Black đã đến thế giới này thời gian cũng không ngắn. Kiến thức về mọi thứ xung quanh của cậu dù còn nhiều thiếu sót. Thế nhưng thực tế lại khiến cho cậu hiểu được một điều. Đám pokemon bên cạnh cậu lúc này là một đám “vấn đề nhi đồng” bằng xương bằng thịt. Và giống như con người, khả năng của chúng đôi lúc không thể đánh giá chỉ bằng đám thông tin số liệu có thể mô tả. Trên người chúng còn có một thứ sức mạnh gọi là tinh thần, là niềm tin, là tình yêu… v v. Và lúc này là thời điểm cậu cần giành lấy một trong số những sức mạnh đó để đạt được chiến thắng cho mình.
- Ponyta cố gắng lên.
- Tăng hết tốc lực nào.
- Cậu là nhanh nhất.
- @%$#%^@#^%^&
Thờ ơ với cái nhìn từ Green và đám người xem, Black bắt đầu lớn tiếng cổ vũ cho Ponyta. Cảm giác giờ này giống như những gì cậu đã làm khi huấn luyện nó, cổ vũ nó trong từng bước chạy. Tiếng cổ vũ trở thành liều thuốc tinh thần, là niềm tin mới để nó mạnh mẽ vượt qua khó khăn.
Theo những tiếng cổ vũ không ngừng của cậu, những bước chạy của Ponyta dần trở nên vững vàng, linh hoạt hơn.
- Ponytaaaa!!!!!
Một tiếng hí thật dài, tốc độ của Ponyta đột nhiên tăng mạnh. Lửa bao vây cơ thể nó thì trở nên nóng rực, miệng Ponyta lúc này liên tục thả ra từng luồng Heat Wave (gió miền nhiệt đới) làm thay đổi nhiệt độ xung quanh. Đôi mắt Ponyta giờ tràn đầy niềm tin chiến thắng.
Black không ngờ vào thời điểm Ponyta lại có thể đột phá giới hạn, học tập chiêu thức mới. Ngọn lửa có thể đốt người nhưng Heat Wave (gió miền nhiệt đới) lúc này có ảnh hưởng rộng và gây hiệu quả lớn hơn. Bốn vó sinh phong, tốc độ Ponyta lúc này tăng cao thấy rõ. Biến đổi đột nhiên của đối thủ khiến cho Scyther lâm vào bối rối. Black chớp lấy thời cơ ra lệnh.
- Ponyta, lập tức chạy vòng tròn xung quanh nó.
Theo mệnh lệnh cậu đưa ra, Ponyta bắt đầu thay đổi phương hướng. Chỉ thấy xung quanh Scyther ban đầu xuất hiện một vòng gió nóng bao vây. Sau đó cực nhanh chuyển thành một cơn lốc lửa thật lớn xoay quanh Scyther.
Thấy tình thế biến đổi, Green nhíu mày hạ lệnh cho Scyther.
- Scyther, lập tức thóat ra vòng vây.
Scyther bắt đầu hướng ra phía ngoài lao ra. Có điều theo di chuyển của nó, lốc xoáy cũng di chuyển theo. Thời gian chuyển dời, lốc xoáy đã thành hình bao vây kín lấy Scyther. Black không để Green có thêm thời gian ứng đối, cậu nhanh chóng chỉ đạo cho Ponyta.
- Ponyta, dùng Inferno (địa ngục hỏa) kết thúc nó.
Đây mới là chiêu cậu huấn luyện cho Ponyta thời gian gần đây. Theo đó Ponyta sẽ phóng ra một lượng lớn ngọn lửa trong thời gian cực ngắn. này có thể khiến đối thủ lập tức bị nhấn chìm trong biển lửa. Khắc phục việc ngọn lửa phóng ra diện tích nhỏ khiến đối phương còn có không gian né tránh. Tuy vậy độ chính xác của chiêu này còn khá thấp. Sau này nếu tiếp tục tập luyện cải thiện có thể giúp Ponyta nắm giữ Fire Blast (đại tự bạo) nguyên lý tương tự nhưng có độ chính xác cao hơn.
Tuy nhiên hiện tại mục tiêu của Ponyta đã bị cố định bay chính giữa lốc xoáy. Này không còn gì để bàn cãi. Scyther lập tức bị nhấn chìm trong biển lửa Ponyta tạo ra.
