- Còn dám nói hươu nói vượn, đừng trách tôi không khách sáo với anh!

Bỏ lại một câu, Tô Cửu Cửu đóng sập cửa rời đi.

Không ngờ tới vừa mới đi ra, lại gặp được Lục Tu và Tô Đình Đình đi từ trong phòng ra.

Lúc Tô Đình Đình nhìn thấy Tô Cửu Cửu, ra vẻ kinh ngạc, đột nhiên mở miệng hỏi:

- Chị, chị bị sao thế? Trong lòng lại cười trộm, tối hôm qua uống rượu bỏ thuốc, nói vậy cô ta đã khó giữ được danh tiết.

Đúng vậy, Tô Đình Đình là em gái cô, mà người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đứng bên cạnh Tô Đình Đình đúng là bạn trai cô.

Không đúng, đã không còn là bạn trai cô, lúc anh ta lựa chọn kết hôn với em gái cô, đối với cô mà nói, anh ta không còn là bạn trai cô nữa rồi.

- Cửu Cửu, em đây là...

Lục Tu liếc mắt một cái liền chú ý đến trước ngực lễ phục, nhất thời hơi sốt ruột.

Nghe Lục Tu kêu tên Tô Cửu Cửu thân thiết, Tô Đình Đình ngầm véo anh ta, người đàn ông này vẫn còn chưa hết hy vọng với chị cô ta.

- Tôi không sao, vừa rồi tôi chỉ đi nhầm phòng mà thôi!

Vì che dấu chuyện xấu hổ của mình, Tô Cửu Cửu lấy tay che ngực, chạy trốn.

Trong lòng cô rất loạn, nhưng mà chuyện xảy ra ngày hôm qua, cô vẫn có ấn tượng.

Tối hôm qua là ngày bạn trai cô và em gái cô kết hôn, cô uống rất nhiều rượu, chuyện sau khi say rượu cô không nhớ rõ ràng, không ngờ tối hôm qua cô và đồ lưu manh lăn trên giường.

Thanh danh của cô, không ngờ tới bị hủy hoại trong chốc lát.

Nhìn bóng dáng Tô Cửu Cửu nhanh chóng rời đi, Lục Tu muốn đuổi theo cô để hỏi cho rõ ràng, nhưng mà một bàn tay kéo lấy cánh tay anh ta.

- Lục Tu, anh phải hiểu, Tô Đình Đình em mới là vợ anh cưới hỏi đàng hoàng, anh cảm thấy bây giờ anh đuổi theo một người phụ nữ khác, có thấy được không?

Tô Đình Đình hất cằm, nghiêm mặt, vênh mặt hất hàm sai khiến nói.

-...

Lục Tu nhíu mày, thu hồi ánh mắt, không có đuổi theo.

Không lâu sau, Lục Diễn đi từ trong phòng ra.

- Anh, chào buổi sáng.

Lục Tu lễ phép chào.

Sắc mặt Lục Diễn không được tốt lắm, tùy ý gật đầu, haizz, không có biện pháp, tâm tình tốt đều bị người phụ nữ kia phá hư hầu như không còn.

Tô Đình Đình lại nhíu mày, vừa rồi cô ta nhìn thấy rất rõ, Tô Cửu Cửu đi từ phòng Lục Diễn ra, chẳng lẽ đêm qua hai người bọn họ...

Nhất định phải làm rõ mới được, cho nên, cô ta thăm dò hỏi:

- Anh cả, vừa rồi em nhìn thấy chị gái em đi từ trong phòng anh ra, không phải hai người đã xảy ra chuyện gì đó không vui đấy chứ?

Tô Đình Đình nhắc tới vấn đề này, Lục Tu lại nhíu mày lại, anh ta nhìn chằm chằm anh trai không chớp mắt.

- Chị gái em? Em nói người phụ nữ kia là chị gái em?

Lục Diễn nghi ngờ, anh cũng đang nghĩ cách tìm hiểu xem người phụ nữ kia là ai, đương nhiên anh sẽ không bỏ qua cho cô, ngủ xong liền chuồn mất, cô coi anh là ngưu lang miễn phí chắc.

- Đúng vậy, là chị gái của em, Tô Cửu Cửu.

Tô Đình Đình trả lời, cô ta vẫn còn đang đoán xem rốt cuộc Lục Diễn và Tô Cửu Cửu có xảy ra chuyện gì hay không.

- Anh, cô ấy đến phòng anh...

So với cô ta, Lục Tu càng muốn biết chuyện gì đã xảy ra hơn.

Anh ta rất sợ hãi, tuy rằng anh ta cưới Tô Đình Đình, nhưng thực ra người anh ta yêu vẫn là Tô Cửu Cửu.

- A, là như vầy, sáng sớm cô ấy đột nhiên xông vào, chắc là đi nhầm phòng.

Anh không hy vọng người khác biết anh bị một người phụ nữ bá vương ngạnh thượng cung, đành phải lấy lý do này giải thích.

Không biết sao lời giải thích của anh lại trùng khớp với lời Tô Cửu Cửu nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện