Bốn người đi một đường thẳng ra khỏi Học Viện, cứ hướng đông mà bước đi,ở bên kia, trên tay Dạ Huyễn Ngọc cầm một khối ngọc bội trông rất quỷ dị rồi sau đó biến mất.
Trên đỉnh núi Vô Sinh Nhai.
Mộc Mộc bị trói chặt trợn mắt đứng nhìn ba nữ nhân trước mặt!
"Ngươi nói xem Phượng Thiên Vũ có đến cứu ngươi không?"
Bạch Liên mỉm cười nhìn Mộc Mộc.
"Bạch Liên, tuy trông ngươi thật giống A Vũ, nhưng nhìn thấy ngươi ta liền muốn buồn nôn, sao cái loại người như ngươi lại có dung mạo giống với A Vũ chứ!"
Mộc Mộc xì mũi xem thường, ngày hôm qua khi nàng trông thấy nữ nhân này nàng biết chắc đây không phải là A Vũ, tuy rằng nàng ta rất giống với A Vũ. . !
Bạch Liên không hề bị lay động, phất phất tay áo với Đằng Xà.
Đằng Xà trông thấy, tiến lên vài bước, đem Mộc Mộc cột vào một gốc cây!
Vấn đề ở đây không phải là cái gốc cây mà là nếu có ngoại lực tác động vào nó, nàng sẽ rơi xuống vực!
Mộc Mộc biết rõ vì sao nữ nhân này lại làm như vậy, chính là muốn dùng nàng để làm mồi quyến rũ dụ A Vũ, A Vũ vừa đến, nàng ta sẽ phá hủy gốc cây, cho dù tốc độ A Vũ có nhanh đến đâu cũng không thể cứu được nàng, mà nơi nàng ta đứng rất thích hợp để giết A Vũ, đúng là vẹn toàn đôi đường, nàng ta chẳng phải là Bạch Liên, mà phải là Hắc Liên mới đúng. . !
Vô Sinh Nhai, tên như nghĩa, chỉ cần ngươi bước đến nơi đây, sẽ không còn đường sống mà trở về, Bạch Liên sở dĩ chọn nơi này vì địa hình nơi đây rất thích hợp để giết người, Phượng Thiên Vũ muốn tới được nơi đây sẽ rất khó khăn, ngàn năm trước giết không được nàng, không có nghĩa là ngàn năm sau cũng sẽ không giết được!
Cách đỉnh núi Vô Sinh Nhai không xa, Phượng Thiên Vũ nhíu mày nhìn cảnh vật chung quanh, sương trắng mập mờ vây chung quanh Vô Sinh Nhai, nếu muốn đi qua chỉ có biện pháp là phi hành(bay qua)!
Chết tiệt, thực rất biết chọn địa điểm!
"A Vũ, chung quanh nơi đây đều là sương trắng bao phủ, còn có chướng khí(khí độc), chúng ta phải thật cẩn thận!" Thanh Loan khẽ hít hít vài cái, nhíu mày nói ra, hòa lẫn với màn sương mù chính là chướng khí, điều bây giờ chính là phải hết sức cẩn thận!
Hai mắt Mộc Thương nhắm nghiền, cảm nhận tin tức chung quanh!
"Mộc Thương, thế nào, biết Mộc Mộc ở đâu không?"
Phượng Thiên Vũ xuất ra một ít đan dược, chia cho từng người, thuận tiện hỏi Mộc Thương!
"Những thứ này đều là Giải Độc đan, các ngươi hãy mau ăn vào, Giải Độc đan này tuy rằng không phải là đan dược chuyên giải độc chướng khí nhưng vẫn nên sử dụng nó, tí nữa phải cố gắng ngưng thở!"
Thanh Loan cùng Vân Thương tiếp nhận đan dược, nhẹ gật đầu: "Chúng ta nhớ kỹ!"
Kỳ thật Thanh Loan rất muốn nói cơ thể nàng chính là bách độc bách xâm, nhưng sợ Vân Thương hoài nghi nên nàng vẫn phải nhận lấy!
"Không được, cây cỏ nơi đây giống như đã chết, không thể nào câu thông được với bọn nó!"
Lông mày Mộc Thương nhíu chặt, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống như thế này, rõ ràng có sinh mệnh như lại không thể câu thông được với hắn, linh hoạt kỳ ảo, có sinh mệnh nhưng không có linh, mẹ nó nơi đây thật là tà môn!
"Mộc Thương, không cần cảm ứng nữa, chúng ta trực tiếp đi qua, cẩn thận một chút là được!"
Phượng Thiên Vũ cẩn thận nhắc nhở, nhớ lại lần đầu tiên cùng Đằng Xà giao chiến, nàng có sử dụng đến sức mạnh của Tinh Linh để gây thương tổn đến Bạch Liên, chắc hẳn bây giờ bọn họ đã an bài hết rồi!
Bạch Liên, ngươi đã muốn giết ta như vậy, ta liền hoàn thành tâm nguyện cho ngươi!
Bốn người rất nhanh tiến vào Vô Sinh Nhai, đi lên đỉnh núi!
Tiến vào vô sinh nhai, khắp nơi đều là những màn sương vây kín, hòa lẫn với màn sương chính là những chướng khí phiêu tán khắp nơi.
Đột nhiên, từ đâu đó lại truyền đến những âm thanh tê…ê..ê..ê!
"Mộc Thương, cẩn thận có rắn!"
Phượng Thiên Vũ nhanh chóng nhắc nhở Mộc Thương, nhớ lần trước khi đi qua Tuyết Vực, Mộc Thương sợ nhất là rắn đó, lúc này đây thật không đếm nổi có bao nhiêu con rắn!
Không cần Phượng Thiên Vũ nhắc nhở, Mộc Thương cũng đã nghe được những âm thanh tê tê rợn người kia rồi, hơn nữa hắn biết rõ chúng đang kéo đến rất nhiều rất nhiều!
"Thiên Vũ, muốn công kích không?"
Thanh Loan cùng Vân Thương đem Mộc Thương bảo hộ ở bên trong, bọn hắn cũng đâu có ngờ rằng Mộc Thương lại sợ rắn!
"Trước không nên công kích, nơi đây khẳng định không chỉ con rắn, chúng ta mau xây nên kết giới, không nên tập trung công kích!"
Từ trong không gian Phượng Thiên Vũ lấy ra Thí Huyết, tiện tay ném cho Mộc Thương: "Cầm lấy, bảo vệ mình!"
Mộc Thương tiếp nhận Thí Huyết: "Còn ngươi thì sao?"
Mộc Thương bây giờ đâu còn là Mộc Thương tảng băng ngàn năm nữa đâu, giờ phút này hắn hận không thể ôm lấy Phượng Thiên Vũ mà khóc thét lên!
"Lo cho bản thân mình đi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, song thủ kết ấn, hỏa diễm Hồng Liên xuất hiện trong tay, chiếu rọi chung quanh!
Thanh Loan vừa nhìn thấy hỏa liên liền nhất thời sửng sốt, cổ văn Minh giới có ghi chép, Hồng Liên Diễm Hỏa, là kĩ năng của Thần Nữ Sáng Thế, uy lực của nó tột cùng là như thế nào chưa ai từng biết, chỉ biết Hồng Liên chính là kí hiệu của Thần Nữ.
"Hí!"
Mộc Thương khi nhìn rõ quân địch trước mắt, hít một hơi thật mạnh, ngay cả Phượng Thiên Vũ cũng phải nhíu mày!
Vân Thương cũng không kém là bao !
Chỉ thấy chung quanh không phải la ma thú gì lợi hại, có một ít côn trung cực độc, phần còn lại đều là những con rắn lớn nhỏ màu sắc không thể phân biệt nổi!
Những đám rắn vây quanh nhóm người Phượng Thiên Vũ, ép bọn họ thành một vòng tròn kín mít!
Vô Sinh Nhai vốn dĩ là không có tồn tại ma thú là bởi vì nơi đây quanh năm sương trắng bao phủ, mặt trời không chíu tới nổi, lá khô chồng chất, từ lâu rồi hư thối tạo thành chướng khí cực độc!
Trông thấy những con rắn này, Phượng Thiên Vũ liền có thể khẳng định, Đằng Xà ma thú của Bạch Liên, đã triệu hoán những con rắn này để đối phó với bọn họ.
Nhưng điều bất ngờ xảy ra, những con côn trùng này, nhất là những con rắn, bọn nó như cảm nhận được cái gì đó rất kinh khủng, đều sợ hãi thối lui về sau!
"A?"
"Thiên Vũ, chúng nó sao lại lui lại?"
Thanh Loan nhìn bọn những con rắn sợ hãi đang lui về phía sau, nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ những con rắn này sợ Thiên Vũ? "Là Ảnh nhi tỉnh!"
Trên khuôn mặt Phượng Thiên Vũ lộ lên một nụ cười nhàn nhạt, có thể làm cho những con rắn do Đằng Xà chỉ huy sợ hãi như thế này, chỉ có thể là Ảnh nhi!
Xem ra Ảnh nhi đã tỉnh!
"Ảnh nhi là ai?"
Thanh Loan nghi ngờ hỏi, nơi đây chỉ có bốn người bọn họ mà thôi, làm gì có người khác?
Ngay sau đó, từng đạo hỏa diễm xuất hiện, lấy nhóm người Phượng Thiên Vũ làm trung tâm, rất nhanh khuếch tán đi khắp nơi, một ít con rắn sợ hãi bỏ chạy, số còn lại thì đều chết trong biển lửa!
Cùng lúc đó, bên người Phượng Thiên Vũ xuất hiện một thiếu niên tóc trắng áo trắng, đôi mắt đỏ rực, tôn quý khí phách!
Tuyết Ảnh thu liễm khí tức trên người, cái mũi hít hít, hắn cảm nhận được khí tức của nữ nhân kia!
Cái nữ nhân dám đả thương mẫu thân rồi bỏ trốn!
Xuất hiện rồi sao?
"Ảnh nhi, cảm giác như thế nào?"
Phượng Thiên Vũ xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn, Ảnh nhi đã ngủ lâu như vậy, bây giờ tỉnh lại có lẽ Độ Kiếp sắp đến rồi!
"Mẫu thân, ta cảm nhận được thời gian Độ Kiếp sắp tới rồi!"
Tuyết Ảnh nói xong, lông mày nhăn lại, lần này ngủ say hắn đã dự trữ được một đại lực lượng, dùng để đối phó với Lôi Kiếp!
Trên đỉnh núi Vô Sinh Nhai.
Mộc Mộc bị trói chặt trợn mắt đứng nhìn ba nữ nhân trước mặt!
"Ngươi nói xem Phượng Thiên Vũ có đến cứu ngươi không?"
Bạch Liên mỉm cười nhìn Mộc Mộc.
"Bạch Liên, tuy trông ngươi thật giống A Vũ, nhưng nhìn thấy ngươi ta liền muốn buồn nôn, sao cái loại người như ngươi lại có dung mạo giống với A Vũ chứ!"
Mộc Mộc xì mũi xem thường, ngày hôm qua khi nàng trông thấy nữ nhân này nàng biết chắc đây không phải là A Vũ, tuy rằng nàng ta rất giống với A Vũ. . !
Bạch Liên không hề bị lay động, phất phất tay áo với Đằng Xà.
Đằng Xà trông thấy, tiến lên vài bước, đem Mộc Mộc cột vào một gốc cây!
Vấn đề ở đây không phải là cái gốc cây mà là nếu có ngoại lực tác động vào nó, nàng sẽ rơi xuống vực!
Mộc Mộc biết rõ vì sao nữ nhân này lại làm như vậy, chính là muốn dùng nàng để làm mồi quyến rũ dụ A Vũ, A Vũ vừa đến, nàng ta sẽ phá hủy gốc cây, cho dù tốc độ A Vũ có nhanh đến đâu cũng không thể cứu được nàng, mà nơi nàng ta đứng rất thích hợp để giết A Vũ, đúng là vẹn toàn đôi đường, nàng ta chẳng phải là Bạch Liên, mà phải là Hắc Liên mới đúng. . !
Vô Sinh Nhai, tên như nghĩa, chỉ cần ngươi bước đến nơi đây, sẽ không còn đường sống mà trở về, Bạch Liên sở dĩ chọn nơi này vì địa hình nơi đây rất thích hợp để giết người, Phượng Thiên Vũ muốn tới được nơi đây sẽ rất khó khăn, ngàn năm trước giết không được nàng, không có nghĩa là ngàn năm sau cũng sẽ không giết được!
Cách đỉnh núi Vô Sinh Nhai không xa, Phượng Thiên Vũ nhíu mày nhìn cảnh vật chung quanh, sương trắng mập mờ vây chung quanh Vô Sinh Nhai, nếu muốn đi qua chỉ có biện pháp là phi hành(bay qua)!
Chết tiệt, thực rất biết chọn địa điểm!
"A Vũ, chung quanh nơi đây đều là sương trắng bao phủ, còn có chướng khí(khí độc), chúng ta phải thật cẩn thận!" Thanh Loan khẽ hít hít vài cái, nhíu mày nói ra, hòa lẫn với màn sương mù chính là chướng khí, điều bây giờ chính là phải hết sức cẩn thận!
Hai mắt Mộc Thương nhắm nghiền, cảm nhận tin tức chung quanh!
"Mộc Thương, thế nào, biết Mộc Mộc ở đâu không?"
Phượng Thiên Vũ xuất ra một ít đan dược, chia cho từng người, thuận tiện hỏi Mộc Thương!
"Những thứ này đều là Giải Độc đan, các ngươi hãy mau ăn vào, Giải Độc đan này tuy rằng không phải là đan dược chuyên giải độc chướng khí nhưng vẫn nên sử dụng nó, tí nữa phải cố gắng ngưng thở!"
Thanh Loan cùng Vân Thương tiếp nhận đan dược, nhẹ gật đầu: "Chúng ta nhớ kỹ!"
Kỳ thật Thanh Loan rất muốn nói cơ thể nàng chính là bách độc bách xâm, nhưng sợ Vân Thương hoài nghi nên nàng vẫn phải nhận lấy!
"Không được, cây cỏ nơi đây giống như đã chết, không thể nào câu thông được với bọn nó!"
Lông mày Mộc Thương nhíu chặt, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống như thế này, rõ ràng có sinh mệnh như lại không thể câu thông được với hắn, linh hoạt kỳ ảo, có sinh mệnh nhưng không có linh, mẹ nó nơi đây thật là tà môn!
"Mộc Thương, không cần cảm ứng nữa, chúng ta trực tiếp đi qua, cẩn thận một chút là được!"
Phượng Thiên Vũ cẩn thận nhắc nhở, nhớ lại lần đầu tiên cùng Đằng Xà giao chiến, nàng có sử dụng đến sức mạnh của Tinh Linh để gây thương tổn đến Bạch Liên, chắc hẳn bây giờ bọn họ đã an bài hết rồi!
Bạch Liên, ngươi đã muốn giết ta như vậy, ta liền hoàn thành tâm nguyện cho ngươi!
Bốn người rất nhanh tiến vào Vô Sinh Nhai, đi lên đỉnh núi!
Tiến vào vô sinh nhai, khắp nơi đều là những màn sương vây kín, hòa lẫn với màn sương chính là những chướng khí phiêu tán khắp nơi.
Đột nhiên, từ đâu đó lại truyền đến những âm thanh tê…ê..ê..ê!
"Mộc Thương, cẩn thận có rắn!"
Phượng Thiên Vũ nhanh chóng nhắc nhở Mộc Thương, nhớ lần trước khi đi qua Tuyết Vực, Mộc Thương sợ nhất là rắn đó, lúc này đây thật không đếm nổi có bao nhiêu con rắn!
Không cần Phượng Thiên Vũ nhắc nhở, Mộc Thương cũng đã nghe được những âm thanh tê tê rợn người kia rồi, hơn nữa hắn biết rõ chúng đang kéo đến rất nhiều rất nhiều!
"Thiên Vũ, muốn công kích không?"
Thanh Loan cùng Vân Thương đem Mộc Thương bảo hộ ở bên trong, bọn hắn cũng đâu có ngờ rằng Mộc Thương lại sợ rắn!
"Trước không nên công kích, nơi đây khẳng định không chỉ con rắn, chúng ta mau xây nên kết giới, không nên tập trung công kích!"
Từ trong không gian Phượng Thiên Vũ lấy ra Thí Huyết, tiện tay ném cho Mộc Thương: "Cầm lấy, bảo vệ mình!"
Mộc Thương tiếp nhận Thí Huyết: "Còn ngươi thì sao?"
Mộc Thương bây giờ đâu còn là Mộc Thương tảng băng ngàn năm nữa đâu, giờ phút này hắn hận không thể ôm lấy Phượng Thiên Vũ mà khóc thét lên!
"Lo cho bản thân mình đi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, song thủ kết ấn, hỏa diễm Hồng Liên xuất hiện trong tay, chiếu rọi chung quanh!
Thanh Loan vừa nhìn thấy hỏa liên liền nhất thời sửng sốt, cổ văn Minh giới có ghi chép, Hồng Liên Diễm Hỏa, là kĩ năng của Thần Nữ Sáng Thế, uy lực của nó tột cùng là như thế nào chưa ai từng biết, chỉ biết Hồng Liên chính là kí hiệu của Thần Nữ.
"Hí!"
Mộc Thương khi nhìn rõ quân địch trước mắt, hít một hơi thật mạnh, ngay cả Phượng Thiên Vũ cũng phải nhíu mày!
Vân Thương cũng không kém là bao !
Chỉ thấy chung quanh không phải la ma thú gì lợi hại, có một ít côn trung cực độc, phần còn lại đều là những con rắn lớn nhỏ màu sắc không thể phân biệt nổi!
Những đám rắn vây quanh nhóm người Phượng Thiên Vũ, ép bọn họ thành một vòng tròn kín mít!
Vô Sinh Nhai vốn dĩ là không có tồn tại ma thú là bởi vì nơi đây quanh năm sương trắng bao phủ, mặt trời không chíu tới nổi, lá khô chồng chất, từ lâu rồi hư thối tạo thành chướng khí cực độc!
Trông thấy những con rắn này, Phượng Thiên Vũ liền có thể khẳng định, Đằng Xà ma thú của Bạch Liên, đã triệu hoán những con rắn này để đối phó với bọn họ.
Nhưng điều bất ngờ xảy ra, những con côn trùng này, nhất là những con rắn, bọn nó như cảm nhận được cái gì đó rất kinh khủng, đều sợ hãi thối lui về sau!
"A?"
"Thiên Vũ, chúng nó sao lại lui lại?"
Thanh Loan nhìn bọn những con rắn sợ hãi đang lui về phía sau, nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ những con rắn này sợ Thiên Vũ? "Là Ảnh nhi tỉnh!"
Trên khuôn mặt Phượng Thiên Vũ lộ lên một nụ cười nhàn nhạt, có thể làm cho những con rắn do Đằng Xà chỉ huy sợ hãi như thế này, chỉ có thể là Ảnh nhi!
Xem ra Ảnh nhi đã tỉnh!
"Ảnh nhi là ai?"
Thanh Loan nghi ngờ hỏi, nơi đây chỉ có bốn người bọn họ mà thôi, làm gì có người khác?
Ngay sau đó, từng đạo hỏa diễm xuất hiện, lấy nhóm người Phượng Thiên Vũ làm trung tâm, rất nhanh khuếch tán đi khắp nơi, một ít con rắn sợ hãi bỏ chạy, số còn lại thì đều chết trong biển lửa!
Cùng lúc đó, bên người Phượng Thiên Vũ xuất hiện một thiếu niên tóc trắng áo trắng, đôi mắt đỏ rực, tôn quý khí phách!
Tuyết Ảnh thu liễm khí tức trên người, cái mũi hít hít, hắn cảm nhận được khí tức của nữ nhân kia!
Cái nữ nhân dám đả thương mẫu thân rồi bỏ trốn!
Xuất hiện rồi sao?
"Ảnh nhi, cảm giác như thế nào?"
Phượng Thiên Vũ xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn, Ảnh nhi đã ngủ lâu như vậy, bây giờ tỉnh lại có lẽ Độ Kiếp sắp đến rồi!
"Mẫu thân, ta cảm nhận được thời gian Độ Kiếp sắp tới rồi!"
Tuyết Ảnh nói xong, lông mày nhăn lại, lần này ngủ say hắn đã dự trữ được một đại lực lượng, dùng để đối phó với Lôi Kiếp!
Danh sách chương