Giờ phút này tại tầng cao nhất của thuyền hoa Trần Sương cô nương, Thanh Thu tiên tử, Hương Y cô nương bị tiếng gầm giận dữ chấn vang lỗ tai, đầu óc choáng váng, thân hình lung lay đứng không vững, ba nàng cũng nhìn thấy phía trước có ba đầu yêu quái mặt mũi dữ tợn đánh về phía mình.

- Yêu quái, yêu quái.

Ba nàng đều giật mình, sợ tới mức chân tay nhũn ra.

Vèo.

Phía xa có một đạo lưu quang đang đạp trên mặt hồ mà đến hướng này, Trần Sương cũng thấy được tuy rằng Tần Vân giờ phút này chỉ lộ ra thân ảnh mơ hồ, nhưng Trần Sương vẫn còn phân biệt nhận ra.

- Vân ca ca.

Trần Sương cảm giác được Vân ca ca đang liều mạng chạy đến, chỉ là yêu quái đang ở khoảng cách quá gần.

- Không còn kịp rồi.

Tần Vân trong lòng lo lắng bi phẫn.

Loại sự tình này, hắn không phải là lần đầu tiên đụng phải.

Tại chiến trường Bắc Địa biên quan, một số huynh đệ của hắn lâm vào tuyệt cảnh mà bản thân căn bản cứu viện không kịp chỉ có thể trơ mắt nhìn hảo hữu chết đi.

- Tiểu Sương.

Tần Vân không muốn nhìn thấy cảnh tượng Tiểu Sương cùng Cuồng Nhân chết đi giống hệt nhau.

Nhưng đúng lúc này bên cạnh bờ sông, một nữ tử mặc áo bào xanh nhạt đứng giữa một dòng người đông như thủy triều lông mày nhẹ nhàng nhăn lại:

- Yêu quái?

Trong đôi mắt nàng hiện lên một tia lăng lệ ác liệt, vừa nhấc chân liền vượt qua dòng người bay ở giữa không trung. Nàng duỗi ngón tay dài trắng nõn, trên ngón tay xuất hiện điện quang, khẽ quát:

- Xuất hiện đi...

Oanh! Oành! Oành!

Nương theo lấy tiếng sấm nổ vang, điện quang trên tay nàng chia làm ba hướng, rất nhanh trong nháy mắt liền bổ vào thân hình ba đầu yêu quái ở phía xa.

Phía xa, một con cẩu yêu tay nắm đại đao thân thể ở giữa không trung run rẩy liền vô lực rớt xuống dưới. Tần Vân đứng xa dùng pháp nhãn quan sát thấy yêu khí của đầu cẩu yêu kia vậy mà trực tiếp bị đánh nát! Hiển nhiên đã đi đời nhà ma.

Mà đầu Lang Yêu quần áo bị đánh vỡ vụn hoàn toàn, toàn thân lông cháy đen rơi xuống dòng sông nhưng yêu khí vẫn còn không bị tán đi, hiển nhiên còn chưa có chết.

Về phần Tê Ngưu yêu thân thể hùng tráng nhất, bị lôi điện bổ trúng khiến làm da màu đen có vô số điện xà chớp giật, nhưng mà hắn chỉ lảo đảo một chút liền đạp mạnh mặt nước giết về hướng thuyền hoa! Tần Vân thông qua pháp nhãn có thể thấy con Tê Ngưu yêu này yêu khí nồng nặc, bị lôi điện đánh vào đối với hắn không ảnh hưởng vào đâu.

Nhưng một chút này cũng khiến cho Tân Vân có cơ hội rút ngắn khoảng cách.

Bởi vì bao gồm lúc Tê Ngưu yêu bị đánh rơi xuống rồi lại đạp trên mặt nước tiếp tục chạy đến đã làm tốn một chút thời gian.

- Chưởng Tâm Lôi?

Tần Vân hướng xa xa nhìn thoáng qua trong lòng cảm kích.

Mà nữ tử mặt áo bào xanh nhạt đang đứng ở trên lan can bờ sông bên cạnh, áo bào theo gió mà động.

- Đẹp quá!

Tần Vân nhìn nàng có chút chấn động.

Hắn đi du lịch thiên hạ cũng coi như có kiến thức rộng rãi, nhưng nữ tử này dung mạo xinh đẹp tuyệt trần xứng đáng đứng trong ba hạng đầu, hơn hẳn những nữ nhân mà hắn gặp từ trước đến nay, hơn nữa nàng ta còn có khí tức xuất trần của người tu tiên, Tần Vân cảm thấy đây là nữ tử đẹp nhất kiếp này mà hắn gặp được. Nữ tử bậc này đứng ở đâu cũng được mọi người vây quanh chỉ là vị này cuối cùng chính là người tu tiên, phàm nhân nhìn thấy đều không nhớ được dung mạo của nàng chỉ xem nàng là một nữ tử bình thường.

“Lôi đình chính là hiệu lệnh của thiên địa. Đạo pháp ngàn vạn, càng là lấy lôi pháp vi tôn. Vị nữ đạo hữu này lăng không thi triển Chưởng Tâm Lôi có thể đơn giản khiến lôi đình phân hoá chia ra làm ba... Lợi hại!”

Tần Vân thầm nghĩ.

Tần Vân tuy rằng trong đầu lướt qua rất nhiều suy nghĩ nhưng tốc độ của hắn lại không giảm chút nào, chạy thẳng đến chỗ chiếc thuyền hoa.

Chọn hoa khôi vốn là việc trọng đại của Quảng Lăng quận nên tự nhiên sớm đã đề phòng sâm nghiêm cũng là an bài nhiều cao thủ.

- Yêu quái Thủy Thần phái tới? Thật to gan!

Trên thuyền hoa hai bên hành lang cùng với trên boong thuyền đều có cao thủ trong quân đội.

Nếu ngay từ đầu để cho yêu quái bổ nhào vào thuyền hoa rất phiền toái, hiện tại ba đầu yêu quái lọt vào 'Chưởng Tâm Lôi - một chết, một tổn thương, tên cuối cùng Tê Ngưu yêu tuy rằng bình yên vô sự thế nhưng đã chậm một bước, khiến cho các cao thủ trong quân đội có cơ hội lập tức tiến hành phản kích.

- Bắn!

Những cao thủ trên thuyền hoa đều lấy ra tên nỏ, đây là vũ khí thường thấy của triều đình 'Diệt Yêu Nỗ', dân gian mà tàng vũ khí này đều là tử tội.

Vèo..!

Mười hai cỗ Diệt Yêu Nỗ, hơn phân nửa là nhắm Tê Ngưu yêu, còn có non nửa còn lại nhắm ngay tên Lang yêu bị thương chưa chết đang lao ra khỏi mặt nước.

Phốc phốc phốc...

Lang Yêu trong nháy mắt thân thể bị bắn ra ba lỗ thủng trên người lập tức rơi xuống nước, từ khí tức trên người Lang yêu tỏa ra hẳn cũng đã đi đời nhà ma.

Mặt khác tên nỏ hướng về phía Tê Ngưu yêu lại không trượt một cái, khoảng cách hai bên quá gần mà tốc độ Diệt Yêu Nỗ vừa nhanh vừa chuẩn xác, Tê Ngưu yêu một cái tên nỏ cũng không thể tránh đi hoặc là nói... Hắn khinh thường né tránh?

Phốc phốc phốc...

Mặc dù thân thể Tê Ngưu yêu da dầy miễn cưỡng bị bắn sâu vào hơn một đầu ngón tay nhưng ngay cả một chút vết máu đều không có, căn bản vô dụng.

- Cái gì? Có thể ngăn cản Diệt Yêu Nỗ? Yêu quái bậc này lại đến đây tìm cái chết?

Những cao thủ bên trong thuyền hoa giật mình, Diệt Yêu Nỗ chi uy, chỉ sợ là những yêu quái đầu lĩnh cấp một dưới trướng Thủy Thần mới có thể đỡ được. Nhưng mà loại yêu quái cấp độ này chỉ sợ dưới trướng Thủy Thần cũng không có nhiều. Làm sao có thể sẽ phái bọn hắn đi tìm cái chết? Coi như là cưỡng ép khiến bọ hắn đi tìm cái chết bọn hắn tình nguyện phản bội Thủy Thần mà trốn đi thật xa, cũng sẽ không đến đây tìm cái chết.

Dù sao, yêu quái cũng rất sợ chết.

- Phanh - Thủ lĩnh của đám cao thủ đứng trên khoang thuyền lấy ra một cái Truy Tinh Nỗ bắn về phía Tê Ngưu yêu, phù văn bên tên mũi tên Truy Tinh Nỗ trong nháy mắt kích phát, hóa thành một đường như lưu tinh hỏa diễm, Tê Ngưu yêu thấy thế chỉ kịp thoáng vặn vẹo thân thể, mũi tên một đường bay như lưu tinh hỏa diểm trong nháy mắt bắn xuyên qua ngực Tê Ngưu yêu tạo thành một lỗ thủng lớn!

- Toàn bộ nhận lấy cái chết đi!

Tê Ngưu yêu thân cao hơn một trượng, mặc dù lồng ngực có vài lổ thủng nhưng sinh cơ vẫn cường thịnh như trước, xông lên thuyền hoa.

- Yêu quái đáng sợ đang tiến lại đây.

Thuyền hoa trong khoang có một số nha hoàn người hầu, cũng có bao gồm Như Mộng các chủ ở bên trong và bảy danh kỹ. Các nàng lúc trước còn có chút không rõ, đợi đến ba đầu yêu quái bị lôi điện bổ trúng, lại bị quân đội cao thủ xạ kích mới kịp phản ứng một cái. Nhưng cái kia cùng phòng ốc quá bình thường, chống đỡ không nổi, yêu quái đáng sợ còn là giết lên đây, giết trên thuyền hoa rồi.

- Chẳng lẽ ta sẽ chết tại đây?

Như Mộng các chủ trong lúc nhất thời lòng tràn đầy sợ hãi.

- Đừng cứng rắn ngăn cản.

- Cuốn lấy hắn.

Những cao thủ quân đội bên trong thuyền hoa kinh hoảng, yêu quái có thể ngạnh kháng Diệt Yêu Nỗ, sau đó bị Truy Tinh Nỗ bắn ra vài cái lổ thủng nhưng vẫn hung hãn như trước, bọn họ mặc dù có một vị cao thủ Luyện Khí kì tầng 9 nhưng cũng không mở Tiên môn, đối mặt với yêu quái đáng sợ bực này đi ra chỉ có thể chịu chết.

Ở phía xa nữ tử mặc áo bào xanh nhạt vốn là muốn một lần nữa thi triển một Chưởng Tâm Lôi, nhưng mà nàng nhìn thấy Tần Vân giống như lưu quang chạy đến, ngừng tay lại nói thầm:

- Thật nhanh, dùng độn thuật đạo pháp?

Người tu tiên trước khi bước vào Tiên Thiên không thể có tốc độ như vậy. Đích thị là dùng Đạo pháp đặc thù.

Tần Vân cũng không hiểu đạo pháp là gì, nhưng hắn có Thần Hành phù lục bên người!

- Chẳng lẽ chúng ta sẽ chết tại đây?

Những cao thủ trên thuyền hoa hốt hoảng.

- Yêu quái lợi hại như thế này làm sao có thể nguyện ý đến đây đi tìm cái chết?

Đầu yêu quái này có thể giết hết người trên lầu hoa này.

Nhưng triều đình quan phủ chung quanh sẽ cho thêm các cao thủ đến vây quanh nơi này, yêu quái này là hẳn phải chết không thể nghi ngờ đấy, yêu quái lợi hại như thế này đến đây tìm chết khiến các cao thủ trong quân đội không thể nào hiểu được.

- Ta không muốn chết, không muốn chết.

Như Mộng các chủ kinh hãi, mặt khác đám danh kỹ cũng hoảng sợ.

Mà giờ khắc này!

Tần Vân từ ngoài trăm trượng chạy đến! Thân ảnh hắn hóa thành lưu quang trong nháy mắt rút kiếm.

Soạt…

Kiếm quang như sương mù, xẹt qua một đường quỹ tích hình cung, cũng xẹt qua phần eo Tê Ngưu yêu.

Cảnh tượng này, khiến cho tất cả mọi người tại đây chứng kiến qua liền cả đời khó quên! Bởi vì kiếm quang hình cung kia trên không trung lưu lại vết kiếm, đình trệ trong chốc lát, vết kiếm mới từ từ tản đi.

Nguyên bản Tê Ngưu yêu còn gào thét bất chấp mọi thứ giết chóc nhưng lúc này thân thể hắn run lên, ngưu nhãn trừng tròn xoe, thân thể liền từ phần eo một chia thành hai, máu tươi cuồn cuộn chảy xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện