Từ ngày làm hoà với Mộc Uyển, lúc nào Tử Dạ cũng là cái đuôi của cô, kể cả đi làm cũng vậy, ở trong công ty thấy hai người chỉ dám nhìn mà không dám bàn bán nữa, vì sợ sẽ bị đuổi mất.

Đến cuối tuần anh cũng thực hiện lời hứa của mình đưa Tiểu Hiên Hiên và Mộc Uyển đến khu vui chơi.

Lúc đi thì háo hức nhưng khi đến nơi thằng bé lại ngủ mất tiêu, khiến cho hai người bất lực, đã đến rồi cô đành cùng anh chơi thay Tiểu Hiên Hiên thôi.

Chơi hết trò này tới trò khác còn chụp hình cùng nhau, những tấm hình đầy đủ kiểu dáng ngủ của Tiểu Hiên Hiên, nhất định sẽ cho thằng bé nhìn sau khi thằng bé thức.

Sau chuyến đi chơi, cả ba mệt mỏi về nhà, thực chất thì có hai người chơi thôi, anh nhẹ nhàng đặt Hiên Hiên lên giường ngủ, sau đó thì cùng cô ra ngoài.

"Anh sẽ nấu cơm cho, em ra ngoài phòng khách ngồi đi"
" Từ ngày anh nấu cơm em liền tăng thêm mấy kí đấy"
" Em đang khen tay nghề nấu ăn của anh sao?"
" Hứ! không thèm"
" Việc bếp núc sau này cứ để anh lo! em chỉ cần ngồi hưởng thụ thôi"
" Được vậy em sẽ không khách khí đâu!"
*Mỉm cười xoa đầu cô*
Sau khi dùng bữa xong, cô liền lăn vào phòng để đánh một giấc, còn anh phải xử lý thêm công việc nên không vào cùng cô.


Vừa làm việc xong thì mặt trời cũng dần lặn xuống, anh nhanh chóng làm bữa tối cho cả nhà, ngửi được mùi thơm của đồ ăn Hiên Hiên nhanh chóng tự vệ sinh cá nhân rồi chạy nhanh vào phòng bếp.

" Papa! người nấu món gì thế!"
" Con thức rồi sao? toàn món con thích đấy!"
" Yeah! Papa là số một"
" Được rồi! để ta đi kêu mẹ ra rồi chúng ta cùng dùng bữa tối"
" Vâng ạ"
Anh vừa vào phòng đã thấy trên giường trống trơn, nghe được tiếng xả nước thì đoán rằng cô đang tắm, anh cũng nhanh chóng ra ngoài.

Chờ tầm 3 phút thì cô đã ra rồi, mùi hương trên người cô làm cho hai cha con mê đắm.

" Trên người mẹ rất thơm ạ"
* Mỉm cười* " Chúng ta dùng bữa thôi"
" Vâng ạ! con mời cả nhà dùng bữa"
Ăn tối kết thúc thì cả ba ra ngồi phòng khách, cô đi lấy cho Hiên Hiên xem những bức ảnh chụp được lúc sáng.

Nhìn những tấm ảnh làm cho thằng bé cứ cau mày khó chịu không thôi, những biểu cảm khó đỡ lúc ngủ đều được chụp lại rất rõ nét.

" Sao hai người không đánh thức con dậy chứ?"
" Mẹ đánh thức con mấy lần nhưng con vẫn ngủ say thì bọn ta chịu thôi"
" Lần sau con sẽ không ngủ gật nữa! lần sau chúng ta đi chơi nữa nha"
" Được"
" Papa là số một"
" Vậy còn mẹ thì sao!"
" Mẹ đơn nhiên là số một rồi"
" Chẳng phải vừa nãy con nói Papa là số một rồi sao?"
" Không có khi nãy con không có nói! con nói Papa là số hai! không phải số một đâu! mẹ nghe nhầm rồi"
Hai người nghe lời giải thích của Hiên Hiên liền cười phá lên, không ngờ mới tí tuổi đã lươn rồi, hai người cũng đành bất lực với sự đáng yêu này.

" Hôm nay con muốn ngủ cùng vơi ba mẹ"
" Được"*cô lên tiếng*
" Con muốn ngủ ở giữa"
" Không được"

" Tại sao chứ"
Anh tính trả lời nhưng lại nhận được sự lạnh lẽo từ mắt mắt cô nên anh đành im lặng chấp nhận lời đề nghị của Hiên Hiên.

Đến giờ đi ngủ, hai người còn kể chuyện cho Hiên Hiên nghe đến khi thằng bé ngủ say mới mệt mỏi nằm xuống.

Anh thấy không ổn liền ngồi dậy nhẹ nhàng bế Hiên Hiên xích qua bên kia một chút.

" Anh làm gì vậy! Hiên Hiên mới ngủ đấy"
* nhỏ giọng*
Sau đó anh nhẹ nhàng đi lại chỗ cô nằm xuống ôm cô ngủ, cô cũng đành bất lực trước hành động này của anh.

" Ôm em anh mới ngủ được"
" Dẻo mồm"
" Bà xã"
" Hửm?"
"Anh muốn hôn"
" Không được! Hiên Hiên đang ở đây"
" Nhưng thằng bé ngủ rồi"
" Không! ưm"
Anh không đợi cô trả lời liền đè cô xuống hôn, cô không muốn làm Hiên Hiên thức liền phản kháng nhưng bị bàn tay anh nắm lấy không cho cử động.

" Em xem nó phản ứng rồi đây"
" Bi3n thái bỏ em ra"

" Em nỡ lòng nào cho anh nhịn sao?"
" Nhưng Tiểu Hiên Hiên còn ở đây!"
" Thì chúng ta sang phòng khác"
Cô không kịp định hình liền bị anh bế lên, theo quáng tính cô muốn hét lên nhưng may cô đã vội bịt miệng mình lại.

Cô không biết anh muốn bế cô đi đâu, chung cư của cô chỉ có hai phòng thôi, cô không nghĩ anh sẽ muốn cô ở phòng Hiên Hiên được vì phòng thằng bé giường rất nhỏ.

Đợi cô mãi suy nghĩ thì anh đã bế cô đến phòng khách từ khi nào rồi, vừa đặt cô xuống liền trao cho cô nụ hôn nóng bỏng.

Mọi thứ trên người cô cũng lần lượt được anh cởi ra, người cô hiện giờ không còn một mảnh che thân, anh dứt nụ hôn liền cúi xuống đóng dấu trên người cô.

Từng chỗ anh đi đều có dấu để lại, đôi gò bông giờ không còn trắng trẻo nữa mà là toàn dấu hôn của anh trằn chịt lên.

Anh muốn cô đến lần này đến lần khác còn đủ nhiều tư thế khác nhau, cô vừa chìm trong khoái lạc vừa ngượng ngùng không thôi.

Từ sofa rồi đến phòng bếp sau đó thì trở lại phòng tắm, anh không hề bỏ qua bất cứ nơi nào, đến lúc cô không chịu được anh mới dừng lại, đặt cô lên giường nằm anh mới đi dọn lại bãi chiến trường khi nãy của cả hai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện