Edit: kaylee

Dần dần, đôi mắt hoảng sợ kia trở nên dại ra vô thần, đờ đẫn như là một con rối gỗ.

"Ngươi tên là gì?"

Giọng nói của Cố Nhược Vân giống như có ma lực, làm cho người nọ ngoan ngoãn mở miệng: "Bẩm báo chủ nhân, thuộc hạ tên là Lý Thành."

"Lý Thành phải không? Hiện tại ngươi có thể trở về đi, thời thời khắc khắc giám sát Cố gia nhị gia, có động tĩnh gì thông qua linh hồn truyền âm nói với ta."

Lý Thành là bị Bao Bao khống chế được, mà trong cơ thể Bao Bao lại tồn tại quan hệ khế ước với Cố Nhược Vân, cho nên có thể thông qua linh hồn truyền âm truyền lời. Đương nhiên, bằng vào thực lực hiện giờ của Bao Bao, chỉ có thể khống chế linh hồn dưới Võ Vương.

"Sư phụ, Bao Bao còn có loại năng lực này?" Vệ Y Y kinh ngạc trừng lớn mắt đẹp, lại có chút không hiểu hỏi: "Đã nó có loại lực lượng này, vì sao không trực tiếp khống chế Cố gia nhị gia, hỏi ra chuyện chúng ta muốn biết."

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Thực sự đơn giản như vậy, ta đã sớm làm, sau lưng Cố gia nhị gia có một thế lực thần bí, nếu ta khống chế linh hồn của hắn, những người đó khẳng định sẽ phát hiện, rất không an toàn, hiện tại ta chỉ muốn tìm ra thế lực kia đến cùng là đến từ phương nào! Có thù hận gì với phụ mẫu của ta."

"Sư phụ, có phải người nên cảm tạ Cố Hướng Lâm đưa một người tới cho người hay không?" Vệ Y Y chớp mắt, cười hì hì nói, thật hiển nhiên, hôm nay nhìn thấy người Cố gia xấu mặt, tâm tình của nàng vô cùng khoái trá.

Cố Nhược Vân mỉm cười: "Đúng rồi, vừa rồi……...."

Nàng vừa định xoay người tìm nam nhân đeo mặt nạ lãnh khốc kia, lại phát hiện phía sau mình trống rỗng, nơi nào còn có bóng dáng của đối phương? "Sư phụ," Vệ Y Y chần chờ hỏi: "Nam nhân kia, hắn có lai lịch thế nào?"

"Không rõ ràng."

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Nhưng mà hắn cũng không có ác ý gì."

Không chỉ có như thế, ngay cả Cố Nhược Vân cũng không biết vì sao, ở lúc nam nhân kia bảo vệ nàng ở trong ngực, không tự chủ được có một loại cảm giác thật an toàn, thật an tâm.......

"Quên đi," Cố Nhược Vân thu hồi ánh mắt: "Vệ Y Y, chúng ta đi thôi."

Ở trước khi rời đi, nàng giống như là là cảm giác được cái gì, lại nhìn về phía cổ thụ vừa rồi nam nhân ẩn nấp……...

Cho đến hai bóng dáng chậm rãi biến mất, phía sau cổ thụ, nam nhân mặc quần áo màu đen mứoi chậm rãi đi ra, môi mỏng khẽ mím, giống như là bị khóe mỗi lạnh lẽo cứng rắn giương lên một đường cong, mà con ngươi đen kia vẫn luôn ngóng nhìn bóng lưng rời đi của thiếu nữ, mạnh mẽ xuất hiện ra vô tận dịu dàng và sủng nịnh.

"Thực xin lỗi, Vân Nhi, hiện tại ta vẫn không thể nhận lại muội, hi vọng muội có thể tha thứ cho ta…….."

.........

Ba năm trước, hội đấu giá kia chấn kinh vô số người, cho nên, lúc nghe nói Bách Thảo Đường sắp sửa lấy Mỹ Dung Hoán Phu đan ra buôn bán, lập tức làm cả Thanh Long Quốc đều gió nổi mây phun, tất cả quan to quý nhân đều bắt đầu chuẩn bị tiền tài, chỉ vì Mỹ Dung Hoán Phu đan trong Bách Thảo Đường.

Cho dù những người này không cần Mỹ Dung Hoán Phu đan kia, nhưng mà chỉ dựa vào hai chữ ‘đan dược’ này, chính là rất nhiều người tranh đến rách đầu cũng muốn có được.

Nhưng mà, chờ sau khi đám người tới Bách Thảo Đường, cũng là vô cùng yên tĩnh, có thể là sợ tranh cãi quá mức ầm ĩ sẽ bị người Bách Thảo Đường đuổi đi ra ngoài.

"Các vị, hôm nay người không sai biệt lắm đều đến đông đủ," Triệu chưởng quỹ ho khan vài tiếng, cười tủm tỉm nói: "Bởi vì chúng ta chuẩn bị đan dược không nhiều lắm, cho nên, cũng chỉ có hai mươi người có thể đạt được đan dược, ở đây đã có hai mươi người, tới trễ liền không có danh ngạch, nhưng mà, hôm nay chúng ta lấy ra bán không chỉ có Mỹ Dung Hoán Phu đan, còn có Diên Niên Ích Thọ đan."

Theo tiếng nói của Triệu chưởng quỹ phát ra, trái tim của mọi người đều không tự chủ được mà nhảy lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện