Editor: Phỉ Nhĩ Bối
Quân Mặc Sơ nở nụ cười, nàng từ lúc sinh ra tới giờ vẫn chưa từng thấy nam nhân nào tự cho mình là đúng như nam nhân này.
"Như vậy ta cũng nói cho ngươi rõ, cho dù nam nhân khắp thiên hạ đều chết sạch, ta cũng chướng mắt ngươi."
Nàng cười cười, tinh mâu (đôi mắt sáng) loé ra một tia lạnh lùng xa cách, đạm mạc (lạnh nhạt) quét lên người Nam Cung Thần, ngũ quan thanh tú, cả người toả ra khí thế vương giả, lại mơ hồ để lộ sức quyến rũ khiến người khiếp sợ, giễu cượt hỏi vặn lại: "Ngươi cho là, ngươi xứng với ta?"
Lời nói này vừa dứt, người trong sương phòng đều ngẩn ra.
Nhất là ánh mắt của đám người Lâm Phong nhìn Quân Mặc Sơ, tựa như nhìn người điên.
Nam Cung Thần là ai? Đây chính là hoàng tử duy nhất được sủng ái trong Đại Vũ Quốc, nhất là hiện nay thái tử đang lâm bệnh nặng, bất cứ lúc nào cũng có thể chết, một khi thái tử băng hà, Nam Cung Thần chính là thái tử tiếp theo, tương lai chính là Đại Vũ hoàng đế.
Bỏ qua thân phận của hắn, cũng phải nhìn thiên phú trung cấp thượng đẳng huyết mạnh đỉnh phong, cách cao cấp thượng đẳng huyết mạch không xa, vũ lực (sức mạnh, tu vi) cũng đã đột phá cấp hai. Hiện nay Nam Cung Thần vẫn còn trong độ tuổi thiếu niên, còn có thể phát triển lâu dài, mà tính trong những người trẻ tuổi, hắn dù không đứng đầu nhưng cũng là số một số hai.
Mà Quân Mặc Sơ thì sao? Xét thiên phú, nàng là phế vật, xét thân phận, nàng đã bị đuổi khỏi Quân gia, như vậy mà nữ nhân này cũng dám dõng dạc tuyên bố trước mặt mọi người, Thần Vương điện hạ không xứng với nàng? Quân Mặc Sơ này điên thật rồi.
Không đúng, nàng vốn chính là đã điên từ sớm.
Sắc mặc Nam Cung Thần lúc này dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng rõ, thâm trầm đáng sợ.
Phế vật đáng chết này, giữa thanh thiên bạch nhật dám to giọng nói hắn không xứng với nàng?
" Quân Mặc Sơ, đừng tưởng bản vương không dám đánh nữ nhân, biết điều lập tức cút cho ta!" Hắn thực sự là chịu đủ rồi, nữ nhân này cư nhiên dám sỉ nhục, cười nhạo hắn. Là chán sống rồi sao?
Hắn nói nàng đi là nàng phải đi?
Quân Mặc Sơ chậm rãi nhấc môi anh đào, "Nếu ta không thì sao?"
"Ngươi muốn chết!"
Nam Cung Thần kiên nhân tới đây đã là cực hạn, hắn giơ tay lên tạo ra một kích toả ra ánh sáng lung linh của tia điện, bay thẳng tới người Quân Mặc Sơ mà bổ tới.
Quân Mặc Sơ cũng không hạ thấp việc cảnh giới của mình, lúc Nam Cung Thần vung tay lên nàng đã phát hiện, một kích chậm chạp như vậy, nàng đương nhiên dễ dàng tránh khỏi, xong chuyện còn chêm thêm một câu trêu tức người, "Nam Cung Thần ngươi chỉ có vậy thôi sao, thật yếu."
Nàng ngay cả Quân Thiến Thiến có vũ lực đạt cấp ba cũng còn không sợ, thế mà có thể e ngại được Nam Cung Thần mới là cấp hai này sao?
"Ngươi!" Một kích không thể thực hiện được, Nam Cung Thần thẹn quá hoá giận, vũ lực trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra toàn bộ, màu cam của võ lực cấp hai lúc này như một cái lưới lớn, ùn ùn kéo đến trên đỉnh đầu Quân Mặc Sơ.
Vũ lực ngưng tụ lại thành lưới rồi rung động mà đâm thẳng xuống người Quân Mặc Sơ, bên trong còn ẩn chứa dòng điện đang lưu động.
Quân Mặc Sơ sớm đã ngửi được tia nguy hiểm, thân thể cũng không trốn tránh, ý niệm khẽ động, màu đỏ vữ lực từ ngón tay nàng thoát ra, chuyển động lưu loát tựa nước chảy mây trôi, nhanh chóng chém rách lưới lớn hắn giăng.
Nam Cung Thần mất thăng bằng lui về mấy bước, lực phản phệ lại cường đại khiến hắn ói ra một ngụm máu lớn.
"Ngươi.. điều này không có khả năng..." Hắn sững người lẩm bẩm, thế nào cũng không thể tiếp nhận được sự thực là mình muốn giáo huấn cái phế vật này, ngược lại bị nàng đả thương.
"Ta đã nói rồi." Quân Mặc Sơ đứng vững tại chỗ, từ trên cao nhìn xuống, trong trẻo nhưng lạnh lùng, cao ngạo "Ngươi, không xứng với ta."
Lâm Phong hiển nhiên cũng không nghĩ đến Quân Mặc Sơ đột nhiên trở lên lợi hại như vậy, nàng không phải là một phế vật không có khả năng tu luyện sao? Làm thế nào mà Nam Cung Thần đã sớm lên cấp hai cũng không thể đánh bại nàng?
Ngay cả những thị vệ Nam Cung Thần mang bên người, nhất thời đều sợ ngây người.
"Chết tiệt! Bản vương giết chết ngươi!" Không tiếp thu nổi sự thật, Nam Cung Thần khẽ nguyền rủa một tiếng, nhảy lên hướng Quân Mặc Sơ nhào tới.
Quân Mặc Sơ nở nụ cười, nàng từ lúc sinh ra tới giờ vẫn chưa từng thấy nam nhân nào tự cho mình là đúng như nam nhân này.
"Như vậy ta cũng nói cho ngươi rõ, cho dù nam nhân khắp thiên hạ đều chết sạch, ta cũng chướng mắt ngươi."
Nàng cười cười, tinh mâu (đôi mắt sáng) loé ra một tia lạnh lùng xa cách, đạm mạc (lạnh nhạt) quét lên người Nam Cung Thần, ngũ quan thanh tú, cả người toả ra khí thế vương giả, lại mơ hồ để lộ sức quyến rũ khiến người khiếp sợ, giễu cượt hỏi vặn lại: "Ngươi cho là, ngươi xứng với ta?"
Lời nói này vừa dứt, người trong sương phòng đều ngẩn ra.
Nhất là ánh mắt của đám người Lâm Phong nhìn Quân Mặc Sơ, tựa như nhìn người điên.
Nam Cung Thần là ai? Đây chính là hoàng tử duy nhất được sủng ái trong Đại Vũ Quốc, nhất là hiện nay thái tử đang lâm bệnh nặng, bất cứ lúc nào cũng có thể chết, một khi thái tử băng hà, Nam Cung Thần chính là thái tử tiếp theo, tương lai chính là Đại Vũ hoàng đế.
Bỏ qua thân phận của hắn, cũng phải nhìn thiên phú trung cấp thượng đẳng huyết mạnh đỉnh phong, cách cao cấp thượng đẳng huyết mạch không xa, vũ lực (sức mạnh, tu vi) cũng đã đột phá cấp hai. Hiện nay Nam Cung Thần vẫn còn trong độ tuổi thiếu niên, còn có thể phát triển lâu dài, mà tính trong những người trẻ tuổi, hắn dù không đứng đầu nhưng cũng là số một số hai.
Mà Quân Mặc Sơ thì sao? Xét thiên phú, nàng là phế vật, xét thân phận, nàng đã bị đuổi khỏi Quân gia, như vậy mà nữ nhân này cũng dám dõng dạc tuyên bố trước mặt mọi người, Thần Vương điện hạ không xứng với nàng? Quân Mặc Sơ này điên thật rồi.
Không đúng, nàng vốn chính là đã điên từ sớm.
Sắc mặc Nam Cung Thần lúc này dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng rõ, thâm trầm đáng sợ.
Phế vật đáng chết này, giữa thanh thiên bạch nhật dám to giọng nói hắn không xứng với nàng?
" Quân Mặc Sơ, đừng tưởng bản vương không dám đánh nữ nhân, biết điều lập tức cút cho ta!" Hắn thực sự là chịu đủ rồi, nữ nhân này cư nhiên dám sỉ nhục, cười nhạo hắn. Là chán sống rồi sao?
Hắn nói nàng đi là nàng phải đi?
Quân Mặc Sơ chậm rãi nhấc môi anh đào, "Nếu ta không thì sao?"
"Ngươi muốn chết!"
Nam Cung Thần kiên nhân tới đây đã là cực hạn, hắn giơ tay lên tạo ra một kích toả ra ánh sáng lung linh của tia điện, bay thẳng tới người Quân Mặc Sơ mà bổ tới.
Quân Mặc Sơ cũng không hạ thấp việc cảnh giới của mình, lúc Nam Cung Thần vung tay lên nàng đã phát hiện, một kích chậm chạp như vậy, nàng đương nhiên dễ dàng tránh khỏi, xong chuyện còn chêm thêm một câu trêu tức người, "Nam Cung Thần ngươi chỉ có vậy thôi sao, thật yếu."
Nàng ngay cả Quân Thiến Thiến có vũ lực đạt cấp ba cũng còn không sợ, thế mà có thể e ngại được Nam Cung Thần mới là cấp hai này sao?
"Ngươi!" Một kích không thể thực hiện được, Nam Cung Thần thẹn quá hoá giận, vũ lực trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra toàn bộ, màu cam của võ lực cấp hai lúc này như một cái lưới lớn, ùn ùn kéo đến trên đỉnh đầu Quân Mặc Sơ.
Vũ lực ngưng tụ lại thành lưới rồi rung động mà đâm thẳng xuống người Quân Mặc Sơ, bên trong còn ẩn chứa dòng điện đang lưu động.
Quân Mặc Sơ sớm đã ngửi được tia nguy hiểm, thân thể cũng không trốn tránh, ý niệm khẽ động, màu đỏ vữ lực từ ngón tay nàng thoát ra, chuyển động lưu loát tựa nước chảy mây trôi, nhanh chóng chém rách lưới lớn hắn giăng.
Nam Cung Thần mất thăng bằng lui về mấy bước, lực phản phệ lại cường đại khiến hắn ói ra một ngụm máu lớn.
"Ngươi.. điều này không có khả năng..." Hắn sững người lẩm bẩm, thế nào cũng không thể tiếp nhận được sự thực là mình muốn giáo huấn cái phế vật này, ngược lại bị nàng đả thương.
"Ta đã nói rồi." Quân Mặc Sơ đứng vững tại chỗ, từ trên cao nhìn xuống, trong trẻo nhưng lạnh lùng, cao ngạo "Ngươi, không xứng với ta."
Lâm Phong hiển nhiên cũng không nghĩ đến Quân Mặc Sơ đột nhiên trở lên lợi hại như vậy, nàng không phải là một phế vật không có khả năng tu luyện sao? Làm thế nào mà Nam Cung Thần đã sớm lên cấp hai cũng không thể đánh bại nàng?
Ngay cả những thị vệ Nam Cung Thần mang bên người, nhất thời đều sợ ngây người.
"Chết tiệt! Bản vương giết chết ngươi!" Không tiếp thu nổi sự thật, Nam Cung Thần khẽ nguyền rủa một tiếng, nhảy lên hướng Quân Mặc Sơ nhào tới.
Danh sách chương