Trong màn đêm tĩnh lặng, vẫn có một người đang chậm rãi bước đi, dường như bóng tối không thể cản được đôi chân của hắn lúc này hoặc có vẻ như hắn là kẻ không biết sợ đến mức bình thản.

- Ta biết ngay nà ngươi dở trò mà...! Hắc Y Tâm...!

- Vẫn là ngươi... đạo sĩ mao sơn...? Giọng nói nữ giới vang lên trong không gian tĩnh lặng càng làm cho mọi thứ lúc này thêm phần bí ẩn, gã đạo sĩ rút từ sau lưng ra một thanh đoản kiếm màu xanh rồi chĩa thẳng về phía trước:

- Phản đồ Mao Sơn...! Hôm nay ta nhất định phải thanh lý môn hộ...!

- Dựa vào ngươi...?

- Phá Hồn Kiếm Pháp...!

Gã đạo sĩ trẻ phi thân lao đến chém ngang về phía trước, một luồng khí lạnh như chẻ đôi khoảng không trước mặt, hai ánh lửa xanh lè từ phía trước bỗng nhiên phát sáng hiện rõ quang cảnh rùng rợn trước mặt.

Hai hình nhân một nam một nữ làm bằng giấy nhoẻn miệng cười một cách hết sức kì dị làm cảnh quan trước mắt thêm phần yêu tà. Gã đạo sĩ không hề e ngại lấy trong vạt áo hai đạo bùa vàng tung về phía trước rồi lẩm nhẩm đọc chú.

Hai đạo bùa bay thẳng về phía hai hình nhân rồi bốc cháy dữ dội. gã đạo sĩ chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh cố gắng tìm xem Hắc Y Tâm ở đâu, nhưng tất cả chỉ là làn khói đang tỏa ra từ hai con hình nhân đang bốc cháy.

- Xao Jin...! Ngươi nghĩ mình giỏi sao...? Nhưng ta mới là người thắng cuộc sau cùng...!

- Hắc Y Tâm...! Có giỏi thì ra mặt đi...!

-Ha Ha Ha...! Có lẽ giờ này nhị thiếu gia họ Kim cũng đã bán muối rồi...! Hẹn gặp lại...! Xao Jin...!

Gã đạo sĩ như hiểu ra điều gì đấy rồi hắn đưa một đạo bùa xanh ra phía trước lấy tay bắt quyết lẩm nhẩm đọc chú:

- Điểm tâm truy tung - dẫn mạo tà linh...!

Đạo bùa xanh bỗng từ hai ngón tay của Xao Jin bay vụt về phía trước, gã đạo sĩ cũng vội vàng chạy theo một cách khẩn trương cùng với thái độ lo lắng:

- Mong là vẫn còn kịp...!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện