Huyện Dương Thiệp, Quảng Lăng quận, Giang châu. Trên đỉnh một ngọn núi nhỏ vô danh, ba bóng người lặng yên xuất hiện ở đây, chính là ba đại yêu vương của Ác Long Sơn đến từ Bà châu.
- Nơi này là huyện Dương Thiệp của Quảng Lăng quận, nằm ở phía bắc quận Quảng Lăng, cách quận Quảng Lăng chừng năm trăm dặm, cách Kim Tần quận hơn một ngàn dặm.
Giao Long Vương khẽ gật đầu.
- Chúng ta chỉ cần giăng bẫy ở huyện Dương Thiệp, dẫn Tần Vân kia đến! Cho dù Tần Vân phát hiện nguy hiểm, triệu tập người tu hành của Tuần Thiên minh thì từ Kim Tần quận bay đến đây cũng phải mất một lúc lâu.
- Đại ca quá cẩn thận, chỉ cần hắn vào tròng, vậy là không cách nào cầu cứu nữa rồi.
Báo Yêu Vương tự tin nói.
- Trực tiếp đi Quảng Lăng quận đánh lén giết hắn là được.
- Nhị ca, chém giết trong quận thành nhân loại, chỉ cần hơi cẩn thận ảnh hưởng đến tính mạng đám nhân tộc, vậy thì triều đình của nhân tộc sẽ phẫn nộ.
Miêu yêu Vương nói.
- Như vậy không giống như chúng ta giết vài thôn trang có thể so sánh, quận thành nhiều nhân khẩu như vậy... Triều đình tức giận điên cuồng, thậm chí Nhân Hoàng có thể tự mình sai phái vài tồn tại kinh khủng đến đây.
Báo Yêu Vương sửng sốt, thấp giọng nói:
- Cẩn thận một chút, đừng ảnh hưởng đến quá nhiều tính mạng nhân tộc là được.
- Không thể coi khinh Tần Vân này.
Giao Long Vương nói.
- Giết hắn ta có nắm chắc, nhưng giết hắn mà không để hắn ảnh hưởng đến tính mạng nhân tộc xung quanh ta không chắc được. Tam muội, chuyện sắp đặt bẫy này giao cho muội.
- Yên tâm.
Miêu yêu Vương tự tin nói.
- Chỉ cần ta ngụy trang thành một yêu ma lợi hại làm ác ở vùng này! Binh sĩ phàm tục bình thường không làm gì được ta, quận trưởng Quảng Lăng quận chắc chắn sẽ cầu cứu Tần Vân. Cho dù là cầu cứu triều đình, cuối cùng mới mời người tu hành Tuần Thiên minh xuất thủ thì vẫn như trước là Tần Vân trấn giữ Quảng Lăng đến trảm yêu trừ ma.
- Chỉ cần hắn đến trảm yêu trừ ma, ba yêu ma chúng ta sẽ giết ngược lại hắn.
Miêu yêu Vương đầy mong đợi.
- Được, tam muội làm việc ta yên tâm.
Giao Long Vương gật đầu.
- Trong vòng mười ngày nửa tháng nữa, ta cũng làm ra đủ thanh thế. Tần Vân chắc chắn đến.
Miêu yêu Vương mỉm cười, mắt lòe lòe ánh xanh.
Tần phủ, Quảng Lăng quận.
- Hồng Cửu, chúc mừng chúc mừng, bước vào Tiên Thiên, thật đáng chúc mừng một phen.
Tần Vân cười với Hồng Cửu.
- Cũng may mà lần trước Tần Vân huynh cứu ta, nếu không e là ta đã chết trong tay Hắc Yêu Vương.
Hồng Cửu mặt này vui mừng, bước vào Tiên Thiên sao lại không vui cho được? Hắn tự nhận là có truyền thừa tốt, tuy rằng chiến lực không thể so với Tần Vân, không thể so với Y Tiêu tu hành lôi pháp, nhưng chiến lực trực diện cũng có thể miễn cưỡng đạt được cấp độ Tiên Thiên Thực Đan Cảnh.
Như Y Tiêu, nàng dù sao cũng là tu hành truyền thừa chính thống nhất cao cấp nhất của Thánh địa Đạo gia Thần Tiêu môn, vừa vào Tiên Thiên Hư Đan là có thể sánh ngang với Tiên Thiên Thực Đan Cảnh. Sau này nàng còn sẽ tu hành lôi pháp đệ nhất thiên hạ Thần Tiêu lôi pháp, thứ lôi pháp trứ danh cường thế bá đạo.
Mà kiếm tiên cũng được xưng là công phạt đệ nhất, nhất kiếm phá vạn pháp, nói về chiến lực là cùng cấp bậc với các loại lôi pháp Thần Tiêu môn. Chỉ là Tần Vân sớm đã nắm giữ kiếm ý, hiện giờ còn đến cảnh giới lĩnh vực kiếm ý nghịch thiên hơn, thực lực hiển nhiên phải mạnh hơn Y Tiêu nhiều.
Về phần Hồng Cửu, hắn am hiểu nhất vốn cũng không phải là đánh giết chính diện.
- Giao tình giữa ta và ngươi thì đây chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Tần Vân không để tâm việc đó. Trước đây Công Dã Bính đối phó hắn, người bên ngoài trốn cũng không kịp, Hồng Cửu lại giúp hắn, Tần Vân đã ghi nhớ ân tình này.
- Ngày hôm nay đến, ta còn có một việc.
Hồng Cửu nói.
- Sao? Ngươi vừa mới đột phá Tiên Thiên, cũng không mở tiệc chiêu đãi mà lại đến đây, xem ra chuyện này không nhỏ.
Tần Vân mỉm cười nói.
Hồng Cửu trịnh trọng gật đầu:
- Đúng vậy. Không dối gạt tần huynh, ta từng trùng hợp lấy được một món bảo vật.
Nói đoạn, hắn lấy ra một tấm thẻ có hơi sứt mẻ.
- Bảo vật?
Tần Vân nhìn tấm thẻ kia.
- Tần Vân huynh cảm ứng thử xem.
Hồng Cửu mỉm cười nói.
Tần Vân lập tức dùng một luồng ý niệm thẩm thấu vào tấm thể kia. Vừa như thế, bên trong tấm thẻ này đã có âm thanh mênh mông cuồn cuộng vang lên:
- Sáu lá phù tề tục, khai mở động Cảnh Dương.
- Cái gì?
Tần Vân lộ vẻ giật mình.
- Cảnh Dương chân nhân?
Cảnh Dương chân nhân là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử của Cảnh Sơn phái, tông phái tu hành đệ nhất của Giang châu. Cảnh Sơn phái trước đây từng được xưng là Thánh địa Đạo gia! Có thể xưng Thánh địa, tất nhiên từng sinh ra những người tài hoa. Cảnh Dương chân nhân chính là một trong số đó. Hắn ta từng dẫn dắt Cảnh Sơn phái, uy thế áp cả Thần Tiêu môn lúc đó. Thần Tiêu môn thời kì đầu cũng không được coi là Thánh địa Đạo gia, là từng đời càng ngày càng lợi hại, thuộc về loại quật khởi ở thời kì sau, đến giờ đã đứng thế chân vạc cùng với Linh Bảo sơn, Hỗn Nguyên tông.
Cảnh Dương chân nhân là một vị tiền bối ở ba ngàn năm trước. Khi Tần Vân còn nhỏ, hắn còn tưởng rằng Cảnh Dương chân nhân là cao nhân Tiên Thiên Kim Đan Cảnh lợi hại.
Sau khi thành Tuần Thiên sứ, lý giải được nhiều bí mật, hắn mới hiểu, Cảnh Dương chân nhân chính là một vị tiên nhân Nguyên Thần! Hơn nữa còn đứng đầu Đạo gia thời đại lúc đó.
- Cảnh Dương chân nhân Ngụy Hồng.
Hồng Cửu gật đầu.
- Lúc sắp chết, hắn ta tính ra Cảnh Sơn phái ngày sau sẽ gặp nạn, cho nên nghĩ hết biện pháp, sao chép rất nhiều điển tịch của Cảnh Sơn phái ra thêm một phần. Tuy rằng điển tịch càng cường đại sẽ càng gặp trời cao đố kị! Nhưng thủ đoạn của Cảnh Dương chân nhân nghe nói vẫn là ghi chép vài điển tịch quan trọng nhất của Cảnh Sơn phái ra được sáu bảy phần. Hơn nữa một số pháp bảo tùy thân của hắn ta cũng giấu trong động phủ Cảnh Dương của hắn ta.
- Sau đó, hắn ta cất sáu tấm phù bài mở ra động phủ vào Cảnh Sơn phái. Chỉ tiếc Cảnh Sơn phái sau này bị đám yêu ma phá sơn môn, nguyên khí đại tổn, sáu tấm phù bài cũng thất lạc.
Tần Vân gật đầu:
- Ta biết, Cảnh Sơn phái vẫn luôn tìm kiếm sáu tấm phù bài này. Nhưng mà nghe nói, có tấm rơi vào trong tay hoàng tộc, có tấm thì rơi vào trong tay đại tông phái, có tấm rơi vào tay đại gia tộc, phân tán khắp nơi. Nhưng mà Cảnh Sơn phái đã xác định năm tấm phù bài thuộc về đâu, tấm này của ngươi là tấm thứ sáu?
- Đúng vậy, tấm thứ sáu!
Hồng Cửu tự tin nói.
- Chỉ cần tấm phù bài này của ta đưa ra thì sẽ góp đủ, mở ra động phủ tiên nhân.
Tần Vân kinh ngạc nhìn Hồng Cửu:
- Hồng Cửu, bảo vật này nhường này mà ngươi cũng lấy được, khí vận đến mức này ta cũng phải hâm mộ.
- Khí vận cũng chỉ là vật bên ngoài, thực lực mới là căn bản.
Hồng Cửu cười nói.
- Ngươi lấy ra như vậy không sợ ta cướp sao?
Tần Vân nhìn Hồng Cửu.
- Vậy chỉ có thể tự trách mình không biết nhìn người.
Hồng Cửu rất tự tin, tùy tiện nói.
- Hơn nữa ta biết ta một người đi cũng không lấy được bao nhiêu bảo bối. Hơn nữa Cảnh Sơn phái đã sớm nói, mỗi một tấm phù bài có thể mang theo hai người tu hành bước vào động phủ, ta muốn mời Tần Vân huynh đi cùng với ta.
Tần Vân kinh ngạc:
- Đi cùng ngươi?
- Người ta tin tưởng được, thực lực cũng đủ mạnh, cũng chỉ có Tần Vân huynh.
Hồng Cửu nói ra.
- Ta nhớ rõ Cảnh Sơn phái từng nói, bọn họ chỉ cần điển tịch bên trong động phủ Cảnh Dương, những bảo vật khác hết thảy không cần, mặc cho người khác tranh đoạt.
Tần Vân nói ra.
- Thậm chí có thể khẳng định là, linh bảo tùy thân năm đó của Cảnh Dương chân nhân - Đâu Suất Thần Hỏa Phù Lục, là ở ngay động phủ Cảnh Dương.
Bất kể là linh bảo gì, ở trong Thánh địa Đạo gia đều có thể làm bảo vật trấn tông! Như Tuần Thiên giám chính là linh bảo trấn tộc!
- Ngoài điển tịch, tất cả bảo vật đều mặc chúng ta tranh đoạt.
Hồng Cửu nói.
- Nhưng thực lực của ta yếu, cần một cao thủ lợi hại hỗ trợ. Đến lúc đó, hoàng tộc, các đại gia tộc chắc chắn cũng phái cao thủ thế lực đi vào. Nhưng Cảnh Dương chân nhân phòng ngừa bị ác nhân đoạt bảo, cho nên bên trong động phủ của hắn ta cũng bố trí rất nhiều trận pháp lợi hại. Cảnh Sơn phái truyền thừa mất đi rất nhiều, e rằng có rất nhiều trận pháp bọn họ cũng không cách nào phá giải được.
- Cảnh Sơn phái còn lộ ra tin tức, nói là động phủ Cảnh Dương cấm tiên nhân Nguyên Thần đi vào.
Hồng Cửu nói.
- Mà Tiên Thiên Kim Đan Cảnh đi vào, đối mặt với trận pháp Cảnh Dương chân nhân bố trí có thể mất tính mạng như chơi. Mỗi chân nhân Tiên Thiên Kim Đan đều rất quan trọng với gia tộc tông phái, không dễ dàng mạo hiểm được. Ta đoán chừng chân nhân Tiên Thiên Kim Đan đi vào hẳn rất ít, phần lớn sẽ là Tiên Thiên Thực Đan Cảnh mới đúng.
- Ta với ngươi, tranh với hoàng tộc, đại phái, đại gia tộc?
Tần Vân cười nói.
- Cái khác không dám nói, nhưng ta am hiểu nhất là xu cát tị hung, cũng giỏi về trận pháp.
Hồng Cửu mỉm cười.
- Ta và ngươi liên thủ, tin rằng có thể lấy được vài món bảo bối từ động phủ Cảnh Dương.
Tần Vân gật đầu.
- Đường đường là Cảnh Dương chân nhân, bảo bối để lại cứ tùy liện lấy đi cũng đủ chúng ta kiếm lời. Về phần những thứ đạt được từ bên trong, ta một nửa ngươi một nửa.
Hồng Cửu nói.
- Ta sẽ không chiếm lợi Tần Vân huynh cái gì, đợi Tần Vân huynh đi vào là biết.
- Phù bài là ngươi mang đến, ta và ngươi đều một nửa đó là ta chiếm lợi của ngươi.
Tần Vân gật đầu.
- Được, ta đáp ứng ngươi.
Tần Vân quả thực có đủ tự tin.
Hiện giờ thực lực của hắn đã dám sánh với cao nhân Tiên Thiên Kim Đan Cảnh bình thường, chưa nói đến lúc đi vào, tin rằng thực lực còn có thể lại tiến bộ thêm một chút.
- Tốt lắm.
Hồng Cửu mừng rỡ.
- Hiện giờ ta cầm phù bài thứ sáu, lúc nào đi vào ta quyết định! Hiện tại ta vừa mới đột phá, không vội đi, ta cần nửa năm củng cố vững vàng một phen, cộng thêm tu hành một vài thủ đoạn của Tiên Thiên Cảnh. Mùa hè năm sau đến, lúc đó lại đi vào.
- Vậy cứ là mùa hè năm sau.
Tần Vân cũng quyết định.
Tần Vân vẫn luôn rất tò mò về thủ đoạn của các tiên nhân Nguyên Thần. Mà Cảnh Dương chân nhân vang danh như vậy, có lẽ cũng là xếp hàng đầu trong tiên nhân Nguyên Thần. Đi vào dò tìm động phủ của hắn ta cũng có thể dòm ngó bên trên một chút.
- Đáng tiếc truyền thừa kiếm tiên nhất mạch của ta không có pháp môn tu hành giai đoạn tiên nhân Nguyên Thần.
Tần Vân âm thầm lắc đầu. Sau khi thành Tuần Thiên sứ hắn đã biết, cả thiên hạ này, bao gồm cả truyền thừa kiếm tiên của Linh Bảo sơn, Tiên Thiên Kim Đan Cảnh đã là cao nhất!
- Nơi này là huyện Dương Thiệp của Quảng Lăng quận, nằm ở phía bắc quận Quảng Lăng, cách quận Quảng Lăng chừng năm trăm dặm, cách Kim Tần quận hơn một ngàn dặm.
Giao Long Vương khẽ gật đầu.
- Chúng ta chỉ cần giăng bẫy ở huyện Dương Thiệp, dẫn Tần Vân kia đến! Cho dù Tần Vân phát hiện nguy hiểm, triệu tập người tu hành của Tuần Thiên minh thì từ Kim Tần quận bay đến đây cũng phải mất một lúc lâu.
- Đại ca quá cẩn thận, chỉ cần hắn vào tròng, vậy là không cách nào cầu cứu nữa rồi.
Báo Yêu Vương tự tin nói.
- Trực tiếp đi Quảng Lăng quận đánh lén giết hắn là được.
- Nhị ca, chém giết trong quận thành nhân loại, chỉ cần hơi cẩn thận ảnh hưởng đến tính mạng đám nhân tộc, vậy thì triều đình của nhân tộc sẽ phẫn nộ.
Miêu yêu Vương nói.
- Như vậy không giống như chúng ta giết vài thôn trang có thể so sánh, quận thành nhiều nhân khẩu như vậy... Triều đình tức giận điên cuồng, thậm chí Nhân Hoàng có thể tự mình sai phái vài tồn tại kinh khủng đến đây.
Báo Yêu Vương sửng sốt, thấp giọng nói:
- Cẩn thận một chút, đừng ảnh hưởng đến quá nhiều tính mạng nhân tộc là được.
- Không thể coi khinh Tần Vân này.
Giao Long Vương nói.
- Giết hắn ta có nắm chắc, nhưng giết hắn mà không để hắn ảnh hưởng đến tính mạng nhân tộc xung quanh ta không chắc được. Tam muội, chuyện sắp đặt bẫy này giao cho muội.
- Yên tâm.
Miêu yêu Vương tự tin nói.
- Chỉ cần ta ngụy trang thành một yêu ma lợi hại làm ác ở vùng này! Binh sĩ phàm tục bình thường không làm gì được ta, quận trưởng Quảng Lăng quận chắc chắn sẽ cầu cứu Tần Vân. Cho dù là cầu cứu triều đình, cuối cùng mới mời người tu hành Tuần Thiên minh xuất thủ thì vẫn như trước là Tần Vân trấn giữ Quảng Lăng đến trảm yêu trừ ma.
- Chỉ cần hắn đến trảm yêu trừ ma, ba yêu ma chúng ta sẽ giết ngược lại hắn.
Miêu yêu Vương đầy mong đợi.
- Được, tam muội làm việc ta yên tâm.
Giao Long Vương gật đầu.
- Trong vòng mười ngày nửa tháng nữa, ta cũng làm ra đủ thanh thế. Tần Vân chắc chắn đến.
Miêu yêu Vương mỉm cười, mắt lòe lòe ánh xanh.
Tần phủ, Quảng Lăng quận.
- Hồng Cửu, chúc mừng chúc mừng, bước vào Tiên Thiên, thật đáng chúc mừng một phen.
Tần Vân cười với Hồng Cửu.
- Cũng may mà lần trước Tần Vân huynh cứu ta, nếu không e là ta đã chết trong tay Hắc Yêu Vương.
Hồng Cửu mặt này vui mừng, bước vào Tiên Thiên sao lại không vui cho được? Hắn tự nhận là có truyền thừa tốt, tuy rằng chiến lực không thể so với Tần Vân, không thể so với Y Tiêu tu hành lôi pháp, nhưng chiến lực trực diện cũng có thể miễn cưỡng đạt được cấp độ Tiên Thiên Thực Đan Cảnh.
Như Y Tiêu, nàng dù sao cũng là tu hành truyền thừa chính thống nhất cao cấp nhất của Thánh địa Đạo gia Thần Tiêu môn, vừa vào Tiên Thiên Hư Đan là có thể sánh ngang với Tiên Thiên Thực Đan Cảnh. Sau này nàng còn sẽ tu hành lôi pháp đệ nhất thiên hạ Thần Tiêu lôi pháp, thứ lôi pháp trứ danh cường thế bá đạo.
Mà kiếm tiên cũng được xưng là công phạt đệ nhất, nhất kiếm phá vạn pháp, nói về chiến lực là cùng cấp bậc với các loại lôi pháp Thần Tiêu môn. Chỉ là Tần Vân sớm đã nắm giữ kiếm ý, hiện giờ còn đến cảnh giới lĩnh vực kiếm ý nghịch thiên hơn, thực lực hiển nhiên phải mạnh hơn Y Tiêu nhiều.
Về phần Hồng Cửu, hắn am hiểu nhất vốn cũng không phải là đánh giết chính diện.
- Giao tình giữa ta và ngươi thì đây chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Tần Vân không để tâm việc đó. Trước đây Công Dã Bính đối phó hắn, người bên ngoài trốn cũng không kịp, Hồng Cửu lại giúp hắn, Tần Vân đã ghi nhớ ân tình này.
- Ngày hôm nay đến, ta còn có một việc.
Hồng Cửu nói.
- Sao? Ngươi vừa mới đột phá Tiên Thiên, cũng không mở tiệc chiêu đãi mà lại đến đây, xem ra chuyện này không nhỏ.
Tần Vân mỉm cười nói.
Hồng Cửu trịnh trọng gật đầu:
- Đúng vậy. Không dối gạt tần huynh, ta từng trùng hợp lấy được một món bảo vật.
Nói đoạn, hắn lấy ra một tấm thẻ có hơi sứt mẻ.
- Bảo vật?
Tần Vân nhìn tấm thẻ kia.
- Tần Vân huynh cảm ứng thử xem.
Hồng Cửu mỉm cười nói.
Tần Vân lập tức dùng một luồng ý niệm thẩm thấu vào tấm thể kia. Vừa như thế, bên trong tấm thẻ này đã có âm thanh mênh mông cuồn cuộng vang lên:
- Sáu lá phù tề tục, khai mở động Cảnh Dương.
- Cái gì?
Tần Vân lộ vẻ giật mình.
- Cảnh Dương chân nhân?
Cảnh Dương chân nhân là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử của Cảnh Sơn phái, tông phái tu hành đệ nhất của Giang châu. Cảnh Sơn phái trước đây từng được xưng là Thánh địa Đạo gia! Có thể xưng Thánh địa, tất nhiên từng sinh ra những người tài hoa. Cảnh Dương chân nhân chính là một trong số đó. Hắn ta từng dẫn dắt Cảnh Sơn phái, uy thế áp cả Thần Tiêu môn lúc đó. Thần Tiêu môn thời kì đầu cũng không được coi là Thánh địa Đạo gia, là từng đời càng ngày càng lợi hại, thuộc về loại quật khởi ở thời kì sau, đến giờ đã đứng thế chân vạc cùng với Linh Bảo sơn, Hỗn Nguyên tông.
Cảnh Dương chân nhân là một vị tiền bối ở ba ngàn năm trước. Khi Tần Vân còn nhỏ, hắn còn tưởng rằng Cảnh Dương chân nhân là cao nhân Tiên Thiên Kim Đan Cảnh lợi hại.
Sau khi thành Tuần Thiên sứ, lý giải được nhiều bí mật, hắn mới hiểu, Cảnh Dương chân nhân chính là một vị tiên nhân Nguyên Thần! Hơn nữa còn đứng đầu Đạo gia thời đại lúc đó.
