Dạ Tiểu Vũ thức giấc dưới ánh nắng qua khung cửa sổ, vặn vẹo một chút sương sống, hạnh phúc mỉm cười. Chỉ lát nữa thôi, cô sẽ thoát khỏi đống hỗn độn này cùng Trịnh ngốc nghếch, đến sao Thổ đi dạo một vòng rồi quay về địa cầu làm một giấc ngủ thật an bình. Hạnh phúc chính là đây <3
"Tít tít!"
Chiếc đồng hồ trên tay Dạ Tiểu Vũ khẽ kêu lên hai tiếng, sau đó một màn hình thông báo nhỏ hiện ra trước mắt cô.
[Thông báo toàn quân khu.
Ngay lập tức tập kết tại quảng trường, sau đó toàn quân di chuyển đóng trại ở tỉnh YanChiChi, thao luyện tân binh và diễn tập địch tập kích.
Hủy bỏ mọi xin phép nghỉ phép dài hoặc ngắn hạn.
Bất cứ binh sỹ sỹ quan nào trốn tránh tập kết hay có hành vi rời khỏi khu vực đóng quân, bắt đầu từ lúc này sẽ bị tính là đào ngũ, hủy bỏ tư cách quân nhân và phải chịu hình phạt tử vong tại chỗ.
Người ra quyết lệnh: Thiếu tướng Phượng Ly Hy.]
"Gì... cái gì đây!??" Dạ Tiểu Vũ thẫn thờ, trái tim chết lặng.
"Bíp."
Trịnh Trịnh của Dạ Dạ: Em đã xem thông báo chưa, chúng ta phải hủy chuyến đi này rồi. Sau khi diễn tập xong xuôi tôi sẽ mang em đi nhé. Đừng buồn, đồ ngốc.
Dạ Tiểu Vũ thoát lực ngã xuống giường, khóe miệng nở nụ cười chua sót. Ai mới là đồ ngốc đây, tỉnh YanChiChi, chẳng phải là nơi quân Dang tập kích và hạ cánh đầu tiên trên Venus hay sao.
Đến YanChiChi đóng quân, cũng như dâng mạng lên cho bọn chúng gặt rau thái dưa vậy.
Phượng Ly Hy... cô đang mưu tính cái gì đây!?? Ánh mắt Dạ Tiểu Vũ lóe lên tia kiên quyết, cô khoác đại chiếc quân phục, hối hả tiến đến phòng chỉ huy.
"Vấn đề là, làm sao để thăm dò ả..." Khi Dạ Tiểu Vũ đang rầu rĩ, chợt nhìn thấy cô hầu gái mang theo một chiếc xe đẩy thức ăn đi đến, chuẩn bị tiến vào phòng chỉ huy. Linh quanh lóe lên, khóe môi cô mỉm cười.
"Cô gái, cô làm rơi tiền kìa." Lặng lẽ vỗ vay cô hầu gái, Dạ Tiểu Vũ mỉm cười chỉ xuống một tấm thẻ điện tử.
"Ơ, ủa?" Cô hầu gái gãi gãi đầu, ngó ngàng chiếc thẻ vẫn nằm trong túi áo, mỉm cười khe khẽ lắc đầu. "Không phải của tôi, có lẽ là của người khác."
"Được rồi, vậy tôi mang nó nộp lên chỗ tìm đồ lạc vậy." Dạ Tiểu Vũ nhặt tấm thẻ lên, dòng chữ Trịnh Công hơi hơi lóe. "Xin lỗi đã làm phiền."
"Không có gì." Cô hầu gái lắc đầu, mở cửa phòng chỉ huy tiến vào.
"Hắc hắc..." Dạ Tiểu Vũ nhìn chiếc máy nghe trộm mini dấu bên dưới chiếc đĩa ăn, đắc ý cười thành tiếng. Thật may mắn là hệ thống giám sát trong phòng chỉ huy không mở, nếu không sẽ bị phát hiện ngay. Hiển nhiên, Phượng Ly Hy chính là đang làm thứ gì đó mờ ám bên trong mới tắt hệ thống giám sát đi.
Tiến về phòng vệ sinh gần đó, Dạ Tiểu Vũ lắp chiếc tai nghe trên tai, thích thú vặn vặn.
"Rẹt... Hộc... Rẹt.... Hộc hộc...""Rẹt... Ah ah ah... quá sâu... thật to... ah oh oh... Trung tướng... ah..... ngài thật tuyệt vời... thao tiểu dâm đãng hảo sâu........... oh ah ah...... hắc hắc hắc........"
Trong phòng chỉ huy...
Nam nhân làn da đen như bồ hóng, thứ to lớn dữ tợn liên tục ra vào bên trong cô gái. Cô gái kia thần thái dâm loạn, mồ hôi cùng hỗn hợp dấu tên liên tục thấm ướt tấm thảm lau chân, cơ thể tựa như chó mẹ cầu hoan, miệng kề sát mặt đất, hai chân bị tay nam nhân nắm lấy giơ thẳng lên trời, hai tay vất vả chống dưới đất, run rẩy trước những cú thúc đầy mạnh mẽ.
Quả nhiên, chỉ có người siêu năng, cơ thể siêu dẻo dai mới làm nổi tư thế khó đỡ này nha...
"Tiểu chó mẹ... ha.... bổn Trung tướng thao ngươi như thế nào... ha ha... hộc... thật đủ dâm đãng!"
"Hắc hắc... Trung tướng... ngài thật thô to... thao sâu đến tận cùng tiểu chó mẹ rồi... tiểu chó mẹ muốn... oh aha ha........ ah ah ha........ không......... trào ra mất rồi..... a ha ha ha...... quá đã...."
"Hừ! Đồ chó cái dâm đãng cũng khiến ta..... ra..."
Hỗn hợp dâm loạn rơi xuống sàn nhà, kết thúc một cuộc cuồng hoan không có hồi kết.
Dạ Tiểu Vũ mặt đỏ bừng, lầu bà lầu bầu. "Mình thật có duyên với thịt miễn phí nha..."
"Trung tướng, tin tưởng em nha, chắc chắn Dang sẽ tấn công YanChiChi, em có mật thám trong đó. Chỉ cần ngài cùng em thuận lời rời đi trước hai ngày nữa, chúng ta sẽ an toàn..."
"Ân? Ngài lo lắng, em đã bảo ngài hãy nghe em mà, dâm huyệt của em chính là tùy thời để ngài thao làm nha... uh... thật ngứa ngáy, lại muốn... oh..."
"A a ah ah ah oh oh... tiếp.... tiếp.... sâu quá... ngài thật uy vũ... ha ha... ah ha.... bọn chúng... lũ ngu xuẩn kia sẽ là bia đỡ đạn để chúng ta.... thoát li Venus...... ha ha ha... hảo đỉnh.... dâm huyệt muốn phun nước.... ha ah ah ah.... oh.......... hi sinh sinh mạng dơ bẩn của bọn chúng vì chúng ta... ah.... chính là vinh hạnh cho chúng...... ah ah ah.... dâm huyệt của tiểu chó cái muốn...... ra ah..........."
"Bụp!" Chiếc tai nghe trong tay Dạ Tiểu Vũ nát vụn.
"Bíp bíp bíp."
[Thông cáo:
Trung tướng..., Trung tướng..., Thiếu tướng Phượng Ly Hy được điều động trở về địa cầu chấp hành công tác, các quân nhân hãy an tâm duyệt binh, các lãnh đạo sẽ sớm trở về.]
Dạ Tiểu Vũ đọc thông báo thì rụng rời tay chân, gân xanh nổi lên trên trán, đôi mắt vằn đỏ.
Được lắm Phượng Ly Hy! Cô muốn chơi, thì chúng ta sẽ chơi một trận!
Quả nhiên, ti tiện đến đáng khinh bỉ!
"Tít tít!"
Chiếc đồng hồ trên tay Dạ Tiểu Vũ khẽ kêu lên hai tiếng, sau đó một màn hình thông báo nhỏ hiện ra trước mắt cô.
[Thông báo toàn quân khu.
Ngay lập tức tập kết tại quảng trường, sau đó toàn quân di chuyển đóng trại ở tỉnh YanChiChi, thao luyện tân binh và diễn tập địch tập kích.
Hủy bỏ mọi xin phép nghỉ phép dài hoặc ngắn hạn.
Bất cứ binh sỹ sỹ quan nào trốn tránh tập kết hay có hành vi rời khỏi khu vực đóng quân, bắt đầu từ lúc này sẽ bị tính là đào ngũ, hủy bỏ tư cách quân nhân và phải chịu hình phạt tử vong tại chỗ.
Người ra quyết lệnh: Thiếu tướng Phượng Ly Hy.]
"Gì... cái gì đây!??" Dạ Tiểu Vũ thẫn thờ, trái tim chết lặng.
"Bíp."
Trịnh Trịnh của Dạ Dạ: Em đã xem thông báo chưa, chúng ta phải hủy chuyến đi này rồi. Sau khi diễn tập xong xuôi tôi sẽ mang em đi nhé. Đừng buồn, đồ ngốc.
Dạ Tiểu Vũ thoát lực ngã xuống giường, khóe miệng nở nụ cười chua sót. Ai mới là đồ ngốc đây, tỉnh YanChiChi, chẳng phải là nơi quân Dang tập kích và hạ cánh đầu tiên trên Venus hay sao.
Đến YanChiChi đóng quân, cũng như dâng mạng lên cho bọn chúng gặt rau thái dưa vậy.
Phượng Ly Hy... cô đang mưu tính cái gì đây!?? Ánh mắt Dạ Tiểu Vũ lóe lên tia kiên quyết, cô khoác đại chiếc quân phục, hối hả tiến đến phòng chỉ huy.
"Vấn đề là, làm sao để thăm dò ả..." Khi Dạ Tiểu Vũ đang rầu rĩ, chợt nhìn thấy cô hầu gái mang theo một chiếc xe đẩy thức ăn đi đến, chuẩn bị tiến vào phòng chỉ huy. Linh quanh lóe lên, khóe môi cô mỉm cười.
"Cô gái, cô làm rơi tiền kìa." Lặng lẽ vỗ vay cô hầu gái, Dạ Tiểu Vũ mỉm cười chỉ xuống một tấm thẻ điện tử.
"Ơ, ủa?" Cô hầu gái gãi gãi đầu, ngó ngàng chiếc thẻ vẫn nằm trong túi áo, mỉm cười khe khẽ lắc đầu. "Không phải của tôi, có lẽ là của người khác."
"Được rồi, vậy tôi mang nó nộp lên chỗ tìm đồ lạc vậy." Dạ Tiểu Vũ nhặt tấm thẻ lên, dòng chữ Trịnh Công hơi hơi lóe. "Xin lỗi đã làm phiền."
"Không có gì." Cô hầu gái lắc đầu, mở cửa phòng chỉ huy tiến vào.
"Hắc hắc..." Dạ Tiểu Vũ nhìn chiếc máy nghe trộm mini dấu bên dưới chiếc đĩa ăn, đắc ý cười thành tiếng. Thật may mắn là hệ thống giám sát trong phòng chỉ huy không mở, nếu không sẽ bị phát hiện ngay. Hiển nhiên, Phượng Ly Hy chính là đang làm thứ gì đó mờ ám bên trong mới tắt hệ thống giám sát đi.
Tiến về phòng vệ sinh gần đó, Dạ Tiểu Vũ lắp chiếc tai nghe trên tai, thích thú vặn vặn.
"Rẹt... Hộc... Rẹt.... Hộc hộc...""Rẹt... Ah ah ah... quá sâu... thật to... ah oh oh... Trung tướng... ah..... ngài thật tuyệt vời... thao tiểu dâm đãng hảo sâu........... oh ah ah...... hắc hắc hắc........"
Trong phòng chỉ huy...
Nam nhân làn da đen như bồ hóng, thứ to lớn dữ tợn liên tục ra vào bên trong cô gái. Cô gái kia thần thái dâm loạn, mồ hôi cùng hỗn hợp dấu tên liên tục thấm ướt tấm thảm lau chân, cơ thể tựa như chó mẹ cầu hoan, miệng kề sát mặt đất, hai chân bị tay nam nhân nắm lấy giơ thẳng lên trời, hai tay vất vả chống dưới đất, run rẩy trước những cú thúc đầy mạnh mẽ.
Quả nhiên, chỉ có người siêu năng, cơ thể siêu dẻo dai mới làm nổi tư thế khó đỡ này nha...
"Tiểu chó mẹ... ha.... bổn Trung tướng thao ngươi như thế nào... ha ha... hộc... thật đủ dâm đãng!"
"Hắc hắc... Trung tướng... ngài thật thô to... thao sâu đến tận cùng tiểu chó mẹ rồi... tiểu chó mẹ muốn... oh aha ha........ ah ah ha........ không......... trào ra mất rồi..... a ha ha ha...... quá đã...."
"Hừ! Đồ chó cái dâm đãng cũng khiến ta..... ra..."
Hỗn hợp dâm loạn rơi xuống sàn nhà, kết thúc một cuộc cuồng hoan không có hồi kết.
Dạ Tiểu Vũ mặt đỏ bừng, lầu bà lầu bầu. "Mình thật có duyên với thịt miễn phí nha..."
"Trung tướng, tin tưởng em nha, chắc chắn Dang sẽ tấn công YanChiChi, em có mật thám trong đó. Chỉ cần ngài cùng em thuận lời rời đi trước hai ngày nữa, chúng ta sẽ an toàn..."
"Ân? Ngài lo lắng, em đã bảo ngài hãy nghe em mà, dâm huyệt của em chính là tùy thời để ngài thao làm nha... uh... thật ngứa ngáy, lại muốn... oh..."
"A a ah ah ah oh oh... tiếp.... tiếp.... sâu quá... ngài thật uy vũ... ha ha... ah ha.... bọn chúng... lũ ngu xuẩn kia sẽ là bia đỡ đạn để chúng ta.... thoát li Venus...... ha ha ha... hảo đỉnh.... dâm huyệt muốn phun nước.... ha ah ah ah.... oh.......... hi sinh sinh mạng dơ bẩn của bọn chúng vì chúng ta... ah.... chính là vinh hạnh cho chúng...... ah ah ah.... dâm huyệt của tiểu chó cái muốn...... ra ah..........."
"Bụp!" Chiếc tai nghe trong tay Dạ Tiểu Vũ nát vụn.
"Bíp bíp bíp."
[Thông cáo:
Trung tướng..., Trung tướng..., Thiếu tướng Phượng Ly Hy được điều động trở về địa cầu chấp hành công tác, các quân nhân hãy an tâm duyệt binh, các lãnh đạo sẽ sớm trở về.]
Dạ Tiểu Vũ đọc thông báo thì rụng rời tay chân, gân xanh nổi lên trên trán, đôi mắt vằn đỏ.
Được lắm Phượng Ly Hy! Cô muốn chơi, thì chúng ta sẽ chơi một trận!
Quả nhiên, ti tiện đến đáng khinh bỉ!
Danh sách chương