Chương 52

Lê Mộc hôm nay lại từ sáng sớm đã thức dậy, luôn luôn ở phòng bếp bận việc, ai bảo hắn ngày hôm qua mạc danh kỳ diệu đáp ứng Tư Đồ Tuyết làm đồ ăn cho nàng đâu. Đại buổi sáng đã phải dậy làm cho nàng, còn may phòng bếp Lãnh gia đồ vật nguyên liệu đầy đủ mọi thứ, không cần hắn cố ý đi ra ngoài mua.

"Cô gia, ngài muốn ăn cái gì, tôi cho ngài làm là được, ngài cũng không cần tự mình xuống bếp a." Một bên Lý thẩm cũng là buổi sáng dậy định làm bữa sáng, nhưng không nghĩ lại nhìn đến cô gia nhà mình ở tại phòng bếp bề bộn hoạt động.

Lê Mộc một bên vội vàng nắm điểm tâm, một bên quay đầu như cảm tạ đối với Lý thẩm cười cười nói: "Không có việc gì Lý thẩm, mấy thứ này a, tôi đều biết làm, trước kia a, lúc tôi rảnh rỗi đều tự mình làm đồ linh tinh cho mình ăn. Cô bận việc của cô đi, phòng bếp này lớn như vậy, tôi ở bên góc làm là tốt rồi."

Lý thẩm cũng ý thức được mình khuyên không được Lê Mộc, cũng liền tự mình vặn nước làm việc mình. Kỳ thực nàng xem Lê Mộc thủ pháp thuần thục làm điểm tâm, cũng có chút kinh ngạc bội phục tiểu thiếu gia này, không nghĩ tới cô gia này quen sống an nhàn sung sướng còn có thể làm mấy thứ này, hơn nữa đối đãi người hầu còn có lễ phép như vậy, xem ra tiểu thư cũng không có gả sai người a

Thời điểm Lê Mộc làm đồ ăn đều rất dụng tâm, cho dù không có việc gì nấu cơm cho mình cũng sẽ rất dụng tâm, phương pháp nấu ăn đều là viện trưởng ma ma tự tay dạy, nhất là mỗi lần làm điểm tâm hắn đều đem điểm tâm làm rất ngon, điều này cũng là lý do vì sao Cao Tiểu Triều cùng Tư Đồ Tuyết cứ mãi lao nhao muốn Lê Mộc làm cho bọn hắn ăn.

Vỗ vỗ tay dính đầy bột mì, đem một cái hương đậu cao hình thỏ con cuối cùng mình vừa gói kỹ bỏ vào lồng hấp, mở gas, Lê Mộc rốt cục nhẹ nhàng thở ra, mới sáng sớm, đã làm hắn bận phá hủy.

Lê Mộc đúng là làm không ít đồ, Tư Đồ Tuyết nói đến thứ gì hắn đều làm một ít, nể mặt nàng sinh nhật mình đành vất vả một hồi, dù sao cũng xem như bạn nữ giới duy nhất của mình. Bất quá nha đầu này miệng cũng thật tham, nhưng vì sao ăn như thế nào cũng không béo đâu? Làm cho Lê Mộc buồn bực đã lâu.

Đồ ăn rất nhanh liền chín, thời điểm xuất nồi còn nóng hổi, điểm tâm kia hình dạng đủ loại màu sắc, có con thỏ nhỏ, con chó nhỏ, còn có cá nhỏ còn có heo nhỏ, những cái này là chuẩn bị cho Tư Đồ Tuyết, còn có một chút muốn lưu cho Lãnh ba Lãnh mẹ. Đương nhiên còn có trọng yếu nhất là điểm tâm nắm ra ba đóa hoa hồng, đây đương nhiên là cố ý cấp Lãnh Huyên lưu lại, bỏ thêm bột đậu đỏ nặn ra được, thập phần tinh xảo, sau khi chưng chín bộ phận cánh hoa mang theo nhiều điểm đỏ bừng, rất sống động, liền nắm ba đóa như vậy, nhưng mà tốn không ít tâm tư của Lê Mộc, cũng không biết Lãnh đại mỹ nhân rốt cuộc có thể hiểu được tâm ý của hắn hay không a.

Xuất ra hộp giữ nhiệt đem phần của Tư Đồ Tuyết xếp tốt, sau đó đóng chặt cái hộp, nha đầu này chính là mỗi lần đều thích ăn nóng, cho nên vẫn là chặt một chút tốt hơn. Sau đó xuất ra một cái đĩa nhỏ xinh đẹp, thật cẩn thận đem ba đóa hoa hồng nhỏ xếp vào đặt trên bàn cơm.

Lê Mộc thí điên thí điên chạy đến bên cạnh Lý thẩm đang bận rộn, lần nữa nhắc nhở nói: "Lý thẩm Lý thẩm, những thứ điểm tâm này là tôi lưu cho ba mẹ, tôi cũng không biết bọn họ thích ăn hay không, còn có, nhất là bên kia ba đóa hoa nhỏ là lưu cho tiểu thư nhà cô, là đậu đỏ cao nàng thích ăn nhất, chờ nàng xuống dưới nhất định phải cho nàng ăn, nếu không nàng lại muốn không ăn điểm tâm mà đi."

"Đã biết cô gia, tôi sẽ nói cho tiểu thư." Lý thẩm nhìn này đó điểm tâm càng thêm kinh ngạc, mấy điểm tâm này chỉ sợ làm cho nàng làm, cũng chỉ biết làm nửa nọ nửa kia, không nghĩ tới cô gia nhà mình biết nhiều tay nghề như vậy, lại còn thương yêu tiểu thư như thế.

"Vậy tốt rồi, tôi đi làm trước." Nói xong Lê Mộc liền xách hộp giữ nhiệt đã chuẩn bị tốt vội vàng ra cửa.

Lê Mộc chân trước vừa đi, Lãnh Huyên sau lưng liền từ trên lầu đi xuống.

Hôm nay thời điểm Lãnh Huyên rời giường khó được không có phát hiện ai đó nằm ỳ trên mặt đất không dậy nổi, chăn cũng thu thập chỉnh chỉnh tề tề phóng lên. Nhưng rõ ràng mỗi ngày nàng rời giường ai đó sẽ gắt gao ôm chăn không hình tượng ngủ lì, sao hôm nay người đâu? Không phải là đói bụng lại đi tìm đồ ăn ngon đi.

Lãnh Huyên nghĩ đến Lê Mộc kia rõ ràng là ăn hàng lại chưa bao giờ thừa nhận, liền không tự giác mỉm cười một chút, có lẽ ngay cả chính nàng cũng không biết nàng cười có bao nhiêu mỹ. Sau đó Lãnh Huyên liền như mọi khi lui tới rửa mặt, làm xong lúc sau liền từ trên lầu đi xuống, nếu quả thật nàng không đoán sai Lê Mộc chuẩn là lại ở phòng bếp làm đồ ăn, nhưng nàng lại không chú ý tới Lê Mộc vừa ra khỏi cửa nhà.

Bước chân vào phòng bếp, lại ngoài ý muốn không nhìn đến thân ảnh vị tiểu bằng hữu nào đó, người nọ lại chạy đi đâu chơi?

"Lý thẩm, nhìn đến cô gia sao?" Nhíu mày, dùng ngữ khí thản nhiên nói.

Lý thẩm đang bề bộn, vừa nhấc đầu liền nhìn đến tiểu thư nhà mình ở cửa phòng bếp, sau đó trả lời nói: "Nga, là tiểu thư a, cô gia đi làm rồi, mới vừa đi a."

Đi làm? Người nào đó tích cực như vậy từ khi nào, lại nói mình còn chưa phân phối công tác cho hắn đâu, hắn đi sớm như vậy làm gì?

Lãnh Huyên cũng không phát hiện nàng lúc này nhăn chặt mày liễu, thần tình nghi hoặc cùng ưu tư, đây hoàn toàn không phải là nàng - người vĩnh viễn lòng yên như nước.

"Lý thẩm, thời điểm hắn đi ra ngoài hắn nói đi làm sao?" Ngữ khí nhàn nhạt.

"Đúng vậy, cô gia rất sớm liền dậy làm điểm tâm, cầm rất nhiều đồ làm xong bước đi, lúc đi ra ngoài rất vội vàng." Lý thẩm nói tới đây giống như lại nhớ ra cái gì đó còn nói thêm.

"Đúng rồi tiểu thư, cô gia còn chuyên môn làm một ít nói là cấp Lãnh tiên sinh cùng Lãnh thái thái ăn, lại còn đặc biệt dụng tâm làm cho ngài điểm tâm rất xinh đẹp, còn đặc biệt kỹ tính đặt trên bàn cho ngài, còn cố ý dặn dò tôi làm cho ngài ăn, còn nói ngài không thể không ăn điểm tâm. Cô gia thật đúng là cẩn thận a..." Lý thẩm này tựa hồ là đối Lê Mộc hết sức hài lòng, cũng vui mừng tiểu thư nhà mình có thể tìm được trượng phu tri kỷ như vậy.

Lãnh Huyên nghe đến đó vẫn còn cau mày, nhưng theo Lý thẩm ý bảo hướng bàn ăn nhìn lại, mày dần dần giãn ra, chỉ thấy ba đóa hoa hồng xinh đẹp lại đáng yêu lặng lẽ nở rộ, cũng nở rộ trong lòng Lãnh Huyên.

Lê Mộc mang theo hộp giữ nhiệt thật to liền đi tới trợ lý bộ, bởi vì hắn tới so ra tương đối sớm, cho nên trợ lý bộ còn không có người khác, chỉ có Tư Đồ Tuyết một người tới sớm chờ hắn.

Đi đến cửa phòng trợ lý bộ, nhẹ nhàng thở một hơi, nhếch lên hàng lông mày tà ác, nhẹ nhàng bước nhanh đi đến phía sau Tư Đồ Tuyết, sau đó Lê Mộc thình lình vỗ một chút sau lưng Tư Đồ Tuyết.

"A!" Tư Đồ Tuyết đang vội vàng xem tư liệu, rõ ràng bị Lê Mộc hành động hoảng sợ, vội vàng quay đầu lại còn không thấy rõ đã kêu: "Ai a?!! Làm ta sợ muốn chết có biết không!!"

Lê Mộc ngay sau đó đối với Tư Đồ Tuyết ở trước mặt bị dọa đến, lộ ra một cái mỉm cười tự nhận là đẹp trai, tiện tay đem hộp giữ nhiệt cầm trong tay đặt ở trên bàn trước mặt Tư Đồ Tuyết, sau đó nói: "Là tôi à, nhạ, đây là đồ tốt đáp ứng làm cho cô, mau thừa dịp nóng ăn đi."

"Hóa ra là Lê đầu gỗ, hỗn đản cậu làm tôi sợ muốn chết." Tư Đồ Tuyết thấy rõ thân phận người đến lúc sau cũng liền khôi phục cảm xúc, nhưng sau khi nhìn đến Lê Mộc buông hộp giữ nhiệt lớn như vậy, nàng nhanh chóng xuất ra một khối điểm tâm yêu nhất sau đó lại vui vẻ nói: "A, có ăn ngon không nói sớm, vừa rồi làm tôi sợ như vậy, chờ đó, chờ tôi ăn ong iền ử ý ậu...(ăn xong liền xử lý cậu)" Tư Đồ Tuyết nói đến đây nửa câu sau đã bị miệng đầy điểm tâm cấp nghẹn trở về.

Lê Mộc tiện tay lấy qua một cái ghế ngồi trước mặt Tư Đồ Tuyết, ngồi xuống nhìn bộ dáng Tư Đồ Tuyết lang thôn hổ yết. Hắn là thật sự đem Tư Đồ Tuyết trở thành bạn tốt, bạn tốt tựa như khuê mật như vậy, đời trước hắn thiếu nhất là bằng hữu. Cho nên hắn mới chịu đáp ứng cấp Tư Đồ Tuyết sinh nhật làm nhiều đồ ăn ngon như vậy, ai bảo hắn là người có thể vì bằng hữu giúp bạn không tiếc cả mạng sống đâu.

Tư Đồ Tuyết cầm đồ ăn ngon, sau đó Lê Mộc ngơ ngác nhìn, kỳ thực Lê Mộc chính là bị tốc độ ăn của Tư Đồ Tuyết sợ ngây người mà thôi, nhưng người bên ngoài xem ra là Lê Mộc đang thực hạnh phúc nhìn Tư Đồ Tuyết ăn đồ mình làm.

Ít nhất trong lòng Lãnh Huyên là nghĩ như vậy.

Lãnh Huyên sau khi đi vào công ty vốn tưởng Lê Mộc nếu như đến đi làm, sẽ ngoan ngoãn đứng ở trong văn phòng tổng giám đốc, kết quả trong phòng làm việc không một bóng người, mỗi ngày Lê Mộc đến công ty chuyện thứ nhất chính là tới nơi này đốc thúc nàng ăn điểm tâm, nhưng hôm nay sáng sớm đã đi ra không ở trong này thì ở đâu? Lãnh Huyên nghĩ nghĩ cảm thấy có phải Lê Mộc đi ra ngoài căn bản là không tới đi làm hay không, nhưng lại nghĩ tới lời Lạc Lạc nói qua, một mình một người tới trợ lý bộ lại phát hiện Lê Mộc cùng Tư Đồ Tuyết như vậy thân mật thấu cùng một chỗ.

Ha ha, Lê Mộc cùng Tư Đồ Tuyết cùng một chỗ sẽ không lại tiếp tục quấy rầy sinh hoạt của nàng, chỉ cần thời gian vừa đến, nàng cùng Lê Mộc ly hôn sau nàng sẽ lại quy về cuộc sống bình tĩnh. Nhưng mà, sao trong lòng lại có chút cảm giác không thoải mái, đây là cảm giác gì, sao phía trước ta chưa từng trải qua.

Lãnh Huyên đứng ở ngoài cửa trợ lý bộ, mặt không chút thay đổi nhìn phòng trong hai người vừa nói vừa cười, có chút buồn bã mất mát. Sau đó xoay người đi về phòng làm việc của mình.

Đi vào văn phòng, lại nhìn đến tiểu trợ lý Lạc Lạc đang rất cẩn thận giúp đỡ tổng giám đốc đại nhân sửa sang lại văn kiện, Lãnh Huyên từ từ đi đến ngồi xuống trước bàn làm việc.

Lãnh Huyên nhìn trước mắt Lạc Lạc chính đang phấn khởi bận bịu, bình tĩnh nói: "Lạc Lạc, mấy cái này không phải đều là công tác bí thư nên làm sao, nếu như cô đem mọi công tác làm hết, tôi đây cần Lê Mộc để làm chi."

"Nhưng mà tổng, tổng giám đốc, Lê Mộc hắn có thể không hiểu lắm mấy công tác bí thư, lúc trước ngài không chịu để cho hắn cùng ngài ra ngoài bàn chuyện làm ăn sau hắn cũng không có trông nom qua việc này a." Lạc Lạc bị Lãnh mỹ nhân hỏi đến sửng sốt, sau đó cung kính nói.

Lạc Lạc hiển nhiên bị Lãnh đại tổng giám đốc đột nhiên nghiêm túc như vậy dọa tới rồi, chiếu phía trước kinh nghiệm Lãnh tổng sẽ không như vậy vô duyên vô cớ phát lớn tính tình như vậy, chẳng lẽ bởi vì gần đây Lê Mộc cái gì cũng không làm? Ngươi sẽ tin sao?

"Tôi chỉ là không để hắn cùng đi ra ngoài, không có nghĩa là hắn có thể cái gì cũng không làm, nếu hắn không biết làm bí thư, vậy cô đem công tác trợ lý tổng giám đốc của cô đều giao cho hắn làm, còn có gần đây vài cái án đều giao cho hắn đến làm, hắn không phải không có chuyện gì sao? Yên tâm, cô vẫn tiếp tục là trợ lý, tiền lương chỉ tăng không giảm, bất quá chính là lại ủy khuất cô làm lại một ít công tác bí thư." Lãnh đại lão bản tao nhã ngồi ở ghế lão tổng, lãnh nghiêm mặt nói.

"Được, Lãnh tổng." Lạc Lạc vui vẻ nói.

Bực này hảo tiện ai không muốn làm, phải biết rằng làm bí thư của Lãnh Huyên công việc cũng không có nhiều, nhưng tiền lương của Lãnh thị trợ lý cùng bí thư kém không biết bao nhiêu đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện