Edit: kaylee
Cho dù nữ nhân Thiên Âm đê tiện kia vì y học bảo điển ra tay với mình, nhưng mà tiểu Đồng là nữ nhi duy nhất của sư phụ, làm sao ả có thể xá xuống tay với nàng? Phải biết rằng, năm đó nếu không có sư phụ, phỏng chừng bọn họ tuổi nhỏ đều đã chết ở trong tay đạo phỉ!
Tá Thượng Thần liếc mắt nhìn Vệ Y Y: "Nàng si ngốc là sự thật, hơn nữa ta có thể nói cho ngươi, là tiểu sư muội của ngươi làm, trong thiên hạ này, không có chuyện bổn hoàng tử không rõ ràng."
Hận!
Vô tận hận ý giống như con kiến gặm cắn trái tim của Vệ Y Y, làm cho đôi mắt của nàng đỏ lên.
Kỳ thực, so với thù hận, càng nhiều hơn chính là tự trách.
Năm đó nàng bị đôi gian phu dâm phụ kia bắt đi, là tiểu Đồng nghe lén được bọn họ nói chuyện, mới biết được tất cả những gì nàng gặp phải, hơn nữa thiết kế cứu nàng ra, nếu không nàng căn bản trốn không thoát. Nhưng mà tiểu Đồng luyến tiếc Y Môn, không đồng ý rời đi cùng nàng.
Lúc đó, nàng còn đáp ứng tiểu Đồng, chờ sau khi thực lực của nàng khôi phục, chắc chắn trở về sư môn, cùng nàng cùng nhau vạch trần những người đó.
Ai biết vừa đi chính là mười năm.......
Nàng vốn cho rằng, đôi gian phu dâm phụ kia sẽ nhớ kỹ tình nghĩa của sư phụ, sẽ không làm khó tiểu Đồng, không nghĩ tới nàng thật sự là đánh giá bọn họ quá tốt…...
Tiểu Đồng vẫn là gặp phải bất trắc, nàng lại bởi vì việc năm đó mà thực lực rớt xuống nghìn trượng, rốt cuộc không thể quay về Y Môn......
"Thiên Âm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Sư phụ đối chúng ta ân trọng như núi, vậy mà hòn ngọc quý duy nhất trên tay ông, ngươi lại làm cho nàng trở nên si ngốc! Rồi sẽ có một ngày, ta sẽ giết tới Y Môn, mang theo tiểu Đồng rời đi! Chính là bây giờ còn không phải lúc…..."
Vệ Y Y hít vào một hơi thật sâu, bình ổn lại áy náy trong lòng, cắn chặt hàm răng từng từ từng chữ nói.
Thiên Âm không có giết tiểu Đồng, nói cách khác tạm thời tiểu Đồng không có nguy hiểm, hay là, ả còn muốn lợi dụng tiểu Đồng dẫn nàng đến, mà hiện giờ điều nàng có thể làm chính là tăng lên thực lực, tranh thủ sớm ngày trở về báo thù!
Tá Thượng Thần tán thưởng cười nói: "Tiểu Vân Nhi, Quỷ Y này quả thật không sai, rất có đầu óc, cũng không xúc động, biết phạm vi năng lực của bản thân, sẽ không lỗ mãng, thích hợp cho ngươi sử dụng, như vậy ta cũng yên tâm."
Nói thật, hắn nói ra chuyện này, chính là vì khảo nghiệm Vệ Y Y, nếu nàng vì sự vọng động của bản thân mà đưa tới nguy hiểm cho Cố Nhược Vân, vậy hắn tuyệt sẽ không nương tay!
Nếu ai mang đến nguy hiểm cho nàng, vậy hắn..... Đương nhiên sẽ giết người nọ!
Vệ Y Y đương nhiên không biết bởi vì quyết định này, nàng nhặt trở về một cái mệnh, nếu không, cho dù là có gặp phải nguy hiểm lớn thế nào, Tá Thượng Thần cũng không có khả năng để cho nàng lưu lại.....
"Tá Thượng Thần, có phải ngươi nên nói một chút với ta thân phận của người mặc áo bào đen kia hay không?" Cố Nhược Vân khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Tá Thượng Thần: "Đừng nói với ta ngươi không biết hắn."
Nghe nói như thế, tươi cười của Tá Thượng Thần lại biến mất, khuôn mặt lạnh xuống.
"Người kia... Đến từ Linh Tông!"
Linh Tông? Trái tim của Cố Nhược Vân nháy mắt run rẩy một cái, kinh ngạc nhìn khuôn mặt tinh xảo giống như yêu nghiệt của nam nhân.
"Ngươi nói, hắn là người của Linh Tông? Chẳng lẽ là ca ca gặp chuyện gì? Nếu không, vì sao người Linh Tông muốn giết ta?"
Tá Thượng Thần cười khổ một tiếng: "Linh Tông loại địa phương này không khác thế tục ở chỗ nào, tranh chấp quyền lợi, tranh chấp địa vị, những người đó không đối phó được ca ca của ngươi, đương nhiên muốn tìm đến uy hiếp của hắn, mà ngươi, chính là uy hiếp duy nhất của hắn!"
Cố Nhược Vân nắm chặt nắm tay, đời trước, nàng không cách nào bảo hộ người nhà, đời này, nàng tuyệt đối sẽ che chở người thân duy nhất trên đời này.
Cho dù nữ nhân Thiên Âm đê tiện kia vì y học bảo điển ra tay với mình, nhưng mà tiểu Đồng là nữ nhi duy nhất của sư phụ, làm sao ả có thể xá xuống tay với nàng? Phải biết rằng, năm đó nếu không có sư phụ, phỏng chừng bọn họ tuổi nhỏ đều đã chết ở trong tay đạo phỉ!
Tá Thượng Thần liếc mắt nhìn Vệ Y Y: "Nàng si ngốc là sự thật, hơn nữa ta có thể nói cho ngươi, là tiểu sư muội của ngươi làm, trong thiên hạ này, không có chuyện bổn hoàng tử không rõ ràng."
Hận!
Vô tận hận ý giống như con kiến gặm cắn trái tim của Vệ Y Y, làm cho đôi mắt của nàng đỏ lên.
Kỳ thực, so với thù hận, càng nhiều hơn chính là tự trách.
Năm đó nàng bị đôi gian phu dâm phụ kia bắt đi, là tiểu Đồng nghe lén được bọn họ nói chuyện, mới biết được tất cả những gì nàng gặp phải, hơn nữa thiết kế cứu nàng ra, nếu không nàng căn bản trốn không thoát. Nhưng mà tiểu Đồng luyến tiếc Y Môn, không đồng ý rời đi cùng nàng.
Lúc đó, nàng còn đáp ứng tiểu Đồng, chờ sau khi thực lực của nàng khôi phục, chắc chắn trở về sư môn, cùng nàng cùng nhau vạch trần những người đó.
Ai biết vừa đi chính là mười năm.......
Nàng vốn cho rằng, đôi gian phu dâm phụ kia sẽ nhớ kỹ tình nghĩa của sư phụ, sẽ không làm khó tiểu Đồng, không nghĩ tới nàng thật sự là đánh giá bọn họ quá tốt…...
Tiểu Đồng vẫn là gặp phải bất trắc, nàng lại bởi vì việc năm đó mà thực lực rớt xuống nghìn trượng, rốt cuộc không thể quay về Y Môn......
"Thiên Âm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Sư phụ đối chúng ta ân trọng như núi, vậy mà hòn ngọc quý duy nhất trên tay ông, ngươi lại làm cho nàng trở nên si ngốc! Rồi sẽ có một ngày, ta sẽ giết tới Y Môn, mang theo tiểu Đồng rời đi! Chính là bây giờ còn không phải lúc…..."
Vệ Y Y hít vào một hơi thật sâu, bình ổn lại áy náy trong lòng, cắn chặt hàm răng từng từ từng chữ nói.
Thiên Âm không có giết tiểu Đồng, nói cách khác tạm thời tiểu Đồng không có nguy hiểm, hay là, ả còn muốn lợi dụng tiểu Đồng dẫn nàng đến, mà hiện giờ điều nàng có thể làm chính là tăng lên thực lực, tranh thủ sớm ngày trở về báo thù!
Tá Thượng Thần tán thưởng cười nói: "Tiểu Vân Nhi, Quỷ Y này quả thật không sai, rất có đầu óc, cũng không xúc động, biết phạm vi năng lực của bản thân, sẽ không lỗ mãng, thích hợp cho ngươi sử dụng, như vậy ta cũng yên tâm."
Nói thật, hắn nói ra chuyện này, chính là vì khảo nghiệm Vệ Y Y, nếu nàng vì sự vọng động của bản thân mà đưa tới nguy hiểm cho Cố Nhược Vân, vậy hắn tuyệt sẽ không nương tay!
Nếu ai mang đến nguy hiểm cho nàng, vậy hắn..... Đương nhiên sẽ giết người nọ!
Vệ Y Y đương nhiên không biết bởi vì quyết định này, nàng nhặt trở về một cái mệnh, nếu không, cho dù là có gặp phải nguy hiểm lớn thế nào, Tá Thượng Thần cũng không có khả năng để cho nàng lưu lại.....
"Tá Thượng Thần, có phải ngươi nên nói một chút với ta thân phận của người mặc áo bào đen kia hay không?" Cố Nhược Vân khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Tá Thượng Thần: "Đừng nói với ta ngươi không biết hắn."
Nghe nói như thế, tươi cười của Tá Thượng Thần lại biến mất, khuôn mặt lạnh xuống.
"Người kia... Đến từ Linh Tông!"
Linh Tông? Trái tim của Cố Nhược Vân nháy mắt run rẩy một cái, kinh ngạc nhìn khuôn mặt tinh xảo giống như yêu nghiệt của nam nhân.
"Ngươi nói, hắn là người của Linh Tông? Chẳng lẽ là ca ca gặp chuyện gì? Nếu không, vì sao người Linh Tông muốn giết ta?"
Tá Thượng Thần cười khổ một tiếng: "Linh Tông loại địa phương này không khác thế tục ở chỗ nào, tranh chấp quyền lợi, tranh chấp địa vị, những người đó không đối phó được ca ca của ngươi, đương nhiên muốn tìm đến uy hiếp của hắn, mà ngươi, chính là uy hiếp duy nhất của hắn!"
Cố Nhược Vân nắm chặt nắm tay, đời trước, nàng không cách nào bảo hộ người nhà, đời này, nàng tuyệt đối sẽ che chở người thân duy nhất trên đời này.
Danh sách chương