“Bắt đầu kết toán.”

“Số lượng boss đã bị tiêu diệt: 1 boss cấp C. Bạn thu được 0,2 điểm thần tính.

⌂Thần tính: Lực lượng của thần, dùng để quy đổi ra điểm kỹ năng và dùng làm năng lượng để mang trứng pokemon về thế giới pokemon.”

“Lần đầu diệt boss, thưởng 1 quả trứng pokemon. Đã chuyển trứng pokemon vào túi đồ.

⌂Trứng pokemon: Đánh quái tinh anh (D), trùm (C), thủ lĩnh (B), ác quỷ (A), ác ma (S) đều có xác suất thu được thần tính và trứng pokemon. Boss càng mạnh, số lượng thần tính và xác suất thu được trứng pokemon càng cao.

⌂Tiêu diệt một loại boss càng nhiều, lượng thần tính thu được giảm nhẹ, xác suất thu được trứng pokemon có khả năng giảm dần.”

“Kết thúc kết toán. Lần kết toán sau là lần tiêu diệt boss tiếp theo.”

Âm thanh và chữ viết đến nhanh lại đi nhanh, hoàn toàn không để Triệu Phong kịp làm rõ chuyện gì xảy ra. Sự việc bất thường xảy ra, Triệu Phong bất ngờ, hắn không có cách nào ngủ được. Triệu Phong ngồi thằng dậy, mở túi không gian ra. Trong một ô ở góc bên phải dưới cùng của túi xuất hiện một quả trứng nhỏ màu trắng. Trên quả trắng màu trắng, thỉnh thoảng xuất hiện một hình lục giác đều nhỏ có màu xanh lá.

Triệu Phong suy nghĩ một chút, cảm thấy quả trứng pokemon này có thể là của hệ con trùng, hoặc hệ thực vật. Đó cũng chỉ là phán đoán ban đầu từ cái nhìn sơ qua bên ngoài, để được chính xác hơn, hắn thông qua dòng suy nghĩ, lấy trứng pokemon ra khỏi túi không gian, như cách lấy những món đồ vật khác.

Trong nháy mắt, một quả trứng to bằng cái tô nằm gọn trong tay Triệu Phong. Triệu Phong đưa mắt chăm chú quan sát, sau đó nhìn về những số liệu hiển hiện.

“☼Trứng pokemon:


  • Cấp C: Pokemon có tư chất cấp C.


  • Hệ thực vật: Pokemon chỉ có thuộc tính hệ thực vật, hoặc pokemon có một loại thuộc tính hệ thực vật.


  • Không thể sử dụng, không thể ấp trứng, không thể nở trong thế giới Diablo.


  • Mang về thế giới pokemon, 5 ngày sau tự động nở. Mang về thế giới pokemon cần 10 điểm thần tính.


  • Ngẫu nhiên nở ra một loại pokemon.”


Nhận được một món quà bất ngờ, nhưng lúc này Triệu Phong không có bao nhiêu cảm giác vui sướng. Hắn đang đau đầu suy nghĩ rất nhiều vấn đề. Có quá nhiều vấn đề hắn muốn biết, tỉ như hệ thống là cái gì? Thế giới hắn đang ở không phải trò chơi sao? Nếu không phải trò chơi, vậy nếu chẳng may hắn chết ở nơi đây thì sao, sẽ thật chết? Giữa thế giới pokemon hắn đang sống và thế giới Diablo mà hắn tiến vào mỗi đêm có liên hệ gì? Ngoài hắn ra, còn có ai trong thế giới pokemon sẽ tiến vào thế giới Diablo không? Nếu chỉ có mỗi hắn có thể tiến vào thế giới Diablo, vậy tại sao lại là hắn, mà không phải người khác?

Quá nhiều vấn đề không có câu trả lời làm Triệu Phong cảm thấy thêm mơ hồ. Chính vì nó là một mảnh mơ hồ, mà Triệu Phong lại không biết được chút gì, hắn cảm thấy không có một chút an toàn nào. Hắn không biết mục đích của người, hoặc thần, hoặc cái gì đó vì cái gì “đối xử” với hắn theo kiểu này. Trải qua cũng nhiều, Triệu Phong dù số tuổi còn nhỏ, còn vị thành niên, nhưng hắn biết nếu không có lợi ích, chẳng ai sẽ cho không ai cái gì. Nếu có, đó chỉ là quan hệ lợi dụng, một bên nuôi bên kia cho mập, khi bên kia đủ tiêu chuẩn, người nuôi nhất định sẽ thu gặt không thương tiếc. Triệu Phong không muốn bản thân trở thành một con heo bị nuôi nhốt và chờ đợi số phận bị mang đi làm thịt, cái số phận mà có phản kháng thì cũng là hoàn toàn vô nghĩa.

Càng nghĩ, một cảm giác hỏng bét xuất hiện trong lòng Triệu Phong. Hắn bắt đầu xoắn xuýt, lo âu vì không biết bản thân mình nên làm gì tiếp theo mới đúng. Một bước đi sai, Triệu Phong hắn chỉ có thể mỗi lúc một lún sâu hơn, rồi hoàn toàn bị khống chế, không thể không làm theo những gì người sau màn chủ đạo. Khi đó, cuộc đời hắn sẽ chẳng phải là cuộc đời của hắn, hắn sẽ chỉ đi theo kế hoạch mà người ta sắp đặt. Dẫu cho hắn là nhân loại, là loại động vật có suy nghĩ, hắn vẫn sẽ trở thành một con rối không hơn. Người ta muốn hắn chết, hắn cũng sẽ chết!

Nhưng... giờ phút này Triệu Phong có lựa chọn nào sao? Nhỏ yếu chính là tội, nhỏ yếu chỉ có thể khom lưng, quỳ gối, chịu nhục mà sống! Nhỏ yếu vốn không thể làm chủ vận mệnh của mình, ở bất cứ thế giới và thời đại nào cũng đều là như vậy. Đó là quy luật bất di bất dịch, đó là quy tắc trò chơi của thế giới, không ai có khả năng thay đổi, không ai có khả năng tránh thoát. Có chăng là có người họ từ nhỏ yếu phấn đấu vươn lên không ngừng, để rồi có một ngày thoát khỏi gông xiềng, trở thành một bộ phận của giới mạnh mẽ.

Vô số suy nghĩ không ngừng dây dưa trong đầu Triệu Phong, Triệu Phong thở dài đầy đắng chát và vô vọng. Đối mặt với một kẻ, một thứ có sức mạnh như của thần linh, thậm chí là mạnh mẽ hơn cả thần linh, Triệu Phong cảm thấy vô lực, không lên nổi tâm tư phản kháng.

“Thôi, đến đâu thì đến. Đi được bước nào thì tính bước ấy!” – Triệu Phong thu lại tâm tư, chấp nhận số mệnh của mình. Một lý do khác khiến hắn chấp nhận phó mặc, đó là vì sức dụ hoặc được tung ra quá lớn. Lớn đến nỗi hắn quyết định đánh cược mạng mình vào.

Sau khi thu lại dòng suy nghĩ về vận mệnh vô thường của bản thân, Triệu Phong bắt đầu suy nghĩ về tương lai. Tiêu diệt boss sẽ thu nhận được thần tính và có khả năng thu được trứng pokemon. Trứng pokemon chỉ là có xác suất thu được, khi chưa biết rõ xác suất là khoảng bao nhiêu, Triệu Phong không cho rằng mình có vận may kinh người, có thể thu được trứng pokemon liên tục, cho nên hắn tạm gác trứng pokemon sang một bên. Điều hắn quan tâm nhất là thần tính.

Vừa đối mặt với một con boss cấp C là Xác Chết Cháy, Triệu Phong biết rõ những con boss cấp C nguy hiểm như thế nào. Sơ sẩy một chút, Triệu Phong nhận được một lần dạo qua làn ranh sống chết. Để tiêu diệt nó, Triệu Phong phải chơi liều, chứ không đủ năng lực chính diện chém giết. Vậy những con boss cấp cao hơn con Xác Chết Cháy thì sao? Mức độ chênh lệch có vẻ rất lớn, Triệu Phong cảm thấy cho dù cấp độ của hắn tăng lên, sợ rằng hắn cũng chỉ trở thành một bữa ăn ngon cho chúng nó, chứ chẳng lật nên cái bọt nước gì.

Thần tính có thể tăng thêm điểm kỹ năng, đó thật sự là một vấn đề lớn. Chỉ cần có nhiều điểm kỹ năng, Triệu Phong sẽ trở nên mạnh mẽ nhanh chóng. Khi đã mạnh mẽ hơn, hắn sẽ không lo sợ mình mất mạng ở thế giới này. Khi đã mạnh mẽ hơn, hắn đủ thực lực tiêu diệt boss, đặc biệt là những con boss cấp độ nguy hiểm cao như A và S.

Do đó, ở tình cảnh hiện tại, Triệu Phong cảm thấy mình vẫn lấy việc tăng thực lực làm chủ. Và đường tắt hắn có thể đi, chính là thu thập thần tính, thu thập càng nhiều càng tốt. Triệu Phong phải thu thập càng nhiều, quy đổi nó thành điểm kỹ năng, tăng cao thực lực!

Muốn thu thập nhiều thần tính, Triệu Phong cần phải tiêu diệt boss. Suy nghĩ một lúc, nghĩ về những loại boss mà hệ thống – hắn tạm gọi như vậy – phân loại, nghĩ về độ khó chơi của con boss cấp C Xác Chết Cháy, nghĩ về việc trên thảo nguyên Máu có 1 con boss cấp C như Xác Chết Cháy, rồi hắn nghĩ về boss loại D. Suy tư một chốc, Triệu Phong quyết định trước mắt hắn sẽ đặt mục tiêu đánh boss loại D. Thế nhưng dựa vào ký ức, Triệu Phong nhận ra dân bản xứ trong thế giới Diablo không có định nghĩa về một loại quái mạnh hơn quái thường, và yếu hơn con trùm. Xem ra, ngày mai nhân cơ hội tới chỗ Akara trả nhiệm vụ, hắn sẽ phải hỏi Akara về vấn đề này. Nói ra có chút xấu hổ, lúc tối hắn đến nhà Akara bán đồ, nhưng do nôn nóng đi ăn, hắn lại quên mất trả nhiệm vụ. Akara dường như cho rằng Triệu Phong không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ lấy máu Xác Chết Cháy nhanh như vậy, nên bà ta cũng không hỏi Triệu Phong đã hoàn thành xong chưa. Kết quả từ hai sự việc là nhiệm vụ sẽ được hoàn thành vào sáng mai.

Đã suy nghĩ thấu triệt, Triệu Phong yên tâm ngủ một giấc thật say.

...

Buổi sáng, Triệu Phong tỉnh lại, tuy nhiên hắn không còn ở trong thế giới Diablo nữa. Nhìn khung cảnh quen thuộc, Triệu Phong biết mình đã trở lại thế giới pokemon. Mở máy vi tính lên, Triệu Phong xem xét ngày giờ, một lần nữa hắn ngạc nhiên khi biết hắn trải cuộc thử luyện mấy ngày liền trong thế giới Diablo lại chỉ kéo dài một đêm trong thế giới pokemon.

Triệu Phong không biết rõ hắn xuyên qua hai thế giới như thế nào, song qua 2 lần xuyên qua xuyên lại như đi chợ, hắn cảm thấy mình thật sự đã bị khống chế dần dần, không tự chủ đã lao đầu bận rộn 24/24, buổi tối cũng không được yên ổn nghỉ ngơi.

Xoa xoa cái đầu đau nhức của mình, Triệu Phong đứng trầm ngâm, hắn cảm thấy mình dường như quên mất cái gì. Đi đi lại lại trong nhà một lúc, cuối cùng hắn nhớ ra rằng hôm nay hắn cần đi mua một con Weedle.

Đầu đau nhức sau mỗi đêm, trí nhớ đột nhiên giảm. Triệu Phong cảm thấy đây là di chứng của việc xuyên qua, xuyên lại giữa hai thế giới.

Nhớ ra việc cần làm, Triệu Phong không vội vã chạy tới khu chợ pokemon. Hắn bắt đầu nấu cơm, trong lúc chờ cơm chín, hắn tranh thủ cập nhật tin tức từ các trang báo mạng chính thức, cũng như từ các diễn đàn lớn.

Tình cờ dạo qua một diễn đàn lớn, một cái tin tức khiến hắn chú ý.

“Ngày hôm qua quân đội Liên bang rầm rộ tiến về phía tây.”

Trong bài viết, tác giả chỉ ra việc hoạt động bất thường của quân đội. Hai sư đoàn số 17 và 18 với bộ binh, xe tăng, thiết giáp, xe vận chuyển, xe chở nhiên liệu... di chuyển qua hai thành phố Nghĩa Từ và Hoa Lệ, sau đó tiến về hoang dã. Hai sư đoàn hành quân yên lặng trong màn đêm, đi qua khu vực mà trước đó đã chính quyền đã cử người chốt chặn từ trước. Tác giả bài viết gửi kèm nhiều hình ảnh cho thêm phần xác thực, đồng thời ở cuối bài viết đặt câu hỏi về lý do hai sư đoàn này di chuyển.

Triệu Phong đọc lướt qua bài viết này, hắn không để ý gì nhiều, quân đội di chuyển không phải xưa nay chưa từng có, không có gì đặc biệt. Vậy nhưng khoảng 10 phút sau, khi đọc được một loạt tin tức khác, Triệu Phong cảm thấy mưa gió sắp đến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện