Tô Bạch cứ thế nằm ở trên giường tiêu hóa thức ăn, tuy không dám khen tặng dáng vẻ anh Tăng, anh ta tuyệt đối không đáng yêu như bé gái mà Tô Bạch thấy, nhưng đối với Tô Bạch lúc này thì máu tươi của người sống không khác gì một bữa thịnh yến khiến cho hắn say mê, không có cách nào tự kiềm chế.
Tô Bạch bắt đầu cảm thấy không biết có phải trời sinh hắn đã như vậy rồi hay không, hắn luôn không tự giác trầm mê trong những thứ cổ quái mà bình thường con người cảm thấy sợ hãi, dường như trời sinh hắn đã khác người như thế.
Trên giường, Tô Bạch nằm suốt một ngày, ở căn phòng bên cạnh đã có nhân viên phục vụ đến quét dọn, buổi tối cũng có khách mới tới ở.
Biểu hiện của nữ sinh đại học kia không tồi.
Anh Tăng kia xem như là biến mất không có tăm hơi, anh ta có mối quan hệ xã hội phức tạp, muốn khiến cho cảnh sát chú ý hoặc là có người đi báo án, có lẽ hẳn là cần một thời gian dài, thậm chí có khả năng như đá chìm đáy biển, bởi vì lúc dọn dẹp hiện trường, Tô Bạch phát hiện thẻ căn cước mà anh ta mang theo bên người cũng không phải là anh ta, điều này khiến cho sau này cảnh sát muốn điều tra về anh Tăng cũng rất khó khăn, có lẽ trên người anh Tăng này có án cũ, hoặc là nhân viên bỏ trốn.
Trên thực tế, có đôi khi muốn không muốn liên đới đến chuyện gϊếŧ chết một người cũng không phải là một chuyện khó khăn gì, nhất là người giống như Tô Bạch, ban đầu hắn không có mục đích gϊếŧ người, cảnh sát không có cách nào điều tra ra từ mối quan hệ xã hội của người chết, không cách nào tiến hành điều tra từ động cơ gây án, hơn nữa lại không có chứng cứ rõ ràng ở hiện trường, vậy thì đồng nghĩ với việc đưa ra một nan đề cho cảnh sát, trừ khi trong đám cảnh sát có người có cấp bậc thần thám như Sherlock Holmes, nếu không, dựa theo quá trình điều tra của bọn họ, muốn lần theo dấu vết đến trên người Tô Bạch, gần như là một chuyện không thể nào.
Lúc trước, bốn người trẻ tuổi Tô Bạch dám thành lập câu lạc bộ gϊếŧ người, thật ra cũng bởi vì bọn họ đối với cảnh sát, đối với hệ thống kia, cũng không có cảm xúc kính sợ như những người bình thường, hơn nữa, bởi vì nguyên nhân thân phận đặc biệt, ngược lại họ có thể nhìn thấy một số ít bản chất thực sự của nó, cho nên hành động vô pháp vô thiên cũng theo đó mà xuất hiện.
Tô Bạch dùng di động lên mạng thuê một chiếc xe, sau đó lại lên chợ đồ cũ mua một chiếc vali thật lớn.
Những thứ này đều thanh toán qua internet, người cho thuê xe chỉ đem xe đến bãi đậu xe ở khách sạn liền đi, bởi vì thông qua con đường đặc thù, chỉ cần giao khoản tiền thuê, đối phương cũng không cần Tô Bạch đưa giấy tờ hay làm thủ tục gì.
Về phần vali, Tô Bạch trả thêm 50% chi phí chuyển phát nhanh, để chủ cửa hàng trực tiếp mang tới cửa phòng hắn, Tô Bạch mở cửa nhận lấy vali, cũng không có để cho người kia đi vào, dù sao trong phòng hắn vẫn còn một cỗ thi thể.
Quả nhiên Internet làm cho nhiều thứ trở nên đơn giản.
Sau khi thi thể của anh Tăng bị Tô Bạch hút hết máu, trở nên khô héo đi rất nhiều, nhét thi thể anh ta vào valy cũng không phải là chuyện gì quá phiền phức, sau cùng, Tô Bạch đi vào nhà vệ sinh tắm, châm một điếu thuốc, kéo valy, từ thang máy đi xuống tầng 1, đem thẻ phòng trả cho lễ tân, sau đó dưới ánh mắt của mọi người, kéo valy có chưa thi thể, bỏ vào trong cốp chiếc xe hắn đã thuê.
Ngồi trong xe, khởi động xe, mở điều hòa không khí, Tô Bạch cầm điện thoại gọi cho Cố Phàm.
- Alo, cậu gọi điện thoại cho tôi làm gì? Đầu dây bên kia, Cố Phàm lộ ra vẻ không kiên nhẫn, xung quanh cũng vang lên tiếng gõ lạch cạch, hiển nhiên là anh ta đang bận bịu làm chuyện gì.
- Cậu đang làm gì thế, sao lại ầm ĩ như vậy?
- Gõ báo cáo, tôi chuẩn bị sang Anh làm việc ở một phòng nghiên cứu một thời gian.
- Vì Huân Nhi, cậu thật sự có thể cam lòng làm thế, cậu không sợ người trong nhà sẽ đem cậu lột da?
Tô Bạch biết người nhà Cố Phàm đã sắp xếp anh ta vào một bệnh viện danh tiếng để đào tạo chuyên sâu, đồng thời cũng dự định tất cả đường đi cho anh ta, nếu như lúc này Cố Phàm bỏ đi, bên Cố gia sẽ có phản ứng gì?
- Ha ha.
Cố Phàm hiển nhiên không có ý định tiếp tục thảo luận về đề tài này.
- Tôi muốn một số huyết tương, cậu giúp tôi một chút.
Tô Bạch nói thẳng ra mục đích gọi điện thoại của mình.
- Huyết tương? Đầu óc cậu bị nước vào à, chẳng lẽ bây giờ cậu từ đam mê gϊếŧ người nâng cấp lên thành bệnh nghiện máu?
- Gần như thế, tôi biến thành một Vampire, ừm, huyết tộc.
- Tôi tin cậu mới là lạ.
Đầu dây bên kia cười mắng một tiếng:
- Tôi mặc kệ cậu cần huyết tương làm gì, tôi cho cậu một số điện thoại, tên này trắng đen đều ăn sạch sẽ, chuyên môn buôn lậu thứ này, anh ta có thể lấy được từ kho máu của bệnh viện, nhưng giá có chút đắt, được rồi, câu nói này coi như tôi không nói, tuy cậu ở Tô gia không được coi trọng, nhưng cha mẹ cậu để lại cho cậu rất nhiều tiền, cậu cũng không quan tâm đến mấy thứ đó, được rồi, bây giờ tôi gửi số của anh ta cho cậu, cậu cứ nói với anh ta là tôi giới thiệu.
- Ừ, cảm ơn.
- Không cần phải khách khí, tôi và Huân Nhi đều đến Anh, không có tôi và Huân Nhi, có lẽ câu lạc bộ cũng không trụ được, cậu phải tính toán cho kỹ, muốn gϊếŧ người thì cố gắng tìm những kẻ cặn bã, nếu như để cho tôi biết cậu biến thành một kẻ lạm sát người vô tội, tôi liền đi đến cục cảnh sát, làm chứng, tố cáo cậu!
- Qủa nhiên là lương y như từ mẫu.
Tô Bạch trêu chọc.
- Được rồi, nếu như thực sự không được, chờ tôi ổn định bên Anh, cậu qua bên này điều trị, đối với bệnh tâm thần, bên này có phương pháp chữa trị không tồi, hơn nữa họ rất đề cao tính riêng tư của bệnh nhân.
- Tôi hiểu rồi.
- Ừ, tạm biệt, hy vọng lần sau gặp lại cậu là ở trong hôn lễ của tôi và Huân Nhi.
- Cố lên!
Sau khi cúp máy, không bao lâu sau, một tin nhắn được gửi đến, Cố Phàm gửi tới một số điện thoại, Tô Bạch gọi đến số này.
- Alo, ai đó?
Một giọng nam truyền đến.
- Tôi là người do Cố Phàm giới thiệu, tôi cần huyết tương.
- Nhóm máu nào?
- Nhóm máu nào cũng được.
- Anh cần bao nhiêu?
- Anh có thể lấy ra bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, tiền không phải là vấn đề?
- Khi nào anh cần?
- Càng nhanh càng tốt.
- Được, xế chiều mai được không?
Tô Bạch nhìn đồng hồ, do dự một chút, xế chiều ngày mai lấy được huyết tương, có thể dùng máy bay chở đến Thành Đô, như vậy thời gian không phải là vấn đề lớn.
- Được.
- Đến lúc đó tôi sẽ thông báo địa điểm cho anh, tiền…
- Tiền không phải là vấn đề.
- Ừm, anh chờ tin tức của tôi.
Sau khi cúp máy, Tô Bạch khởi động xe, phải biết rằng sau cốp xe anh ta còn có một thi thể cần xử lý.
Trên đường lái xe, Tô Bạch đã suy nghĩ kỹ nên mang thi thể này đến đâu để xử lý.
Chẳng qua Tô Bạch có chút ngoài ý muốn chính là, trên đường tự mình lái xe không lâu, hắn đã nhìn thấy trên đường đi có chốt cảnh sát giao thông đang kiểm tra nồng độ cồn của tài xế.
Tô Bạch không uống rượu, nhưng ánh mắt của hắn hơi nheo lại, kiểm tra nồng độ cồn lại không chỉ có cảnh sát giao thông, lại còn có cảnh sát hình sự, lúc cảnh sát giao thông kiểm tra nồng độ cồn thì bọn họ quan sát tài xế.
Tô Bạch lấy di động ra gọi điện cho Sở Triệu.
- Alo, có việc gì thế?
- Bên chỗ tôi đang kiểm tra đường, xảy ra chuyện gì?
Tô Bạch hỏi.
- À, là lệnh của cục trưởng, coi như là giày vò nhau.
Tô Bạch khẽ gật đầu, lúc này có cảnh sát giao thông đi tới, Tô Bạch hạ cửa xe xuống, thổi vào dụng cụ đo của cảnh sát giao thông.
Lúc này, Tô Bạch chú ý tới có một nữ cảnh sát hình sự đang đi vòng quanh xe hắn, hiện tại, cô ta đã đi đến phía cốp sau xe hắn.
Nữ cảnh sát hình sự đưa tay vỗ vào cốp xe Tô Bạch, nhìn thoáng qua cốp.
Lúc này có một nam cảnh sát hình sự chạy tới.
- Chị Lưu, sao thế?
- Trong xe chưa chứa thứ gì đó.
- Chị muốn kiểm tra sao?
Chị Lưu khẽ gật đầu.
Nam cảnh sát hình sự liền chạy tới chỗ cửa sổ xe.
Tô Bạch phát hiện ra, hình như sau khi huyết dịch kia thay đổi thể chất của hắn, thính lực của hắn cũng thay đổi, đối thoại phía sau xe, hắn nghe rất rõ ràng.
Khi nam cảnh sát hình sự tới, Tô Bạch mỉm cười nhìn về phía bên ngoài cửa sổ xe, chân hắn đạp lên chân ga.
Phía sau cốp xe của hắn có gì, Tô Bạch là người biết rõ ràng, nếu như đối phương mở ra nhìn, nhiều cảnh sát như vậy, cho dù thể chất của hắn có đặc thù, ở trước mặt nhiều khẩu súng như thế, hắn căn bản không có khả năng thoát được.
Nếu như có Hải thiếu gia ở đây, có những con đom đóm kia, quả thực có tác dụng lớn.
- Chào anh, chúng tôi kiểm tra theo thông lệ, anh có thể mở cốp xe cho chúng tôi kiểm tra không?
Tô Bạch khẽ gật đầu, rất nhanh trả lời lại.
- Được, không có vấn đề gì.
Tô Bạch bắt đầu cảm thấy không biết có phải trời sinh hắn đã như vậy rồi hay không, hắn luôn không tự giác trầm mê trong những thứ cổ quái mà bình thường con người cảm thấy sợ hãi, dường như trời sinh hắn đã khác người như thế.
Trên giường, Tô Bạch nằm suốt một ngày, ở căn phòng bên cạnh đã có nhân viên phục vụ đến quét dọn, buổi tối cũng có khách mới tới ở.
Biểu hiện của nữ sinh đại học kia không tồi.
Anh Tăng kia xem như là biến mất không có tăm hơi, anh ta có mối quan hệ xã hội phức tạp, muốn khiến cho cảnh sát chú ý hoặc là có người đi báo án, có lẽ hẳn là cần một thời gian dài, thậm chí có khả năng như đá chìm đáy biển, bởi vì lúc dọn dẹp hiện trường, Tô Bạch phát hiện thẻ căn cước mà anh ta mang theo bên người cũng không phải là anh ta, điều này khiến cho sau này cảnh sát muốn điều tra về anh Tăng cũng rất khó khăn, có lẽ trên người anh Tăng này có án cũ, hoặc là nhân viên bỏ trốn.
Trên thực tế, có đôi khi muốn không muốn liên đới đến chuyện gϊếŧ chết một người cũng không phải là một chuyện khó khăn gì, nhất là người giống như Tô Bạch, ban đầu hắn không có mục đích gϊếŧ người, cảnh sát không có cách nào điều tra ra từ mối quan hệ xã hội của người chết, không cách nào tiến hành điều tra từ động cơ gây án, hơn nữa lại không có chứng cứ rõ ràng ở hiện trường, vậy thì đồng nghĩ với việc đưa ra một nan đề cho cảnh sát, trừ khi trong đám cảnh sát có người có cấp bậc thần thám như Sherlock Holmes, nếu không, dựa theo quá trình điều tra của bọn họ, muốn lần theo dấu vết đến trên người Tô Bạch, gần như là một chuyện không thể nào.
Lúc trước, bốn người trẻ tuổi Tô Bạch dám thành lập câu lạc bộ gϊếŧ người, thật ra cũng bởi vì bọn họ đối với cảnh sát, đối với hệ thống kia, cũng không có cảm xúc kính sợ như những người bình thường, hơn nữa, bởi vì nguyên nhân thân phận đặc biệt, ngược lại họ có thể nhìn thấy một số ít bản chất thực sự của nó, cho nên hành động vô pháp vô thiên cũng theo đó mà xuất hiện.
Tô Bạch dùng di động lên mạng thuê một chiếc xe, sau đó lại lên chợ đồ cũ mua một chiếc vali thật lớn.
Những thứ này đều thanh toán qua internet, người cho thuê xe chỉ đem xe đến bãi đậu xe ở khách sạn liền đi, bởi vì thông qua con đường đặc thù, chỉ cần giao khoản tiền thuê, đối phương cũng không cần Tô Bạch đưa giấy tờ hay làm thủ tục gì.
Về phần vali, Tô Bạch trả thêm 50% chi phí chuyển phát nhanh, để chủ cửa hàng trực tiếp mang tới cửa phòng hắn, Tô Bạch mở cửa nhận lấy vali, cũng không có để cho người kia đi vào, dù sao trong phòng hắn vẫn còn một cỗ thi thể.
Quả nhiên Internet làm cho nhiều thứ trở nên đơn giản.
Sau khi thi thể của anh Tăng bị Tô Bạch hút hết máu, trở nên khô héo đi rất nhiều, nhét thi thể anh ta vào valy cũng không phải là chuyện gì quá phiền phức, sau cùng, Tô Bạch đi vào nhà vệ sinh tắm, châm một điếu thuốc, kéo valy, từ thang máy đi xuống tầng 1, đem thẻ phòng trả cho lễ tân, sau đó dưới ánh mắt của mọi người, kéo valy có chưa thi thể, bỏ vào trong cốp chiếc xe hắn đã thuê.
Ngồi trong xe, khởi động xe, mở điều hòa không khí, Tô Bạch cầm điện thoại gọi cho Cố Phàm.
- Alo, cậu gọi điện thoại cho tôi làm gì? Đầu dây bên kia, Cố Phàm lộ ra vẻ không kiên nhẫn, xung quanh cũng vang lên tiếng gõ lạch cạch, hiển nhiên là anh ta đang bận bịu làm chuyện gì.
- Cậu đang làm gì thế, sao lại ầm ĩ như vậy?
- Gõ báo cáo, tôi chuẩn bị sang Anh làm việc ở một phòng nghiên cứu một thời gian.
- Vì Huân Nhi, cậu thật sự có thể cam lòng làm thế, cậu không sợ người trong nhà sẽ đem cậu lột da?
Tô Bạch biết người nhà Cố Phàm đã sắp xếp anh ta vào một bệnh viện danh tiếng để đào tạo chuyên sâu, đồng thời cũng dự định tất cả đường đi cho anh ta, nếu như lúc này Cố Phàm bỏ đi, bên Cố gia sẽ có phản ứng gì?
- Ha ha.
Cố Phàm hiển nhiên không có ý định tiếp tục thảo luận về đề tài này.
- Tôi muốn một số huyết tương, cậu giúp tôi một chút.
Tô Bạch nói thẳng ra mục đích gọi điện thoại của mình.
- Huyết tương? Đầu óc cậu bị nước vào à, chẳng lẽ bây giờ cậu từ đam mê gϊếŧ người nâng cấp lên thành bệnh nghiện máu?
- Gần như thế, tôi biến thành một Vampire, ừm, huyết tộc.
- Tôi tin cậu mới là lạ.
Đầu dây bên kia cười mắng một tiếng:
- Tôi mặc kệ cậu cần huyết tương làm gì, tôi cho cậu một số điện thoại, tên này trắng đen đều ăn sạch sẽ, chuyên môn buôn lậu thứ này, anh ta có thể lấy được từ kho máu của bệnh viện, nhưng giá có chút đắt, được rồi, câu nói này coi như tôi không nói, tuy cậu ở Tô gia không được coi trọng, nhưng cha mẹ cậu để lại cho cậu rất nhiều tiền, cậu cũng không quan tâm đến mấy thứ đó, được rồi, bây giờ tôi gửi số của anh ta cho cậu, cậu cứ nói với anh ta là tôi giới thiệu.
- Ừ, cảm ơn.
- Không cần phải khách khí, tôi và Huân Nhi đều đến Anh, không có tôi và Huân Nhi, có lẽ câu lạc bộ cũng không trụ được, cậu phải tính toán cho kỹ, muốn gϊếŧ người thì cố gắng tìm những kẻ cặn bã, nếu như để cho tôi biết cậu biến thành một kẻ lạm sát người vô tội, tôi liền đi đến cục cảnh sát, làm chứng, tố cáo cậu!
- Qủa nhiên là lương y như từ mẫu.
Tô Bạch trêu chọc.
- Được rồi, nếu như thực sự không được, chờ tôi ổn định bên Anh, cậu qua bên này điều trị, đối với bệnh tâm thần, bên này có phương pháp chữa trị không tồi, hơn nữa họ rất đề cao tính riêng tư của bệnh nhân.
- Tôi hiểu rồi.
- Ừ, tạm biệt, hy vọng lần sau gặp lại cậu là ở trong hôn lễ của tôi và Huân Nhi.
- Cố lên!
Sau khi cúp máy, không bao lâu sau, một tin nhắn được gửi đến, Cố Phàm gửi tới một số điện thoại, Tô Bạch gọi đến số này.
- Alo, ai đó?
Một giọng nam truyền đến.
- Tôi là người do Cố Phàm giới thiệu, tôi cần huyết tương.
- Nhóm máu nào?
- Nhóm máu nào cũng được.
- Anh cần bao nhiêu?
- Anh có thể lấy ra bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, tiền không phải là vấn đề?
- Khi nào anh cần?
- Càng nhanh càng tốt.
- Được, xế chiều mai được không?
Tô Bạch nhìn đồng hồ, do dự một chút, xế chiều ngày mai lấy được huyết tương, có thể dùng máy bay chở đến Thành Đô, như vậy thời gian không phải là vấn đề lớn.
- Được.
- Đến lúc đó tôi sẽ thông báo địa điểm cho anh, tiền…
- Tiền không phải là vấn đề.
- Ừm, anh chờ tin tức của tôi.
Sau khi cúp máy, Tô Bạch khởi động xe, phải biết rằng sau cốp xe anh ta còn có một thi thể cần xử lý.
Trên đường lái xe, Tô Bạch đã suy nghĩ kỹ nên mang thi thể này đến đâu để xử lý.
Chẳng qua Tô Bạch có chút ngoài ý muốn chính là, trên đường tự mình lái xe không lâu, hắn đã nhìn thấy trên đường đi có chốt cảnh sát giao thông đang kiểm tra nồng độ cồn của tài xế.
Tô Bạch không uống rượu, nhưng ánh mắt của hắn hơi nheo lại, kiểm tra nồng độ cồn lại không chỉ có cảnh sát giao thông, lại còn có cảnh sát hình sự, lúc cảnh sát giao thông kiểm tra nồng độ cồn thì bọn họ quan sát tài xế.
Tô Bạch lấy di động ra gọi điện cho Sở Triệu.
- Alo, có việc gì thế?
- Bên chỗ tôi đang kiểm tra đường, xảy ra chuyện gì?
Tô Bạch hỏi.
- À, là lệnh của cục trưởng, coi như là giày vò nhau.
Tô Bạch khẽ gật đầu, lúc này có cảnh sát giao thông đi tới, Tô Bạch hạ cửa xe xuống, thổi vào dụng cụ đo của cảnh sát giao thông.
Lúc này, Tô Bạch chú ý tới có một nữ cảnh sát hình sự đang đi vòng quanh xe hắn, hiện tại, cô ta đã đi đến phía cốp sau xe hắn.
Nữ cảnh sát hình sự đưa tay vỗ vào cốp xe Tô Bạch, nhìn thoáng qua cốp.
Lúc này có một nam cảnh sát hình sự chạy tới.
- Chị Lưu, sao thế?
- Trong xe chưa chứa thứ gì đó.
- Chị muốn kiểm tra sao?
Chị Lưu khẽ gật đầu.
Nam cảnh sát hình sự liền chạy tới chỗ cửa sổ xe.
Tô Bạch phát hiện ra, hình như sau khi huyết dịch kia thay đổi thể chất của hắn, thính lực của hắn cũng thay đổi, đối thoại phía sau xe, hắn nghe rất rõ ràng.
Khi nam cảnh sát hình sự tới, Tô Bạch mỉm cười nhìn về phía bên ngoài cửa sổ xe, chân hắn đạp lên chân ga.
Phía sau cốp xe của hắn có gì, Tô Bạch là người biết rõ ràng, nếu như đối phương mở ra nhìn, nhiều cảnh sát như vậy, cho dù thể chất của hắn có đặc thù, ở trước mặt nhiều khẩu súng như thế, hắn căn bản không có khả năng thoát được.
Nếu như có Hải thiếu gia ở đây, có những con đom đóm kia, quả thực có tác dụng lớn.
- Chào anh, chúng tôi kiểm tra theo thông lệ, anh có thể mở cốp xe cho chúng tôi kiểm tra không?
Tô Bạch khẽ gật đầu, rất nhanh trả lời lại.
- Được, không có vấn đề gì.
Danh sách chương