Edit by Điệp Y Vi

Mộc thừa phong lắc đầu, “Đại ca, ngươi không cho ta nói cho tỷ tỷ, cho nên ta chưa nói, nhưng lần này có chuyện tình rất kỳ quái, cho nên ta mới mời đại ca đến!”

Nam tử nghe vậy, híp híp mắt, “Ngươi là nói Già Lam trúng độc ly cương sau đó chết đi sống lại?”

“Ân, ly cương là kịch độc, đại ca ngươi cũng biết, nhưng là tỷ tỷ……!”

“Việc này ta đã hỏi qua sư phó, sư phó nói chỉ có một loại nguyên do, đó là do nguyên bản trong cơ thể Già Lam đã có độc, trúng ly cương, sau đó lấy độc trị độc tạo thành hiện tượng chết giả, hai loại độc biến mất, người cũng tự nhiên sẽ sống lại……”

Nam tử nói xong, chột dạ ho khan hai tiếng, hiển nhiên, loại chuyện này nói ra chính hắn cảm thấy thật chột dạ! Mộc Thừa Phong khóe miệng hơi trừu, trầm mặc nửa ngày, lúc sau mới nói, “Đại ca, ngươi nói tỷ tỷ nếu biết chúng ta không phải người thân nàng sẽ thế nào?”

Mộc Thừa Phong nói xong, nhớ tới chuyện kia!

Năm ấy hắn ba tuổi, ca ca bảy tuổi, Phiếu Miểu Phong một mảnh an bình, một ngày mùa đông khắc nghiệt, cha cùng nương ra ngoài mang về một  nữ hài, chỉ nói từ nay về sau nàng chính là tỷ tỷ hắn, mặt khác cha mẹ cũng không có nói.

Hắn có thêm một tỷ tỷ, ca ca nhiều thêm một muội muội, hắn cùng ca ca thực quý trọng, chỉ là không nghĩ tới một năm sau, những người đó giết cha mẹ, ca ca tám tuổi chỉ kịp đem hắn dẫn đi trốn vào bên trong hầm, còn không kịp cứu tỷ tỷ đã bị Mộc Tiêu mang đi……

Nam tử trầm mặc nửa ngày mới nói nói, “Mặc kệ thế nào, Già Lam đều là muội muội ta, tỷ tỷ ngươi!”

Một năm thời gian tuy rằng không dài, nhưng bọn họ đều thực yêu quý Già Lam!

Mộc Thừa Phong gật gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy, cho nên, mặc kệ là ai, đều đừng nghĩ khinh nhục tỷ tỷ!

……

Trong không gian, Mộc Già Lam nhìn tiểu hắc, nhớ tới sự tình trước kia, tiểu hắc trước kia ngươi nói nhìn thấy Mộc Tiêu đối với ta hạ độc, vậy ngươi có biết hay không hắn vì sao lại hạ độc ta?”

Tiểu hắc nghe vậy, nói, “Ta không biết, chính là bởi vì Mộc Tiêu hạ độc ngươi liền kích thích tới huyết mạch của ngươi, ta mới tỉnh lại!”

Mộc Già Lam nghe vậy ngẩn ra, “Ý của ngươi là trước kia ngươi đều ngủ say?”

“Xem như vậy đi!” Tiểu hắc ánh mắt có chút né tránh, kỳ thật không phải ngủ say, mà là trước khi chủ nhân chết đã hạ phong ấn trên người hắn, khiến cho hắn ngủ say, nếu không phải chín năm trước Mộc Tiêu hạ độc chủ nhân khiến cho  huyết mạch chịu kích thích, linh hồn trở nên thống khổ, bằng không hắn cũng sẽ không tỉnh lại sớm như vậy, ít nhất phải chờ tới lúc hồn phách chủ nhân trở về!”

" Thời điểm Mộc Tiêu hạ độc với ta là lúc nào?” Mộc Già Lam hỏi.

Lúc trước tỉnh lại đã quên hỏi cái này, thêm lúc sau biết chính mình là hỏa hệ nguyên tố sư, liền vội vàng tu luyện, nếu không phải nhớ câu nói kia của Thừa Phong, nàng đã không hỏi tiểu hắc!

" Năm ngươi bảy tuổi!” Tiểu hắc không chút suy nghĩ liền nói ra, hắn chính là tỉnh dậy vào chín năm trước, hiện giờ chủ nhân mười sáu tuổi, chính là thời điểm nàng bảy tuổi.

Mộc Già Lam cả kinh, nháy mắt ngồi dậy, thần sắc dị thường!

Tiểu hắc bị hoảng sợ, hỏi, “Chủ nhân, ngươi, ngươi làm sao vậy?”

“Nếu là bảy tuổi bị hạ độc, ngươi vì cái gì nói là từ nhỏ, hơn nữa, vì sao kí ức trước năm bảy tuổi của ta lại không có?”

Thông thường nói tới, một hài tử từ ba tuổi liền bắt đầu có ký ức, dù mơ hồ, nhưng là tuyệt đối nhớ rõ, mà đầu nàng lại trống rỗng!

Trước năm bảy tuổi, không hề ký ức!

Tiểu hắc sờ sờ đầu, nói, “Bảy tuổi không phải là khi còn nhỏ sao? Mộc Tiêu đối đãi với người ngoài rất tàn nhẫn, cũng không biết vì cái gì lại hạ độc ngươi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện