Chương 93

Nhìn thấy Lãnh Huyên hỏi vừa lễ phép lại không mất khí độ, bác sĩ lúc này mới hòa hoãn sắc mặt, nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận giải thích: "Trong vòng ba tháng đầu mang thai, góc tử cung mẫn cảm, lông tơ trên cuống rốn cùng màng bên trong tử cung kết hợp thập phần không vững chắc, lúc này sinh hoạt tính rất dễ dàng khiến cuống rốn bóc ra, tạo thành sanh non. Nhưng hiện tại bảo bảo đã gần năm tháng, vốn hẳn là có thể sinh hoạt vợ chồng, nhưng ma ma tương lai thân thể so ra tương đối suy yếu, khác với người khác, thời gian này vẫn là không cần sinh hoạt vợ chồng."

"A!" Lãnh Huyên biểu tình mất tự nhiên dao động giật mình, nàng vỗ ngực, nhớ tới tối hôm qua người nào đó lại không nghe lời tiến vào, còn ba lượt kịch liệt như vậy, nàng sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

"Bác sĩ, tôi đây hiện tại... bảo bảo của tôi không có việc gì chứ?"

"Không có việc gì, hết thảy bình thường! Về sau tận lực tránh một chút là tốt rồi."

"Chết tiệt!" Lê Mộc hướng không khí ra sức huy một chút, hắn vừa nghĩ tới trọn mấy tháng không thể cùng lão bà đại nhân thân ái của mình thân thiết, hắn liền buồn bực đến mức một cỗ hỏa ở trước ngực cháy vang "póc póc".

"Một chút cũng không thể? Này hợp lý sao?" Lê Mộc chưa từ bỏ ý định hỏi, này quá vi phạm nhân quyền a!

"Ừm... Cũng không phải nói một chút đều không được, điểm nhẹ, tiết chế điểm vẫn là có thể, bất quá đừng quá kịch liệt."

Nghe đáp án như thế, Lê Mộc mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn tiếp tục hỏi: "Có thể mỗi ngày đều được không? Một ngày tối đa bao nhiêu lần?"

Hắn tựa hồ đối với vấn đề này là để ý nhất, mấy vấn đề khác về tiểu hài tử hắn thật không có gì nghi vấn.

Lãnh Huyên nghe hắn hỏi những lời này, sắc mặt dần dần hồng lên, xấu hổ đến thầm nghĩ tìm cái động núp đi, nàng giữ chặt cánh tay hắn, âm thầm véo một cái, lại nhẹ giọng mắng hắn: "Lão công, anh không nên hỏi mấy vấn đề này nữa!"

"Không hỏi không được! Vấn đề này rất trọng yếu với anh!"

Bác sĩ cũng chuyên nghiệp, nàng nhìn ra được cái gã thoạt nhìn ẻo lả này ngược lại thập phần yêu thương tiểu thê tử của hắn, đối với chuyện phương diện này đương nhiên càng trọng yếu. Nàng rốt cục thả lỏng tâm tình, an ủi hắn.

"Vấn đề này không có đáp án cụ thể, xuất phát từ suy nghĩ đối với an toàn của bảo bảo, vẫn là tận lực tránh thì tốt hơn, thật sự cần, có thể lựa chọn phương thức mềm nhẹ một chút..." Bác sĩ nói được thập phần tường tận, Lê Mộc ngưng mi nghe nghiêm túc, Lãnh Huyên lại ở một bên xấu hổ đỏ mặt, có vẻ có chút bất an mất tự nhiên, đồng thời đối với vấn đề lưu manh của Lê Mộc bó tay chịu chết.

"Không cần hỏi lại nữa!" Lãnh đại mỹ nhân cuối cùng thật sự chịu không nổi nữa, lôi kéo cánh tay Lê Mộc muốn rời đi.

Đi ra bệnh viện sau, Lãnh Huyên mặt đỏ bừng mới dần dần phai nhạt xuống, hung hăng trừng mắt nhìn Lê Mộc một cái nói: "Tiểu sắc lang, sớm biết sẽ không dẫn anh đi theo, luôn hỏi cái loại vấn đề này!"

Lê Mộc một bộ cợt nhả, nói: "Hỏi rõ ràng chút mới tốt, vừa cho anh cũng là cho khuê nữ của chúng ta, hơn nữa muốn anh nửa năm không chạm vào em, chi bằng em tự tay giết anh đi! Điều này quan hệ đến thiết thân lợi ích a! →_→ "

Lê Mộc dùng đầu cọ cọ lên cổ Lãnh Huyên, lời nói có chút bốc đồng, như đứa con nít chưa lớn.

Lãnh Huyên thấy Lê Mộc làm nũng như đứa nhỏ, tình thương của mẹ đại phát, trong lòng mềm không chịu nổi, che miệng cười hắn hai tiếng: "Nghiêm trọng như thế? Anh chính là khoa trương!"

"Anh chính là nghiêm túc! Bảo bối, em ngàn vạn lần đừng không cho anh, cùng lắm anh đáp ứng hai ta nhẹ một chút, không làm bị thương nó!" Tiếp tục làm nũng.

Lãnh Huyên quệt mồm trừng mắt nhìn hắn một cái, trong mắt tràn đầy ý cười.

"Nói thật, tối hôm qua chúng ta thật sự là quá nguy hiểm, về sau không cho phép anh như vậy nga!"

Lê Mộc ngẩng đầu nghiêm mặt nói: "Bảo bảo còn không phải không có việc gì sao! Cũng không biết bác sĩ kia lời nói thật hay giả, anh bảo, khuê nữ nhà chúng ta cường vô cùng, nhất định là một nữ hán tử, không sợ!"

Lãnh Huyên đứng đắn sắc mặt, cũng không thuận theo lời hắn nói, nào có ba ba nào nói khuê nữ mình là nữ hán tử nha.

"Khó mà làm được! Anh muốn như vậy, em sẽ không để ý anh!" Ngẫm lại hắn sao mà cứ xưng hô nữ hán tử nữ hán tử, là nam hay là nữ còn chưa biết đâu!

"Làm sao anh biết liền nhất định là con gái? Lỡ như là bé trai thì sao?"

"Nhất định là con gái! Hơn nữa nhất định là cái đại mỹ nữu!" Lê Mộc chém đinh chặt sắt nói.

"Làm sao anh biết?"

"Lão bà đại nhân, không phải có câu nói như vậy thôi, ' Con gái là tình nhân đời trước của ba ba ', anh cảm thấy tình nhân đời trước của anh khẳng định chính là bảo bảo của chúng ta, hơn nữa khẳng định bộ dạng xinh đẹp giống như em!" Lê Mộc bảnh chọe nói.

Hóa ra là như vậy! Lãnh Huyên không tin hắn ngụy biện, đồng thời trong lòng cũng có chút ăn vị, nói: "Cũng có nghĩa là nói, anh đời trước còn có tình nhân khác chứ gì??!"

"Không không không... sao mà có đâu! Cho dù có tình nhân, đời trước anh cũng chỉ yêu một mình em." Lê Mộc sốt ruột giải thích.

"Vậy anh còn nói con gái nhà chúng ta là tình nhân đời trước của anh, vậy ý anh là không thích bảo bảo nhà chúng ta sao?" Lãnh Huyên cố ý nghiêm mặt.

"Thích, thích, anh đều thích... Hu hu hu, lão bà đại nhân anh sai rồi ~" Lê Mộc biết rõ mình đùa không lại Lãnh Huyên, chủ động đầu hàng. Ai mà ngờ Lãnh đại tổng tài luôn nổi danh lãnh diễm thế nhưng sẽ ăn dấm chua của con gái mình.

"Em ngược lại muốn con trai đây này, em nhất định cho hắn mặc thành nam nhân soái khí nhất, mê đảo mọi nữ hài tử, có điều ngàn vạn lần không cần giống anh, nếu không em lại lãnh đủ." Lãnh Huyên gõ Lê Mộc đầu.

"Sẽ không, về sau anh và con cùng nhau bảo hộ em!" Lê Mộc ôn nhu ôm lấy nàng, trong mắt tình ý kéo dài.

Hạnh phúc ngọt ngào từ trong lòng truyền lên gương mặt nàng, Lãnh Huyên tiếu ý dào dạt, chủ động sờ mặt Lê Mộc, tặng lên chính mình môi thơm.

Không lâu sau, toàn bộ giới tin tức đều nổ tung trời, một là Lãnh thị mỹ nữ tổng tài công khai tin tức bản thân đã kết hôn, nhưng nhà trai thân phận không biết, hai là có phóng viên phát hiện Lãnh Huyên mặc quần áo rộng thùng thình, đã bắt đầu thấy bụng, nghi ngờ là đã mang thai nhiều ngày, thứ ba, tin tức nổ tung còn lại là tập đoàn khổng lồ Ứng Thiên tuyên bố bị tập đoàn Lãnh thị thu mua!

( Ứng Thiên tập đoàn là sản nghiệp mà Hình gia sở hữu ở quốc nội, quốc nội đứng hàng đệ tam. )

Liên tiếp tin tức thủy chung là quay xung quanh Lãnh Huyên tiêu điểm này, trong lúc nhất thời, Lãnh Huyên cùng Lãnh thị tập đoàn là vấn đề thảo luận trọng điểm của mọi văn bản, Lãnh thị đã từng bước thu mua Ứng Thiên tập đoàn, nhảy vọt thành xí nghiệp tư đứng hàng thứ hai quốc nội, Lãnh Huyên cũng trở thành nữ nhân giàu có nhất Hoa Hạ quốc, mà tin tức nàng đã kết hôn mang thai lại làm cho nam nhân cả nước bóp cổ tay thở dài.

Thông qua vận tác của Lục Nhân Cổ, Ứng Thiên tập đoàn không ngừng có scandal, nhất là tin tức chủ tịch Ứng Thiên tập đoàn Hình Thần Húc vô cớ biến mất đã áp chết một cây rơm rạ cuối cùng của Ứng Thiên, Hình gia phái người nối nghiệp tiếp theo đến Hoa Hạ quốc cũng hết cách hồi thiên, dưới bẫy rập đã sớm mai phục của Lê Mộc, vô lực chắp tay nhường ra Ứng Thiên tập đoàn, từ nay về sau, thế lực Hình gia ở Hoa Hạ quốc bị tiêu diệt hoàn toàn.

Mà đương sự Hình Thần Húc đâu? Mọi tin tức truyền thông tranh nhau truy tung thương giới siêu sao ngày xưa ngạo thị quần hùng này, lại không thể nào biết được tung tích của hắn, mà Hình gia bị vây ở Mỹ quốc đối với việc này ngậm miệng không nói chuyện.

Lãnh Huyên tự nhiên cũng quan tâm tung tích Hình Thần Húc, sau khi Ứng Thiên bị thu mua, nàng rốt cuộc chưa thấy qua Hình Thần Húc, nàng tuy rằng chưa từng yêu hắn, nhưng tình nghĩa từ nhỏ đến lớn vẫn khó có thể quên.

Nàng đã từng hỏi Lê Mộc về tin tức Hình Thần Húc, chính là tiểu cừu kia bình thường thuận theo nghe lời đột nhiên nổi trận lôi đình, bộ dáng giống như chó con hộ thực, Lãnh Huyên chưa từng thấy hắn tức giận như vậy bao giờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện