Edit: Ochibi

Tiêu Vũ Triết và Trần Hạo Nhiên chạy ở phía trước tự nhiên cũng thấy được cô.

Như Ý thay đồ thể dục màu lam, thoạt nhìn tinh thần mười phần. Cô đem đầu tóc rối tung cột thành đuôi ngựa, đường cong phần cổ duyên dáng hoàn toàn lộ ra.

Xương quai xanh thiếu nữ giấu ở cổ áo tinh tế, da thịt tuyết trắng dẫn người mơ màng.

Áo cô mặc trên người đã là cỡ nhỏ nhất, nhưng với cô vẫn có chút to rộng, càng thêm vẻ xinh xắn lanh lợi.

Trần Hạo Nhiên kỳ quái hỏi: “A Triết, tớ nhớ rõ vị đại tiểu thư này ngày thường đều núp ở góc mát mẻ kia mà!”

“Chạy bộ đừng nói chuyện!” Tiêu Vũ Triết chỉ nói một câu, làm Trần Hạo Nhiên câm nín.

Trên sân thể dục, rất nhanh cũng chỉ dư lại lớp trưởng, ủy viên thể dục, còn có Từ Như Ý và Đường Khả Tâm, cùng với bạn cô ta vẫn kiên trì. Thành thật mà nói, nữ sinh không dám lười biếng và nam sinh bị đánh bại đã không chạy nổi nữa, dừng ở phía sau.

Đường Khả Tâm tuy rằng kiên trì, khá vậy so ngày thường mệt hơn nhiều.

Bởi vì tính tình cô ta mạnh mẽ, nên cô ta tương đối nổi bật trong thể dục so với đám nữ sinh. Hôm nay không biết vì sao, Từ Như Ý cũng đi theo chạy lên, còn chạy không chậm, hại cô ta lập tức đã bị kéo dài khoảng cách.

“Khả Tâm…… Tớ không được, chạy không nổi nữa……” nữ sinh bên cạnh Đường Khả Tâm thở hổn hển, cô ta oán giận, “Từ Như Ý, là, là cùng cậu, phân thắng bại đi?”

“Tớ sẽ không thua cô ta!” Đường Khả Tâm cắn răng.

Tính tình quật cường không chịu thua, làm Đường Khả Tâm bước chân nhanh hơn, nhưng bởi vậy, cô ta mệt đến sắp không kiên trì nổi nữa.

Từ Như Ý chạy nhẹ nhàng, ở vòng cuối cùng thậm chí còn tăng tốc, tất cả bạn học đều sợ ngây người. Trình chạy hoàn toàn không kỳ quái, nhưng thoải mái chạy xong như thế làm người khác rất kinh ngạc!

Cô đã chạy tới ngang Tiêu Vũ Triết, nhìn anh quay đầu, cô hơi mỉm cười sau đó tiếp tục.

Biểu tình Tiêu Vũ Triết nhìn không ra biến hóa, kỳ thật cũng có chút kinh dị. Không khỏi có vài phần hảo cảm với cô hơn.

Từ Như Ý sắp đến đích, ai ngờ từ bên cạnh vụt ra một bóng dáng. Cô vừa thấy, hoá ra là Đường Khả Tâm.

Đường Khả Tâm cắn răng, mặt đỏ hồng thở dốc. Đang muốn vượt qua cô, đột nhiên ngã xuống trên mặt đất.

Từ Như Ý không thể không ngừng lại, nhìn cô ta đã té xỉu trên mặt đất.

Giáo viên và bạn học khẩn trương chạy tới. Nhìn bộ dáng cô ta giáo viên thể dục không khỏi nhíu mày, “Quá cậy mạnh!”

Học sinh này ngày thường biểu hiện cũng rất tốt, không có kiều khí giống nữ sinh khác, chạy 800m hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ là hôm nay dường như muốn tranh phong cùng người khác, khiến thân thể quá sức chịu đựng.

Từ Như Ý hiểu ý, nhanh chóng dùng kiến thức cấp cứu, nói với bạn học bên cạnh: “Giúp tớ lấy nước lạnh tới.”

Mặt Đường Khả Tâm toả nóng, cô ta gian nan mở to mắt, suy yếu hỏi: “Tôi làm sao vậy?”

“Cô ngất đi rồi, nghỉ ngơi một lát sẽ tốt.” Từ Như Ý nâng đầu cô ta lên, nửa quỳ trên mặt đất. Để đầu cô ta đặt lên đùi chính mình.

Đường Khả Tâm không nghĩ mất mặt như vậy, được người mình ghét nhất cứu giúp.

Cô ta không tình nguyện nói: “Cảm ơn cô.”

“Không có việc gì thì tốt.” Từ Như Ý cười cười. Lúc cô ngẩng đầu tìm Tiêu Vũ Triết, lại không thấy anh đâu.

Thật ra cốt truyện ban đầu cũng có một tình tiết như vậy:

Sau lần Tiêu Vũ Triết khiêng Đường Khả Tâm, cô ta thường xuyên cố ý đối nghịch anh. Ban đầu Tiêu Vũ Triết chỉ cảm thấy cô ta ấu trĩ, không thèm để ý.

Chính là, chậm rãi, anh phát hiện cô gái không chịu thua này trên người có một sự kiên cường, sau đó hấp dẫn anh thật sâu.

4/12/2019
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện