Tất cả binh mã đã chuẩn bị hoàn tất, đại quân chính diện vây công Mạt Lăng.
Trần Hoành lúc này mới phát hiện ra mình suy nghĩ quá ngây thơ, cho rằng mình dũng mãnh cộng thêm tam quân ủng hộ và Lưu Diêu ở Thạch Tử Cương trợ giúp thì có thể đánh bại Trương Lãng nhưng hiện tại hắn đã phát hiện ra mình đã đánh giá thấp Trương Lãng, sau khi Tưởng Khâm Chu Thái Luyện Vinh lĩnh ba vạn đội ngũ giáp công Mạt Lăng hắn mới biết mình phạm vào sai lầm không thể tha thứ, mà lúc này đại quân của Lưu Diêu cũng không còn sĩ khí cộng thêm quân của Trương Lãng tinh nhuệ vô cùng, hai quân đánh nhau trong chốc lát thắng bại đã phân, Trần Hoành hối hận đã muộn.
Trương Lãng dùng hai đường binh mã, sí khĩ ngất trời, một đường trảm tướng, cuối cùng thắng lợi ở Mạt Lăng, mà Lưu Diêu vốn phái binh trợ giúp Mạt Lăng cũng bị Trương Lãng phục kích, chặn lại, chỉ có thể lui giữ Thạch Tử Cương, về sau Trần Hoành dốc sức chiến đấu không được đành trốn thoát mà binh sĩ nhiều người không chịu nổi đã đầu hàng, Trần Hoành thấy đại thế đã mất bất đắc dĩ đành xin hàng.
Trận chiến này cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng của đại quân Từ Châu.
Mạt Lăng thất thủ, môn hộ Giang Nam toàn bộ được mở rông, tâm tình Trương Lãng được buông lỏng hơn nhiều rồi.
Đại quân Trương Lãng tiến về phía Nam Từ, hiện nay ở Giang Đông ai cũng biết đại danh của hắn, trong những người chiêu hàng còn có Đan Dương thái thú Chu Thượng phụ thân của Chu Du, lúc nhìn thấy hắn Trương Lãng hứng thú không thôi.
Trương Lãng cùng với Lưu Diêu đánh nhau nửa tháng, quân mã Thái Sử Từ cưỡng ép phá được Kính huyện đại quân chỉnh đốn, liền tiến thẳng tới Ô Trình, trực chỉ Gia Hưng, Ngô Trung chấn động. Trong lúc dân chúng Ngô quận đang hoảng loạn thì hai nhà Lục Thái đứng đầu đều phát ra tin tức nghênh đón Trương Lãng nhập ngô với điều kiện là đảm bảo lợi ích của gia tộc bọn họ.
Vì nguyên nhân của Thái Ung cho nên các đại gia tộc nhanh chóng đồng ý, uy danh của Trương Lãng sớm đã uy chấn Dương Châu những ngày gần đây hắn đại phá Lưu Diêu thẳng tiến ô Trình, tới hạ lưu Trường Giang, các gia tộc sợ bại vong cho nên quyết định sớm liên kết với Trương Lãng, hơn nữa Trương Lãng thanh danh cũng lớn nổi tiếng là người thủ tín cho nên bọn họ đồng ý chuyện này.
Đúng lúc này truyền tới tin tức, Tôn Sách sau khi gửi thư cho Chu Du, Chu Du đã dùng hết gia tài chiêu binh mãi mã cho Tôn Sách, mời Lỗ Túc Quảng Lăng Trương Hoành rời núi tương trợ, huấn luyện quân mã bai tháng đã được gần vạn, xuyên thẳng tới Cố Thủy Quang Châu, bức Bình Xuân, uy trấn Dự châu.
Những năm cuối Hưng Bình tức năm 195 công nguyên, Từ Châu Mục Trương Lãng trải qua hai năm ròng rã đã bình định được các quận Giang Đông.
Trước đó dùng kỳ binh đắc thủ Ngưu Chử sau đó lại cưỡng ép công Mạt Lăng, dùng thế cuồng phong quét ngang Đan Dương quận huyện, khuyên bảo được các đại gia tộc đất Ngô, nhận được sự ủng hộ của bọn họ, sau đó Thái Sử Từ nhập Ngô quận, giáp công Lưu Diêu ở Nam Từ đại thắng, Lưu Diêu bị giết, cùng năm đó Trương Lãng phái Trương Liêu lãnh binh mấy vạn, bình định Nghiêm Bạch Hổ Nghiêm Hưng và đạo tặc ở đất Ngô nhận được sự ủng hộ của dân chúng và các đại gia tộc, hắn lại đánh bại quân đội Lưu Diêu ở Phú Xuân, chém đầu gần ba nghìn, chiêu hàng vạn người, Vương Lãng cũng hàng.
Trương Lãng một đường tiến đánh không gì ngăn được bách chiến bách thắng, các quận huyện ở đất Ngô trước sau bình định, sau đó đại quân nghỉ ngơi hồi phục mấy tháng lại bắt đầu dùng binh với Dự Chương Lư Lăng Lư Giang các quận, bởi vì tam quân thiếu lương thực nên ngưng chiến một hồi, đến phen này Trương Lãng hạ quyết thăm, bắt đầu giải trừ quân bị trên quy mô lớn những người già yếu không có chien lực thì đều đưa tới Ngô quận làm ruộng một phương diện lại chuẩn bị đội hậu bị, một phương diện lại có thể làm phong phú kho lúa. Đất Giang Đông hiện tại ngoại trừ trọng binh canh gác ngăn ngừa đạo tặc thì chỉ có năm vạn, cộng thêm hai vạn quân ở Đan Dương, và hai vạn ở Nam Thủy tuy nhiên những đám binh mã này vô cùng tinh nhuệ chiến lực không hề tầm thường.
Ngưng chiến nửa năm cuối cùng một năm sau, Trương Lãng lại bắt đầu tiến hành cuộc chiến Giang Đông lần thứ hai, đối với Lư Giang quận hắn dùng thuyết phục làm chủ, vận dụng mối quan hệ thân tình của Lục gia, không lâu sau thái thú Lục Khang đã đầu hàng, sau đó càng thuyết phúc, Chu Hạo ở Dự Chương cũng hàng, đến hiện tại Trương Lãng đã uy chấn sáu quận tám mươi mốt châu.
Dương Châu bình định xong sau đó là tới Mạt Lăng, khống chế sáu quận sau đó mang Thái Văn Cơ Tú Nhi và gia quyến tới đây.
Thái Diễm Tú Nhi chư nữa mấy năm này tư sắc cũng không hề giảm mà lại tăng thêm vẻ thùy mị thành thục, giơ tay nhấc chân đều tạo ra khí chất cao quý, làm cho Trương Lãng đêm xuống giống như ba năm không biết vị thịt vậy, giải nỗi khổ tương tư của chúng nữ.
Sau khi dàn xếp xong Trương Lãng bắt đầu gióng trống khua chiêng, quảng chiêu chi sĩ có tài, chỉ cần người có năng lực là được trọng dụng trong nhất thời Giang Đông oanh động, vô luận phố lớn hay ngõ nhỏ đều có người bàn luận tới chuyện này, chen chúc tới đây.
Danh khí của Trương Lãng càng lúc càng trở nên lớn hơn, lương tướng danh sĩ Giang Đông liên tục tụ hợp, náo nhiệt vô cùng.
Có nhân tài rồi, cần phải có vật tư, sáu quận Giang Đông sau khi bình định xong trăm phế đợi hưng, đúng là thời cơ phát triển.
Trương Lãng phát triển mạnh nông nghiệp và kinh tế, để nuôi dưỡng quân đội đồng thời cũng bắt đầu lập thanh thế đả kích đạo tặc và dị tộc.
Cuối thời Đông Hán bởi vì mấy năm chiến loạn liên tục cho nên nhân khẩu giảm mạnh, vô cùng hoang vắng, Trương Lãng bắt đầu để lượng lớn lưu dân mở đồn điền, mà dân chúng Giang Đông cũng được bố trí để khai hoang, nhân khẩu ngày càng nhiều.
Trương Lãng lại sai người về phương bắc mua trâu bò, cải cách các công cụ lao động, tăng cường hiệu suất sản xuất.
Lúc này Trương Lãng đưa ra một khẩu hiệu cổ vũ nông dân phát triển, nhà nông nếu như có người tòng quân thì sẽ được miễn thuế...
Dưới chính sách của Trương Lãng, Giang Đông bắt đầu bừng bừng sinh cơ, vui sướng trong cảnh tượng quang vinh.
Trên lĩnh vực quân sự, Tưởng Khâm Chu Thái được thăng làm đô đốc thủy quân, nghiêm kỷ trị quân, ngày đê luyện tập, hơn nữa cũng thành lập đội ngũ nghiên cứu chế tạo chiến thuyền.
Ở phía Giang Nam Trương Lãng có yêu cầu với Cao Thuận, muốn hắn cố gắng mua lương mã, lúc này phương bắc khí hậu hô ráo, rét lạnh sản sinh nhiều lương mã, nhất định phải đem binh sĩ huấn luyện ở trên lưng ngựa thuần thục, tuy không yêu cầu giống như kỵ binh Mông cổ của Thiết Mộc Chân, nhưng cần phải để cho bọn họ có nhiều sức chiến đấu hơn nữa.