- Ầm … ầmm … ầmm …
Âm thanh tiếng nổ vang lên liên tiếp.
Bụi mù tràn ngập sân thi đấu. Green ngơ ngác nhìn nơi Scyther lẽ ra đang ở. Black nhếch miệng nở nụ cười chiến thắng. Đám người vây xem thì tâm thần rung mạnh trước cảnh tượng vừa được tạo ra.
Stage 2: Ponyta vs Scyther.
Phần thắng thuộc về Ponyta.
Gió vẫn vi vu thổi.
…
Sân đấu,…
Green đã mang theo Scyther rời đi. Phần thưởng chiến thắng sẽ gửi lại cho Black sau. Hiện tại Black cũng chưa cần thiết sử dụng đá tiến hóa với pokemon vì vậy cậu cũng không vội.
Bước tới nơi đám người xem, lúc này đám đông đã rời đi gần hết. Thấy vậy Black hơi ngạc nhiên. Cậu cũng chưa thông báo kết thúc lớp học cơ mà. Bất đắc dĩ, cậu đành tuyên bố buổi học hôm nay kết thúc tại đây. Có điều cậu không quên yêu cầu Mei ở lại để hỏi thăm chút chuyện tình.
- Vừa rồi mọi người bỏ đi đâu hết mà chỉ còn vài người các em vậy? Mei lạnh nhạt liếc mắt nhìn Black, giọng vô cảm trả lời.
- Nhiều bạn học không chịu được cú sốc khi thần tượng thua cuộc nên khóc lóc bỏ về trước rồi.
- Ặc… cái này cũng sẽ không trách thầy đi.
Black nghe vậy lúng túng gãi đầu. Này có vẻ cũng quá mong manh dễ vỡ điểm. Hơn nữa, Green có nhiều fan nữ như vậy thật sao. “Đẹp trai như mình sao không có fan nhỉ”. Tiếng trả lời của Mei cắt đứt suy nghĩ tự kỉ của cậu.
- Không sao đâu. Thời gian trôi qua là mọi chuyện sẽ ổn trở lại.
- Thầy có chuyện gì không ạ?
- À,… cũng không có gì. Thầy chỉ muốn hỏi em một chút thư viện của trường ta ở đâu thôi.
- Dãy nhà D, tầng 3, quẹo trái, cửa thứ hai.
- Uhm. Tốt lắm. Cảm ơn em…
Giọng hơi ngừng lại, cuối cùng không kìm lòng được, Black nhẹ giọng lên tiếng.
- Tuy rằng để “mặt lạnh” trông rất xinh đẹp. Có điều nếu em chịu khó tươi cười nhiều hơn thì sẽ đáng yêu và dễ hòa đồng với mọi người hơn đấy.
- Vì thế… cố gắng cười nhiều lên nhé.
Xoa xoa đầu ai đó, Black mỉm cười rời khỏi sân tập. Hi vọng cô bé rất dễ thương này sẽ hòa đồng với mọi người trong lớp hơn.
…
“Xinh đẹp… dễ thương … đáng yêu …”
Mei chóng mặt ngơ ngác đứng tại chỗ. Cho tới thời điểm cô bé tỉnh hồn lại thì Black đã đi mất từ bao giờ.
…
Dãy nhà D, tầng 3, quẹo trái, cửa thứ hai…
Black theo như lời miêu tả của Mei đi đến phòng thư viện trường học. Này mới là lý do chính cậu đến trường dạy học. Ừ, ngoại trừ mục đích lấy tiền lương ra…
Đưa thẻ thông tin cho thủ thư, Black bước vào trong phòng sách. Đập vào mắt cậu là một căn phòng không tính là lớn lắm xếp khá nhiều giá sách. Lúc này đã sắp tới buổi trưa, trong thư viện lác đác không có mấy người. Black quyết định chậm rãi tìm kiếm. Nếu tới giờ ăn trưa mà còn chưa tìm được thì buổi chiều tiếp tục.
Cứ như vậy, cậu bắt đầu chầm chậm dạo qua từng giá sách tìm kiếm mục tiêu. Sách toán, sách vật lý, sách hóa học,… Ừm, những quyển sách thật quen thuộc. Black tiếp tục tìm tòi. Sách địa lý? Cũng không tồi, có điều này không phải thứ cậu cần tìm. Xem lướt qua một vài quyển sách địa lý trên giá, Black tiếp tục di chuyển. Sách về triết học? Ẹc, không lẽ nơi này cũng có môn Mác- Lênin. (~.~). Tiếp tục tìm kiếm…
Cuối cùng, cậu cũng tìm được thứ mình muốn.
Một giá sách lịch sử.
Rất tốt! Có hiểu lịch sử mới có thể biết mình đang sống ở thế giới như thế nào.
Black bắt đầu đọc sách.
…
Thời gian trôi qua…
Rất nhanh, Black đã đọc lướt qua đám sách trên giá. Này không phải cậu đọc sách nhanh bao nhiêu, mà là nội dung trong sách không phải thứ mà cậu cần tìm. Chính xác hơn là nó chỉ có chút xíu tác dụng mà thôi. Này là bởi vì trong sách chỉ đề cập tới chuyện diễn ra trong vòng 200 năm trở lại đây. Những truyện trước đó hầu như không có gì đề cập về. Chuyện này rất không bình thường.
Ngoài ra, kiến thức lịch sử trong sách nói về cũng rất mông lung, trong đó chủ yếu kể về các danh nhân lịch sử có cống hiến lớn cùng với các nhà khoa học có những phát minh trọng đại. Thậm chí cuối sách cậu còn bắt gặp tên giáo sư Oak trong sách. Này làm cậu thật sâu nghi hoặc. Chẳng lẽ lịch sử dài đằng đẵng lại không có đủ người để viết vào sách hay sao mà viết một người còn đang sống sờ sờ như vậy. Không phải giáo sư Oak không xứng đáng mà là đáng nhẽ ra trong lịch sử dài dằng dặc sẽ còn nhiều người cần viết vào sách hơn ông.
Này chẳng lẽ là hậu quả của chiến tranh đã hủy đi mọi tri thức trước kia.
Nếu như vậy thì quả là đáng sợ. Tiếc rằng Black lại không thể hỏi chuyện này với mọi người. Dù sao cậu cũng không chắc trong đó có điều gì cấm kị hay không. Tạm thời cậu đã có đủ rắc rối rồi, tốt nhất không dính vào chuyện này thì tốt hơn. Lắc lắc đầu, Black tự cảnh báo mình không nên làm những chuyện ngoài tầm tay với. Cậu đã chịu không ít hậu quả từ những hành vi quá tầm rồi.
…
- Thầy tìm muốn tìm sách gì a?
- Ừ?...
- Sao em lại ở đây?
Black ngạc nhiên hỏi cô bé trước mặt, cũng là người chỉ đường cậu tới đây – Mei Misaki.
- Em chỉ muốn chắc chắn thầy đã tìm được thứ mình muốn. Vừa nãy em quên chưa nói với thầy nơi đây chỉ là thư viện cho học sinh trong trường. Nếu muốn tìm đọc nhiều sách hơn có thể đến thư viện trường đại học Celadon. Nơi đó là thư viện lớn nhất của thành phố.
- Hóa ra là vậy.
“Thảo nào ở đây ít sách như vậy”. Black tử nhủ trong lòng. Tiếp theo Black lại hỏi thông tin vị trí thư viện đại học Celadon. Có điều lần này Mei chủ động yêu cầu đưa cậu tới đó. Lý do là cô bé cũng muốn đến đó mượn đọc sách. Để cảm ơn, Black quyết định mời cô bé bữa cơm trưa. Cuối cùng, hai người quyết định cùng ăn bữa trưa sau đó đi tới thư viện vào buổi chiều.
Bữa ăn trưa, Black hỏi thăm được rất nhiều điều từ Mei. Hai người trò chuyện khá tốt. Ít nhất Black cho là như vậy. Đồng thời cậu cũng biết thêm Mei là một mình đến thành phố này đi học. Khi cậu hỏi thăm về gia đình thì cô bé ấp úng không trả lời. Nhớ tới thân thế của mình, Black không tiếp tục truy vấn chuyện đó mà bắt đầu kể về chuyện của bản thân mình. Từ việc xuất thân, lúc đi lữ hành, chuyện vui trên đường,...
Cứ như thế, một bữa thời gian bữa trưa nhẹ nhàng trôi qua một cách vui vẻ. Hai người sửa soạn bắt đầu lên đường đi tới thư viện như kế hoạch.
“Hi vọng sẽ có những thứ mà mình mong muốn.” Black tự nhủ trong lòng, cười cười cùng Mei đồng hành đến thư viện.
…
Kết thúc chương 88.
- Ponyta cố gắng lên.
- Tăng hết tốc lực nào.
- Cậu là nhanh nhất.
- @%$#%^@#^%^&
Thờ ơ với cái nhìn từ Green và đám người xem, Black bắt đầu lớn tiếng cổ vũ cho Ponyta. Cảm giác giờ này giống như những gì cậu đã làm khi huấn luyện nó, cổ vũ nó trong từng bước chạy. Tiếng cổ vũ trở thành liều thuốc tinh thần, là niềm tin mới để nó mạnh mẽ vượt qua khó khăn.
Theo những tiếng cổ vũ không ngừng của cậu, những bước chạy của Ponyta dần trở nên vững vàng, linh hoạt hơn.
- Ponytaaaa!!!!!
Một tiếng hí thật dài, tốc độ của Ponyta đột nhiên tăng mạnh. Lửa bao vây cơ thể nó thì trở nên nóng rực, miệng Ponyta lúc này liên tục thả ra từng luồng Heat Wave (gió miền nhiệt đới) làm thay đổi nhiệt độ xung quanh. Đôi mắt Ponyta giờ tràn đầy niềm tin chiến thắng.
Black không ngờ vào thời điểm Ponyta lại có thể đột phá giới hạn, học tập chiêu thức mới. Ngọn lửa có thể đốt người nhưng Heat Wave (gió miền nhiệt đới) lúc này có ảnh hưởng rộng và gây hiệu quả lớn hơn. Bốn vó sinh phong, tốc độ Ponyta lúc này tăng cao thấy rõ. Biến đổi đột nhiên của đối thủ khiến cho Scyther lâm vào bối rối. Black chớp lấy thời cơ ra lệnh.
- Ponyta, lập tức chạy vòng tròn xung quanh nó.
Theo mệnh lệnh cậu đưa ra, Ponyta bắt đầu thay đổi phương hướng. Chỉ thấy xung quanh Scyther ban đầu xuất hiện một vòng gió nóng bao vây. Sau đó cực nhanh chuyển thành một cơn lốc lửa thật lớn xoay quanh Scyther.
Thấy tình thế biến đổi, Green nhíu mày hạ lệnh cho Scyther.
- Scyther, lập tức thóat ra vòng vây.
Scyther bắt đầu hướng ra phía ngoài lao ra. Có điều theo di chuyển của nó, lốc xoáy cũng di chuyển theo. Thời gian chuyển dời, lốc xoáy đã thành hình bao vây kín lấy Scyther. Black không để Green có thêm thời gian ứng đối, cậu nhanh chóng chỉ đạo cho Ponyta.
- Ponyta, dùng Inferno (địa ngục hỏa) kết thúc nó.
Đây mới là chiêu cậu huấn luyện cho Ponyta thời gian gần đây. Theo đó Ponyta sẽ phóng ra một lượng lớn ngọn lửa trong thời gian cực ngắn. này có thể khiến đối thủ lập tức bị nhấn chìm trong biển lửa. Khắc phục việc ngọn lửa phóng ra diện tích nhỏ khiến đối phương còn có không gian né tránh. Tuy vậy độ chính xác của chiêu này còn khá thấp. Sau này nếu tiếp tục tập luyện cải thiện có thể giúp Ponyta nắm giữ Fire Blast (đại tự bạo) nguyên lý tương tự nhưng có độ chính xác cao hơn.
Tuy nhiên hiện tại mục tiêu của Ponyta đã bị cố định bay chính giữa lốc xoáy. Này không còn gì để bàn cãi. Scyther lập tức bị nhấn chìm trong biển lửa Ponyta tạo ra.
- Ầm … ầmm … ầmm …
Âm thanh tiếng nổ vang lên liên tiếp.
Bụi mù tràn ngập sân thi đấu. Green ngơ ngác nhìn nơi Scyther lẽ ra đang ở. Black nhếch miệng nở nụ cười chiến thắng. Đám người vây xem thì tâm thần rung mạnh trước cảnh tượng vừa được tạo ra.
Stage 2: Ponyta vs Scyther.
Phần thắng thuộc về Ponyta.
Gió vẫn vi vu thổi.
…
Sân đấu,…
Green đã mang theo Scyther rời đi. Phần thưởng chiến thắng sẽ gửi lại cho Black sau. Hiện tại Black cũng chưa cần thiết sử dụng đá tiến hóa với pokemon vì vậy cậu cũng không vội.
Bước tới nơi đám người xem, lúc này đám đông đã rời đi gần hết. Thấy vậy Black hơi ngạc nhiên. Cậu cũng chưa thông báo kết thúc lớp học cơ mà. Bất đắc dĩ, cậu đành tuyên bố buổi học hôm nay kết thúc tại đây. Có điều cậu không quên yêu cầu Mei ở lại để hỏi thăm chút chuyện tình.
- Vừa rồi mọi người bỏ đi đâu hết mà chỉ còn vài người các em vậy? Mei lạnh nhạt liếc mắt nhìn Black, giọng vô cảm trả lời.
- Nhiều bạn học không chịu được cú sốc khi thần tượng thua cuộc nên khóc lóc bỏ về trước rồi.
- Ặc… cái này cũng sẽ không trách thầy đi.
Black nghe vậy lúng túng gãi đầu. Này có vẻ cũng quá mong manh dễ vỡ điểm. Hơn nữa, Green có nhiều fan nữ như vậy thật sao. “Đẹp trai như mình sao không có fan nhỉ”. Tiếng trả lời của Mei cắt đứt suy nghĩ tự kỉ của cậu.
- Không sao đâu. Thời gian trôi qua là mọi chuyện sẽ ổn trở lại.
- Thầy có chuyện gì không ạ?
- À,… cũng không có gì. Thầy chỉ muốn hỏi em một chút thư viện của trường ta ở đâu thôi.
- Dãy nhà D, tầng 3, quẹo trái, cửa thứ hai.
- Uhm. Tốt lắm. Cảm ơn em…
Giọng hơi ngừng lại, cuối cùng không kìm lòng được, Black nhẹ giọng lên tiếng.
- Tuy rằng để “mặt lạnh” trông rất xinh đẹp. Có điều nếu em chịu khó tươi cười nhiều hơn thì sẽ đáng yêu và dễ hòa đồng với mọi người hơn đấy.
- Vì thế… cố gắng cười nhiều lên nhé.
Xoa xoa đầu ai đó, Black mỉm cười rời khỏi sân tập. Hi vọng cô bé rất dễ thương này sẽ hòa đồng với mọi người trong lớp hơn.
…
“Xinh đẹp… dễ thương … đáng yêu …”
Mei chóng mặt ngơ ngác đứng tại chỗ. Cho tới thời điểm cô bé tỉnh hồn lại thì Black đã đi mất từ bao giờ.
…
Dãy nhà D, tầng 3, quẹo trái, cửa thứ hai…
Black theo như lời miêu tả của Mei đi đến phòng thư viện trường học. Này mới là lý do chính cậu đến trường dạy học. Ừ, ngoại trừ mục đích lấy tiền lương ra…
Đưa thẻ thông tin cho thủ thư, Black bước vào trong phòng sách. Đập vào mắt cậu là một căn phòng không tính là lớn lắm xếp khá nhiều giá sách. Lúc này đã sắp tới buổi trưa, trong thư viện lác đác không có mấy người. Black quyết định chậm rãi tìm kiếm. Nếu tới giờ ăn trưa mà còn chưa tìm được thì buổi chiều tiếp tục.
Cứ như vậy, cậu bắt đầu chầm chậm dạo qua từng giá sách tìm kiếm mục tiêu. Sách toán, sách vật lý, sách hóa học,… Ừm, những quyển sách thật quen thuộc. Black tiếp tục tìm tòi. Sách địa lý? Cũng không tồi, có điều này không phải thứ cậu cần tìm. Xem lướt qua một vài quyển sách địa lý trên giá, Black tiếp tục di chuyển. Sách về triết học? Ẹc, không lẽ nơi này cũng có môn Mác- Lênin. (~.~). Tiếp tục tìm kiếm…
Cuối cùng, cậu cũng tìm được thứ mình muốn.
Một giá sách lịch sử.
Rất tốt! Có hiểu lịch sử mới có thể biết mình đang sống ở thế giới như thế nào.
Black bắt đầu đọc sách.
…
Thời gian trôi qua…
Rất nhanh, Black đã đọc lướt qua đám sách trên giá. Này không phải cậu đọc sách nhanh bao nhiêu, mà là nội dung trong sách không phải thứ mà cậu cần tìm. Chính xác hơn là nó chỉ có chút xíu tác dụng mà thôi. Này là bởi vì trong sách chỉ đề cập tới chuyện diễn ra trong vòng 200 năm trở lại đây. Những truyện trước đó hầu như không có gì đề cập về. Chuyện này rất không bình thường.
Ngoài ra, kiến thức lịch sử trong sách nói về cũng rất mông lung, trong đó chủ yếu kể về các danh nhân lịch sử có cống hiến lớn cùng với các nhà khoa học có những phát minh trọng đại. Thậm chí cuối sách cậu còn bắt gặp tên giáo sư Oak trong sách. Này làm cậu thật sâu nghi hoặc. Chẳng lẽ lịch sử dài đằng đẵng lại không có đủ người để viết vào sách hay sao mà viết một người còn đang sống sờ sờ như vậy. Không phải giáo sư Oak không xứng đáng mà là đáng nhẽ ra trong lịch sử dài dằng dặc sẽ còn nhiều người cần viết vào sách hơn ông.
Này chẳng lẽ là hậu quả của chiến tranh đã hủy đi mọi tri thức trước kia.
Nếu như vậy thì quả là đáng sợ. Tiếc rằng Black lại không thể hỏi chuyện này với mọi người. Dù sao cậu cũng không chắc trong đó có điều gì cấm kị hay không. Tạm thời cậu đã có đủ rắc rối rồi, tốt nhất không dính vào chuyện này thì tốt hơn. Lắc lắc đầu, Black tự cảnh báo mình không nên làm những chuyện ngoài tầm tay với. Cậu đã chịu không ít hậu quả từ những hành vi quá tầm rồi.
…
- Thầy tìm muốn tìm sách gì a?
- Ừ?...
- Sao em lại ở đây?
Black ngạc nhiên hỏi cô bé trước mặt, cũng là người chỉ đường cậu tới đây – Mei Misaki.
- Em chỉ muốn chắc chắn thầy đã tìm được thứ mình muốn. Vừa nãy em quên chưa nói với thầy nơi đây chỉ là thư viện cho học sinh trong trường. Nếu muốn tìm đọc nhiều sách hơn có thể đến thư viện trường đại học Celadon. Nơi đó là thư viện lớn nhất của thành phố.
- Hóa ra là vậy.
“Thảo nào ở đây ít sách như vậy”. Black tử nhủ trong lòng. Tiếp theo Black lại hỏi thông tin vị trí thư viện đại học Celadon. Có điều lần này Mei chủ động yêu cầu đưa cậu tới đó. Lý do là cô bé cũng muốn đến đó mượn đọc sách. Để cảm ơn, Black quyết định mời cô bé bữa cơm trưa. Cuối cùng, hai người quyết định cùng ăn bữa trưa sau đó đi tới thư viện vào buổi chiều.
Bữa ăn trưa, Black hỏi thăm được rất nhiều điều từ Mei. Hai người trò chuyện khá tốt. Ít nhất Black cho là như vậy. Đồng thời cậu cũng biết thêm Mei là một mình đến thành phố này đi học. Khi cậu hỏi thăm về gia đình thì cô bé ấp úng không trả lời. Nhớ tới thân thế của mình, Black không tiếp tục truy vấn chuyện đó mà bắt đầu kể về chuyện của bản thân mình. Từ việc xuất thân, lúc đi lữ hành, chuyện vui trên đường,...
Cứ như thế, một bữa thời gian bữa trưa nhẹ nhàng trôi qua một cách vui vẻ. Hai người sửa soạn bắt đầu lên đường đi tới thư viện như kế hoạch.
“Hi vọng sẽ có những thứ mà mình mong muốn.” Black tự nhủ trong lòng, cười cười cùng Mei đồng hành đến thư viện.
…
Kết thúc chương 88.
Danh sách chương