“Vậy thì ngươi ít nhiều gì cũng phải nói cho ta nghe một chút về lợi ích chứ”.  

“Lợi ích?”, Lâm Vi Vũ cười ha ha nói: “Lợi ích chính là, dùng Chuyển Linh Thạch đổi lấy tư cách Thanh Vân môn của ngươi thăng cấp lên tông môn hạng hai!”  

“Thành giao!”  

Tần Ninh mỉm cười, gật đầu một cái.  

Thanh Vân môn bây giờ vẫn chưa có thành tựu gì để đủ tư cách trở thành môn phái hạng hai, dù sao thì số lượng đệ tử trong môn phái cũng chỉ có hai, ba ngàn người.  

Đây cũng là lý do tại sao điều kiện của Tần Ninh khắc nghiệt.  

Nhưng lần này hắn dẫn theo năm vị trưởng lão đến Thiên Thận Cung chính là vì dự định của Thanh Vân môn.  

Dù sao thì trong Thanh Vân môn bây giờ cũng chỉ có một cảnh giới hoá thần là lão Vệ, cảnh giới Thiên Nguyên thì có một vài người, thế nhưng cảnh giới Thông Thiên lại không có một ai.  

Thực lực bị đứt đoạn như vậy khiến Thanh Vân môn rất lúng túng.  

Sau này nếu có một võ giả cảnh giới Thông Thiên nào đấy tìm đến khiêu khích cũng không thể để lão Vệ ra tay được.  

Thực lực của năm vị trưởng cũng cần phải tăng thêm một chút.  

Với thiên phú của năm vị trưởng lão đứng đầu thì chính là cảnh giới Thiên Nguyên.  

Chỉ có điều Tần Ninh cũng không phải là người bình thường.  

Giới hạn đời này của năm vị trưởng lão là cảnh giới Thiên Nguyên, nhưng hắn có thể giúp bọn họ đạt được cảnh giới Thông Thiên, còn đến được cảnh giới hoá thần thì đối với năm ngươi bọn họ mà nói là chuyện không thể nào.  

Nhưng đến cảnh giới Thông Thiên là đủ dùng rồi.  

Một khi năm vị trưởng lão đạt đến cảnh giới Thông Thiên vậy thì Thanh Vân môn hoàn toàn đủ tư cách thăng cấp thành môn phái hạng hai.  


Nhưng sự thăng cấp này nếu muốn được toàn bộ vùng đất Cửu U công nhận thì cần phải phong thưởng của Kiếm Các!  

Tần Ninh cũng không muốn Thanh Vân môn tự xưng là môn phái hạng hai mà danh không chính ngôn không thuận.  

Lần này Lâm Thiên Nhai cần Chuyển Linh Thạch, hắn mang về cho ông ta là được.  

Sau chuyến đi lần này, Thanh Vân môn muốn trở thành môn phái hạng hai thì cần phải mất một thời gian dài, mà vừa khéo hắn cũng có thời gian để chuẩn bị, xem những ma tộc dưới lòng đất kia qua mười vạn năm lại có ý đồ xấu xa gì.  

Lúc này ở một bên khác, sắc mặt của Vương Thanh Trạch rất khó coi.  

“Thiên Đạo Nhất thật sự đúng là bị điên rồi, vậy mà lại đem đứa con gái quái vật có thiên phú như thế đến Thanh Vân môn, còn gả con gái cho tên đệ tử đứng đầu Thanh Vân môn, thực đúng là nực cười”.  

Vương Thanh Trạch hừ một tiếng, nhìn về phía thanh niên mặc áo đen đứng cạnh, nhịn không được nói: “Hạ công tử, vì sao ngươi lại ngăn cản ta?”  

Nghe thấy lời này, người thanh niên mặc áo đen kia chậm rãi tháo mũ đội trên đầu xuống, để lộ ra một khuôn mặt thanh thuần sạch sẽ, góc cạnh rõ ràng, mi thanh mục tú, là một chàng trai rất dễ khiến người ta rung động.  


“Vương Thanh Trạch, lần này chúng ta đến đây là vì Thiên Thận Cung, nếu như ngươi làm hỏng đại sự của ta thì ta sẽ tự tay giết chết ngươi!”  

Giọng nói của chàng trai rất êm tai, êm tai động lòng người, cho dù lời nói ra là một câu uy hiếp nhưng suy cho cùng vẫn không thể khiến người ta nảy sinh ác cảm.  

Thế nhưng những lời này vừa nói ra, có thể của Vương Thanh Trạch run lẩy bẩy.  

Người thanh niên trước mặt có lai lịch phi thường, cho dù phụ thân của hắn ta là chủ phủ Thánh Vương Phủ cũng phải khách khí với hắn ta.  

“Ta hiểu rồi, Hạ công tử, ta chỉ là chướng mắt cái bộ dáng kênh kiệu ngạo mạn của Tần Ninh, chẳng phải chỉ là một tông chủ của Thanh Vân môn thôi sao...”  

“Tên đó tốt nhất ngươi đừng có chọc vào!”  

Hạ công tử chậm rãi nói: “Người bên cạnh tên đó chính là Hoàng Phủ Hùng lão tộc trưởng của gia tộc Hoàng Phủ, lão tộc trưởng của một thế gia truyền thừa cũng đi đến đây cùng với hắn, ngươi cho rằng hắn chỉ đơn giản là một tông chủ nhỏ thôi sao?”  

Thế gia Hoàng Phủ!  

Vẻ mặt của Vương Thanh Trạch lúc này có hơi sửng sốt.  

Hắn ta thân là thiếu chủ Thánh Vương Phủ của một trong Tứ đại tông môn, đương nhiên là biết những thế gia kia.  

Trong những thế gia đó có cao thủ hàng đầu cảnh giới hoá thần trấn thủ, nội tình càng mạnh kinh khủng.  

Nếu như nói Thánh Vương Phủ, U Minh Tông là những môn phái hàng đầu, là những người thống trị ngoài mặt ở vùng đất Cửu U, vậy thì những thế gia kia, gia tộc lâu đời chính là những thế lực bá chủ thực sự.  

Ngay cả Tứ đại tông môn cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc.  

Thế nhưng Hoàng Phủ Hùng thân là lão tộc trưởng của thế gia Hoàng Phủ, tại sao lại đi cùng với Tần Ninh?  


 

Hạ công tử chậm rãi nói: “Lần này ta đến đây là vì Mặc Cốc thôi”.  

 

“Mặc Cốc?”, nghe thấy lời này, Vương Thanh Trạch không nhịn được hỏi: “Hạ công tử, ta đã từng nghe phụ thân nói về Mặc Cốc, rốt cuộc chỗ đó là một nơi như nào vậy?”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện