Nghe như vậy An quốc công làm sao không biết mình đã bị tên Tiêu Dao này đùa bỡn. Hắn tức điên lên, thiếu chút là nhồi máu cơ tim chết ngay tại chỗ rồi.

Vốn chỉ cần 10000 vạn kim tệ đã có thể thu vào tay, ai dè lại bị tên trời đánh này ngốn thêm 15000 vạn kim tệ nữa!

15000 vạn kim tệ a!

Đây là thuế nửa năm của An quốc công phủ đó!

Bất quá An quốc công cũng là lão hồ ly, tuy bị âm một phát nhưng hắn không có nổi trận lôi đình, loại lòng dạ âm độc này mới chính là loại đáng sợ nhất.

An quốc công đứng lên ôm quyền hướng Tiêu Dao vương nói: ” Tiêu Dao vương, đa tạ rồi.”

” Không cần khách khí.” Tiêu Dao vương khẽ mỉm cười, rõ ràng là kiểu chiếm được tiện nghi còn ra vẻ.

Lôi Lỵ Ti thấy cũng không còn ai ra giá nữa bèn dứt khoát gõ búa: ” Chúc mừng An quốc công đạt được Linh thú cấp mười một! Chờ sau khi ngươi trả đầy đủ phí tổn thì Hí Thiên đại nhân sẽ giúp các ngươi hoàn thành khế ước với Linh thú.”

Nếu một người muốn ký khế ước với Linh thú bị thuần hóa thì nhất định phải cần người thuần hóa nó trợ giúp, nếu không chắc chắn Linh thú sẽ phản phệ.

An quốc công phụ tử mặc dù bị oan ức 15000 vạn kim tệ, bất quá vẫn được ký khế ước với Linh thú cấp mười một, đây coi như là vạn hạnh trong bất hạnh đi.

Ngay khi Tiết Triệt đã không thể chờ để ký kết khế ước với Hồng Thù nữa, một vị mỹ nữ vội bưng một cái khay lên trên bục đấu giá, thì thầm vào tai Lôi Lỵ Ti.

Lôi Lỵ Ti mắt sáng lên, tiếp nhận khay, nói: ” Các vị, chúng ta có một điều kinh hỉ bất ngờ a. Các vị đều biết Linh thú của Hí Thiên đại nhân là một trong Ngũ Linh Băng Linh Huyễn Điểu đúng không? Hôm qua Hí Thiên đại nhân đã sử dụng một cái Băng Vũ của Băng Linh Huyễn Điểu để làm vũ khí hàng phục Hồng Thù! “

Mọi người vừa nghe thấy vật đấu giá có liên quan đến Hí Thiên đại nhân cùng với Băng Linh Huyễn Điểu thì vội dỏng tai lên nghe ngóng, cặp mắt thì cứ đảo liên tục trên cái khay.

Lần này lại là bảo vật gì nữa đây? Lôi Lỵ Ti cũng không có ý định thừa nước đục thả câu, nàng vừa nói xong đã lập tức dùng tay kéo xuống tấm vải đỏ phủ trên khay xuống. Một mảnh băng tuyết chi sắc vô cùng chói mắt hiện ra, phản chiếu vào đáy mắt mỗi người một màu băng lam tinh khiết.

” Băng Vũ! Là Băng Vũ a!”

” Chẳng lẽ là Băng Vũ trên người của Băng Linh Huyễn Điểu sao?”

Rất nhiều người đã kích động kinh hô lên.

Một cái Băng Vũ trên người của Băng Linh Huyễn Điểu, dù ở xa vẫn có thể cảm nhận được nguyên khí dồi dào lưu động, cùng với cỗ bá khí thuộc về siêu cấp Linh thú!

Ngũ Linh là Linh thú trân quý bậc nào a, hiện giớ trên toàn bộ đại lục ngoại trừ Nam Dực quốc Thái tử Chiến Dã thu phục được Tử Diễm Hỏa Kì Lân cũng chỉ có Hí Thiên là thu phục được Băng Linh Huyễn Điểu. Đông Ly quốc cùng Tây Nhung quốc cũng có xuất hiện một con (hình như là chưa ai thu phục được), còn lại thì hoàn toàn không có tung tích.

Tạp Nhĩ Tháp Đại lục rộng lớn như thế, Linh thú cũng nhiều vô số kể nhưng Ngũ Linh lại là ngoại lệ. Bọn hắn đều là thần thánh bất khả xâm phạm a.

Triệu hoán sư nắm giữ Ngũ Linh dù đi đến quốc gia nào cũng đều được tôn kính, bởi vậy bọn hắn cũng không nghèo đến mức mà bán đồ vật này nọ trên người Ngũ Linh.

Cũng vì vậy cho nên khi cây Băng Vũ này xuất hiện cũng đã hoàn toàn nhấc lên một trận phong ba trong cả phòng đấu giá rồi.

Lôi Lỵ Ti tràn ngập mê hoặc nói: ” Cây Băng Vũ này chính là vũ khí hôm qua Hí Thiên đại nhân dùng để hàng phục Hồng Thù đó, không chỉ quý giá hi hữu mà còn có ý nghĩa không bình thường nga!”

” Cha, đó là Băng Vũ của Băng Linh Huyễn Điểu a! Cũng là thuộc tính Băng giống như ta! Nếu có Băng Vũ làm vũ khí thì thực lực của ta nhất định sẽ nâng cao một bước a!”

Tiêu Vận ở phòng bên cạnh thấy vậy mừng rỡ nhảy cẫng lên, Hoàng Bắc Nguyệt nghe được khóe môi cũng nhếch lên hài lòng.

Không sai, Triệu hoán sư Băng thuộc tính nếu như có một kiện vũ khí đẳng cấp cao thì thực lực sẽ tăng lên gấp bội.

Đây cũng chính là vì sao Luyện dược sư cùng Luyện khí sư ở trên đại lục luôn rất được hoan nghênh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện