Thủy Xích xúc động, hôn nàng một cái, bế bổng nàng lên, ào ào ra khỏi nước.

- Ngô......

Thủy Xích bế nàng đến bên giường, hai người ngã xuống. Vốn từ dưới thùng tắm đi ra, cả hai đều xích lõa, ướt đẫm, mỹ lệ vô cùng.

- Ngươi.....ta vừa nói.....

- Theo đuổi là một chuyện, làm là chuyện khác! Cái gì ta cũng đã thấy, coi như ta theo đuổi tâm ngươi, còn thân thể này đã sớm thuộc về ta, thế nào? - Cái gì mà của ngươi?! Ngươi lại bắt ép ta!

- Là ngươi tự châm lên.

-Đê.....ưm.....

Thủy Xích nhéo ngực nàng, cuồng nhiệt hôn môi. Thủy Quy vặn vẹo.

- Nhưng thực sự.....không có được.....chỗ đó.....đau lắm...

Thủy Quy ngại ngùng đỏ mặt, lí nhí nói, kéo chăn phủ lên.

- Chỗ nào? Chỗ này? Chỗ này?

Thủy Xích lưu manh luồn tay vào chăn sờ ngực, sờ mông Thủy Quy một cái, sau đó sờ tới nơi u mật ấm áp.

- Ách,....

Thủy Quy giật mình co chân, vô tình kẹp tay hắn vào u cốc, lại nhanh chóng mở ra, muốn hắn thu tay về.

- Ai, Quy nhi thật nhạy cảm nha, muốn hả?

- Lưu manh! Đừng chạm vào ta!

Thủy Quy dỗi hờn, quay sang một bên.

- Không chạm thì ai bôi thuốc cho nàng?

Thủy Xích thần kì lôi lọ dược ra. Thủy Quy đỏ mặt, rúc vào chăn như con rùa, mắng...

- Ngươi....ngươi....loại thuốc này cũng có?!

Thủy Xích thấy nàng ngại ngùng, hết sức đáng yêu, muốn kéo chăn ra.

- Áy náy làm Quy nhi bị thương nên phải cảm tạ bằng thành ý.

- Được rồi, ngươi.....đi ra...ta tự bôi.

- Được không?

Thủy Xích nghi hoặc hỏi, để dược vào tay nàng. Hắn nhanh chóng khoác ngoại bào, đi ra ngoài, phân phó người nấu ngọ thiện.

Thủy Xích đứng chờ hai khắc, có chút bực bội. Trong lòng lo lắng, hoảng hốt, nữ nhân này, không phải lại lừa gạt chạy trốn đấy chứ? Nghĩ là làm, Thủy Xích vội vàng đá cửa phi vào.

- A__

Thủy Xích mặt lạnh biểu tình nhanh chóng hòa tan như vũng nước xuân. Thủy Quy không biết có người tiến vào, Thủy Xích đi vòng ra đằng sau, đứng nhìn nàng, trong mắt nổi lên hai đoàn hỏa diễm hừng hực.

Từ góc độ của hắn mà nói, Thủy Quy lưng mềm dựa vào thành gỗ, hai chân mở thành chữ M, hơi ưỡn hạ thân lên để tự mình bôi thuốc, cái đầu nhỏ cúi sắp mỏi dừ, mái tóc ẩm ướt vương trên đồi núi trắng muốt, nàng còn xich lõa.

Cơ thể nhỏ nhắn, đầy đặn tràn ngập dấu tích hoan ái xanh tím nổi bật, mày liễu nhíu chặt, cố nhìn chỗ thương. Thủy Quy có vẻ gặp khó khăn khi tự mình bôi thuốc, lóng nga lóng ngóng muốn hãy lưng. Thứ nhất, nàng không nhìn được rõ ràng bên dưới, thứ hai, nàng không dám dùng lực bôi lung tung. Bàn tay vừa chạm vào bụng đã thấy ê buốt cực kì.

Thủy Xích bèn giật lấy lọ dược, ngồi đối diện, chui vào giữa hai chân Thủy Quy, kẹp bào bên sườn.

- Đừng, để ta tự làm.

- Yên, thật mất thời gian.

Thủy Quy quẫn bách tới cực điểm, dời lực chú ý đi chỗ khác, nhưng lực đạo ôn nhu của nam thân khiến nàng rùng mình, nhìn hắn.

Thủy Xích chăm chú, dược liệu lành lạnh trên ngón tay bôi lên hai cánh hoa bên ngoài trước tiên.

- Ách.....

Thủy Quy rùng mình, cảm giác man mát cùng tê buốt hòa vào nhau, ngón chân không tự giác quặp vào, vô thức căng thẳng.

Mà Thủy Xích cảm nhận được biến đổi của Thủy Quy, đáy mắt lóe lên ác ý, lửa nóng.

Ngón tay tách hai cánh hoa, chen vào khe dọc, bôi từ trên xuống một đường.

Thủy Quy cắn môi không bật ra tiếng rên, chắc hắn chỉ vô tình chạm vào chân châu mà thôi, nàng rên lên sẽ rất mất mặt.

Thấy Thủy Quy bẻ mặt đỏ hồng ca chịu, Thủy Xích tà mị, ánh mắt chăm chú nhìn u cốc, khiến nàng càng ngại ngùng, đây là ban ngày, nơi tư mật lại bị một nam nhân nhìn chằm chằm như vậy.

- Nơi này của Quy nhi thật xinh đẹp.

Thủy Xích cảm thán một câu, nơi này vì hắn nở rộ, bị hắn làm cho sưng đỏ đau đớn. Thủy Quy xấu hổ muốn tìm cái lỗ chui xuống.

Ngón tay tiếp tục lấy dược, xoa xoa hình tròn ngoài miệng cốc, từ từ tiến vào trong.

Thủy Xích ác ý liếc mắt nhìn Thủy Quy một chút. Nàng co người, biểu tình khổ sở đè nén. Đây không nghi ngờ là cảm giác khó chịu cực cùng.

Tường thịt trải qua hoan ái mãnh liệt có chỗ bị xước, rách. Cơn đau tê rần lại lan ra toàn thân, sự lành lạnh của dược liệu đi tới đâu, vừa tê vừa mát lạnh, đem lại hai thái cực trái ngược, thống khổ.

Ngón tay thuận lợi trơn trượt chui vào, xoay vài vòng chầm chậm.

- A......

Thủy Quy ngâm rất khẽ, nhưng Thủy Xích nghe rõ. Hắn lại đút vào sâu hơn, đến khi ngón tay đi hết vào.

- A.....

Thủy Quy thở dốc, mặt lại đỏ phừng, da đầu tê dại vì khoái cảm từ hạ thân đánh tới, ngứa ngáy, tê rát, nóng lạnh...có ai nói bôi thuốc phải bôi vào trong không?

Ngón tay ở bên trong nhấn chỗ này, chọc chỗ kia, tuy rất nhẹ nhàng xong vẫn khơi lên dục vọng của nàng, từng chút từng chút khiến nhiệt độ trong phòng nóng lên, nàng lại toát mồ hôi. Mà nam nhân đang bôi thuốc kia dường như rất tập trung, không có vẻ là cố ý.

Xong rồi, nàng cảm giác bên trong ẩm ướt, mật dịch lại trào ra rồi! Nàng cơ hồ vội vã, tường thịt xiết vào nhau, co rúm khiến màng đau buốt, cố nuốt lại dịch thủy ngăn nó chảy ra. Nhưng mà ngón tay Thủy Xích còn ở bên trong, cho nên bị tường thịt mút lấy.

-Ân!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện