"A...a...a..." Hai tay Dạ Tiểu Vũ run lên, thoắt một cái, một khẩu súng vô cùng bự xuất hiện. Khiên chắn cho gen cấp D khởi động mất 30 giây, không có thời gian rồi! 30 giây, đủ để xe Tank kia đem cô biến thành bãi thịt bầy nhầy.
Mã Lạc nhanh chóng lẩn mất khiến cho xe Tank không chút chần chừ hướng họng pháo về phía cô. 5 giây sau, Dạ Tiểu Vũ sẽ tan xác. Nó thậm chí còn không thèm dùng đòn năng lượng tức thời bắn sau 1 giây, nhàn nhã cho cô đợi chết. Năng lượng dần dần tụ lại tại nòng pháo, sáng chói như lưỡi hái tử thần.
Súng của cô, lại mất 25 giây nạp năng lượng mới đủ để bắn cái xe Tank này, nếu gấp sẽ chỉ như gãi ngứa cho nó. Cho dù là súng gen cấp D hạng S vô cùng khó kiếm thì tính năng cũng thấp đến muốn phi sọt (rác)!
Chỉ cần là súng gen cấp A hạng thấp nhất thôi, 4 giây là đủ bắn nát cái gia hỏa to lớn này!
"Chết tiệt thật! Không lẽ mình sẽ bỏ mạng tại đây?" Dạ Tiểu Vũ cắn môi, sắc mặt trắng bệch nhưng lại vô cùng bĩnh tĩnh. Đôi khi, cái chết cũng không quá đáng sợ, đáng sợ là việc chết một cách lãng xẹt và vô dụng!
3 giây...
Nhảy và tránh? Không được, sức bật của cô không đủ để tránh phạm vi bắn bao phủ, nhảy đến đâu cũng sẽ tan xác!
2 giây...
"MK Mã Lạc! Không ngờ tôi xuyên qua là để làm cái pháo hôi giúp cô chạy trốn! MK! MK! MK!!!" Dạ Tiểu Vũ tức đến muốn ói cả ruột ra, nội thương đau ghê gớm.
1 giây...
"Ầm!!!"
Không phải cảnh tượng thịt nát sốt cà chua mà là một hộp sắt đột ngột bốc cháy dữ dội, nghiêng ngả, rung lắc, rồi nổ.
"Ầm!! Bùng!!!"
Ánh lửa hắt lên mặt Dạ Tiểu Vũ, không phải khích lệ cô giữ được mạng sống, mà giống như cười nhạo cô vô dụng.
Sau đó, mắt cô gái đỏ hoe."Oa... Oa... U Hu Hu... Oa.... ....."
Một nữ tác giả tội nghiệp đến kì quân sự cũng trốn mất dạng, giờ lại phải cầm súng đứng trước xe tăng. Ôi trời ơi... một cảm nhận khó quên...
Từ lùm cây đi ra một nam binh mặt lạnh. Dạ Tiểu Vũ định quay sang cảm ơn, thế nhưng miệng lại cứng lại.
Không phải nam binh, là ngài Gián điệp Sở Lưu.
[ Đinh đang... đã đến lúc hệ thống tỏa sáng!
+Cốt truyện chính thức: Mã Lạc bị xe Tank nhắm trúng, Sở Lưu cứu giúp, abc, dẫn nhau chạy trốn, v...v...
+Cốt truyện sửa đổi: Mã Lạc đẩy pháo hôi thế thân để chạy trốn, pháo hôi được Sở Lưu cứu, dẫn nhau đi về phía tổng bộ cầu cứu.
Giải thích: Sở Lưu thăng cấp nam chính, cũng thăng cấp gián điệp pháo hôi thành gián điệp cấp cao, không còn muốn về nước nữa, mà muốn đi vào tổng bộ làm gián điệp.
Nam chủ mà, làm sao mà tầm thường cho được, làm gián điệp cũng sẽ chuyên nghiệp hơn a~]
"À, hóa ra nam phụ thành nam chủ tức là từ điệp viên gà mờ thành điệp viên chuyên nghiệp." Dạ Tiểu Vũ tự nói trong lòng, trên mặt lại nở ra nụ cười "thân thiện".
"Ha ha ha, cảm ơn anh đã cứu tôi. Cùng một đơn vị hậu cần mà chúng ta khác nhau ghê." Dạ Tiểu Vũ cười mị mị, trong lòng lại phun tào. Gen cấp A hạng Cao lại đi bộ hậu cần giả làm gen cấp B, âm mưu đủ sâu!
"Không có gì. Tiện đường!" Sở Lưu nhìn cô gái hai mắt vẫn còn vệt nước chưa khô, miệng lại cười nói hớn hở, cảm thấy buồn cười trong lòng. Khi cô quay lại nhặt súng, nam nhân vẻ mặt hứng thú, ánh mắt âm u lại hiện lên tia sáng kì dị.
Kì thật, để cô gái này bên người sẽ làm người ta mất cảnh giác hơn. 1 nam binh hi sinh thân mình cứu 1 nữ binh, người như vậy làm sao mà là gián điệp được cơ chứ? Và cũng không ai biết, cố tình hắn ta lại là gián điệp!
"Chúng ta đi cùng nhau nhé, như vậy sẽ an toàn hơn." Sở Lưu quay sang, vẻ mặt cứng nhắc cố làm vẻ hòa hoãn.
"Ừm." Dạ Tiểu Vũ cười đến thiên chân vô tà, lén lén lau mồ hôi trong lòng bàn tay. May mắn, không có bị thủ tiêu để bịt miệng.
Cả hai đi vòng vòng quanh khu núi đá, cũng đem vài tên lính địch bắn rụng. Dạ Tiểu Vũ nhìn Sở Lưu biểu diễn kĩ năng, lén lút giơ lên ngón tay cái. Cùng là người một nhà mà có thể coi như kẻ thù mà bắn, đủ ác, đủ hiểm, đủ thâm, đủ độc!
"A~"
Hay thật, nghe như tiếng Mã Lạc... Mã Lạc!
Dạ Tiễu Vũ cười mị mị, mắt cong cong, tay vuốt ve thanh dao nhỏ xinh trong tay.
[Cảnh báo: Pháo hôi chưa được phép giết nữ phụ Mã Lạc, nếu không kịch tình sẽ chuyển hướng!
Sau này khi pháo hôi thăng cấp nữ phụ thì có thể PK với nữ phụ Mã Lạc bất cứ lúc nào.
Nên nhớ, pháo hôi bây giờ chưa có quyền thay đổi kịch tình!
Hình phạt: Xóa nhân vật, linh hồn bị vứt bỏ!
Gợi ý: Không thể giết thì tạo phiền toái ni~ ]
Dạ Tiểu Vũ"..."
Thật... uất ức!!!
=== =======
Mã Lạc nhanh chóng lẩn mất khiến cho xe Tank không chút chần chừ hướng họng pháo về phía cô. 5 giây sau, Dạ Tiểu Vũ sẽ tan xác. Nó thậm chí còn không thèm dùng đòn năng lượng tức thời bắn sau 1 giây, nhàn nhã cho cô đợi chết. Năng lượng dần dần tụ lại tại nòng pháo, sáng chói như lưỡi hái tử thần.
Súng của cô, lại mất 25 giây nạp năng lượng mới đủ để bắn cái xe Tank này, nếu gấp sẽ chỉ như gãi ngứa cho nó. Cho dù là súng gen cấp D hạng S vô cùng khó kiếm thì tính năng cũng thấp đến muốn phi sọt (rác)!
Chỉ cần là súng gen cấp A hạng thấp nhất thôi, 4 giây là đủ bắn nát cái gia hỏa to lớn này!
"Chết tiệt thật! Không lẽ mình sẽ bỏ mạng tại đây?" Dạ Tiểu Vũ cắn môi, sắc mặt trắng bệch nhưng lại vô cùng bĩnh tĩnh. Đôi khi, cái chết cũng không quá đáng sợ, đáng sợ là việc chết một cách lãng xẹt và vô dụng!
3 giây...
Nhảy và tránh? Không được, sức bật của cô không đủ để tránh phạm vi bắn bao phủ, nhảy đến đâu cũng sẽ tan xác!
2 giây...
"MK Mã Lạc! Không ngờ tôi xuyên qua là để làm cái pháo hôi giúp cô chạy trốn! MK! MK! MK!!!" Dạ Tiểu Vũ tức đến muốn ói cả ruột ra, nội thương đau ghê gớm.
1 giây...
"Ầm!!!"
Không phải cảnh tượng thịt nát sốt cà chua mà là một hộp sắt đột ngột bốc cháy dữ dội, nghiêng ngả, rung lắc, rồi nổ.
"Ầm!! Bùng!!!"
Ánh lửa hắt lên mặt Dạ Tiểu Vũ, không phải khích lệ cô giữ được mạng sống, mà giống như cười nhạo cô vô dụng.
Sau đó, mắt cô gái đỏ hoe."Oa... Oa... U Hu Hu... Oa.... ....."
Một nữ tác giả tội nghiệp đến kì quân sự cũng trốn mất dạng, giờ lại phải cầm súng đứng trước xe tăng. Ôi trời ơi... một cảm nhận khó quên...
Từ lùm cây đi ra một nam binh mặt lạnh. Dạ Tiểu Vũ định quay sang cảm ơn, thế nhưng miệng lại cứng lại.
Không phải nam binh, là ngài Gián điệp Sở Lưu.
[ Đinh đang... đã đến lúc hệ thống tỏa sáng!
+Cốt truyện chính thức: Mã Lạc bị xe Tank nhắm trúng, Sở Lưu cứu giúp, abc, dẫn nhau chạy trốn, v...v...
+Cốt truyện sửa đổi: Mã Lạc đẩy pháo hôi thế thân để chạy trốn, pháo hôi được Sở Lưu cứu, dẫn nhau đi về phía tổng bộ cầu cứu.
Giải thích: Sở Lưu thăng cấp nam chính, cũng thăng cấp gián điệp pháo hôi thành gián điệp cấp cao, không còn muốn về nước nữa, mà muốn đi vào tổng bộ làm gián điệp.
Nam chủ mà, làm sao mà tầm thường cho được, làm gián điệp cũng sẽ chuyên nghiệp hơn a~]
"À, hóa ra nam phụ thành nam chủ tức là từ điệp viên gà mờ thành điệp viên chuyên nghiệp." Dạ Tiểu Vũ tự nói trong lòng, trên mặt lại nở ra nụ cười "thân thiện".
"Ha ha ha, cảm ơn anh đã cứu tôi. Cùng một đơn vị hậu cần mà chúng ta khác nhau ghê." Dạ Tiểu Vũ cười mị mị, trong lòng lại phun tào. Gen cấp A hạng Cao lại đi bộ hậu cần giả làm gen cấp B, âm mưu đủ sâu!
"Không có gì. Tiện đường!" Sở Lưu nhìn cô gái hai mắt vẫn còn vệt nước chưa khô, miệng lại cười nói hớn hở, cảm thấy buồn cười trong lòng. Khi cô quay lại nhặt súng, nam nhân vẻ mặt hứng thú, ánh mắt âm u lại hiện lên tia sáng kì dị.
Kì thật, để cô gái này bên người sẽ làm người ta mất cảnh giác hơn. 1 nam binh hi sinh thân mình cứu 1 nữ binh, người như vậy làm sao mà là gián điệp được cơ chứ? Và cũng không ai biết, cố tình hắn ta lại là gián điệp!
"Chúng ta đi cùng nhau nhé, như vậy sẽ an toàn hơn." Sở Lưu quay sang, vẻ mặt cứng nhắc cố làm vẻ hòa hoãn.
"Ừm." Dạ Tiểu Vũ cười đến thiên chân vô tà, lén lén lau mồ hôi trong lòng bàn tay. May mắn, không có bị thủ tiêu để bịt miệng.
Cả hai đi vòng vòng quanh khu núi đá, cũng đem vài tên lính địch bắn rụng. Dạ Tiểu Vũ nhìn Sở Lưu biểu diễn kĩ năng, lén lút giơ lên ngón tay cái. Cùng là người một nhà mà có thể coi như kẻ thù mà bắn, đủ ác, đủ hiểm, đủ thâm, đủ độc!
"A~"
Hay thật, nghe như tiếng Mã Lạc... Mã Lạc!
Dạ Tiễu Vũ cười mị mị, mắt cong cong, tay vuốt ve thanh dao nhỏ xinh trong tay.
[Cảnh báo: Pháo hôi chưa được phép giết nữ phụ Mã Lạc, nếu không kịch tình sẽ chuyển hướng!
Sau này khi pháo hôi thăng cấp nữ phụ thì có thể PK với nữ phụ Mã Lạc bất cứ lúc nào.
Nên nhớ, pháo hôi bây giờ chưa có quyền thay đổi kịch tình!
Hình phạt: Xóa nhân vật, linh hồn bị vứt bỏ!
Gợi ý: Không thể giết thì tạo phiền toái ni~ ]
Dạ Tiểu Vũ"..."
Thật... uất ức!!!
=== =======
Danh sách chương