Edit: Jess93

Sau ngày hôm đó, Ninh Ngộ Châu càng trở nên bận rộn hơn, không phải mỗi ngày bị gọi đến Linh Dược Phong, thì chính là Phí Ngọc Bạch chạy đến ở lại chỗ bọn họ, hai nam nhân đàm đan luận đạo, không có phần cho người bên ngoài tham gia vào.

Hành động của Phí Ngọc Bạch khiến rất nhiều người Xích Tiêu Tông đều cực kì khó hiểu.

Nếu như Ninh Ngộ Châu là một đan sư cấp thiên, còn có thể nói bọn họ đẳng cấp tương đương, đàm đan luận đạo tự nhiên nói còn nghe được.

Nhưng hai người đẳng cấp thực sự chênh lệch quá lớn, một người là đan sư cấp thiên, một người là đan sư cấp hoàng, trên lý luận không phải hẳn là đan sư cấp thiên chỉ dạy cho đan sư cấp hoàng sao? Vì sao theo bọn hắn thấy, dường như là Phí Ngọc Bạch quấn lấy Ninh Ngộ Châu, mỗi lần đều hào hứng chạy đến tìm hắn?

Thịnh Chấn Hải, chưởng môn Xích Tiêu Tông hết bận rộn, sẽ quan tâm một chút ân nhân cứu mạng của nhi tử đang làm khách tại Xích Tiêu Tông, cũng phát hiện hành động dị thường của Phí Ngọc Bạch, sau khi hỏi thăm Phí Ngọc Bạch, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc tìm nhi tử tới đây.

"Sư thúc con và Ninh công tử là chuyện gì xảy ra?"

Thịnh Vân Thâm có chút xấu hổ nói: "Làm sao con biết được? Mấy ngày trước con mang Ninh công tử bọn họ đi dạo tại phụ cận, lúc đi dạo đến Linh Dược Phong, không nghĩ tới sẽ gặp phải Phí sư thúc, sau đó Phí sư thúc liền bắt lấy Ninh công tử không thả, con muốn mang Ninh công tử đi, người còn mắng con đấy."

Nói xong lời cuối cùng, Thịnh Vân Thâm cũng uất ức rồi.

Phải biết, là nhi tử chưởng môn, lại là người nhỏ tuổi nhất, luôn luôn được các trưởng bối trong tông môn cưng chiều, mở miệng gọi một tiếng "Tiểu Vân Thâm," nào biết được Phí sư thúc đột nhiên mắng mình.

"Đẳng cấp luyện đan của bọn họ chênh lệch lớn như thế, có thể nói gì chứ?" Thịnh Chấn Hải một mặt hồ đồ, không hiểu rõ sư đệ nhà mình.

Thịnh Vân Thâm lại không thích nghe lời này, biện hộ nói: "Cha, lời này của người không đúng rồi. Con đường tu luyện, học không phân biệt lớn bé, đạt giả vi tiên, nhiều khi không phải nhìn đẳng cấp, mà là nhìn thực lực cá nhân. Ninh công tử am hiểu thuật luyện đan, biết bồi dưỡng linh thảo, ở phương diện này hắn hiểu biết còn nhiều hơn sư thúc, không phải bình thường sao?"

Nếu không phải Ninh Ngộ Châu bị giới hạn tu vi, chỉ sợ cấp bậc của hắn không chỉ có như thế, ít nhất sư thúc hắn ta không thể đảm bảo lúc còn là đan sư cấp thấp, có thể lò lò mãn đan, thậm chí đều là cực phẩm.

Thịnh Chấn Hải nhìn bộ dáng cuồng nhiệt sùng bái của nhi tử, rõ ràng chính là bộ dáng khi Phí Ngọc Bạch nói về Ninh Ngộ Châu.

Đều là mặt mũi tràn đầy sùng bái cuồng nhiệt, các ngươi có phải hay không đã quên, bây giờ hắn chỉ là một luyện đan sư cấp hoàng mới tiến vào cảnh giới Nguyên Minh!

Lúc ông ta hỏi Phí Ngọc Bạch, Phí Ngọc Bạch còn đầy vẻ khinh bỉ nhìn ông ta, nói thẳng những người tầm thường như bọn hắn làm sao hiểu bọn họ, mang vẻ mặt thở dài rời đi, khiến Thịnh Chấn Hải kinh ngạc không thôi.

Hiện tại lại nhìn nhi tử, cũng là vẻ mặt người đời đều không hiểu, khiến tâm tình của ông ta có chút buồn bực.

Con đường tu luyện, đúng là đạt giả vi tiên, nhưng cũng phải nhìn tình huống thực tế chứ? Một đan sư cấp thấp tuổi tác và tu vi đều chưa đạt tới, có thể có bao nhiêu kiến thức? Coi như đối phương bắt đầu tu luyện từ lúc mới sinh ra, tuổi tác cộng lại cũng kém hơn đám tiền bối sống mấy trăm năm như bọn họ?

Thịnh Vân Thâm không để ý đến cha hắn ta, cảm thấy cha mình đối với Ninh Ngộ Châu hoàn toàn không biết gì cả, chẳng biết ân nhân cứu mạng của hắn ta có bao nhiêu lợi hại.

Thịnh Chấn Hải cũng không muốn để ý tới nhi tử xui xẻo này, ngược lại hỏi: "Vị Mẫn cô nương kia thì sao? Sư thúc con bắt lấy phu quân người ta không thả, chỗ Mẫn cô nương cũng không thể thất lễ."

"Không có việc gì, bây giờ Mẫn muội muội đang ở Lăng Vân Phong."

Nói đến đây, tới phiên Thịnh Vân Thâm phiền muộn.

Hắn ta là thật lòng đối đãi với Văn Kiều như một tiểu muội muội, cộng thêm nàng còn nhỏ tuổi, dáng dấp lại xinh đẹp đáng yêu, cảm thấy tiểu cô nương như vậy nên được cưng chiều giống như phu thê Đạo Diễn Chân Nhân cưng chiều nữ nhi, mà không phải khiến cho nàng giống như nữ hán tử một đầu đi vào con đường thể tu.

Nhưng hết lần này tới lần khác phu quân người ta cũng không nói gì, người ngoài như hắn ta tự nhiên khó mà nói.

Thịnh Chấn Hải kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ nàng muốn rèn luyện thân thể?"

Trọng lực tại Lăng Vân Phong có lợi ích rất lớn đối với việc rèn luyện thân thể, lúc tu hành rất nhiều người tu luyện sẽ rèn luyện sức chịu đựng của thân thể trước, có thể để cho con đường tu hành thuận lợi hơn trong tương lai, khi tu vi tăng lên, sức chịu đựng của cơ thể cũng được tăng theo, không có quá nhiều di chứng.

Đây là đạo lý rất nhiều danh môn đại phái đều hiểu được, trong mỗi môn phái đều sẽ bố trí sân bãi giống như Lăng Vân Phong để cung cấp cho các đệ tử tôi thể dùng lịch luyện.

"Không phải, bởi vì nàng là thể tu."

Thịnh Chấn Hải: "..."

Thịnh Vân Thâm nhìn ông ta: "Cha, người cũng nhìn không ra, đúng không?"

Thịnh Chấn Hải ho nhẹ một tiếng: "Được rồi, dù sao bọn họ là ân nhân cứu mạng của con, đúng lúc khoảng thời gian này con cũng không thể tu luyện, con hãy chiêu đãi người ta thật tốt."

"Biết rồi.."

Hai cha con đang nói chuyện, Tần Hồng Đao một thân áo đỏ đi tới, cười hỏi: "Sư phụ, các người đang nói gì vậy?"

Thấy nàng ta trở về, Thịnh Chấn Hải hết sức vui mừng, cười nói: "Hồng Đao, nhiệm vụ thế nào?"

"Đã có chút manh mối, qua một thời gian ngắn con tự mình đi giải quyết nó." Sắc lạnh giữa trán Tần Hồng Đao chợt lóe lên, rất nhanh lại lộ ra nụ cười, hỏi thăm cuộc sống của hai người Ninh Ngộ Châu tại Xích Tiêu Tông.

"Sư tỷ, ta nói với ngươi.."

Nghe sư đệ kể lại, Tần Hồng Đao đã hiểu rõ tình huống của hai người Ninh Ngộ Châu, không khỏi có mấy phần kinh ngạc: "Hóa ra Mẫn muội muội là thể tu, thật là nhìn không ra, chẳng qua rất tốt."

Thịnh Chấn Hải thấy Đại đồ đệ chỉ kinh ngạc Văn Kiều là thể tu, vậy mà đối với chuyện Phí Ngọc Bạch lĩnh giáo Ninh Ngộ Châu không ngạc nhiên chút nào, không khỏi hỏi: "Hồng Đao, đối với vị Ninh công tử kia con thấy thế nào?"

Tần Hồng Đao sờ trường đao của mình, cười nói: "Sư phụ, nếu con nói, tương lai Ninh công tử nhất định có thể đạt thành tựu đan sư cấp thánh, người có tin không?"

Thịnh Chấn Hải im bặt một trận.

Miệng Đại đồ đệ này quá cuồng vọng, nhưng làm sao không phải là loại xem trọng và khẳng định đối với Ninh Ngộ Châu chứ?

Lại nhìn nhi tử, vậy mà không có chút nào kinh ngạc, rất bình tĩnh tiếp nhận.

"Sư phụ, ta thật sự coi trọng Ninh công tử và Mẫn muội muội, nếu không phải bọn họ đã có gia tộc của mình, ta đã muốn đưa bọn họ tiến vào Xích Tiêu Tông, thành đệ tử Xích Tiêu Tông chúng ta."

Biết rõ thực lực của đối phương, nếu như không sớm thu nạp bọn họ vào trong tông môn của mình, tương lai để người khác chiếm được tiện nghi làm sao bây giờ? Đáng tiếc nàng ta đã từng thăm dò, Ninh Ngộ Châu cũng không trực tiếp trả lời, hiển nhiên là uyển chuyển từ chối.

Mặc dù Tần Hồng Đao tiếc nuối, nhưng nàng ta cũng không phải là người thích làm khó kẻ khác, may mắn đối phương đồng ý đến Xích Tiêu Tông làm khách, dựa vào giao tình giữa bọn hắn, tương lai như thế nào cũng nói không chừng đấy chứ.

Tần Hồng Đao hướng sư môn hồi báo xong nhiệm vụ, sau đó cùng sư đệ rời khỏi Thiên Vân Phong, thăm hỏi Văn Kiều bọn họ.

Hôm nay Ninh Ngộ Châu đến Thiên Linh Phong cùng Phí Ngọc Bạch nghiên cứu thảo luận thuật luyện đan, hai người cũng không có đi quấy rầy, trực tiếp đến Lăng Vân Phong tìm Văn Kiều, nhìn xem tình huống tu luyện của nàng.

** *

Văn Kiều tiến vào Lăng Vân Phong tu luyện đã gần năm ngày.

Mới đầu nàng và Văn Thỏ Thỏ ở Diễn Võ Trường dưới chân núi, thích ứng trọng lực hai đối một ở xung quanh. Sau nửa canh giờ thích ứng trọng lực dưới chân núi, một người một thỏ liền bắt đầu leo lên.

Tại Lăng Vân Phong, cách một đoạn sẽ có một Diễn Võ Trường, trọng lực mỗi Diễn Võ Trường cũng khác nhau.

Lúc Văn Kiều đi vào Diễn Võ Trường có trọng lực năm đối một, bất ngờ không đề phòng, suýt chút nữa ngã xuống đất, Văn Thỏ Thỏ trên bả vai nàng trực tiếp ngã xuống, cả con thỏ đều bị quăng ngã đến ngơ ngác.

Đệ tử Xích Vân Tông ở xung quanh thấy một màn này đều buồn cười.

Chẳng qua chờ đến khi Văn Thỏ Thỏ thích ứng trọng lực xung quanh, tới phiên Văn Thỏ Thỏ chế giễu bọn họ, một chân đạp bay những người đã cười nhạo việc tu luyện của nó lúc trước.

Văn Kiều cũng đang tăng tốc thích ứng trọng lực xung quanh. Có thể là do chuyển hóa ra yêu thể, sức chịu đựng của thân thể nàng quả thực mạnh hơn so với người tu luyện cùng cấp, tốc độ thích ứng trọng lực cũng cực nhanh, người bên ngoài còn đang thích ứng trọng lực tại Diễn Võ Trường năm đối một, mười đối một, Văn Kiều đã leo đến Trọng Lực trận ba mươi đối một, một người một thỏ leo lên với tốc độ cực nhanh.

Sau khi thích ứng tại Diễn Võ Trường năm mươi đối một, đã qua năm ngày, Văn Kiều liền dẫn Văn Thỏ Thỏ đi vào phòng trọng lực.

Phòng trọng lực tại sườn núi, có thể dựa vào trọng lực mình cần mà điều tiết phòng trọng lực, so với việc chậm rãi leo lên ở bên ngoài thuận tiện hơn rất nhiều.

Chẳng qua cũng không phải là người nào cũng có thể tiến phòng trọng lực, muốn vào phòng trọng lực, cần dùng điểm cống hiến trong tông môn.

Bên trong phó lệnh Thịnh Vân Thâm giao cho nàng có không ít điểm cống hiến, Văn Kiều cầm lấy phó lệnh, liền có thể vào.

Sau khi chọn một phòng trọng lực, Văn Kiều liền dẫn Văn Thỏ Thỏ vào tu luyện trong phòng trọng lực.

Khi Tần Hồng Đao và Thịnh Vân Thâm tới, nghe nói Văn Kiều tiến vào phòng trọng lực, cũng không có quấy rầy nàng, để đệ tử phụ trách sự vụ Lăng Vân Phong nhìn chằm chằm phòng trọng lực, nếu nàng ra ngoài, kịp thời báo cho bọn họ.

Tiếp theo hai người rời khỏi Lăng Vân Phong, lại đến Thiên Linh Phong.

Bọn họ vừa tới Thiên Linh Phong, nghe nói Ninh Ngộ Châu đang luyện đan bên trong, liền lén lút tiến vào nhìn, nào biết được vừa tới gần phòng luyện đan, liền bị Phí Ngọc Bạch phát hiện.

Phí Ngọc Bạch vẫy tay gọi bọn họ: "Tiểu Vân Thâm, tới đây, cho ta chút máu. Tiểu Hồng Đao, ngươi cũng đừng đi, giúp ta thử nghiệm linh đan."

Mặt hai sư tỷ đệ đều tái rồi, nhưng vẫn ngoan ngoãn tiến vào.

Một người lấy máu, một người cầm một viên linh đan màu xanh ngọc bích, có chút thấp thỏm hỏi Ninh Ngộ Châu: "Ninh công tử, linh đan này là gì vậy?"

"Khư Ma đan." Ninh Ngộ Châu nói chi tiết: "Đây là ta và Phí tiền bối cùng nhau nghiên cứu ra, cũng không biết hiệu quả như thế nào."

Khư Ma đan, tên như ý nghĩa, là linh đan trừ bỏ tâm ma.

Tâm ma là kiếp nạn tất nhiên sẽ xuất hiện trên con đường tu hành của người tu luyện, tâm ma chưa diệt trừ, tu vi không cách nào tiến thêm, thậm chí có thể sẽ bởi vậy mà tẩu hỏa nhập ma, hủy diệt con đường tu luyện, cũng được người đời xưng là Tâm Ma Kiếp.

Nhưng mà người tu luyện độ tâm ma, không có cách nào dựa vào sự hỗ trợ của ngoại vật, chỉ có thể dựa vào chính mình vượt qua, nếu như có thể thành công vượt qua, liền thuận lợi thăng cấp, không độ được, không chỉ bị lùi tu vi, thậm chí sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Tần Hồng Đao như có điều suy nghĩ nhìn bọn họ, dựa vào sự tin tưởng đối với Ninh Ngộ Châu, dứt khoát ném Khư Ma đan vào trong miệng.

"Sư tỷ, ngươi đừng ăn lung tung linh đan Phí sư thúc mới luyện ra!" Thịnh Vân Thâm sợ hãi kêu lên, sư thúc Phí Ngọc Bạch có thiên phú luyện đan, nhưng càng nhiều thời điểm thích những suy nghĩ kỳ lạ, luyện ra rất nhiều linh đan cổ quái.

Tần Hồng Đao sảng khoái cười một tiếng: "Không có việc gì, ta tin tưởng Ninh công tử."

Cho nên, mặc dù không tin tưởng sư thúc bọn họ, nhưng có thể tin tưởng Ninh Ngộ Châu.

Nhưng mà vừa mới dứt lời, Tần Hồng Đao đột nhiên nhắm mắt lại, cả người liền thẳng tắp ngã xuống.

"Sư tỷ!" Thịnh Vân Thâm sợ hãi kêu lên, nhanh chóng ôm chặt lấy nàng ta: "Sư thúc, Ninh công tử, mau đến xem thử!"

Ninh Ngộ Châu và Phí Ngọc Bạch vội vàng đi qua xem xét, sau khi kiểm tra xong, Phí Ngọc Bạch nhẹ nhàng thở ra, "Không có việc gì, ngủ một giấc là được."

"..."

Phí Ngọc Bạch đã rời đi, cầm theo máu hắn ta vừa mới lấy ra đi nghiên cứu độc tố trong máu, Thịnh Vân Thâm đành phải nhìn về phía Ninh Ngộ Châu.

"Hiện tại Tần cô nương đang độ Tâm Ma Kiếp, chỉ cần có thể vượt qua, sau này tu vi của nàng sẽ có bổ ích, không cần phải lo lắng." Ninh Ngộ Châu ấm giọng trấn an.

Thịnh Vân Thâm nháy mắt, bây giờ tu vi sư tỷ hắn ta là cảnh giới Nguyên Linh đỉnh cao, chỉ cần nàng thành công thăng lên cảnh giới Nguyên Tông, sau này có thể được tôn là "Nguyên Tông Chân Nhân," trở thành một trong những trưởng lão của Xích Tiêu Tông.

Chẳng lẽ Khư Ma đan này thật sự lợi hại như thế?

** *

Ba ngày sau, Tần Hồng Đao rốt cuộc mở mắt.

Sau khi tỉnh lại, bất chấp những thứ khác, vội vàng tìm một nơi đả tọa, bắt đầu đánh sâu vào hàng rào cảnh giới Nguyên Tông.

Thịnh Vân Thâm tranh thủ thời gian lui sang một bên, không dám quấy nhiễu nàng ta.

Thịnh Chấn Hải nhận được tin tức, vội vàng chạy đến Thiên Linh Phong, thấy khí tức quanh thân Đại đồ đệ lưu động, vậy mà muốn đột phá cảnh giới Nguyên Tông, cũng giật nảy mình.

Tâm Ma Kiếp dưới cảnh giới Nguyên Linh vô cùng đơn giản, thậm chí có một số người tu luyện tâm chí kiên định căn bản không cần độ Tâm Ma Kiếp, tuỳ tiện liền có thể vượt qua. Tâm Ma Kiếp sau cảnh giới Nguyên Linh, mới là đáng sợ nhất, giống Tâm Ma Kiếp cảnh giới Nguyên Linh thăng lên cảnh giới Nguyên Tông, là một thử thách vô cùng tàn khốc, nếu không độ được, sẽ mắc kẹt tại cảnh giới Nguyên Linh mấy trăm năm không được tiến thêm, cho đến khi hao hết tuổi thọ.

Bởi vì biết được sự lợi hại của Tâm Ma Kiếp này, lúc Tần Hồng Đao tu luyện tới cảnh giới Nguyên Linh hậu kỳ, Thịnh Chấn Hải đã dặn đi dặn lại, khiến nàng ta nhất định phải ổn định, không nên tùy tiện nếm thử độ Tâm Ma Kiếp, đánh sâu vào cảnh giới Nguyên Tông, tất cả lấy vững chắc làm chủ.

Nào biết được không có chú ý một chút, Đại đồ đệ lại muốn thăng cấp rồi.

Thịnh Chấn Hải đành phải hỏi thăm nhi tử rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao Đại đồ đệ đột nhiên liền muốn đánh sâu vào cảnh giới Nguyên Tông?

"Là Phí sư thúc cho sư tỷ ăn một viên Khư Ma đan, sư tỷ ngủ ba ngày, sau khi tỉnh lại liền bắt đầu đánh sâu vào cảnh giới Nguyên Tông." Thịnh Vân Thâm thành thật mà nói.

Thịnh Chấn Hải thiếu chút nữa nghẹn thở.

Ông ta muốn mắng sư đệ mình, nhưng cũng biết sư đệ có đức hạnh gì, mắng hắn ta căn bản vô dụng, đành phải mắng tiểu nhi tử: "Con biết rõ sư thúc mình có đức hạnh gì, tại sao không ngăn lại, vậy mà để sư tỷ của con ăn Khư Ma đan gì đó.."

Ai biết Khư Ma đan gì đó có hữu dụng hay không? Ít nhất xưa nay Thịnh Vân Thâm chưa từng nghe nói, người tu luyện có thể dựa vào linh đan độ Tâm Ma Kiếp.

Thịnh Vân Thâm uất ức mà nói: "Cha, người không tin sư thúc, cũng phải tin tưởng Ninh công tử nha."

"Chuyện này có liên quan gì tới Ninh công tử?"

"Bởi vì Khư Ma đan này do Ninh công tử và sư thúc cùng nhau nghiên cứu ra."

Thịnh Chấn Hải: "..."

Thịnh Chấn Hải đối với đôi đồ đệ ngốc nghếch nhà mình đã bó tay rồi, bọn họ nghiễm nhiên đã trở thành tín đồ não tàn của Ninh Ngộ Châu, cùng đức hạnh với tên sư đệ kia của ông ta.

Thịnh Chấn Hải còn muốn mắng nhi tử não tàn nhà mình, đột nhiên trên bầu trời vang lên một đạo sấm sét.

Người trong Xích Tiêu Tông giật nảy mình, tất cả người tu luyện trên các đỉnh núi nhao nhao lao ra, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

"A, là lôi kiếp cảnh giới Nguyên Tông, là ai muốn độ lôi kiếp?"

"Nhìn phương hướng kia, tựa như là Thiên Linh Phong."

"Thiên Linh Phong không phải là một đám đan sư sao? Vị đan sư nào muốn độ cảnh giới Nguyên Tông?"

"..."

Các trưởng lão Xích Tiêu Tông nhao nhao chạy đến Thiên Linh Phong.

Thịnh Chấn Hải thẫn thờ nhìn lôi kiếp ngưng tụ ở bên ngoài, cả người không kịp phản ứng.

Vẫn là Thịnh Vân Thâm phản ứng nhanh, tranh thủ thời gian đẩy cha hắn ta: "Cha, sư tỷ muốn độ lôi kiếp, người còn không đi nhanh lên? Ngộ nhỡ lôi kiếp đó cho rằng cha muốn quấy nhiễu người độ kiếp, đánh trúng người làm sao bây giờ?"

Thịnh Chấn Hải muốn đánh tên nhi tử miệng không biết kiêng nể gì này, nhưng vẫn mang theo nhi tử hiện giờ không thể sử dụng linh lực mau chóng rời đi, xa xa lui đến phạm vi bên ngoài lôi kiếp. Lúc này, ông ta cũng nhìn thấy Phí Ngọc Bạch và Ninh Ngộ Châu đi ra từ trong phòng luyện đan. Hai người luyện đan sư, một người cấp thiên, một người cấp hoàng, đẳng cấp chênh lệch rất lớn, nhưng bộ dáng đứng chung với nhau, kỳ dị ở chỗ đều có mấy phần phong phạm của tông sư luyện đan.

Ánh mắt Thịnh Chấn Hải rơi xuống trên người Ninh Ngộ Châu, nghĩ đến "Khư Ma đan" kia, trong lòng lại run lên.

Nếu "Khư Ma đan" này thật sự có thể giúp người tu luyện thuận lợi vượt qua Tâm Ma Kiếp, chỉ sợ toàn bộ giới tu luyện đều phải vì thế mà oanh động, mặc kệ là Phí Ngọc Bạch hay là Ninh Ngộ Châu, đều sẽ trở thành người được giới luyện đan quan tâm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện