Sau khi trở về từ thần điện, tôi đã đến gặp người thợ may dành riêng cho gia tộc Công tước do Ellenia mời đến. Trong vòng 4 ngày, tôi đã bị xoay mòng mòng khi phải chuẩn bị váy đầm mới, viết thư cho gia đình ở Romagna và sửa soạn cho yến tiệc sắp tới.
Kể từ sau buổi viếng thăm đó, thậm chí đến cái bóng của Izek tôi cũng không có vinh dự được chiêm ngưỡng. Theo Ellenia, hiệp sĩ sẽ rất bận rộn vì phải xử lý nhiều công việc khác nhau.
Dù sao thì, hôm nay đã là ngày diễn ra yến tiệc rồi. Đây sẽ là sự kiện ra mắt đầu tiên của tôi tại Elendale.
Trong buổi dạ tiệc này, tôi khoác lên mình một chiếc váy lụa màu xanh lục bảo tuyệt đẹp, phối cùng với đôi giày cao gót màu da điểm vài viên ngọc trai sáng bóng và đôi găng tay ngắn của mùa hè. Phụ kiện hôm nay cũng rất nhã nhặn, chỉ bao gồm hoa tai màu xanh ngọc bích.
Trang phục của tôi giản dị đến mức những người hầu lộ rõ vẻ mặt ngạc nhiên và tràn đầy nghi hoặc. Nhưng họ chẳng hỏi tôi bất cứ câu nào.
"Ruby."
Ôi, một mỹ nhân được Thượng Đế điêu khắc một cách tỷ mỉ vừa gọi tôi bằng biệt danh thân thiết nhất.
Đứng phía dưới chân cầu thang trong đại sảnh, Ellenia trong bộ váy màu đỏ hiện lên như một nữ thần bước ra từ những câu chuyện thần thoại. Ôi trời ơi, Enzo à, anh đã phải tích đức bao nhiêu kiếp rồi mới có thể được một hôn sự hụt với cô ấy vậy chứ?
Ơ, người bên cạnh Ellenia là...
"Ruby, đây là người bạn thơ ấu của em, Flaya van Furianna."
"Hân hạnh được gặp cô, tiểu thư Rudbeckia." Flaya nở mụ cười khách sáo, để lộ ra hàm răng sáng bóng. Nụ cười lấp lánh đó là minh chứng cho việc cô ấy được lớn lên trong một môi trường tràn ngập tình yêu thương, đủ để khiến cho đối phương phải ghen tỵ. Phong thái của cô ấy cũng rất tự nhiên, cuốn hút tất cả mọi người, không phân biệt giới tính hay tuổi tác.
Là cô bạn thanh mai trúc mã đó.
Cả hai người sao lại có thể đẹp đến chấn động tâm can như vậy chứ? Cả cuộc đời đằng đẵng của tôi đều tràn ngập những giai nhân tuyệt sắc như vậy, nhan sắc đại trà này làm sao có thể sánh ngang được chứ.
Người bạn thời thơ ấu này cũng được đối xử khác xa một trời một vực với nàng dâu xứ ngoại khiêm tốn là tôi. Tôi có thể nhận ra từ sự ân cần và cái nhìn ngưỡng mộ của những cô hầu gái trong dinh thự.
Chậc chậc.
"Gặp cô là niềm vinh hạnh của tôi, tiểu thư Furianna.", Tôi ngại ngùng cúi chào trước đôi mắt mở to của Flaya. Ngay sau đó, cô ấy quay về phía Flaya với nụ cười vui vẻ.
"Chị tưởng em nói gì kỳ lạ lắm à?"
Ellen lạnh lùng đáp lại.
Flaya phe phẩy chiếc quạt tinh tế trong tay, liếc nhìn tôi bằng cách tôi không thể hiểu nối.
Tôi đã phạm lỗi gì về trang phục sao?
"Chị hãy gắng đợi một chút. Anh trai em thường xuyên đến muộn hơn so với giờ hẹn, do quá nhiều công việc cần tới anh ấy..."
Chỉ mình em nghĩ vậy thôi. Chứ chị mong tốt nhất anh ta đừng có đến. Nhưng nếu xuất hiện thì cũng không phải là một điều quá tồi tệ.
Phải tạo dựng hình tượng này tới khi nào chứ? Ôi cái số chó mực của tôi.
***
Chiếc xe ngựa kéo xa hoa gắn phù hiệu của gia tộc lăn bánh lọc cọc trên phố. Chiếc xe ngựa này cũng chẳng khác gì những xế hộp sang trọng, được bảo dưỡng kỹ càng đã rước tôi đến những bữa tiệc hoa lệ trong tiền kiếp. Dù ở thời đại nào cũng vậy, cách mọi người khoe mẽ chẳng bao giờ thay đổi.
Hoặc là chỉ mình tôi nghĩ thế. Nhưng tôi vẫn không ngừng tìm kiếm những điểm khác biệt.
"Điện hạ sẽ rất tức giận nếu không thấy sự hiện diện của cô vào hôm nay."
Đây không phải là lần đầu tôi tham gia một yến tiệc hào nhoáng như thế này. Nhưng tôi vẫn chẳng biết phải làm sao để che đi sự lúng túng của mình. Những quý tộc tham dự chắc chắn sẽ nhận ra sớm thôi.
Theo những gì tôi loáng thoáng nhớ được, mẹ Flaya có quan hệ rất thân thiết với mẹ của hai anh em Omerta từ trước khi họ chào đời. Thật dễ hiểu vì sao ba người họ lại thân thiết và thấu hiểu nhau sâu sắc đến thế.
Tôi cảm nhận được sợi dây liên kết bền chặt giữa cả ba người. Sợi dây đó chỉ có thể xuất hiện trong những mối quan hệ khăng khít nhất, tựa như những người thân trong nhà.
"Tôi hơi lo lắng một chút. Lễ nghi của Romagna có vẻ thoáng hơn ở đây."
"Đừng lo về điều đó, Elendale thú vị hơn cô tưởng tượng đấy."
Flaya hào hứng nói chuyện với tôi về mọi thứ, nhưng tôi chỉ đáp lại một cách khiêm tốn và xã giao nhất có thể. Dù cô ấy có coi tôi làm một người bạn mới quen đi chăng nữa, thì phái nữ mà, làm sao có thể ngăn được sự tò mò của bản thân về cô vợ mới nức tiếng xấu của bạn thân chứ.
Flaya quan tâm tới tôi, nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy có thiện cảm với tôi.
Vì vậy, tôi sẽ chỉ hé lộ khía cạnh tốt đẹp nhất của mình thôi. Không nên gây hấn với hai mỹ nhân này, bởi đây là hai bóng hồng mà chồng tôi quý trọng nhất.
Haa, chồng tôi là trùm cuối trong trò chơi sinh tử này.
Xe ngựa dừng lại tại cung điện Angvan - niềm kiêu hãnh vời vợi của Britannia. Rất nhiều khách mời đã đến từ rất sớm, tụ lại thành nhiều nhóm trong đại sảnh tháp Mặt trăng.
Những quý bà và tiểu thư diện những bộ váy mỏng thướt tha, đứng cạnh các quý ông lịch lãm trong trang phục tối được cắt may tinh xảo.
Ở yến tiệc này cũng có bóng dáng nổi bật của các hiệp sĩ với bộ giáp đen tuyền. Họ cùng với những vị linh mục đến đây để phòng trường hợp xấu xảy ra, bởi nếu ma thú xuất hiện ở đây sẽ vô cùng nguy hiểm.
Em gái của Kị sĩ mạnh nhất phương Bắc, Ellenia van Omerta vẫn luôn là tâm điểm trong giới thượng lưu. Thêm vào đó, gia tộc Omerta là phe cánh của Hoàng tộc, vậy nên có rất nhiều đối tượng khao khát được lọt vào mắt xanh của đoá hồng tuyệt trần và thanh lịch ấy.
Theo đó, tri kỷ của hai anh em Omerta, Flaya van Furianna cũng nhận được sự ghen tỵ và ngưỡng mộ của rất nhiều người.
Không hiểu sao, dù chẳng liên quan gì tới nhau, tôi bỗng nhớ tới những bữa tiệc ở Romagna.
Những người luôn tìm mọi cách để xun xoe tôi hoặc quý bà Julia, vợ của Giáo Hoàng, chỉ là vì họ muốn giữ quan hệ tốt đẹp với Cha và các anh trai tôi. Dù nhận được rất nhiều lời ca tụng hay chỉ trích, cả Cesare và Enzo đều có một lượng người ngưỡng mộ khổng lồ, bất kể giới tính và tuổi tác.
Ở cả tiền kiếp và tại Romagna, dù nội tình của tôi có như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn luôn bắt gặp được những ánh mắt đố kị và thán phục dành cho mình. Nếu những con người đó biết được bên trong tôi đã bị đày đoạ cùng cực đến mức nào, thì họ sẽ nghĩ sao đây? Tất cả sẽ sụp đổ ư? Thật nực cười biết nhường nào, tôi đã từng sợ kết cục ấy.
Đứng giữa hai nhan sắc trời ban này, tôi như một cô bé tí hon vậy.
Chết tiệt, cái chiều cao khiêm tốn từ kiếp trước này không hề thay đổi một chút nào.
"Ôi chao..."
"Có phải là..."
Tôi đáp lại những ánh mắt tò mò đang đổ dồn về phía mình bằng một nụ cười lịch sự khi bước tới gần Ellenia và Flaya.
Đối mặt với những cái nhìn hiếu kì, khinh khỉnh, thù ghét, đố kị, và muôn vàn những cảm xúc khác từ đám người này, hô hấp của tôi như bị bóp nghẹt lại. Nhưng không sao, tôi quen rồi.
Phù, thả lỏng cơ mặt ra nào.
Tôi bị vây quanh bởi những vị linh mục mặc áo choàng nâu. Họ đến chào hỏi tôi và hỏi thăm về Cha và các anh trai ở Romagna. Hoàng loạt câu hỏi như "Giáo Hoàng vẫn khoẻ chứ?","Khi nào thì Hồng y Valentino đến Elendale?",... dồn dập xuyên vào tai tôi. Đừng hỏi nữa mà, tôi có đi guốc trong bụng Cesare đâu mà biết dự định của anh ta chứ?
"Cái thằng cha đó...", Tôi mở to mắt sau khi nghe thấy những từ "hoa mỹ" phát ra từ khuôn miệng hoàn hảo của Ellen, sau đó nhìn về phía ánh nhìn cô ấy đang hướng đến.
"Izek?"Flaya ngạc nhiên. Gần vũ đài nhỏ, chồng tôi đang đứng giữa những kị sĩ đang đi lại trong bộ giáp màu đen. Một kẻ chẳng bao giờ xuất hiện trong những yến tiệc thượng lưu như anh ta, hôm nay lại xuất hiện ở đây thật sao? Anh ta bảo tới muộn là thật hả?
Haha, cố tình đến muộn để làm tôi mất mặt chứ gì? Có cố gắng đấy.
"Izek!" Flaya phấn khích gọi to. Izek dừng câu chuyện đang dang dở các chiến hữu và đưa con người đỏ rực về phía chúng tôi đang đứng. Anh ta khựng lại khi thấy tôi đang bị kẹp giữa em gái và thanh mai của mình, sau đó quay đi chỗ khác.
Tôi biết là anh sẽ làm vậy mà.
"Phu nhân à, để tôi tới đấy mắng cho ngài ấy một trận nhé?"
"Phí lời, dù gì anh ấy cũng có thèm nghe đâu."
Trước khi Ellenia cất lời ngăn cản Flaya, tôi đã hùng hổ tiến về phía chồng mình.
"Ruby?"
Đám đông vội vàng tách ra và tiếp tục theo dõi những diễn sau đó. Dễ dàng nhận thấy họ đang mong muốn một cảnh người vợ mới chất vấn gã chồng vô cảm của mình, bởi tin tức về việc Izek đã lớn giọng với tôi ngay buổi đầu gặp mặt và thêm cả tình huống vừa nãy đã được lan truyền một cách chóng mặt. Vậy nên, dù tôi có hành xử như thế nào trong bữa tiệc này, thì người bị tổn hại thanh danh cũng sẽ chỉ là tôi chứ không phải Izek.
Bầu không khí của bữa tiệc dần đặc quánh lại. Tất cả đôi mắt hiếu kỳ đều đổ dồn vào chúng tôi.
Sao? Họ nghĩ tôi mời chồng ăn "bánh vả" à?
Điều đó là không thể, vì chắc chắn rằng, bàn tay mảnh khảnh này có khi chưa kịp chạm vào mặt anh ta thì đã bị rơi xuống đất rồi cũng nên.
"Ôi, hân hạnh được gặp lại tiểu thư Rudbeckia."
A, là kị sĩ đẹp trai nhưng có cái mồm toàn những lời bỉ ổi.
Tôi mỉm cười chào ngài ấy, sau đó đứng đối diện trước mặt chồng tôi.
"Em rất vui khi được thấy ngài ở đây. Hôm nay trông ngài thật tuyệt."
Cả đại sảnh rơi vào trạng thái im lìm bất thường. Tôi chớp chớp đôi mắt si mê của mình, lén nuốt nước bọt khi thấy bản mặt lạnh như tiền của anh ta.
Làm người không làm lại đi làm cái sào chọc c*t!
Được một lúc, Izek quay lưng lại với tôi và phun câu móc mỉa,"Phu nhân không chỉ vô duyên mà còn không tinh ý nữa nhỉ? Không thấy ta đang bận sao?"
"Xin lỗi vì đã làm phiền ngài. Nhưng ngài thấy đấy, nếu em không làm như này..."
"Phu nhân bảo sẽ không làm phiền đến ta cơ mà?"
"N-Ngài nhớ em đã nói như thế sao....! Ngài đã lắng nghe những gì em nói sao...!"
"... Gì?"
"Thật sự cảm ơn và xin lỗi ngài. Từ giờ em sẽ không làm phiền ngài nữa đâu ạ. Em chỉ trốn ở một góc khuất mà ngài không chú ý tới để lặng lẽ ngắm nhìn ngài mà thôi..."
Tôi đã khom người hành lễ và chuẩn bị rời đi, thì Izek, người nhìn tôi chằm chằm từ nãy, đột nhiên nắm chặt lấy vai tôi.