Nghe được Túc Tinh trả lời, tất cả mọi người đều nhìn vào chỗ sâu trong Vạn Cốt Viêm địa.
Bên trong những bộ xương khổng lồ dứng san sát dưới chỗ sâu kia, mơ hồ cóthể thấy từng đám lửa trên mặt đất, ngọn lửa hiện ra màu xanh thẫm, làmàu sắc của địa hỏa, đồng thời tỏa ra uy lực đáng sợ của ngọn lửa, nhưthể ngay cả không gian đều bị bỏng đến bắt đầu vặn vẹo, đem nhữngđoạn xương khổng lồ kia đốt thành màu đỏ thẫm.
Ngọn lửa này làmột loại địa hỏa, phẩm chất của nó cực kỳ tốt, mặc dù còn chưa đạt tớicấp bậc thiên địa dị hỏa, nhưng đẳng cấp cao hơn linh hỏa, đã được xemnhư địa hỏa có phẩm chất hiếm có.
"Địa hỏa này không tệ." NinhNgộ Châu nói đúng trọng tâm: "Nếu dùng để luyện đan luyện khí, có thểcải thiện phẩm chất linh đan và linh khí."
So với Ninh Ngộ Châu chú ý phẩm chất địa hỏa, Văn Kiều và Bùi Tê Vũ, Túc Mạch Lan lại chỉ quan tâm đến một vấn đề: Tiên khí đang ở chỗ sâu trong Vạn Cốt Viêm địa, bọn họphải làm thế nào mới có thể đi tới đó? Địa hỏa này nhìn có vẻ nguy hiểm, dựa vào tu vi của bọn họ đi vào, chỉ sợ người cũng đã bị đốt thành cặn bã.
Ngoại trừ địa hỏa, những xương cốt đứng trên mặt đất đó cũng có chút thầnkỳ, bị địa hỏa thiêu đốt như thế, không chỉ không có bị đốt thành bộtxương, ngược lại còn phát sinh thay đổi về chất.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đám khô lâu đặc biệt đến tìm viêm cốt.
Xương cốt đối với đám khô lâu có rất nhiều tác dụng, trừ dùng để dựng lên núi xương, xây nhà, chế tạo thuyền cùng vũ khí, đồng thời cũng có thể cường hóa bản thân khô lâu. Mặc dù bọn họ cũng không quen thuộc phương thứctu luyện của khô lâu, nhưng cũng có thể biết đám khô lâu có thể rútlực lượng từ một số xương cốt đặc biệt ra và biến chúng thành của mình,điều này cũng là lý do tại sao bên trong khô lâu có phân chia mạnh yếu.
Tựa như nhân tu cũng có phương thức tu hành của mình, bọn nó là một loại sinh mạng thể lấy phương thức khác tồn tại.
Kế tiếp bọn họ lại quan sát những khô lâu bên trong Vạn Cốt Viêm địa kia, cối cùng cũng biết viêm cốt đám khô lâu tìm kiếm là cái gì.
Viêm cốt này là một lớp xương mỏng rơi ra từ lớp vỏ ngoài của những đoạnxương khổng lồ kia sau khi chúng bị địa hỏa lặp đi lặp lại thiêu đốt,lớp xương mỏng này chỉ lớn bằng bàn tay, hiện ra màu đỏ thẫm, kết cấu có phần rắn chắc, chính là viêm cốt mà đám khô lâu nhắc tới.
Về phần viêm cốt có tác dụng gì, đây chính là chuyện của đám khô lâu.
Lúc này, lại gặp một bộ khô lâu bị lửa thiêu cháy vọt ra từ Vạn Cốt Viêmđịa, chạy tới chạy lui trên đường, nhìn từ xa, giống như một que diêmđang cháy, trông khá là buồn cười.
Đám người Văn Kiều tinh mắt, pháthiện vị trí bộ khô lâu này vọt ra là ở giữa đám xương cốt màu đỏ tươikia, như thế có thể phỏng đoán, sức chống cự của đám khô lâu đối vớingọn lửa ở đây, hẳn là tại chỗ đám xương cốt bị đốt thành màu đỏ tươikia, lại vào sâu hơn nữa, đám khô lâu liền chịu không được.
Lúcnày, Túc Mạch Lan rút ra thanh linh kiếm cấp vương kia, linh kiếm tuônra một trận linh quang sáng rực, chém vào một khúc xương khổng lồ.
Một tiếng keng rõ ràng, linh kiếm lướt qua khúc xương khổng lồ kia.
Mọi người nhìn sang, phát hiện khúc xương khổng lồ đó hoàn hảo không chúttổn hại, chưa lưu lại một tia vết tích. Phải biết Bạo Linh kiếm pháp Túc gia nổi tiếng bạo lực, Túc Mạch Lan hiện tại dùng lại là linh kiếm cấpvương, uy lực của một kiếm này đã tăng lên mãnh liệt, nhưng lại khôngthể lưu lại vết tích trên khúc xương khổng lồ này, có thể thấy được độcứng rắn của nó.
Chẳng trách khúc xương khổng lồ này bị địa hỏa thiêu đốt mỗi ngày, vẫn bình an vô sự.
"Đây là xương gì, thế mà cứng rắn như thế?" Bùi Tê Vũ cũng hơi kinh ngạc, cũng thử công kích khúc xương khổng lồ này.
Kết quả, tất nhiên cũng không thể lưu lại dấu vết gì.
Ninh Ngộ Châu như có điều suy nghĩ, "Lấy độ cứng rắn của khúc xương khổng lồ này, địa hỏa này vẫn có thể thiêu đốt nó đến như thế, có thể thấy đượcuy lực của địa hỏa hiển nhiên không tầm thường."
Nghe đến đó, tất cả mọi người có chút lo lắng, nếu Tiên khí tại chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa này, bọn họ phải làm thế nào mới có thể lấy Tiên khí ra?
"Nếu không, ta cùng Túc Tinh vào xem thử?" Văn Kiều đề nghị.
Bùi Tê Vũ lại nói: "Vẫn nên để ta đi, tu vi của ta cao hơn ngươi." Nơi nàytu vi của hắn cao nhất, lại để cho một cô nương tu vi thấp hơn hắn mộtđại cảnh giới đi vào, loại chuyện này người bình thường cũng làm khôngđược.
Nào biết Văn Kiều liếc hắn một cái, đột nhiên cho hắn một quyền.
Nếu không phải nhóm bốn người đồng hành thời gian không ngắn, đã ăn ý vớinhau từ trước, Bùi Tê Vũ suýt chút nữa nhịn không được đánh trả. Sau khi chịu một quyền đột ngột này, nhịn không được kêu lên một tiếng đau đớn, thầm nghĩ nắm đấm này quả nhiên uy lực không nhỏ, những người đã từngbị nàng một quyền đánh ra máu thực sự không oan.
Sau khi đập hắnmột quyền, Văn Kiều thu hồi nắm đấm nói: "Ngươi xem, trình độ rèn luyệnnhục thể của ngươi còn không mạnh bằng ta đâu."
Bùi Tê Vũ: "..."
Mặc dù là sự thật, nhưng không biết vì sao, nghe nàng nói thẳng như vậy, vẫn khiến cho lòng người rất khó chịu.
Cuối cùng vẫn là do Văn Kiều và Túc Tinh đi vào.
Ninh Ngộ Châu gọi nàng lại: "Lúc trước không phải nàng đạt được một cái vòng tay phòng ngự cấp vương sao? Lấy nó đeo lên đi."
Văn Kiều a một tiếng, ngoan ngoãn mang vòng tay cấp vương kia lên. Nàng đãquen làm việc cẩu thả, hơn nữa có Thần bài hộ thân, nên không quá để ýđến những linh khí phòng ngự này. Chẳng qua nếu hắn đã phân phó, vậy thì mang lên đi, cũng không có gì khác biệt.
Sau khi đeo vòng taykia lên, Văn Kiều liền muốn đem Văn Cổn Cổn trên bờ vai buông xuống, nào biết được nó chết sống không chịu, quả thực là muốn cùng một chỗ vớinàng.
"Địa hỏa bên trong uy lực cũng không nhỏ, sẽ đem ngươi nướng thành thú khô." Văn Kiều đe dọa nó.
"Ừm ừm ừm!" Văn Cổn Cổn biểu thị không sợ, nó có Ngũ Nham thổ phòng ngự.
"Được thôi, vậy chính ngươi đề phòng một chút."
Văn Kiều đồng ý, khi muốn mang theo Văn Cổn Cổn và Túc Tinh đi vào chung.
Đại Mao Cầu lập tức không chịu, cũng muốn cùng mầm non nhỏ đi vào chung.Kết quả tự nhiên bị Văn Kiều cường thế lưu lại, cũng giao cho nó mộtnhiệm vụ: "Phải bảo vệ tốt Ninh ca ca, cả một cái sơn cốc Chúc Tiên Linh ngươi muốn còn phải dựa vào Ninh ca ca đấy."
Nếu không có không gian của Ninh ca ca, nơi nào có một cái sơn cốc Chúc Tiên Linh cho nó?
Văn Cầu Cầu đành phải lưu lại.
Văn Kiều và Túc Tinh, Văn Cổn Cổn cùng một chỗ đi vào chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa.
Những khối xương khổng lồ kia rất cao, thấp nhất cũng khoảng ba trượng, caonhất khoảng vài chục trượng, như thể dưới nền đất này, chôn giấu một con hung thú to lớn, một bộ phận xương cốt thuộc về hung thú lộ ra từ mặtđất.
Nơi này dù gọi là Vạn Cốt Viêm địa, nhưng xương cốt nơi này không chỉ có vạn cái.
Sau khi vượt qua phạm vi bên ngoài, nhiệt độ xung quanh dần dần cao lên, có thể nhìn thấy ngọn lửa nhảy lên từ trong lòng đất.
Ngọn lửa này còn không tính nhiều, đông một bụi tây một đám, phân bố cũngkhông đồng đều, những khối xương khổng lồ kia vừa lúc bị địa hỏa thiêuđốt đỏ bừng cả rễ, mơ hồ có dấu vết nứt ra.
Văn Kiều nhìn thoáng qua, càng lúc càng cẩn thận, không có trực tiếp tiếp xúc với những địa hỏa này.
Như Ninh Ngộ Châu đã nói, ngay cả xương cốt cứng rắn như vậy đều có thể đốt thành viêm cốt, có thể thấy được uy lực của địa hỏa này, mặc dù bọn nókhông thể đạt tới cấp bậc thiên địa dị hỏa, nhưng không chịu nổi nó sốlượng quá nhiều.
Nơi này có vài khô lâu, bọn nó cẩn thận vượt qua địa hỏa xung quanh, vòng quanh những khối xương khổng lồ kia tìm kiếm,mỗi khi thấy một mảnh viêm cốt màu đỏ ửng bám trên khối xương khổng lồnào đó sắp tróc ra, sẽ cẩn thận từng li từng tí bóc nó xuống, còn phảichú ý những ngọn lửa xung quanh.
Văn Kiều không để ý đến những khô lâu này, tiếp tục tiến lên.
Càng xâm nhập vào Vạn Cốt Viêm địa, nhiệt độ không khí cũng càng ngày càngcao, Văn Kiều liên tục vận chuyển linh lực, chống cự nhiệt độ cao xungquanh.
Tốc độ của nàng không ngừng, không có tốn bao nhiêu thời gian, đã tới chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa.
Màu sắc của những khối xương khổng lồ xung quanh đã là màu đỏ rực.
Bên trong những khối xương khổng lồ này, là ngọn lửa dày đặc, hình thành một biển lửa.
Mắt thấy sắp vượt qua cốt phạm của những khối xương khổng lồ màu đỏ rựckia, đột nhiên một ngọn lửa nhảy lên từ mặt đất, oanh một tiếng cháylên, suýt chút nữa đốt tới nàng. May mắn Văn Cổn Cổn tốc độ nhanh, NgũNham thổ lan tràn tới, hình thành một cái thuẫn đất dưới chân nàng, ngăn cản ngọn lửa nhảy lên từ mặt đất kia.
Ngọn lửa đó dường như không cam lòng, nó ý đồ vòng qua thuẫn đất, muốn kéo người trên thuẫn đất vào trong biển lửa phía dưới.
Cuối cùng Văn Kiều cũng biết những khô lâu đó bị cháy như thế nào, hóa rangọn lửa này còn có tính tự chủ, chỉ cần kẻ ngoại lai xâm nhập Vạn CốtViêm địa, nó đều muốn thiêu rụi.
Có thuẫn đất của Văn Cổn Cổn, Văn Kiều ngược lại cũng không cần lo lắng ngọn lửa dưới chân, tiếp tục thâm nhập sâu.
Thẳng đến những khối xương khổng lồ đã biến thành một mảnh đỏ thẫm, thế lửacàng thêm hung mãnh, nhiệt độ không khí cực cao, phảng phất muốn xé rách không gian trong biển lửa.
Phóng tầm mắt nhìn tới, là một biển lửa vô tận.
Biển lửa bám vào mặt đất, bùng cháy dữ dội, như thể muốn đem vạn vật trênthế gian đốt sạch, chỉ có những khối xương khổng lồ màu đỏ thẫm đứngtrong biển lửa kia, giống như quái vật đang giương nanh múa vuốt trongbiển lửa, vĩnh viễn không thỏa hiệp.
Văn Kiều cảm thấy địa hỏanày phảng phất có ý thức của mình, không chỉ muốn thiêu chết người từbên ngoài xông tới, đồng thời cũng muốn thiêu rụi những khối xươngkhổng lồ ở xung quanh.
Nơi này có rất nhiều viêm cốt.
Văn Kiều không ngừng vận chuyển linh lực, tạo một cái lồng linh khí ở trênngười, nhưng vẫn bị nhiệt độ cực cao kia huân đến mồ hôi rơi như mưa,nếu trực tiếp chạy xuống, đoán chừng sẽ bị lửa này đốt thành cặn bã.
Ngay cả Văn Cổn Cổn cũng có chút mệt mỏi, bám lấy Văn Kiều thật chặt, nếukhông phải có lồng linh khí của Văn Kiều che chở, chỉ sợ lông trên người nó đều biến thành lông đen cháy xém.
Văn Kiều nhìn thấy vừa đau lòng vừa hận, sớm biết đã không mang theo nó tiến vào.
Nàng đút một viên Bổ Linh đan vào miệng, lại cho Văn Cổn Cổn một viên, ánh mắt đảo quanh bốn phía, tìm kiếm vị trí Tiên khí.
Đột nhiên, giọng nói vui mừng của Túc Tinh truyền đến: "Văn tỷ tỷ, Tiên khí ở nơi đó."
Văn Kiều nhìn sang hướng nó chỉ, liền nhìn thấy bên trong đám lửa xanh thẫm đang cháy hừng hực kia, dường như có vật gì đó, lóe lên một cái rồibiến mất, rất nhanh lại bị ngọn lửa vây quanh.
Nơi này đã là chỗ sâuVạn Cốt Viêm địa, uy lực của địa hỏa cũng đáng sợ nhất, Tiên khí đangbị bao vây bởi địa hỏa, ngọn lửa đang cháy hừng hực dường như đem khônggian cắt ra, không chỉ ngăn cản khí tức Tiên khí khí, cũng làm cho người ta không nhìn thấy rõ. Nếu không phải Túc Tinh đối với Tiên khí có cảmứng cực kì mãnh liệt, chỉ sợ người tiến vào đều sẽ xem nhẹ nó.
Chỉ là, nếu muốn lấy được Tiên khí, còn phải vượt qua ngọn lửa bao quanh trùng điệp kia.
Túc Tinh cũng hơi lo lắng, ngọn lửa ở đây uy lực rất lớn, dưới ngọn lửa lấy Tiên khí căn bản không có khả năng.
Lúc này, nó cũng có chút oán hận bản thể của mình bị thương quá nặng, cănbản không có lực lượng gì có thể nói, không có cách nào tự mình đi lấyTiên khí, còn phải dựa vào người khác, thực sự rất tổn thương lòng khílinh.
Đang lúc sốt ruột đến xoay quanh, không biết làm như thế nàocho phải, liền nghe được Văn Kiều nói: "Túc Tinh, nếu như ta đưa ngươiđến nơi đó, ngươi có thể cắt nuốt Tiên khí kia không?"
"Có thể!" Túc Tinh vội nói: "Văn tỷ tỷ, ngươi có biện pháp nào?"
Văn Kiều không có trả lời.
Nàng lấy Thần bài trong ngực ra, cầm nó thật chặt trong tay, sau đó lại nhét mấy khối mật son vào miệng mình và Văn Cổn Cổn, hít sâu một hơi, quát:"Văn Cổn Cổn, thu hồi thuẫn đất đi."
Văn Cổn Cổn mặc dù nghi hoặc, nhưng lại hết sức nghe lời, ý niệm nhất chuyển, thuẫn đất dưới chân bọn họ liền biến mất.
Không có thuẫn đất quấy nhiễu, ngọn lửa trong biển lửa phía dưới thuận thếnhảy lên, mắt thấy sắp vây quanh bọn họ, đột nhiên quanh thân Văn Kiềusáng lên một đạo ánh sáng trắng nhu hòa, ánh sáng trắng ngăn cách ngọnlửa kia.
Lợi dụng giờ khắc này, Văn Kiều hướng bay nhanh về phía ngọn lửa đang cháy hừng hực kia.
** *
Chỗ biên giới Vạn Cốt Viêm địa, ba người đứng trên khối xương khổng lồ, nhìn tình hình chỗ sâu từ xa.
Khi thấy Văn Kiều nhảy vào trong biển lửa kia, trong lòng ba người xiếtchặt, nhịn không được liền bay vút về hướng chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa.
May mắn, bọn họ vừa mới tiến đến một nửa, bọn họ đã thấy bóng dáng Văn Kiều lại xuất hiện, mặc dù coi như có chút chật vật, nhưng thuẫn đất kịpthời xuất hiện, nhanh chóng ngăn cách ngọn lửa nhảy lên khỏi mặt đấtkia.
Ba người nhẹ nhàng thở ra.
Bọn họ cũng không có rờiđi, mà là đứng ở nơi đó, vừa vận chuyển linh lực trên thân chống cự uylực địa hỏa, vừa chờ Văn Kiều ra.
Đến nơi đây, bọn họ mới biếtđược uy lực của địa hỏa mạnh bao nhiêu, Văn Kiều có thể xâm nhập đếnchỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa không dễ dàng đến cỡ nào, bởi vậy có thể thấyđược thể phách của nàng xác thực được rèn luyện mạnh hơn so với Bùi TêVũ cảnh giới Nguyên Tông trung kỳ này.
Bùi Tê Vũ thầm nghĩ, hắn amhiểu chính là huyễn thuật, lại không giống như nàng chỉ dựa vào thân thể chém gϊếŧ, có thể so sánh sao?
Chẳng qua chuyện lần này, cũnglàm cho hắn quyết định, về sau lúc tu luyện, nhất định phải đem một hạng tôi thể thêm vào, cũng không thể lần sau gặp được loại chuyện này, cònphải bị một người tu vi thấp hơn mình chế nhạo.
Cuối cùng Văn Kiều cũng từ chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa đi ra, cùng bọn họ tụ hợp.
Phát hiện Ninh Ngộ Châu thế mà tới đây, nàng đau lòng đến vội vàng kéo hắnchạy ra bên ngoài: "Phu quân, chúng ta mau đi ra ngoài đi, kẻo cho địahỏa đốt tới chàng."
"Ngươi có tâm tình lo lắng cho người khác,còn không bằng nhìn xem mình bây giờ có bộ dáng gì đi." Bùi Tê Vũ trẩmgiọng nói, hắn thực sự chưa từng thấy nữ nhân như vậy, mình dãi nắng dầm mưa, đều không xem ra gì, lại ngược lại đi lo lắng một nam nhân đượcbảo hộ tại chỗ an toàn.
Tình cảm tốt cũng không phải tốt kiểu này?
Nếu không phải biết bản lĩnh của Ninh Ngộ Châu, hắn cũng sẽ cho rằng VănKiều đây là nuôi một tiểu bạch kiểm, cái gì cũng muốn dựa vào vị hôn thê đến liều.
Lúc này, Túc Mạch Lan phát hiện không thấy bóng dáng Túc Tinh, không khỏi gấp, vội hỏi: "Văn cô nương, Túc Tinh đâu?"
"Nó nuốt Tiên khí, đang tiêu hóa đó, phải đợi lát nữa mới có thể đi rangoài." Văn Kiều thuận miệng trả lời, lôi kéo Ninh Ngộ Châu tiếp tụcchạy.
Sau khi Túc Mạch Lan nghe xong, tự nhiên lo lắng, quay đầunhìn thoáng qua chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa, địa hỏa thiêu đốt nhiệt liệtkia, đốt những khối xương khổng lồ đó thành một mảnh đỏ thẫm, có thểthấy được uy lực của nó cực lớn.
Rốt cuộc rời khỏi Vạn Cốt Viêm địa, một đám người dừng lại.
"Chít chít chít!"
Văn Cầu Cầu bổ nhào qua, suýt chút nữa đè trên người Văn Kiều, trong tiếng chít chít kia tràn đầy đau lòng.
Ngọn lửa không chỉ đem tóc của nàng đốt quăn xoắn, gương mặt vốn trắng nõnxinh đẹp cũng bị đốt cháy khét mấy chỗ, khiến Văn Cầu Cầu rất đau lòng.
Ninh Ngộ Châu đưa tay, bắt lấy một sợi tóc hơi xoăn của Văn Kiều, không khỏi thở dài một tiếng.
Văn Kiều cười nói: "Không có việc gì, chỉ là tóc bị cháy hỏng một ít, cắtđi là được." Nàng đưa Thần bài của mình cho hắn: "Vừa rồi nếu không phải có Thần bài, ta cũng không có cách nào đi vào, chỉ là phía trên Thầnbài này đã có nhiều vết nứt."
Nói đến đây, nàng có chút áy náy.
Ninh Ngộ Châu nhìn thoáng qua, trên mặt bài xác thực xuất hiện một vết nứt, đây là do sử dụng công năng phòng ngự một lần.
Lập tức đáp: "Không ngại, còn có thể tiếp tục dùng ba lần."
Thần bài có thể sử dụng bốn lần phòng ngự tuyệt đối, sau bốn lần, phòng ngựtuyệt đối của nó sẽ bị phá, không có hiệu quả. Vừa rồi khi lấy Tiên khí, Văn Kiều kích hoạt Thần bài, quả nhiên dựa vào phòng ngự tuyệt đối củaThần bài, địa hỏa kia ngược lại không thể đốt bọn họ, mới để cho bọn họ bình an lấy đồ vật ra.
Cho nên những vết tích trên thân VănKiều, thật ra là xuất hiện lúc kích hoạt Thần bài, chỉ là nhìn chật vật, ăn viên linh đan liền không sao.
Văn Kiều ngoan ngoãn há miệng,nuốt linh đan Ninh Ngộ Châu đút vào, chẳng mấy chốc làn da bị đốt cháykhét trên mặt nàng tróc ra, trở nên long lanh óng ánh, mái tóc quăn xoắn kia cũng nhanh chóng bị sợi tóc mềm mại đen nhánh thay thế, rất nhanhlại biến thành tiểu tiên nữ xinh đẹp.
Không chỉ có Văn Kiều được Ninh ca ca đút linh đan, Văn Cổn Cổn cũng được đút một viên.
Nó trợn tròn mắt nhìn Ninh ca ca đút linh đan cho nó, cảm thấy Ninh ca ca đối với nó vẫn rất tốt, không khỏi bám vào tay hắn, kêu lên ừm ừmừm.
Ninh Ngộ Châu đưa tay rút ra, lấy một chiếc khăn tay lau mặtcho Văn Kiều, sau đó lại lau mình tay, mới nói: "Ta nghe không hiểungươi nói cái gì."
Văn Cổn Cổn: "..."
Kế tiếp, hai ngườiTúc Mạch Lan và Bùi Tê Vũ liền thấy Văn Kiều ngồi trên một cục xương bên ngoài Vạn Cốt Viêm địa, Ninh Ngộ Châu đứng ở sau lưng nàng, lấy ra mộtchiếc lược gỗ, vì nàng chải đầu vấn tóc, sau khi làm một búi tóc xinhđẹp, lại lấy ra một cây trâm ngọc, trâm ngọc kia còn là linh khí.
Hai người trông thấy vừa im lặng, vừa có chút hâm mộ, không khỏi nhìnthoáng qua người bên cạnh, lúc bốn mắt chạm nhau rồi nhanh chóng dời ánh mắt.
Về phần trong lòng nghĩ như thế nào, cũng chỉ có bản thân họ biết.
Bên trong những bộ xương khổng lồ dứng san sát dưới chỗ sâu kia, mơ hồ cóthể thấy từng đám lửa trên mặt đất, ngọn lửa hiện ra màu xanh thẫm, làmàu sắc của địa hỏa, đồng thời tỏa ra uy lực đáng sợ của ngọn lửa, nhưthể ngay cả không gian đều bị bỏng đến bắt đầu vặn vẹo, đem nhữngđoạn xương khổng lồ kia đốt thành màu đỏ thẫm.
Ngọn lửa này làmột loại địa hỏa, phẩm chất của nó cực kỳ tốt, mặc dù còn chưa đạt tớicấp bậc thiên địa dị hỏa, nhưng đẳng cấp cao hơn linh hỏa, đã được xemnhư địa hỏa có phẩm chất hiếm có.
"Địa hỏa này không tệ." NinhNgộ Châu nói đúng trọng tâm: "Nếu dùng để luyện đan luyện khí, có thểcải thiện phẩm chất linh đan và linh khí."
So với Ninh Ngộ Châu chú ý phẩm chất địa hỏa, Văn Kiều và Bùi Tê Vũ, Túc Mạch Lan lại chỉ quan tâm đến một vấn đề: Tiên khí đang ở chỗ sâu trong Vạn Cốt Viêm địa, bọn họphải làm thế nào mới có thể đi tới đó? Địa hỏa này nhìn có vẻ nguy hiểm, dựa vào tu vi của bọn họ đi vào, chỉ sợ người cũng đã bị đốt thành cặn bã.
Ngoại trừ địa hỏa, những xương cốt đứng trên mặt đất đó cũng có chút thầnkỳ, bị địa hỏa thiêu đốt như thế, không chỉ không có bị đốt thành bộtxương, ngược lại còn phát sinh thay đổi về chất.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đám khô lâu đặc biệt đến tìm viêm cốt.
Xương cốt đối với đám khô lâu có rất nhiều tác dụng, trừ dùng để dựng lên núi xương, xây nhà, chế tạo thuyền cùng vũ khí, đồng thời cũng có thể cường hóa bản thân khô lâu. Mặc dù bọn họ cũng không quen thuộc phương thứctu luyện của khô lâu, nhưng cũng có thể biết đám khô lâu có thể rútlực lượng từ một số xương cốt đặc biệt ra và biến chúng thành của mình,điều này cũng là lý do tại sao bên trong khô lâu có phân chia mạnh yếu.
Tựa như nhân tu cũng có phương thức tu hành của mình, bọn nó là một loại sinh mạng thể lấy phương thức khác tồn tại.
Kế tiếp bọn họ lại quan sát những khô lâu bên trong Vạn Cốt Viêm địa kia, cối cùng cũng biết viêm cốt đám khô lâu tìm kiếm là cái gì.
Viêm cốt này là một lớp xương mỏng rơi ra từ lớp vỏ ngoài của những đoạnxương khổng lồ kia sau khi chúng bị địa hỏa lặp đi lặp lại thiêu đốt,lớp xương mỏng này chỉ lớn bằng bàn tay, hiện ra màu đỏ thẫm, kết cấu có phần rắn chắc, chính là viêm cốt mà đám khô lâu nhắc tới.
Về phần viêm cốt có tác dụng gì, đây chính là chuyện của đám khô lâu.
Lúc này, lại gặp một bộ khô lâu bị lửa thiêu cháy vọt ra từ Vạn Cốt Viêmđịa, chạy tới chạy lui trên đường, nhìn từ xa, giống như một que diêmđang cháy, trông khá là buồn cười.
Đám người Văn Kiều tinh mắt, pháthiện vị trí bộ khô lâu này vọt ra là ở giữa đám xương cốt màu đỏ tươikia, như thế có thể phỏng đoán, sức chống cự của đám khô lâu đối vớingọn lửa ở đây, hẳn là tại chỗ đám xương cốt bị đốt thành màu đỏ tươikia, lại vào sâu hơn nữa, đám khô lâu liền chịu không được.
Lúcnày, Túc Mạch Lan rút ra thanh linh kiếm cấp vương kia, linh kiếm tuônra một trận linh quang sáng rực, chém vào một khúc xương khổng lồ.
Một tiếng keng rõ ràng, linh kiếm lướt qua khúc xương khổng lồ kia.
Mọi người nhìn sang, phát hiện khúc xương khổng lồ đó hoàn hảo không chúttổn hại, chưa lưu lại một tia vết tích. Phải biết Bạo Linh kiếm pháp Túc gia nổi tiếng bạo lực, Túc Mạch Lan hiện tại dùng lại là linh kiếm cấpvương, uy lực của một kiếm này đã tăng lên mãnh liệt, nhưng lại khôngthể lưu lại vết tích trên khúc xương khổng lồ này, có thể thấy được độcứng rắn của nó.
Chẳng trách khúc xương khổng lồ này bị địa hỏa thiêu đốt mỗi ngày, vẫn bình an vô sự.
"Đây là xương gì, thế mà cứng rắn như thế?" Bùi Tê Vũ cũng hơi kinh ngạc, cũng thử công kích khúc xương khổng lồ này.
Kết quả, tất nhiên cũng không thể lưu lại dấu vết gì.
Ninh Ngộ Châu như có điều suy nghĩ, "Lấy độ cứng rắn của khúc xương khổng lồ này, địa hỏa này vẫn có thể thiêu đốt nó đến như thế, có thể thấy đượcuy lực của địa hỏa hiển nhiên không tầm thường."
Nghe đến đó, tất cả mọi người có chút lo lắng, nếu Tiên khí tại chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa này, bọn họ phải làm thế nào mới có thể lấy Tiên khí ra?
"Nếu không, ta cùng Túc Tinh vào xem thử?" Văn Kiều đề nghị.
Bùi Tê Vũ lại nói: "Vẫn nên để ta đi, tu vi của ta cao hơn ngươi." Nơi nàytu vi của hắn cao nhất, lại để cho một cô nương tu vi thấp hơn hắn mộtđại cảnh giới đi vào, loại chuyện này người bình thường cũng làm khôngđược.
Nào biết Văn Kiều liếc hắn một cái, đột nhiên cho hắn một quyền.
Nếu không phải nhóm bốn người đồng hành thời gian không ngắn, đã ăn ý vớinhau từ trước, Bùi Tê Vũ suýt chút nữa nhịn không được đánh trả. Sau khi chịu một quyền đột ngột này, nhịn không được kêu lên một tiếng đau đớn, thầm nghĩ nắm đấm này quả nhiên uy lực không nhỏ, những người đã từngbị nàng một quyền đánh ra máu thực sự không oan.
Sau khi đập hắnmột quyền, Văn Kiều thu hồi nắm đấm nói: "Ngươi xem, trình độ rèn luyệnnhục thể của ngươi còn không mạnh bằng ta đâu."
Bùi Tê Vũ: "..."
Mặc dù là sự thật, nhưng không biết vì sao, nghe nàng nói thẳng như vậy, vẫn khiến cho lòng người rất khó chịu.
Cuối cùng vẫn là do Văn Kiều và Túc Tinh đi vào.
Ninh Ngộ Châu gọi nàng lại: "Lúc trước không phải nàng đạt được một cái vòng tay phòng ngự cấp vương sao? Lấy nó đeo lên đi."
Văn Kiều a một tiếng, ngoan ngoãn mang vòng tay cấp vương kia lên. Nàng đãquen làm việc cẩu thả, hơn nữa có Thần bài hộ thân, nên không quá để ýđến những linh khí phòng ngự này. Chẳng qua nếu hắn đã phân phó, vậy thì mang lên đi, cũng không có gì khác biệt.
Sau khi đeo vòng taykia lên, Văn Kiều liền muốn đem Văn Cổn Cổn trên bờ vai buông xuống, nào biết được nó chết sống không chịu, quả thực là muốn cùng một chỗ vớinàng.
"Địa hỏa bên trong uy lực cũng không nhỏ, sẽ đem ngươi nướng thành thú khô." Văn Kiều đe dọa nó.
"Ừm ừm ừm!" Văn Cổn Cổn biểu thị không sợ, nó có Ngũ Nham thổ phòng ngự.
"Được thôi, vậy chính ngươi đề phòng một chút."
Văn Kiều đồng ý, khi muốn mang theo Văn Cổn Cổn và Túc Tinh đi vào chung.
Đại Mao Cầu lập tức không chịu, cũng muốn cùng mầm non nhỏ đi vào chung.Kết quả tự nhiên bị Văn Kiều cường thế lưu lại, cũng giao cho nó mộtnhiệm vụ: "Phải bảo vệ tốt Ninh ca ca, cả một cái sơn cốc Chúc Tiên Linh ngươi muốn còn phải dựa vào Ninh ca ca đấy."
Nếu không có không gian của Ninh ca ca, nơi nào có một cái sơn cốc Chúc Tiên Linh cho nó?
Văn Cầu Cầu đành phải lưu lại.
Văn Kiều và Túc Tinh, Văn Cổn Cổn cùng một chỗ đi vào chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa.
Những khối xương khổng lồ kia rất cao, thấp nhất cũng khoảng ba trượng, caonhất khoảng vài chục trượng, như thể dưới nền đất này, chôn giấu một con hung thú to lớn, một bộ phận xương cốt thuộc về hung thú lộ ra từ mặtđất.
Nơi này dù gọi là Vạn Cốt Viêm địa, nhưng xương cốt nơi này không chỉ có vạn cái.
Sau khi vượt qua phạm vi bên ngoài, nhiệt độ xung quanh dần dần cao lên, có thể nhìn thấy ngọn lửa nhảy lên từ trong lòng đất.
Ngọn lửa này còn không tính nhiều, đông một bụi tây một đám, phân bố cũngkhông đồng đều, những khối xương khổng lồ kia vừa lúc bị địa hỏa thiêuđốt đỏ bừng cả rễ, mơ hồ có dấu vết nứt ra.
Văn Kiều nhìn thoáng qua, càng lúc càng cẩn thận, không có trực tiếp tiếp xúc với những địa hỏa này.
Như Ninh Ngộ Châu đã nói, ngay cả xương cốt cứng rắn như vậy đều có thể đốt thành viêm cốt, có thể thấy được uy lực của địa hỏa này, mặc dù bọn nókhông thể đạt tới cấp bậc thiên địa dị hỏa, nhưng không chịu nổi nó sốlượng quá nhiều.
Nơi này có vài khô lâu, bọn nó cẩn thận vượt qua địa hỏa xung quanh, vòng quanh những khối xương khổng lồ kia tìm kiếm,mỗi khi thấy một mảnh viêm cốt màu đỏ ửng bám trên khối xương khổng lồnào đó sắp tróc ra, sẽ cẩn thận từng li từng tí bóc nó xuống, còn phảichú ý những ngọn lửa xung quanh.
Văn Kiều không để ý đến những khô lâu này, tiếp tục tiến lên.
Càng xâm nhập vào Vạn Cốt Viêm địa, nhiệt độ không khí cũng càng ngày càngcao, Văn Kiều liên tục vận chuyển linh lực, chống cự nhiệt độ cao xungquanh.
Tốc độ của nàng không ngừng, không có tốn bao nhiêu thời gian, đã tới chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa.
Màu sắc của những khối xương khổng lồ xung quanh đã là màu đỏ rực.
Bên trong những khối xương khổng lồ này, là ngọn lửa dày đặc, hình thành một biển lửa.
Mắt thấy sắp vượt qua cốt phạm của những khối xương khổng lồ màu đỏ rựckia, đột nhiên một ngọn lửa nhảy lên từ mặt đất, oanh một tiếng cháylên, suýt chút nữa đốt tới nàng. May mắn Văn Cổn Cổn tốc độ nhanh, NgũNham thổ lan tràn tới, hình thành một cái thuẫn đất dưới chân nàng, ngăn cản ngọn lửa nhảy lên từ mặt đất kia.
Ngọn lửa đó dường như không cam lòng, nó ý đồ vòng qua thuẫn đất, muốn kéo người trên thuẫn đất vào trong biển lửa phía dưới.
Cuối cùng Văn Kiều cũng biết những khô lâu đó bị cháy như thế nào, hóa rangọn lửa này còn có tính tự chủ, chỉ cần kẻ ngoại lai xâm nhập Vạn CốtViêm địa, nó đều muốn thiêu rụi.
Có thuẫn đất của Văn Cổn Cổn, Văn Kiều ngược lại cũng không cần lo lắng ngọn lửa dưới chân, tiếp tục thâm nhập sâu.
Thẳng đến những khối xương khổng lồ đã biến thành một mảnh đỏ thẫm, thế lửacàng thêm hung mãnh, nhiệt độ không khí cực cao, phảng phất muốn xé rách không gian trong biển lửa.
Phóng tầm mắt nhìn tới, là một biển lửa vô tận.
Biển lửa bám vào mặt đất, bùng cháy dữ dội, như thể muốn đem vạn vật trênthế gian đốt sạch, chỉ có những khối xương khổng lồ màu đỏ thẫm đứngtrong biển lửa kia, giống như quái vật đang giương nanh múa vuốt trongbiển lửa, vĩnh viễn không thỏa hiệp.
Văn Kiều cảm thấy địa hỏanày phảng phất có ý thức của mình, không chỉ muốn thiêu chết người từbên ngoài xông tới, đồng thời cũng muốn thiêu rụi những khối xươngkhổng lồ ở xung quanh.
Nơi này có rất nhiều viêm cốt.
Văn Kiều không ngừng vận chuyển linh lực, tạo một cái lồng linh khí ở trênngười, nhưng vẫn bị nhiệt độ cực cao kia huân đến mồ hôi rơi như mưa,nếu trực tiếp chạy xuống, đoán chừng sẽ bị lửa này đốt thành cặn bã.
Ngay cả Văn Cổn Cổn cũng có chút mệt mỏi, bám lấy Văn Kiều thật chặt, nếukhông phải có lồng linh khí của Văn Kiều che chở, chỉ sợ lông trên người nó đều biến thành lông đen cháy xém.
Văn Kiều nhìn thấy vừa đau lòng vừa hận, sớm biết đã không mang theo nó tiến vào.
Nàng đút một viên Bổ Linh đan vào miệng, lại cho Văn Cổn Cổn một viên, ánh mắt đảo quanh bốn phía, tìm kiếm vị trí Tiên khí.
Đột nhiên, giọng nói vui mừng của Túc Tinh truyền đến: "Văn tỷ tỷ, Tiên khí ở nơi đó."
Văn Kiều nhìn sang hướng nó chỉ, liền nhìn thấy bên trong đám lửa xanh thẫm đang cháy hừng hực kia, dường như có vật gì đó, lóe lên một cái rồibiến mất, rất nhanh lại bị ngọn lửa vây quanh.
Nơi này đã là chỗ sâuVạn Cốt Viêm địa, uy lực của địa hỏa cũng đáng sợ nhất, Tiên khí đangbị bao vây bởi địa hỏa, ngọn lửa đang cháy hừng hực dường như đem khônggian cắt ra, không chỉ ngăn cản khí tức Tiên khí khí, cũng làm cho người ta không nhìn thấy rõ. Nếu không phải Túc Tinh đối với Tiên khí có cảmứng cực kì mãnh liệt, chỉ sợ người tiến vào đều sẽ xem nhẹ nó.
Chỉ là, nếu muốn lấy được Tiên khí, còn phải vượt qua ngọn lửa bao quanh trùng điệp kia.
Túc Tinh cũng hơi lo lắng, ngọn lửa ở đây uy lực rất lớn, dưới ngọn lửa lấy Tiên khí căn bản không có khả năng.
Lúc này, nó cũng có chút oán hận bản thể của mình bị thương quá nặng, cănbản không có lực lượng gì có thể nói, không có cách nào tự mình đi lấyTiên khí, còn phải dựa vào người khác, thực sự rất tổn thương lòng khílinh.
Đang lúc sốt ruột đến xoay quanh, không biết làm như thế nàocho phải, liền nghe được Văn Kiều nói: "Túc Tinh, nếu như ta đưa ngươiđến nơi đó, ngươi có thể cắt nuốt Tiên khí kia không?"
"Có thể!" Túc Tinh vội nói: "Văn tỷ tỷ, ngươi có biện pháp nào?"
Văn Kiều không có trả lời.
Nàng lấy Thần bài trong ngực ra, cầm nó thật chặt trong tay, sau đó lại nhét mấy khối mật son vào miệng mình và Văn Cổn Cổn, hít sâu một hơi, quát:"Văn Cổn Cổn, thu hồi thuẫn đất đi."
Văn Cổn Cổn mặc dù nghi hoặc, nhưng lại hết sức nghe lời, ý niệm nhất chuyển, thuẫn đất dưới chân bọn họ liền biến mất.
Không có thuẫn đất quấy nhiễu, ngọn lửa trong biển lửa phía dưới thuận thếnhảy lên, mắt thấy sắp vây quanh bọn họ, đột nhiên quanh thân Văn Kiềusáng lên một đạo ánh sáng trắng nhu hòa, ánh sáng trắng ngăn cách ngọnlửa kia.
Lợi dụng giờ khắc này, Văn Kiều hướng bay nhanh về phía ngọn lửa đang cháy hừng hực kia.
** *
Chỗ biên giới Vạn Cốt Viêm địa, ba người đứng trên khối xương khổng lồ, nhìn tình hình chỗ sâu từ xa.
Khi thấy Văn Kiều nhảy vào trong biển lửa kia, trong lòng ba người xiếtchặt, nhịn không được liền bay vút về hướng chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa.
May mắn, bọn họ vừa mới tiến đến một nửa, bọn họ đã thấy bóng dáng Văn Kiều lại xuất hiện, mặc dù coi như có chút chật vật, nhưng thuẫn đất kịpthời xuất hiện, nhanh chóng ngăn cách ngọn lửa nhảy lên khỏi mặt đấtkia.
Ba người nhẹ nhàng thở ra.
Bọn họ cũng không có rờiđi, mà là đứng ở nơi đó, vừa vận chuyển linh lực trên thân chống cự uylực địa hỏa, vừa chờ Văn Kiều ra.
Đến nơi đây, bọn họ mới biếtđược uy lực của địa hỏa mạnh bao nhiêu, Văn Kiều có thể xâm nhập đếnchỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa không dễ dàng đến cỡ nào, bởi vậy có thể thấyđược thể phách của nàng xác thực được rèn luyện mạnh hơn so với Bùi TêVũ cảnh giới Nguyên Tông trung kỳ này.
Bùi Tê Vũ thầm nghĩ, hắn amhiểu chính là huyễn thuật, lại không giống như nàng chỉ dựa vào thân thể chém gϊếŧ, có thể so sánh sao?
Chẳng qua chuyện lần này, cũnglàm cho hắn quyết định, về sau lúc tu luyện, nhất định phải đem một hạng tôi thể thêm vào, cũng không thể lần sau gặp được loại chuyện này, cònphải bị một người tu vi thấp hơn mình chế nhạo.
Cuối cùng Văn Kiều cũng từ chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa đi ra, cùng bọn họ tụ hợp.
Phát hiện Ninh Ngộ Châu thế mà tới đây, nàng đau lòng đến vội vàng kéo hắnchạy ra bên ngoài: "Phu quân, chúng ta mau đi ra ngoài đi, kẻo cho địahỏa đốt tới chàng."
"Ngươi có tâm tình lo lắng cho người khác,còn không bằng nhìn xem mình bây giờ có bộ dáng gì đi." Bùi Tê Vũ trẩmgiọng nói, hắn thực sự chưa từng thấy nữ nhân như vậy, mình dãi nắng dầm mưa, đều không xem ra gì, lại ngược lại đi lo lắng một nam nhân đượcbảo hộ tại chỗ an toàn.
Tình cảm tốt cũng không phải tốt kiểu này?
Nếu không phải biết bản lĩnh của Ninh Ngộ Châu, hắn cũng sẽ cho rằng VănKiều đây là nuôi một tiểu bạch kiểm, cái gì cũng muốn dựa vào vị hôn thê đến liều.
Lúc này, Túc Mạch Lan phát hiện không thấy bóng dáng Túc Tinh, không khỏi gấp, vội hỏi: "Văn cô nương, Túc Tinh đâu?"
"Nó nuốt Tiên khí, đang tiêu hóa đó, phải đợi lát nữa mới có thể đi rangoài." Văn Kiều thuận miệng trả lời, lôi kéo Ninh Ngộ Châu tiếp tụcchạy.
Sau khi Túc Mạch Lan nghe xong, tự nhiên lo lắng, quay đầunhìn thoáng qua chỗ sâu Vạn Cốt Viêm địa, địa hỏa thiêu đốt nhiệt liệtkia, đốt những khối xương khổng lồ đó thành một mảnh đỏ thẫm, có thểthấy được uy lực của nó cực lớn.
Rốt cuộc rời khỏi Vạn Cốt Viêm địa, một đám người dừng lại.
"Chít chít chít!"
Văn Cầu Cầu bổ nhào qua, suýt chút nữa đè trên người Văn Kiều, trong tiếng chít chít kia tràn đầy đau lòng.
Ngọn lửa không chỉ đem tóc của nàng đốt quăn xoắn, gương mặt vốn trắng nõnxinh đẹp cũng bị đốt cháy khét mấy chỗ, khiến Văn Cầu Cầu rất đau lòng.
Ninh Ngộ Châu đưa tay, bắt lấy một sợi tóc hơi xoăn của Văn Kiều, không khỏi thở dài một tiếng.
Văn Kiều cười nói: "Không có việc gì, chỉ là tóc bị cháy hỏng một ít, cắtđi là được." Nàng đưa Thần bài của mình cho hắn: "Vừa rồi nếu không phải có Thần bài, ta cũng không có cách nào đi vào, chỉ là phía trên Thầnbài này đã có nhiều vết nứt."
Nói đến đây, nàng có chút áy náy.
Ninh Ngộ Châu nhìn thoáng qua, trên mặt bài xác thực xuất hiện một vết nứt, đây là do sử dụng công năng phòng ngự một lần.
Lập tức đáp: "Không ngại, còn có thể tiếp tục dùng ba lần."
Thần bài có thể sử dụng bốn lần phòng ngự tuyệt đối, sau bốn lần, phòng ngựtuyệt đối của nó sẽ bị phá, không có hiệu quả. Vừa rồi khi lấy Tiên khí, Văn Kiều kích hoạt Thần bài, quả nhiên dựa vào phòng ngự tuyệt đối củaThần bài, địa hỏa kia ngược lại không thể đốt bọn họ, mới để cho bọn họ bình an lấy đồ vật ra.
Cho nên những vết tích trên thân VănKiều, thật ra là xuất hiện lúc kích hoạt Thần bài, chỉ là nhìn chật vật, ăn viên linh đan liền không sao.
Văn Kiều ngoan ngoãn há miệng,nuốt linh đan Ninh Ngộ Châu đút vào, chẳng mấy chốc làn da bị đốt cháykhét trên mặt nàng tróc ra, trở nên long lanh óng ánh, mái tóc quăn xoắn kia cũng nhanh chóng bị sợi tóc mềm mại đen nhánh thay thế, rất nhanhlại biến thành tiểu tiên nữ xinh đẹp.
Không chỉ có Văn Kiều được Ninh ca ca đút linh đan, Văn Cổn Cổn cũng được đút một viên.
Nó trợn tròn mắt nhìn Ninh ca ca đút linh đan cho nó, cảm thấy Ninh ca ca đối với nó vẫn rất tốt, không khỏi bám vào tay hắn, kêu lên ừm ừmừm.
Ninh Ngộ Châu đưa tay rút ra, lấy một chiếc khăn tay lau mặtcho Văn Kiều, sau đó lại lau mình tay, mới nói: "Ta nghe không hiểungươi nói cái gì."
Văn Cổn Cổn: "..."
Kế tiếp, hai ngườiTúc Mạch Lan và Bùi Tê Vũ liền thấy Văn Kiều ngồi trên một cục xương bên ngoài Vạn Cốt Viêm địa, Ninh Ngộ Châu đứng ở sau lưng nàng, lấy ra mộtchiếc lược gỗ, vì nàng chải đầu vấn tóc, sau khi làm một búi tóc xinhđẹp, lại lấy ra một cây trâm ngọc, trâm ngọc kia còn là linh khí.
Hai người trông thấy vừa im lặng, vừa có chút hâm mộ, không khỏi nhìnthoáng qua người bên cạnh, lúc bốn mắt chạm nhau rồi nhanh chóng dời ánh mắt.
Về phần trong lòng nghĩ như thế nào, cũng chỉ có bản thân họ biết.
Danh sách chương