Kim Đan Ngoại Đan được giới tu hành công nhận là một loại Tiên đan.

Là một sáng tạo độc đáo trong quá khứ của Cảnh Dương Tiên Nhân. Lúc trước, Cảnh Dương Tiên Nhân vất cả khổ cực mời các cao thủ khắp nơi đến hổ trợ, cuối cùng mới luyện chế ra siêu phẩm Pháp bảo Kim Đan lo. Kế đó mượn nhờ Kim Đan lô ngài ấy mới luyện chế ra được nhiều loại đan dược lợi hại. Trong đó nổi danh nhất cũng là loại đan dược tuyệt vời nhất chính là Kim Đan Ngoại Đan. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho là luyện đan của Cảnh Dương Tiên Nhân có tên là Kim Đan lô. Mà sau khi Cảnh Dương Tiên Nhân lìa xa trần thế, thì không còn người nào có thể luyện chế ra Kim Đan Ngoại Đan nữa. Loại đan dược này từ đó đã biến thành truyền thuyết.

Tuy rằng ban đầu cũng có một vài Kim Đan Ngoại Đan được lưu truyền, nhưng qua ba nghìn năm thì sớm đã không còn, trở thành truyền thuyết rồi.

Kim Đan Ngoại Đan là loại đan dược hỗ trợ cho đan điền. Giống như bản thân tu thành Kim đan vậy.

Một bước trực tiếp tiến giai Tiên Thiên Kim Đan cảnh.

Đương nhiên cũng cần phải có điều kiện tiên tuyết, chính là chủ có người tu hành Tiên Thiên mới có thể sử dụng, bằng không thân thể sẽ không cách nào dung nạp nổi.

Bên trong Kim Đan Ngoại Đan tích chứa Pháp lực vô cùng tinh thuần, nếu như sử dụng thì có thể so sánh với Pháp lực của Tiên Thiên Kim Đan cảnh rồi. Nhưng nó có một khuyết điểm chính là... Dù gì Kim Đan Ngoại Đan cũng là từ bên ngoài vào, Pháp lực tiêu hao một phần sẽ giảm bớt đi một phần. Dùng hết rồi thì sẽ không còn nữa. Còn một mặt nữa chính là, về sự lĩnh hội thiên đạo, lĩnh hội pháp thuật, tu luyện phù thuộc đều phải được tích lũy từ từ.

Ví dụ như một ít Pháp môn đặc biệt, giống như Bản mệnh Phi kiếm của Kiếm Tiên. Phải có Pháp lực của Kiếm Tiên thì mới có thể nuôi dưỡng được. Hoặc như một số Bản mệnh phù lục đặc biệt khác, như Thần Tiêu phù lục chẳng hạn, phải dùng Ngũ Hành lôi pháp từng bước đánh bóng căn cơ, tu thành Lôi Đình pháp lực mới có thể nuôi dưỡng được. Lại lấy một ví dụ khác nữa, giống như những người tu hành Pháp môn thân thể dưỡng thành Thân thể thành thánh thì cũng cần phải có Pháp lực đặc biệt mới nuôi dưỡng được.

Vì vậy, những Tiên Thiên bình thường mượn nhờ Kim Đan Ngoại Đan cũng là trong giai đoạn cuối cùng của Tiên Thiên kim đan cảnh.

Nhưng Kim Đan Ngoại Đan còn có một điểm khác khiến cho rất nhiều người tu hành phải phát cuồng.

Chính là khi Kim Đan Ngoại Đan nhập thể thì có thể mượn nhờ nó để nuôi dưỡng thân thể hồn phách. Khiến cho thân thể hồn phách đạ đến cấp độ Tiên Thiên Kim Đan cảnh. Dù cho Kim Đan Ngoại Đan không còn thì thân thể hồn phách vẫn cứ mạnh lên không hề suy giảm. Mà có được Kim Đan cảnh thì mới có được năm trăm năm tuổi thọ.

Tuổi thọ chính là điều khiến người tu hành phát cuồng nhất đấy.

Tiên Thiên hư đan cảnh bình thường cũng chỉ có tuổi thọ hai trăm năm thôi. Tiên Thiên thực đan cảnh thì tuổi thọ chừng ba trăm năm.

Nhưng có Kim Đan Ngoại Đan rồi, là có thể có thêm hai trăm năm hoặc là ba trăm năm tuổi thọ, tự nhiên sẽ khiến cho rất nhiều người thèm thuồng. Vả lại, hồn phách sẽ càng mạnh hơn nữa, lĩnh hội tu hành cũng theo đó mà tiến bộ vượt bậc hơn.

Đương nhiên...

Nếu như là những người chỉ tu luyện "Thân thể thành thánh" hay là Thần Ma nhất mạch thì Pháp môn của bọn họ sẽ càng hà khắc hơn, cần phải dùng Pháp lực đặc thù để tu luyện thân thể. Còn một điều nữa chính là thân thể của bọn hắn đã quá mạnh, nếu như so với Pháp bảo thì cơ thể trở nên cường đại cần một lượng năng lượng vô cùng lớn. Một viên Kim Đan Ngoại Đan dùng để nuôi dưỡng thân thể thực sự là chưa đủ nhét kẽ răng đấy. Thế nhưng thân thể của bọn hắn vốn dĩ đã tồn tại được hơn một nghìn năm đấy, có được Kim Đan Ngoại Đan, dùng nó nuôi dưỡng hồn phách thì cũng thể sống đến năm trăm năm.

Sương trắng mênh mông mù mịt, bên cạnh Ngũ sắc quang hoa ngọc đài, Tần Vần và Hồng Cửu đều đã sử dụng viên Kim Đan Ngoại Đan thứ hai.

Kim Đan Ngoại Đan vào miệng, hồn phách và tinh thần đều dung nhập, trong quá trình dung nhập này cũng có thể điều động tất cả lực lượng của Kim Đan Ngoại Đan.

Tiên đan vào miệng trôi xuống bụng, kế đó lại tiến vào đan điền.

Bên trong đan điền bao la bát ngát vốn dĩ chỉ có một viên Tiên Thiên Hư Đan, là kết quả nhiều năm tu hành của bọn hắn. Giờ này khắc này lại có thêm một viên Kim Đan Ngoại Đan lơ lửng ở trên cao, không ngừng tản ra từng vòng kim quang nhàn nhạt.

- Kim Đan Ngoại Đan.

Tần Vân cảm nhận được hồn phách tinh thần mình đang dung nhập, đồng thời cũng nhận được sự nuôi dưỡng của Kim Đan Ngoại Đan, hồn phách đang mạnh lên với tốc độ mà hắn có thể cảm nhận được, mà nói đúng ra là đang dần dần lọt xác.

Con đường tu hành, vượt qua một một cảnh giới đều có sự lột xác về thân thể hồn phách.

Mà bây giờ, mượn nhờ viên Kim Đan Ngoại Đan này, hồn phách đã bắt đầu nhanh chóng lột xác rồi.

Tuy am hiểu dùng Kiếm Tiên pháp lực để điều khiển Phi kiếm, cũng có thể dùng nó để tu hành Bản mệnh phi kiếm. Nhưng xét về nuôi dưỡng hồn phách thì còn không thể sánh bằng một viên Kim Đan Ngoại Đan này của Cảnh Sơn phái nhất mạch.

"Hô".

Pháp lực bên trong Kim Đan Ngoại Đan bị điều động, Pháp lực tinh thuần lại hùng hồn tản ra làm cho cả đan điền đều chịu áp lực. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà chỉ có người tu hành mới có thể sử dụng Kim Đan Ngoại Đan. Dù cho nó ôn hòa, nhưng dù sao cũng là Pháp lực cấp độ Kim Đan cảnh, cơ thể bình thường không cách nào tiếp nhận nổi.

"Vù vù vù".

Kim Đan pháp lực rót vào đan điền, chạy dọc kinh mạch, thậm chí còn thẩm thấu vào cơ bắp, gân cốt, khiến cho cả cơ thể đều cảm thấy bị áp bách.

Đây cũng là vì Tần Vân có cơ thể cường đại.

Bất quá, trong quá trình Pháp lực lưu chuyển, tự nhiên thân thể cũng sẽ được nuôi dưỡng. Khắp nơi thân thể hắn đều ngứa ngáy, không ngừng lột xác. Nhưng quá trình lột xác này xảy ra kéo theo đó Pháp lực cũng dần dần tiêu hao đi. Tần Vân cảm thấy thính giác và thị giác của mình đều tốt hơn trước rất nhiều, mà suy nghĩ phản ứng cũng nhanh hơn.

- Đi.

Một đám Kim Đan Pháp lực trực tiếp rót vào trong bản mệnh Phi kiếm.

"Ông ông". Bản mệnh Phi kiếm lơ lửng bên cạnh bỗng phát ra tiếng động.

- Quả thật không giống nhau. Tuy rằng Kim đan Pháp lực này không thuần túy như Kiếm tiên pháp lực, nhưng nói cho cùng thì cấp độ cũng cao hơn. Dùng để điều khiển phi kiếm, tuy chỉ bộc phát được bảy phần công hiệu, nhưng lại cao hơn Tiên Thiên Hư đan lúc trước của ta một bậc.

Nội tâm Tần Vân vô cùng kích động.

Tiên Thiên Hư đan của hắn dù là được ngưng tụ từ Hồn kiếm ý, hoàn toàn có thể so sánh với Tiên Thiên thực đan cảnh bình thường.

Nhưng nếu so với Tiên Thiên Kim Đan cảnh thì còn kém hơn rất nhiều.

Lúc trước chiến với Cơ Liệt một trận cũng chỉ có thể phòng thủ mà thôi. Thậm chí Cơ Liệt còn dám dùng thân thể để ngạnh kháng. Nếu như gặp phải Kiếm Tiên cấp độ cảnh giới tương đương. Với cái danh đệ nhất công phạt của Kiếm Tiên liệu Cơ Liệt có còn dám dùng cơ thể để ngạnh kháng? Tuy rằng Thần Ma nhất mạch lợi hại thật đấy, nhưng vẫn chưa bì kịp với thân thể thành thánh Pháp môn. Bình thường Thần Ma nhất mạch thường chuyên tu một loạn thành thông nào đó. Cơ Liệt chính là chuyên tu Thông tí thần thông, lão dùng thân thể để chống đỡ phi kiếm của Tần Vân, đó là vì uy lực mà phi kiếm Tần Vân xuất ra chưa đủ lớn.

- Kim Đan Ngoại Đan này thuộc Cảnh Sơn phái nhất mạch, nhưng Pháp lực cũng thuần khiết vô cùng.

Tần Vân thầm nghĩ:

- Dùng để điều động phi kiếm, chỉ có thể phát huy được bảy phần công hiệu, nhưng cũng giúp ta tăng cường thực lực rồi. Chỉ tiếc không có cách nào khác để nuôi dưỡng bản mệnh phi kiếm.

Nuôi dưỡng bản mệnh Phi kiếm nhất định phải dùng Pháp lực Kiếm tiên.

Pháp lực Kiếm Tiên dùng để điều khiển phi tiếm mới là thích hợp nhất.

"Hô". Lúc này hồn phách của hắn được Kim Đan pháp lực nuôi dưỡng đang không ngừng lột xác. Mà loại cảm giác này cũng làm cho Tần Vân có chút si mê.

Tần Vân và Hồng Cửu mỗi người sử dụng một viên Kim Đan Ngoại Đan, đều cảm nhận được sự thay đổi trong chính cơ thể mình, mà sinh mệnh cũng có sự biến hóa.

Hồng Cửu nhắm mắt lại, qua hồi lâu mới nhìn về phía Tần Vân bên cạnh, cười nói:

- Sử dụng một viên Kim Đan Ngoại Đan có thể có được năm trăm năm tuổi thọ. Tần Vân huynh, huynh dùng cũng có chút lãng phí đấy. Đối với huynh mà nói, chuyện tiến giai Tiên Thiên Kim Đan cảnh đã là ván đóng thuyền rồi.

- Đó cũng là chuyện của tương lai. Coi như ta tu hành đến Tiên Thiên Thực Đan cảnh đi, sử dụng Pháp lực kiếm tiên để thao túng bản mệnh phi kiếm, có lẽ cũng có thể so sánh với viên Kim Đan Ngoại Đan này. Nhưng về vấn đề nuôi dưỡng hồn phách, ta đoán chừng, Tiên Thiên thực đan của ta cũng không thể so kịp với một viên Kim Đan Ngoại Đan này.

Tần Vân nói:

- Sau khi hồn phách trở nên cường đại thì lĩnh hội tu hành cũng sẽ nhanh và sâu sắc hơn.

- Cảnh giới của ta cũng có thể cao hơn.

- Như vậy, trong tương lai, Tiên thiên thực đan mà ta cô động được có thể sẽ càng mạnh hơn nữa. Mà thành tựu Tiên Thiên kim đan sẽ càng lợi hại hơn.

Tần Vân nói.

Một bước vượt lên đầu, từng bước vượt lên đầu.

Hôm nay, hồn phách đi trước một bước, đạt đến cấp độ của một tu hành giả Tiên Thiên Kim Đan, cũng đã là món hời lớn trong đời này của Tần Vân rồi.

Tần Vân âm thầm hạ quyết tâm.

Bình thường chiến đấu thì chỉ nên sử dụng Tiên Thiên Hư Đan, Kiếm tiên Pháp lực mà thôi. Những lúc quá bức bách mới điều động Kim Đan Pháp lực. Bây giờ, Kim Đan pháp lực đang từng chút từng chút nuôi dưỡng hồn phách thân thể. Theo như lời đồn trong truyền thuyết thì một khi hồn phách thân thể được đẩy lên đến cấp độ Tiên Thiên Kim Đan cảnh thì cũng chỉ mới tiêu hao được một nửa Pháp lực của viên Kim Đan Ngoại Đan này thôi. Phần còn dư lại cũng nên hạn chế dùng, bởi vì dùng một phần sẽ thiếu mất một phần.

- Đan dược này chúng ta chia ra đi.

Tần Vân nói xong lại lấy ra tám bình linh đan:

- Lúc nãy cũng nói rồi đấy, phần của huynh, trước tiên ta sẽ giao cho huynh ba phần. Bảy phần còn lại, đợi đến khi huynh tiến giai Tiên Thiên thực đan cảnh ta sẽ đưa hết cho huynh. Đúng rồi, viên Cửu chuyển linh đan này huynh cũng gửi luôn sao?

- Đưa cho ta.

Hồng Cửu lập tức thu về, lấy ra một hộp gỗ từ trong túi càn khôn treo bên hông, cẩn thận cất Cửu chuyển linh đan vào trong.

- Huynh muốn cái ngọc đài này không?

Hồng Cửu chỉ tay về phía ngũ sắc quang hoa ngọc đài:

- Giá trị của nó cũng tương đương với một món Pháp bảo tứ phẩm đấy.

- Huynh thu về đi.

Tần Vân dở khóc dở cười:

- Ánh mắt của huynh cũng quá sắc bén đấy.

Hồng Cửu lập tức thu ngọc đài vào trong túi càn khôn.

- Hửm? Có người đang đến gần hướng này. Là... Là Cơ Liệt.

Hồng Cửu cảm nhận chiếc mai rùa đầy vết nứt trong cơ thể mình chấn động lắc lư, sắc mặt hắn cũng theo đó mà biến đổi, vội vàng nói.

- Chúng ta đi nhanh thôi. Bọn hắn không nên cùng chúng ta đi tìm bảo vậy. Dây dưa với bọn hắn, có lẽ gặp phải một món bảo vật nào bọn hắn cũng giành hết.

- Chúng ta đi.

Tần Vân cũng gật đầu. Khi hai người bọn hắn vừa rời đi, thì chỉ chưa đầy một phút sau, Cơ Liệt và Thập lục hoàng tử đã chạy đến chỗ này.

Cơ Liệt giơ tay phất một cái, kế đó lại nhíu này.

- Không sai... Nhưng như thế nào lại mất rồi?

- Liệt lão, bảo bối không còn nữa?

Thập lục hoàng tử lên tiếng hỏi.

- Tầm bảo bàn này là do Bệ hạ ban thưởng, có thể cảm ứng được nơi này có bảo bối đấy. Nhưng bây giờ lại không có cảm ứng nữa.

Cơ Liệt lắc đầu lại nói tiếp:

- Được rồi, có lẽ bên trong trận pháp này cất giấu đan dược đấy. Chúng ta đã phát hiện được mười hai loạn linh đan rồi, đoán chừng vừa rồi cũng là một loại đan dược nào đó, nhưng đã bị người khác lấy mất rồi.

- Chúng ta tiếp tục tìm.

Cơ Liệt trịnh trọng nói:

- Loại đan dược nổi danh nhất của Cảnh Dương Tiên Nhân là Kim Đan Ngoại Đan. Dù cho ngài ấy đã chết nhưng có lẽ vẫn sẽ để lại hai ba viên Kim Đan Ngoại Đan đấy. Hai viên Kim Đan Ngoại Đan có thể so sánh với một món Pháp bảo nhất phẩm rồi. Nếu như ngài ấy để lại tám chín viên Kim Đan Ngoại Đan, thì kết quả mà chúng ta thu hoạch được sẽ rất lớn.

- Ừ.

Ánh mắt của Thập lục hoàng tử cũng đều sáng rực lên rồi.

Sau đó cả hai người bọn hắn lại tiếp tục tìm kiếm.

Tiếp đó, hai người Hồng Cửu và Tần Vân lại tìm thêm được hai loại linh đan nữa.

- Hửm?

Hồng Cửu nắm gậy gỗ trong tay, bóp ngón tay tính toán, bây giờ sử dụng Kim Đan pháp lực, tính toán của hắn cũng lợi hại hơn nhiều. Bất ngờ hắn bày ra vẻ mặt kinh ngạc, bước chân cũng đột ngột dừng lại.

- Làm sao thế?

Tần Vân nghi hoặc hỏi. Hồng Cửu thì chỉ cười cười nhìn Tần Vân:

- Ta vừa cảm ứng được Y cô nương. May mắn là đã tìm được Kim Đan Ngoại Đan rồi, bằng không cũng sẽ không tìm được nàng nhanh như vậy. Hơn nữa chúng ta xem như đã tìm thấy lối ra của trận pháp rồi. Tần Vân huynh, huynh có định sau khi tụ hợp với Y cô nương sẽ rời khỏi trận pháp này không? Hay là tiếp tục ở trong này tìm kiếm bảo vật.

- Tranh thủ thời gian, trước tiên tụ hợp với Y Tiêu đã.

Tần Vân cũng không muốn kéo dài.

- Được được được. Để ta dẫn đường.

Hồng Cửu vô cùng bất đắc dĩ, lại mở miệng nói tiếp:

- Ta đề nghị, sau khi chúng ta tụ hợp thì hãy rời khỏi trận pháp này đi. Ta đoán chừng ở trong trận pháp này, Kim Đan Ngoại Đan đã là món bảo vật trân quý nhất rồi. Nên tranh thủ nắm chặt thời gian, đi trước một bước đến tòa trận pháp khác. Càng về sau có lẽ càng gặp được nhiều bảo vật quý giá của Cảnh Dương Tiên Nhân hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện