Cung Tây Hoa cũng vội nói: “Thượng Thanh tiên cung chúng ta vẫn luôn giữ vững thái độ không khoan nhượng với dị tộc”.



“Lần này dị tộc uy hiếp, là do chúng ta đã coi nhẹ bọn chúng, sau này tuyệt đối không để loại chuyện như vậy xảy ra nữa”.

“Đúng đúng đúng!”, Kim Nguyên Chung của Thái Thanh tiên tông cũng cười nói: “Loại trừ dị tộc, không tha một ai!”

Nhóm Tiên Tôn của ba đại tông lúc này đã hoàn toàn thay đổi thái độ, ai nấy đều nói những lời xuất phát từ tận phế phủ.

Tần Ninh tiếp tục nói: “Không chỉ là dị tộc, những người hợp tác với dị tộc cũng không được tha”.

“Đồng thời, tiếp sau đây, các ngươi càng cần phải gõ mạnh cảnh tỉnh đám người đứng ở vị trí trung lập kia, đừng có nghĩ rằng, dị tộc xâm nhập mà không liên quan gì đến bọn họ”.



“Đúng đúng đúng, nhất định nhất định...”.

Đối diện với thân phận lạ của Tiên Vương Tần Ninh, và đối diện với một Tiên Vương Tần Ninh do nhân vật cực kỳ nghịch thiên chuyển thế là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Tần Ninh gật đầu, tiếp tục nói: “Hôm nay, ta nói rõ thân phận chỉ là hy vọng mọi người có thể để lời của ta nói ở trong đầu”.

“Đương nhiên, Mạc Xuyên, Linh Phong bọn họ vốn đã biết thân phận của ta rồi”.

“Mà chín vị đây cùng với ba tông chủ lâu chủ cung chủ...”.

“Vẫn mong các vị giữ kín thân phận cho ta!”

Nghe vậy, Thanh Nguyên Bân lập tức hỏi: “Vì sao?”

“Dặn các ngươi giữ kín thì cứ việc giữ kín, hỏi nhiều vậy làm gì?”, Mục Huyền Thần đứng bên cạnh Tần Ninh, nói: “Đại ca ta có việc lớn cần phải làm, bây giờ để lộ thân phận, há chẳng làm hỏng việc lớn à?”

“Mười hai người các ngươi nhớ cho kỹ, những lời nghe được bên trong sơn cốc này, bên ngoài chỉ cần bị truyền ra một chữ, ta sẽ giết các ngươi như giết Tiên Tôn của dị tộc”.

Lời này vừa dứt, Thanh Nguyên Bân cười ngượng ngùng không dám cãi lại nữa.

Huyền đại sư ở trong Thượng Thanh Lâu nhiều năm, cực kỳ uy nghi, có vị thái thượng nào mà không coi hắn như khách quý đâu.

Thượng Vân Nhiên lúc này cũng vội nói: “Huyền đại sư đừng giận, Thượng Thanh Lâu ta đương nhiên sẽ ghi nhớ kỹ lời dạy của Huyền đại sư, tuyệt không dám quên!”

“Ừm...”.

Mục Huyền Thần nhìn về phía mấy người của Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung, nói: “Các ngươi nhớ kỹ chưa?”

“Đã nhớ kỹ rồi, nhớ kỹ rồi...”.

Tần Ninh lại nói tiếp: “Chuyện thu dọn tàn cục tiếp sau đây, ba tông của các ngươi tiếp tục giải quyết, phàm là dị tộc, không giữ lại bất kỳ người nào, những người hợp tác với dị tộc cũng xử lý sạch, những người đứng ở vị trí trung lập, nhớ kỹ phải nhắc nhở bọn họ cho cẩn thận!”

“Đồng thời, các phương thế lực lần này đi theo các ngươi tiêu diệt dị tộc cũng phải có chút phần thưởng cho họ”.

“Những người hợp tác với dị tộc, sau khi bị tiêu diệt, ba tông các ngươi cũng đừng chỉ nghĩ đến việc chiếm đoạt, chia cho người khác một chút”.

“Bên trong Tam Thanh tiên vực chính bởi vì chỉ có ba tông các ngươi nên mới khiến cho rất nhiều thế lực thiếu đi tính cạnh tranh, khiến cho nhiều năm trở lại đây, duy chỉ có ba tông là có thể sản sinh ra được Tiên Đế, Tiên Tôn...”.

Mỗi một câu Tần Ninh nói ra, ba tông, mười hai nhân vật đỉnh phong đều nghiêm túc lắng nghe, không dám cãi lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện