Edit: Ochibi

“Như Ý……” Tằng Vân Lượng kinh ngạc.

Hắn thật vất vả mới lấy được một chút tín nhiệm với Như Ý, Mã Oánh cư nhiên dám khiến hắn gây chuyện!

Trong lòng Tằng Vân Lượng mắng mười tám đời tổ tông của Mã Oánh cũng không đủ hả giận! Đồ tiện nhân này!!

【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ là 50, độ hảo cảm đối với Mã Oánh -10, trước hiện tại là 40, làm không tồi nha! 】

Hắn lập tức phân rõ lợi và hại, chỉ trích Mã Oánh: “Mã đại tẩu, tôi xem cô là bằng hữu nên mới đến đây giúp. Nhưng Như Ý là vợ của tôi, cô sao lại có thể như vậy?”

Mã Oánh không thể tưởng tượng nhìn hắn. Mã đại tẩu? Người đàn ông này sao lật mặt còn nhanh hơn lật sách như vậy!

Hoá ra phụ nữ trong mắt đàn ông, không phải dựa vào đúng sai để phán xét, mà là dựa vào địa vị trong lòng hắn! Rõ ràng cô ta cáo trạng trước, hắn tới sau cái gì cũng không hỏi liền chỉ trích cô ta!

Mã Oánh chưa từng mất mặt như vậy, làm trò hề trước mặt bạn bè. Cô ta hận không có hố để chui xuống cho rồi!

“Cái gì cơ? Cô ấy, cô ấy là vợ anh?” Hai người kia cũng trợn tròn mắt.

Hình dung qua lời Mã Oánh, Từ Như Ý là hình tượng bốn mươi năm mươi tuổi. Là bà già vừa xấu lại quê mùa, cả ngày ăn mặc quần áo to rộng tối màu, thích đi vào chợ bán thức ăn, quán ven đường, đầu bù tóc rối ra đường.

Nhưng không đúng. Người các cô thấy, rõ ràng là gọn gàng xinh đẹp, hình tượng danh viện* so Mã Oánh chỉ có hơn chứ không kém! Người như vậy, mới là người các cô nên nịnh bợ, là đối tượng kết giao!

(*Danh viện: thường là nói đến thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, con nhà danh giá, gia thế hiển hách)

Tằng Vân Lượng đi qua, nhẹ nhàng ôm vai Từ Như Ý, lại bị cô tránh đi.

Hắn vội vàng giải thích: “Như Ý, em nghe anh nói. Mã đại tẩu là người được bạn của anh bao nuôi, anh vẫn luôn rất khinh thường loại phụ nữ phá hư gia đình người khác này, anh chưa từng giao tiếp với cô ta nhiều. Nhưng hôm nay bạn anh không có phương tiện đến đây, anh mới giúp cậu ta giải quyết phiền toái. Anh đâu có biết cô ta chọc đến em, thật sự quá đáng giận, làm bằng hữu với cô ta anh cũng không làm!”

Con ư, hắn tin cùng Như Ý cũng có thể có. Từ Như Ý không có con, nguyên nhân còn không phải vì hắn rất ít khi về nhà sao?

Hơn nữa, chỉ cần có tiền, ai cũng có thể giúp hắn sinh, lại tìm trẻ tuổi xinh đẹp là xong. Mã Oánh đã mang thai, không còn đáng giá nữa, lối đi duy nhất chẳng phải là theo hắn sao?

Mã Oánh tức giận đến sắc mặt trắng bệch, nhưng càng tức là, bên cạnh cô ta ai cũng nhận ra Tằng Vân Lượng, lúc này hắn lại làm bộ không quan hệ với cô ta!

Hai cô gái kia cũng xấu hổ không nói nên lời.

Chuyện mất mặt như vậy, bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp phải! Đều do Mã Oánh không biết xấu hổ! Bị đàn ông dưỡng, còn không biết xấu hổ chửi bới vợ người ta, biến bản thân thành bộ dạng thanh cao. Chỉ là một tiện nhân, nói gì mà thật lòng yêu nhau chứ!

Thế nên tự giải vây cho mình, không đến mức phải đem mặt ném đến Thái Bình Dương, bao cái sai đều đổ hết lên Mã Oánh.

“Mã Oánh, chúng tôi vẫn luôn coi cô như chị em, không ngờ cô là loại người này!” Cô gái sắc sảo kia vẻ mặt thất vọng nói.

Một cô gái khác lập tức gió chiều nào theo chiều ấy, mọi người đều vô cùng buồn bã: “Hôm nay mới biết được, cô thì ra là kẻ thứ ba phá hư gia đình người khác!”

“Chúng tôi thật mất mặt vì có bạn như cô, cô thật sự làm chúng tôi quá thất vọng rồi!”

“Là kỹ nữ còn muốn xây đền thờ cho mình, lần đầu gặp qua tiện nhân không biết xấu hổ như vậy!”

“Cái gì mà, thật lòng yêu nhau, thì ra chỉ là được bao dưỡng!”

Bọn họ nói như vậy, giống như phân rõ giới hạn với Mã Oánh, không phải cùng loại người với cô ta.

9/11/2019
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện