hành căn bản này truyền lưu cực kỳ rộng rãi, hắn rất dễ dàng mua được một bộ khẩu quyết Trục Lãng Quyết toàn bản hoàn chỉnh từ tầng thứ nhất tới tầng thứ mười ba, chỉ tốn có ba khối hạ phẩm linh thạch. Đây là hắn mua được trong một lần hội giao dịch vào mùng một, ở gian hàng của một tán tu. Nếu như công pháp điển tịch chuyên môn bày bán ở Vạn Kinh các, chắc chắn sẽ có giá năm khối hạ phẩm linh thạch.
Trong Vạn Kinh các còn có rất nhiều công pháp điển tịch mà Triệu Địa cảm thấy hứng thú, đáng tiếc giá cả không rẻ, hắn cũng chỉ mua tổng cộng ba cuốn mà thôi, tất cả đều có trợ giúp rất lớn cho Chế Phù thuật của hắn.
Một quyển là sách pháp thuật, có mấy loại pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cao cấp thường gặp, bởi vì cũng không hoàn chỉnh, chỉ có bảy tám khẩu quyết pháp thuật mà thôi, cho nên chỉ bán mười lăm linh thạch.
Còn có một quyền là sách phù lục, đặc biệt giảng thuật bí quyết luyện chế phù lục pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp. Thứ này đối với Triệu Địa vốn đang muốn dần dần nâng cao cấp bậc chế phù của mình không thể nghi ngờ là hết sức hữu dụng. Mặc dù quyển sách này có giá bán tới gần năm mươi linh thạch, Triệu Địa cũng chỉ có thể nhắm mắt mà mua.
Quyển cuối cùng là sách chuyên kể một ít truyền thuyết về người tu tiên thượng cổ, có thể nói là sách giải trí đơn thuần. Bởi vậy cho nên giá rẻ, lại bị Triệu Địa cò kè mặc cả, chưởng quỹ Vạn Kinh các coi như kèm thêm cho hai quyển trước, mua hai tặng một đưa luôn cho Triệu Địa.
Sau khi Triệu Địa tiến vào Luyện Khí kỳ tầng năm, cũng coi như đã thỏa mãn điều kiện thấp nhất để tu tập pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp. Lợi dụng thời gian rảnh rỗi trong khi chế phù, Triệu Địa bắt đầu luyện tập mấy loại trung cấp pháp thuật.
Y theo kế hoạch ban đầu của hắn, tốt nhất là có thể nắm được loại pháp thuật như Kim Thuẫn thuật, sau đó bắt đầu thử luyện chế Kim Thuẫn phù. Bởi vì thông thường phòng ngự phù lục dễ bán hơn công kích phù lục một chút, giá cả cũng thường là cao hơn một chút. Tỷ như trung cấp Kim Thuẫn phù có thể bán được chừng sáu bảy linh thạch, mà cùng là trung cấp phù lục, Hỏa Xà phù cũng chỉ có thể bán được năm linh thạch.
Nhưng sau khi hắn bắt đầu học tập trung cấp pháp thuật mới phát hiện ra, yêu cầu đối với linh lực của trung cấp pháp thuật không chỉ cao hơn cấp thấp một chút, mà là tăng vọt. Lúc hắn học tập pháp thuật Luyện Khí kỳ tầng bốn cấp thấp dường như linh lực dư dã, nhưng từ sau khi hắn đạt tới tầng năm, bắt đầu học Kim Thuẫn thuật mới phát hiện linh lực của mình căn bản không đủ, tu luyện vô cùng gian nan, cơ hồ không thấy được khả năng thành công.
Hắn lại thử mấy loại trung cấp pháp thuật khác, phát hiện ngoại trừ Tiễn Vũ thuật có yêu cầu linh lực thấp nhất còn có thể học ra, những pháp thuật khác với tu vi hiện tại của hắn không thể nào nắm được. Theo hắn suy đoán, những loại trung cấp pháp thuật ấy cũng phải chờ tới khi tu vi hắn đạt Luyện Khí kỳ tầng sáu hoặc tầng bảy mới có thể sử dụng thuần thục.
Dù là như vậy, tu luyện Tiễn Vũ thuật đối với Triệu Địa cũng vẫn khó khăn. Mặc dù Tiễn Vũ thuật cũng là pháp thuật Luyện Khí kỳ trung cấp mang tính công kích, nhưng uy lực của nó yếu hơn vài phần so với những trung cấp pháp thuật khác như Hỏa Xà thuật, Địa Thứ thuật... Cho nên mặc dù Tiễn Vũ phù phong ấn pháp thuật này cũng là trung cấp phù lục, nhưng sẽ rất khó bán, hơn nữa giá cả còn thấp hơn Hỏa Xà phù, Địa Thứ phù...
Trung cấp phù lục cần dùng giấy phù hoàn toàn khác với phù lục cấp thấp, có yêu cầu khá cao đối với năm tuổi của linh thảo làm nguyên liệu chế ra giấy phù, cho nên giá cả cũng đắt hơn không ít. Một tá giấy phù trắng trung cấp có giá chừng mười khối hạ phẩm linh thạch, cộng thêm xác suất luyện chế thành công của trung cấp phù lục thấp hơn, cho nên vốn luyện chế ra Tiễn Vũ phù cao hơn rất nhiều. Nếu như luyện chế Tiễn Vũ phù, tám chín phần mười hoặc là bán không được, hoặc sẽ còn bị lỗ một chút.
Vì vậy kế hoạch luyện chế phù lục Luyện Khí kỳ trung cấp của Triệu Địa tạm thời phải gác lại.
Hôm đó là ngày mùng một đầu tháng, phường thị náo nhiệt, Triệu Địa cũng bày hàng bên cạnh Liêu Doanh Doanh như trước, bất quá hắn cảm giác được rõ ràng tâm trạng của đối phương hết sức nặng nề, dường như cõi lòng đầy tâm sự.
Theo lý thuyết, tháng vừa qua Liễu Doanh Doanh vô cùng may mắn, liên tiếp luyện chế thành công hai lò đan dược. Nếu là lúc bình thường nàng đã tỏ ra vô cùng hưng phấn, vui vẻ nói cười, Triệu Địa đoán rằng có thể chuyện này có liên quan tới chuyến về nhà mới vừa rồi của nàng.
Danh sách chương