Beta: Minh Nguyệt

Chương 9: Đế vương phúc hắc thật mê người ( 8)

...........

Vô Nguyệt không đề phòng liền thình lình bị Mộc Tư ôm chầm lấy, chờ lúc hắn kịp phản ứng lại, đã bị Mộc Tư ôm chặt.

Hắn xấu hổ, bên tai yên lặng đỏ lên, thật sự không nghĩ tới nữ tử trước mắt sẽ "Không kiềm chế" (1) như vậy.

(1) Không kiềm chế: Không kiềm chế (tư tưởng, tình cảm, văn chương,... Bộc lộ hết tâm tư tình cảm, không bị gò bó).

Mộc Tư không chú ý tới vẻ mặt không được tự nhiên của Vô Nguyệt, sau khi vui vẻ cho mỹ nam Vô Nguyệt một cái ôm lớn, liền buông lỏng hắn ra.

Cô hết sức phấn khởi mở miệng nói với Vô Nguyệt: "Mỹ nam Vô Nguyệt, cuối cùng ngươi cũng tới thăm ta rồi! Ta đã lâu không thấy ngươi lại tới đây nữa."

Vô Nguyệt nghe thấy lời nói vui mừng thoát khỏi của cô thì có chút xấu hổ ho khan: "Ta đoán thương thế của ngươi có lẽ đã xấp xỉ tốt hết toàn bộ rồi, cho nên lại đây đón ngươi!"

Nói xong hắn lại nhỏ giọng bổ sung một câu: "Trong khoảng thời gian này ta vội đi tìm dược liệu để điều chế mỡ băng ngọc."

Sau đó chỉ thấy hắn móc một cái hộp ngọc nhỏ rất tinh xảo từ trong lòng ngực ra, mơ hồ còn tản ra một mùi hương thơm ngát.

Mộc Tư nghe thấy mỹ nam Vô Nguyệt nói đến mỡ băng ngọc thì hai mắt sáng rực lên, đây chính là thần dược (2) tẩy đi vết sẹo!

(2) Thần dược: Thần là thần diệu, thần kì. Dược là thuốc. Ở đây có thể hiểu là loại thuốc thần kì.

Mỡ băng ngọc do thần y Vô Nguyệt tự mình điều chế ra, bên trong có rất nhiều dược liệu trân quý, những dược liệu đó cho dù có tiền cũng không nhất định có thể mua được.

Nếu để cho chính cô điều chế cô cũng biết không thể sản xuất ra được thuốc mỡ có hiệu quả tốt như này.

Mộc Tư biết ơn mà nhìn về phía mỹ nam Vô Nguyệt rồi cười, mi mắt cong lên, nụ cười ngọt ngào.

"Cảm ơn mỹ nam Vô Nguyệt có thể nghĩ cho ta chu đáo như vậy!"

Vô Nguyệt bị nụ cười sáng rỡ của nữ tử trước mắt khiến cho tinh thần hơi thoáng dao động. Phục hồi tinh thần lại hắn chỉ biết lắc đầu cười.

Nghĩ đến những chuyện trước đó mà nữ tử trước mắt từng trải qua, nhìn lại độ rộng nụ cười không tim không phổi của cô bây giờ. Từ trong thâm tâm dưới đáy lòng âm thầm khâm phục nữ tử này.

Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc: Vị mỹ nam này, ngươi đúng là tưởng tượng quá mức đơn thuần rồi!

Nhìn bộ dáng vui vẻ thỏa mãn kia của Mộc Tư, trong lòng hắn không khỏi bắt đầu vui vẻ theo.

Hắn nhìn Mộc Tư, mặt mày ôn hòa, giọng điệu không tự chủ được mà để nhu hòa, mở miệng: "Nếu bây giờ ngươi đã hết tổn thương rồi, vậy cùng ta hồi cung đi! Hoàng Thượng nói ngươi nên thực hiện lời hứa rồi."

Mộc Tư nghe thấy mỹ nam Vô Nguyệt nói những lời này, trong lòng cũng hiểu đây là hai bên đều ngầm hiểu lẫn nhau biết thân phận của đối phương rồi. Đoán chừng bây giờ gốc gác của cô cũng bị Hiên Viên Mặc điều tra rõ ràng.

Như vậy cũng tốt, dù sao từ trước tới nay cô cũng không tính giấu giếm cái gì với bọn họ.

Tiếp theo Mộc Tư liền theo mỹ nam Vô Nguyệt đi tới hoàng cung, sau khi mỹ nam Vô Nguyệt đưa cô tới trước mặt Hiên Viên Mặc liền lui xuống.

Lại nói tiếp chân chính ý nghĩa đi lên nói, cô cũng chỉ mới gặp qua Hiên Viên Mặc có một lần. Lần này lại nhìn thấy lần nữa, vẫn nhịn không được mà bị kinh diễm một chút.

Cô hành lễ với Hiên Viên Mặc: "Tham kiến Hoàng Thượng."

Hiên Viên Mặc chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn cô một cái, thuận miệng nói: "Lại đây mài mực cho trẫm."

Vì thế, Mộc Tư liền đi qua ngoan ngoãn mài mực cho Hiên Viên Mặc. Bây giờ cô là thị nữ của Hiên Viên Mặc, phải thực hiện mệnh lệnh của Hiên Viên Mặc thật tốt.

Ở trong cuộc sống sau đó, Mộc Tư liền mở ra hình thức cuộc sống giống như là mụ già (3).

(3) Mụ già: Người ở, người hầu gái già, có ý khinh miệt.

Hiên Viên Mặc nói thiếu một thị nữ thật sự không lừa cô. Hiên Viên Mặc rời giường rửa mặt súc miệng mặc quần áo cô phải hầu hạ, bởi vì cô là thị nữ bên người Hiên Viên Mặc; Hiên Viên Mặc xử lý phê duyệt tấu thì cô phải mài mực hầu hạ, bởi vì cô là thị nữ bên người Hiên Viên Mặc; ngay cả buổi tối Hiên Viên Mặc ngủ cô cũng phải hầu hạ ở trước giường Hiên Viên Mặc, bởi vì Hiên Viên Mặc nói đây đều là việc mà thị nữ bên người nên làm.

Tuy rằng mỗi ngày có thể gần gũi thưởng thức mỹ nam, nhưng Mộc Tư cũng cảm thấy mình sắp có chút chịu không nổi rồi.

Đặc biệt là mỗi lần nhìn thấy ánh mắt u oán của Triệu tổng quản cùng mấy phi tần trong hậu cung, Mộc Tư thậm chí muốn phát điên.

Trời biết thật ra cô không có chút nào cảm thấy làm mụ già của Hiên Viên Mặc thì có gì đáng giá vinh hạnh được không! Mỗi ngày đều vội vội vàng vàng, giống y hệt như một con quay (4) không ngừng quay.

(4) Con quay: Đồ chơi của trẻ em.



.........

#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện