Sáng hôm sau, hắc y nhân mang đến mười vạn lượng hoàng kim chờ dưới Tuyệt Địa Phong Nhai, trong lòng có chút thấp thỏm không yên.
Vân Lạc xuất hiện, kiểm tra mười vạn lượng hoàng kim một lần nữa rồi đưa cho hắn một phong thư :"Mười vạn lượng hoàng kim này ta nhận.
Đây là thông tin về nữ tử trong họa mà Điệp Sát có thể cung cấp.
Các hạ có thể rời khỏi đây được rồi."
Nhiếp Chính Vương phủ, ngự thư phòng, hắc y nhân cung kính hai tay dâng phong thư có tin tức dùng mười vạn lượng hoàng kim mới có được.
Phượng Kinh Hồng đưa tay mở phong thư lấy ra một tờ giấy.
Đọc xong, khóe môi hắn khẽ giật, gân xanh trên trán ẩn hiện, trên gương mặt tuấn mĩ có vài phần nổi giận.
Hắc y nhân cảm thấy không khí ngày càng lạnh tựa hồ muốn đông lạnh hắn ngay tại đây.
Hắn sẽ trở thành người đầu tiên bị hơi lạnh trên người chủ tử toát ra đông lạnh mà chết.
Phượng Kinh Hồng tức giận, ném tờ giấy chỉ có vài dòng chữ xuống trước mặt hắc y nhân:"Đây là tin tức ngươi đem về cho bổn vương sao?"
Hắc y nhân run rẩy cầm lấy thì thấy trên tờ giấy nào phải chữ viết gì mà là những con rùa đen bé nhỏ được vẽ thành một hàng.
Hắc y nhân không khỏi kinh rớt tròng mắt, vội vàng dập đầu :"Chủ tử tha mạng.
Là thuộc hạ sơ xuất không hoàn thành sứ mệnh được giao phó."
Phượng Kinh Hồng từ trước đến nay chưa từng tức giận như vậy, lần này tức giận khiến màu đen đôi mắt dần bị huyết sắc thay thế.
"Bổn vương cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Lập tức quay lại Điệp Sát hỏi cho rõ ràng và đem tin tức của nữ nhân kia về đây nếu không hậu quả của việc chọc giận bổn vương ngươi không gánh nổi đâu."
Hắc y nhân như được đại xá vội đem tờ giấy và phong thư rời đi, một lần nữa đến Tuyệt Địa Phong Nhai.
Vân Lạc như biết sẵn hắc y nhân sẽ quay lại nên đã chờ sẵn ở nơi đó.
Hắc y nhân vừa xuất hiện, hắn đã nở nụ cười, tức chết người không đền mạng nói :"Vị huynh đệ này, thật có lỗi, ban nãy ta lấy nhầm phong thư."
Trong lòng hắc y nhân không khỏi xúc động muốn chửi thề :"Đưa nhầm cái đầu nhà ngươi ấy.
Ngươi hại lão tử suýt chút nữa phải dưới tay chủ tử cưỡi hạc quy tiên có được không! "
Kìm nén xúc động đập bầm dập khuôn mặt đang tươi cười của Vân Lạc, hắc y nhân từ trong tay áo lấy ra phong thư trả lại cho Vân Lạc.
Vân Lạc cũng lấy ra một phong thư khác đưa cho hắn và khẳng định lần này không lấy nhầm nữa thì hắc y nhân mới rời đi.
.
Vân Lạc xuất hiện, kiểm tra mười vạn lượng hoàng kim một lần nữa rồi đưa cho hắn một phong thư :"Mười vạn lượng hoàng kim này ta nhận.
Đây là thông tin về nữ tử trong họa mà Điệp Sát có thể cung cấp.
Các hạ có thể rời khỏi đây được rồi."
Nhiếp Chính Vương phủ, ngự thư phòng, hắc y nhân cung kính hai tay dâng phong thư có tin tức dùng mười vạn lượng hoàng kim mới có được.
Phượng Kinh Hồng đưa tay mở phong thư lấy ra một tờ giấy.
Đọc xong, khóe môi hắn khẽ giật, gân xanh trên trán ẩn hiện, trên gương mặt tuấn mĩ có vài phần nổi giận.
Hắc y nhân cảm thấy không khí ngày càng lạnh tựa hồ muốn đông lạnh hắn ngay tại đây.
Hắn sẽ trở thành người đầu tiên bị hơi lạnh trên người chủ tử toát ra đông lạnh mà chết.
Phượng Kinh Hồng tức giận, ném tờ giấy chỉ có vài dòng chữ xuống trước mặt hắc y nhân:"Đây là tin tức ngươi đem về cho bổn vương sao?"
Hắc y nhân run rẩy cầm lấy thì thấy trên tờ giấy nào phải chữ viết gì mà là những con rùa đen bé nhỏ được vẽ thành một hàng.
Hắc y nhân không khỏi kinh rớt tròng mắt, vội vàng dập đầu :"Chủ tử tha mạng.
Là thuộc hạ sơ xuất không hoàn thành sứ mệnh được giao phó."
Phượng Kinh Hồng từ trước đến nay chưa từng tức giận như vậy, lần này tức giận khiến màu đen đôi mắt dần bị huyết sắc thay thế.
"Bổn vương cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Lập tức quay lại Điệp Sát hỏi cho rõ ràng và đem tin tức của nữ nhân kia về đây nếu không hậu quả của việc chọc giận bổn vương ngươi không gánh nổi đâu."
Hắc y nhân như được đại xá vội đem tờ giấy và phong thư rời đi, một lần nữa đến Tuyệt Địa Phong Nhai.
Vân Lạc như biết sẵn hắc y nhân sẽ quay lại nên đã chờ sẵn ở nơi đó.
Hắc y nhân vừa xuất hiện, hắn đã nở nụ cười, tức chết người không đền mạng nói :"Vị huynh đệ này, thật có lỗi, ban nãy ta lấy nhầm phong thư."
Trong lòng hắc y nhân không khỏi xúc động muốn chửi thề :"Đưa nhầm cái đầu nhà ngươi ấy.
Ngươi hại lão tử suýt chút nữa phải dưới tay chủ tử cưỡi hạc quy tiên có được không! "
Kìm nén xúc động đập bầm dập khuôn mặt đang tươi cười của Vân Lạc, hắc y nhân từ trong tay áo lấy ra phong thư trả lại cho Vân Lạc.
Vân Lạc cũng lấy ra một phong thư khác đưa cho hắn và khẳng định lần này không lấy nhầm nữa thì hắc y nhân mới rời đi.
.
Danh sách chương