Trần Hoành lúc này mới phát hiện ra mình suy nghĩ quá ngây thơ, cho rằng mình dũng mãnh cộng thêm tam quân ủng hộ và Lưu Diêu ở Thạch Tử Cương trợ giúp thì có thể đánh bại Trương Lãng nhưng hiện tại hắn đã phát hiện ra mình đã đánh giá thấp Trương Lãng, sau khi Tưởng Khâm Chu Thái Luyện Vinh lĩnh ba vạn đội ngũ giáp công Mạt Lăng hắn mới biết mình phạm vào sai lầm không thể tha thứ, mà lúc này đại quân của Lưu Diêu cũng không còn sĩ khí cộng thêm quân của Trương Lãng tinh nhuệ vô cùng, hai quân đánh nhau trong chốc lát thắng bại đã phân, Trần Hoành hối hận đã muộn.
Trương Lãng dùng hai đường binh mã, sí khĩ ngất trời, một đường trảm tướng, cuối cùng thắng lợi ở Mạt Lăng, mà Lưu Diêu vốn phái binh trợ giúp Mạt Lăng cũng bị Trương Lãng phục kích, chặn lại, chỉ có thể lui giữ Thạch Tử Cương, về sau Trần Hoành dốc sức chiến đấu không được đành trốn thoát mà binh sĩ nhiều người không chịu nổi đã đầu hàng, Trần Hoành thấy đại thế đã mất bất đắc dĩ đành xin hàng.
Trận chiến này cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng của đại quân Từ Châu.
Mạt Lăng thất thủ, môn hộ Giang Nam toàn bộ được mở rông, tâm tình Trương Lãng được buông lỏng hơn nhiều rồi.
Đại quân Trương Lãng tiến về phía Nam Từ, hiện nay ở Giang Đông ai cũng biết đại danh của hắn, trong những người chiêu hàng còn có Đan Dương thái thú Chu Thượng phụ thân của Chu Du, lúc nhìn thấy hắn Trương Lãng hứng thú không thôi.
Trương Lãng cùng với Lưu Diêu đánh nhau nửa tháng, quân mã Thái Sử Từ cưỡng ép phá được Kính huyện đại quân chỉnh đốn, liền tiến thẳng tới Ô Trình, trực chỉ Gia Hưng, Ngô Trung chấn động. Trong lúc dân chúng Ngô quận đang hoảng loạn thì hai nhà Lục Thái đứng đầu đều phát ra tin tức nghênh đón Trương Lãng nhập ngô với điều kiện là đảm bảo lợi ích của gia tộc bọn họ.
Vì nguyên nhân của Thái Ung cho nên các đại gia tộc nhanh chóng đồng ý, uy danh của Trương Lãng sớm đã uy chấn Dương Châu những ngày gần đây hắn đại phá Lưu Diêu thẳng tiến ô Trình, tới hạ lưu Trường Giang, các gia tộc sợ bại vong cho nên quyết định sớm liên kết với Trương Lãng, hơn nữa Trương Lãng thanh danh cũng lớn nổi tiếng là người thủ tín cho nên bọn họ đồng ý chuyện này.
Đúng lúc này truyền tới tin tức, Tôn Sách sau khi gửi thư cho Chu Du, Chu Du đã dùng hết gia tài chiêu binh mãi mã cho Tôn Sách, mời Lỗ Túc Quảng Lăng Trương Hoành rời núi tương trợ, huấn luyện quân mã bai tháng đã được gần vạn, xuyên thẳng tới Cố Thủy Quang Châu, bức Bình Xuân, uy trấn Dự châu.
Những năm cuối Hưng Bình tức năm 195 công nguyên, Từ Châu Mục Trương Lãng trải qua hai năm ròng rã đã bình định được các quận Giang Đông.
Trước đó dùng kỳ binh đắc thủ Ngưu Chử sau đó lại cưỡng ép công Mạt Lăng, dùng thế cuồng phong quét ngang Đan Dương quận huyện, khuyên bảo được các đại gia tộc đất Ngô, nhận được sự ủng hộ của bọn họ, sau đó Thái Sử Từ nhập Ngô quận, giáp công Lưu Diêu ở Nam Từ đại thắng, Lưu Diêu bị giết, cùng năm đó Trương Lãng phái Trương Liêu lãnh binh mấy vạn, bình định Nghiêm Bạch Hổ Nghiêm Hưng và đạo tặc ở đất Ngô nhận được sự ủng hộ của dân chúng và các đại gia tộc, hắn lại đánh bại quân đội Lưu Diêu ở Phú Xuân, chém đầu gần ba nghìn, chiêu hàng vạn người, Vương Lãng cũng hàng.
Trương Lãng một đường tiến đánh không gì ngăn được bách chiến bách thắng, các quận huyện ở đất Ngô trước sau bình định, sau đó đại quân nghỉ ngơi hồi phục mấy tháng lại bắt đầu dùng binh với Dự Chương Lư Lăng Lư Giang các quận, bởi vì tam quân thiếu lương thực nên ngưng chiến một hồi, đến phen này Trương Lãng hạ quyết thăm, bắt đầu giải trừ quân bị trên quy mô lớn những người già yếu không có chien lực thì đều đưa tới Ngô quận làm ruộng một phương diện lại chuẩn bị đội hậu bị, một phương diện lại có thể làm phong phú kho lúa. Đất Giang Đông hiện tại ngoại trừ trọng binh canh gác ngăn ngừa đạo tặc thì chỉ có năm vạn, cộng thêm hai vạn quân ở Đan Dương, và hai vạn ở Nam Thủy tuy nhiên những đám binh mã này vô cùng tinh nhuệ chiến lực không hề tầm thường.
Ngưng chiến nửa năm cuối cùng một năm sau, Trương Lãng lại bắt đầu tiến hành cuộc chiến Giang Đông lần thứ hai, đối với Lư Giang quận hắn dùng thuyết phục làm chủ, vận dụng mối quan hệ thân tình của Lục gia, không lâu sau thái thú Lục Khang đã đầu hàng, sau đó càng thuyết phúc, Chu Hạo ở Dự Chương cũng hàng, đến hiện tại Trương Lãng đã uy chấn sáu quận tám mươi mốt châu.
Dương Châu bình định xong sau đó là tới Mạt Lăng, khống chế sáu quận sau đó mang Thái Văn Cơ Tú Nhi và gia quyến tới đây.
Thái Diễm Tú Nhi chư nữa mấy năm này tư sắc cũng không hề giảm mà lại tăng thêm vẻ thùy mị thành thục, giơ tay nhấc chân đều tạo ra khí chất cao quý, làm cho Trương Lãng đêm xuống giống như ba năm không biết vị thịt vậy, giải nỗi khổ tương tư của chúng nữ.
Sau khi dàn xếp xong Trương Lãng bắt đầu gióng trống khua chiêng, quảng chiêu chi sĩ có tài, chỉ cần người có năng lực là được trọng dụng trong nhất thời Giang Đông oanh động, vô luận phố lớn hay ngõ nhỏ đều có người bàn luận tới chuyện này, chen chúc tới đây.
Danh khí của Trương Lãng càng lúc càng trở nên lớn hơn, lương tướng danh sĩ Giang Đông liên tục tụ hợp, náo nhiệt vô cùng.
Có nhân tài rồi, cần phải có vật tư, sáu quận Giang Đông sau khi bình định xong trăm phế đợi hưng, đúng là thời cơ phát triển.
Trương Lãng phát triển mạnh nông nghiệp và kinh tế, để nuôi dưỡng quân đội đồng thời cũng bắt đầu lập thanh thế đả kích đạo tặc và dị tộc.
Cuối thời Đông Hán bởi vì mấy năm chiến loạn liên tục cho nên nhân khẩu giảm mạnh, vô cùng hoang vắng, Trương Lãng bắt đầu để lượng lớn lưu dân mở đồn điền, mà dân chúng Giang Đông cũng được bố trí để khai hoang, nhân khẩu ngày càng nhiều.
Trương Lãng lại sai người về phương bắc mua trâu bò, cải cách các công cụ lao động, tăng cường hiệu suất sản xuất.
Lúc này Trương Lãng đưa ra một khẩu hiệu cổ vũ nông dân phát triển, nhà nông nếu như có người tòng quân thì sẽ được miễn thuế...
Dưới chính sách của Trương Lãng, Giang Đông bắt đầu bừng bừng sinh cơ, vui sướng trong cảnh tượng quang vinh.
Trên lĩnh vực quân sự, Tưởng Khâm Chu Thái được thăng làm đô đốc thủy quân, nghiêm kỷ trị quân, ngày đê luyện tập, hơn nữa cũng thành lập đội ngũ nghiên cứu chế tạo chiến thuyền.
Ở phía Giang Nam Trương Lãng có yêu cầu với Cao Thuận, muốn hắn cố gắng mua lương mã, lúc này phương bắc khí hậu hô ráo, rét lạnh sản sinh nhiều lương mã, nhất định phải đem binh sĩ huấn luyện ở trên lưng ngựa thuần thục, tuy không yêu cầu giống như kỵ binh Mông cổ của Thiết Mộc Chân, nhưng cần phải để cho bọn họ có nhiều sức chiến đấu hơn nữa.
Danh sách chương