- Cảnh Dương chân nhân Ngụy Hồng.
Hồng Cửu gật đầu.
- Lúc sắp chết, hắn ta tính ra Cảnh Sơn phái ngày sau sẽ gặp nạn, cho nên nghĩ hết biện pháp, sao chép rất nhiều điển tịch của Cảnh Sơn phái ra thêm một phần. Tuy rằng điển tịch càng cường đại sẽ càng gặp trời cao đố kị! Nhưng thủ đoạn của Cảnh Dương chân nhân nghe nói vẫn là ghi chép vài điển tịch quan trọng nhất của Cảnh Sơn phái ra được sáu bảy phần. Hơn nữa một số pháp bảo tùy thân của hắn ta cũng giấu trong động phủ Cảnh Dương của hắn ta.
- Sau đó, hắn ta cất sáu tấm phù bài mở ra động phủ vào Cảnh Sơn phái. Chỉ tiếc Cảnh Sơn phái sau này bị đám yêu ma phá sơn môn, nguyên khí đại tổn, sáu tấm phù bài cũng thất lạc.
Tần Vân gật đầu:
- Ta biết, Cảnh Sơn phái vẫn luôn tìm kiếm sáu tấm phù bài này. Nhưng mà nghe nói, có tấm rơi vào trong tay hoàng tộc, có tấm thì rơi vào trong tay đại tông phái, có tấm rơi vào tay đại gia tộc, phân tán khắp nơi. Nhưng mà Cảnh Sơn phái đã xác định năm tấm phù bài thuộc về đâu, tấm này của ngươi là tấm thứ sáu?
- Đúng vậy, tấm thứ sáu!
Hồng Cửu tự tin nói.
- Chỉ cần tấm phù bài này của ta đưa ra thì sẽ góp đủ, mở ra động phủ tiên nhân.
Tần Vân kinh ngạc nhìn Hồng Cửu:
- Hồng Cửu, bảo vật này nhường này mà ngươi cũng lấy được, khí vận đến mức này ta cũng phải hâm mộ.
- Khí vận cũng chỉ là vật bên ngoài, thực lực mới là căn bản.
Hồng Cửu cười nói.
- Ngươi lấy ra như vậy không sợ ta cướp sao?
Tần Vân nhìn Hồng Cửu.
- Vậy chỉ có thể tự trách mình không biết nhìn người.
Hồng Cửu rất tự tin, tùy tiện nói.
- Hơn nữa ta biết ta một người đi cũng không lấy được bao nhiêu bảo bối. Hơn nữa Cảnh Sơn phái đã sớm nói, mỗi một tấm phù bài có thể mang theo hai người tu hành bước vào động phủ, ta muốn mời Tần Vân huynh đi cùng với ta.
Tần Vân kinh ngạc:
- Đi cùng ngươi?
- Người ta tin tưởng được, thực lực cũng đủ mạnh, cũng chỉ có Tần Vân huynh.
Hồng Cửu nói ra.
- Ta nhớ rõ Cảnh Sơn phái từng nói, bọn họ chỉ cần điển tịch bên trong động phủ Cảnh Dương, những bảo vật khác hết thảy không cần, mặc cho người khác tranh đoạt.
Tần Vân nói ra.
- Thậm chí có thể khẳng định là, linh bảo tùy thân năm đó của Cảnh Dương chân nhân - Đâu Suất Thần Hỏa Phù Lục, là ở ngay động phủ Cảnh Dương.
Bất kể là linh bảo gì, ở trong Thánh địa Đạo gia đều có thể làm bảo vật trấn tông! Như Tuần Thiên giám chính là linh bảo trấn tộc!
- Ngoài điển tịch, tất cả bảo vật đều mặc chúng ta tranh đoạt.
Hồng Cửu nói.
- Nhưng thực lực của ta yếu, cần một cao thủ lợi hại hỗ trợ. Đến lúc đó, hoàng tộc, các đại gia tộc chắc chắn cũng phái cao thủ thế lực đi vào. Nhưng Cảnh Dương chân nhân phòng ngừa bị ác nhân đoạt bảo, cho nên bên trong động phủ của hắn ta cũng bố trí rất nhiều trận pháp lợi hại. Cảnh Sơn phái truyền thừa mất đi rất nhiều, e rằng có rất nhiều trận pháp bọn họ cũng không cách nào phá giải được.
- Cảnh Sơn phái còn lộ ra tin tức, nói là động phủ Cảnh Dương cấm tiên nhân Nguyên Thần đi vào.
Hồng Cửu nói.
- Mà Tiên Thiên Kim Đan Cảnh đi vào, đối mặt với trận pháp Cảnh Dương chân nhân bố trí có thể mất tính mạng như chơi. Mỗi chân nhân Tiên Thiên Kim Đan đều rất quan trọng với gia tộc tông phái, không dễ dàng mạo hiểm được. Ta đoán chừng chân nhân Tiên Thiên Kim Đan đi vào hẳn rất ít, phần lớn sẽ là Tiên Thiên Thực Đan Cảnh mới đúng.
- Ta với ngươi, tranh với hoàng tộc, đại phái, đại gia tộc?
Tần Vân cười nói.
- Cái khác không dám nói, nhưng ta am hiểu nhất là xu cát tị hung, cũng giỏi về trận pháp.
Hồng Cửu mỉm cười.
- Ta và ngươi liên thủ, tin rằng có thể lấy được vài món bảo bối từ động phủ Cảnh Dương.
Tần Vân gật đầu.
- Đường đường là Cảnh Dương chân nhân, bảo bối để lại cứ tùy liện lấy đi cũng đủ chúng ta kiếm lời. Về phần những thứ đạt được từ bên trong, ta một nửa ngươi một nửa.
Hồng Cửu nói.
- Ta sẽ không chiếm lợi Tần Vân huynh cái gì, đợi Tần Vân huynh đi vào là biết.
- Phù bài là ngươi mang đến, ta và ngươi đều một nửa đó là ta chiếm lợi của ngươi.
Tần Vân gật đầu.
- Được, ta đáp ứng ngươi.
Tần Vân quả thực có đủ tự tin.
Hiện giờ thực lực của hắn đã dám sánh với cao nhân Tiên Thiên Kim Đan Cảnh bình thường, chưa nói đến lúc đi vào, tin rằng thực lực còn có thể lại tiến bộ thêm một chút.
- Tốt lắm.
Hồng Cửu mừng rỡ.
- Hiện giờ ta cầm phù bài thứ sáu, lúc nào đi vào ta quyết định! Hiện tại ta vừa mới đột phá, không vội đi, ta cần nửa năm củng cố vững vàng một phen, cộng thêm tu hành một vài thủ đoạn của Tiên Thiên Cảnh. Mùa hè năm sau đến, lúc đó lại đi vào.
- Vậy cứ là mùa hè năm sau.
Tần Vân cũng quyết định.
Tần Vân vẫn luôn rất tò mò về thủ đoạn của các tiên nhân Nguyên Thần. Mà Cảnh Dương chân nhân vang danh như vậy, có lẽ cũng là xếp hàng đầu trong tiên nhân Nguyên Thần. Đi vào dò tìm động phủ của hắn ta cũng có thể dòm ngó bên trên một chút.
- Đáng tiếc truyền thừa kiếm tiên nhất mạch của ta không có pháp môn tu hành giai đoạn tiên nhân Nguyên Thần.
Tần Vân âm thầm lắc đầu. Sau khi thành Tuần Thiên sứ hắn đã biết, cả thiên hạ này, bao gồm cả truyền thừa kiếm tiên của Linh Bảo sơn, Tiên Thiên Kim Đan Cảnh đã là cao nhất!
Danh sách chương