Kim Linh và Triệu Thế Văn tới tập đoàn Thẩm Thị tìm Thẩm Anh Kiệt, kết quả lại gặp trắc trở, ngay cả bóng dáng của Thẩm Anh Kiệt cũng không thấy.
Tiếp đãi bọn họ là người phụ nữ tên Chu Lị, nghe xong giới thiệu mới biết được, hóa ra bà ta là mẹ kế của Thẩm Anh Kiệt.
Theo như lời bà ta, Thẩm Anh Kiệt hộ tống Trầm Vân Sơn đi công tác một tuần, đến nay vẫn chưa trở về.
Không có biện pháp, Kim Linh và Triệu Thế Văn chỉ có thể hỏi Chu Lị chuyện liên quan tới Thẩm Anh Kiệt và Đồng Man Ny.
Tô Cửu Cửu và Hứa Nguyện cũng không thuận lợi lắm, vốn tưởng rằng Đồng Tiểu Nhã sẽ ở nhà, không ngờ Đồng Tiểu Nhã ở nhà họ Lục.
“Cậu nói xem Đồng Tiểu Nhã và Lục Diễn có quan hệ gì? Một người phụ nữ lại tới nhà con trai ở, không phải là người yêu thật đấy chứ?” Trên đường đến nhà họ Lục, Hứa Nguyện không khỏi mở miệng nói.
Nghe thấy vậy, Tô Cửu Cửu hơi nhíu mày, cô thật sự không ngờ, Lục Diễn sẽ an bài cho Đồng Tiểu Nhã ở nhà anh, đúng là săn sóc!
Thấy Tô Cửu Cửu chỉ buồn bực lái xe, Hứa Nguyện hơi lo lắng, nói theo bản năng: “Cửu Cửu, cậu nhanh ra tay đi, nếu muộn sẽ bị người khác nhanh chân tới trước đó.”
Tô Cửu Cửu không có biện pháp duy trì im lặng nữa, cô liếc mắt nhìn Hứa Nguyện ngồi hàng ghế trước, không lái xe nhưng không nhàn rỗi, “Có gì mà phải ra tay, người đàn ông như Lục Diễn, mình không hiếm lạ gì.”
“Haizz, dù thế nào anh ấy cũng là cha Đậu Đinh nhà cậu.” Hứa Nguyện thở dài nói.
Trái tim Tô Cửu Cửu run lên, đúng vậy, cho dù thế nào, Lục Diễn là cha Đậu Đinh, sự thật này, không phải ai cũng có thể thay đổi, tuy cô ký hợp đồng với Lục Diễn, thân phận của anh chỉ giới hạn ở việc là cha của Đậu Đinh, nhưng nghĩ tới anh sẽ hẹn hò với bạn gái, sẽ kết hôn, sau này sẽ có con của anh và người phụ nữ khác, mà tình thương của cha vốn thuộc về Đậu Đinh cũng bị đứa bé khác cướp đi, cô không thể bình tĩnh được.
Được rồi, cô nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, cho dù có đứa bé, sinh ra, nuôi nấng lớn lên, giáo dục thật tốt là mọi chuyện đại cát, nhưng không ngờ còn nhiều chuyện như vậy.
Muốn Lục Diễn chỉ làm cha của con cô, biện pháp duy nhất là cô phải ở bên anh.
Nhưng theo ý cô, ngay từ đầu chuyện này đã là chuyện không có khả năng.
Năm năm trước, là người đàn ông kia phá hỏng cuộc sống của cô, chẳng lẽ bây giờ còn muốn cô tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục với anh? Không! Cô không cần!
Hứa Nguyện thấy Tô Cửu Cửu không nói, còn lắc đầu liên tục, không khỏi cảm thấy tò mò, “Cửu Cửu? Cậu làm sao vậy? Có phải không thoải mái chỗ nào không?”
Tô Cửu Cửu lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía cô, vẻ mặt hơi xấu hổ, “Không sao…”
Không lâu sau, cô lái xe tới địa chỉ Hứa Nguyện điều tra được, cũng là nhà Lục Diễn.
Nhưng nhìn nơi giống như từng quen biết này, Tô Cửu Cửu rơi vào trầm tư.
Nếu cô nhớ không nhầm, nơi này là nhà Lục Tu.
Đúng rồi, tuy cô chỉ từng tới một lần, cũng là lúc Lục Tu và Tô Đình Đình kết hôn, nhưng cô nhớ rất rõ.
Nghĩ lại đúng là buồn cười, cô ở bên Lục Tu hai năm, thay vì nói là hẹn hò, càng như chuyện tình bí mật.
Thậm chí Lục Tu không giới thiệu cô với cha mẹ anh ta.
Nhưng dù sao chuyện quá khứ đã qua rồi, bớt chút liên quan, đối với ai đều tốt cả.
Thấy Tô Cửu Cửu ngẩn người, không có ý định xuống xe, Hứa Nguyện quay đầu nhìn, chớp mắt, tò mò hỏi: “Mình bảo này Tô Cửu Cửu, cậu nghĩ gì thế? Đến rồi, xuống xe đi.”
Tiếp đãi bọn họ là người phụ nữ tên Chu Lị, nghe xong giới thiệu mới biết được, hóa ra bà ta là mẹ kế của Thẩm Anh Kiệt.
Theo như lời bà ta, Thẩm Anh Kiệt hộ tống Trầm Vân Sơn đi công tác một tuần, đến nay vẫn chưa trở về.
Không có biện pháp, Kim Linh và Triệu Thế Văn chỉ có thể hỏi Chu Lị chuyện liên quan tới Thẩm Anh Kiệt và Đồng Man Ny.
Tô Cửu Cửu và Hứa Nguyện cũng không thuận lợi lắm, vốn tưởng rằng Đồng Tiểu Nhã sẽ ở nhà, không ngờ Đồng Tiểu Nhã ở nhà họ Lục.
“Cậu nói xem Đồng Tiểu Nhã và Lục Diễn có quan hệ gì? Một người phụ nữ lại tới nhà con trai ở, không phải là người yêu thật đấy chứ?” Trên đường đến nhà họ Lục, Hứa Nguyện không khỏi mở miệng nói.
Nghe thấy vậy, Tô Cửu Cửu hơi nhíu mày, cô thật sự không ngờ, Lục Diễn sẽ an bài cho Đồng Tiểu Nhã ở nhà anh, đúng là săn sóc!
Thấy Tô Cửu Cửu chỉ buồn bực lái xe, Hứa Nguyện hơi lo lắng, nói theo bản năng: “Cửu Cửu, cậu nhanh ra tay đi, nếu muộn sẽ bị người khác nhanh chân tới trước đó.”
Tô Cửu Cửu không có biện pháp duy trì im lặng nữa, cô liếc mắt nhìn Hứa Nguyện ngồi hàng ghế trước, không lái xe nhưng không nhàn rỗi, “Có gì mà phải ra tay, người đàn ông như Lục Diễn, mình không hiếm lạ gì.”
“Haizz, dù thế nào anh ấy cũng là cha Đậu Đinh nhà cậu.” Hứa Nguyện thở dài nói.
Trái tim Tô Cửu Cửu run lên, đúng vậy, cho dù thế nào, Lục Diễn là cha Đậu Đinh, sự thật này, không phải ai cũng có thể thay đổi, tuy cô ký hợp đồng với Lục Diễn, thân phận của anh chỉ giới hạn ở việc là cha của Đậu Đinh, nhưng nghĩ tới anh sẽ hẹn hò với bạn gái, sẽ kết hôn, sau này sẽ có con của anh và người phụ nữ khác, mà tình thương của cha vốn thuộc về Đậu Đinh cũng bị đứa bé khác cướp đi, cô không thể bình tĩnh được.
Được rồi, cô nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, cho dù có đứa bé, sinh ra, nuôi nấng lớn lên, giáo dục thật tốt là mọi chuyện đại cát, nhưng không ngờ còn nhiều chuyện như vậy.
Muốn Lục Diễn chỉ làm cha của con cô, biện pháp duy nhất là cô phải ở bên anh.
Nhưng theo ý cô, ngay từ đầu chuyện này đã là chuyện không có khả năng.
Năm năm trước, là người đàn ông kia phá hỏng cuộc sống của cô, chẳng lẽ bây giờ còn muốn cô tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục với anh? Không! Cô không cần!
Hứa Nguyện thấy Tô Cửu Cửu không nói, còn lắc đầu liên tục, không khỏi cảm thấy tò mò, “Cửu Cửu? Cậu làm sao vậy? Có phải không thoải mái chỗ nào không?”
Tô Cửu Cửu lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía cô, vẻ mặt hơi xấu hổ, “Không sao…”
Không lâu sau, cô lái xe tới địa chỉ Hứa Nguyện điều tra được, cũng là nhà Lục Diễn.
Nhưng nhìn nơi giống như từng quen biết này, Tô Cửu Cửu rơi vào trầm tư.
Nếu cô nhớ không nhầm, nơi này là nhà Lục Tu.
Đúng rồi, tuy cô chỉ từng tới một lần, cũng là lúc Lục Tu và Tô Đình Đình kết hôn, nhưng cô nhớ rất rõ.
Nghĩ lại đúng là buồn cười, cô ở bên Lục Tu hai năm, thay vì nói là hẹn hò, càng như chuyện tình bí mật.
Thậm chí Lục Tu không giới thiệu cô với cha mẹ anh ta.
Nhưng dù sao chuyện quá khứ đã qua rồi, bớt chút liên quan, đối với ai đều tốt cả.
Thấy Tô Cửu Cửu ngẩn người, không có ý định xuống xe, Hứa Nguyện quay đầu nhìn, chớp mắt, tò mò hỏi: “Mình bảo này Tô Cửu Cửu, cậu nghĩ gì thế? Đến rồi, xuống xe đi.”
Danh sách chương