Khi hoàn thành bộ ảnh, ba tên trộm rút đi.
Bọn chúng hoàn toàn không để tâm đến viên pokemon ở trên bàn cạnh giường ngủ. Trộm cướp cả chục năm, bọn chúng đều biết cái gì nên động, cái gì không thể động nào. Nếu không phải luật pháp nghiêm khắc, đến phía trên của chúng cũng không dám động, sợ rằng con Weedle giá 5 tỷ mà Triệu Phong vừa mua vài ngày trước sẽ bị chúng lấy đi.
Khoảng 3h sáng, tên râu ria trở lại, đặt vài chục tấm ảnh vừa chụp lên bàn cạnh giường ngủ của Triệu Phong, đồng thời để lại một tờ giấy. Ngay sau đó, y đặt viên pokemon đè lên giữa những tấm ảnh. Khi đã hoàn tất công việc, tên râu ria nhanh chóng rời đi, trước khi đi không thèm khép cửa nhà Triệu Phong lại.
...
Sau năm ngày đi thử luyện, Triệu Phong tỉnh lại. Lần thử luyện này của hắn khá suôn sẻ. Với mục đích chính lúc này là tăng lên cấp độ 7 để học kĩ năng mới, lần này hắn vẫn chọn hang động Đồng Bằng Băng Giá cày quái, dù hắn cực kỳ căm ghét hoàn cảnh trong hang động.
Cấp độ càng cao, muốn tăng cấp lên lại càng khó khăn, bởi lượng kinh nghiệm cần thiết tăng lên chóng mặt, điểm kinh nghiệm thu được từ quái lại không tăng nhiều. Nếu như từ cấp độ 1 tăng lên cấp độ 2, Triệu Phong phải giết hơn 6000 con quái, thì bây giờ, từ cấp độ 4 tăng lên cấp độ 5, Triệu Phong đã giết hơn 20.000 con mà vẫn chưa đủ kinh nghiệm.
Bị thất tình, Triệu Phong như một kẻ dở hơi, nghiền ép bản thân mình, lao đầu vào cày quái, nếu không, theo tính cách của hắn, lần này hắn đã không chọn hang động Đồng Bằng Băng Giá. Khoảng thời gian thử luyện, hắn như điên cuồng, gần như cày quái không ngừng nghỉ. Thế nên khi trở về, khuôn mặt hắn trắng bệch, thân thể run lẩy bẩy, đôi mắt cũng tràn đầy tơ máu. Phải nói rằng tình trạng của Triệu Phong rất không ổn. May mắn là trong tình trạng bất ổn ấy, Triệu Phong không gặp con boss nào, không thì khả năng hắn toi đời rất lớn.
Bởi vì hành động điên cuồng của bản thân, khi xuyên về thế giới Pokemon, triệu chứng đau đầu trở nên nặng hơn. Triệu Phong nằm trên giường gần 30 phút, cảm nhận cảm giác sống không bằng chết, cảm nhận cảm giác đau nhức như dòng lũ càn quét thần kinh.
Khác với những đứa trẻ, hay những con người khác, khi thất tình, Triệu Phong đau buồn, thương tâm, nhưng không đến độ mất hết lý trí, hay cảm thấy cuộc đời mình chấm dứt từ đây, cũng không cảm thấy hắn không sống nổi nếu thiếu người con gái kia. Qua 5 ngày điên cuồng nghiền ép bản thân, lý trí của hắn trải qua mài giũa, hắn càng tỉnh táo hơn trong tình cảm. Năm ngày ấy, Triệu Phong phát tiết xong xuôi, trở nên bình tĩnh lạ thường. Nếu như không có 5 ngày này, ngược lại khi vừa thất tình lại phải đối mặt với đối phương không lâu sau đó, sợ rằng Triệu Phong không thể bình tĩnh và lý trí trong chuyện tình cảm như bây giờ.
Yêu được thì buông được, mềm yếu được thì lạnh lùng được, hành động theo cảm xúc được thì hành động theo lý trí được. Triệu Phong không nhu nhược, hắn thuộc về trường phái quyết đoán. Khi đã biết bản thân mình vô vọng trong tình yêu, hắn không hề muốn tiếp tục chạy theo cô gái kia, cũng không muốn dìm bản thân vào trong nỗi đau khổ, hắn biết hắn cần mạnh mẽ hơn. Vì thế, ít nhất ở bề ngoài, Triệu Phong đã mạnh mẽ hơn lúc trước.
Triệu Phong ngồi dậy, trong đầu nghĩ đến “Nhiệm vụ vé vay mượn loại 1”. Ý nghĩ vừa hiện trong đầu, một cái bảng với đầy chữ đỏ xuất hiện trước mặt hắn. Năm ngày trong thế giới Diablo, Triệu Phong không chỉ suy nghĩ về vấn đề tình cảm của mình, hắn còn suy nghĩ và phân tích nhiệm vụ được hệ thống giao cho hắn. Hôm trước, Triệu Phong chưa kịp quan sát kĩ thì đã bị đưa xuyên qua thế giới Diablo, điều đó làm cho hắn không nhớ được tỉ mỉ về nhiệm vụ. Ngày hôm nay, chân chính quan sát kĩ, khuôn mặt Triệu Phong trở nên khó coi rất nhiều.
Triệu Phong nhìn càng kĩ, suy tư càng nhiều, hắn càng cảm thấy đáng sợ. Đáng sợ không phải chỉ là người phía sau cái hệ thống, mà đáng sợ còn là vì cái thế giới Pokemon này. Thế giới Pokemon hắn biết đã trở nên lạ lẫm hơn nhiều, hoặc là thế giới Pokemon mà hắn biết chỉ là viễn cảnh tươi đẹp được Liên Bang vẽ ra. Dẫu có là thế nào, Triệu Phong cảm thấy hắn đang dần đến gần hiện thực tàn khốc.
Triệu Phong còn nhớ rõ một cái tin tức hắn đọc được mấy ngày trước: “Quân đội Liên Bang rầm rộ tiến về phía tây”. Trong tin tức bên lề ấy, có nhắc đến việc quân đội Liên Bang di chuyển qua hai thành phố Nghĩa Từ và Hoa Lệ, từ đây lại đi tiếp vào hoang dã. Nhiệm vụ được hệ thống giao lại có địa điểm ở một cái thôn thuộc thành phố Nghĩa Từ. Chỉ suy nghĩ một thoáng, thông qua tên quái Xác Lính Thối Rữa xuất hiện trong nhiệm vụ, Triệu Phong liền biết quân đội Liên Bang e rằng đã gặp bất trắc. Hai sư đoàn gồm 30.000 người với vũ khí tiên tiến, xe tăng, thiết giáp dẫn đường, máy bay yểm hộ... rất có khả năng đã bị tiêu diệt.
“Không biết thành phố Nghĩa Từ giờ này thế nào?” – Triệu Phong không khỏi lo lắng. Nếu Liên Bang không chặn đứng kẻ địch, nếu thành phố Nghĩa Từ rơi vào tay địch, thế tiến công của kẻ địch sẽ dừng lại sao? Không! Chiến trường chỉ mỗi lúc một rộng, có thể không bao lâu nữa cả Liên Bang đều sẽ trở thành chiến trường. Khi thời khắc ấy đến, Triệu Phong còn có thể sống yên ổn sao?
Kẻ địch trước mắt của Liên Bang chuyển từ pokemon ở vùng hoang dã, sang các thể loại Xác Sống. Triệu Phong không biết rõ Xác Sống ở thế giới Pokemon có khác gì Xác Sống ở thế giới Diablo không, thế nhưng hắn suy đoán rằng chúng sẽ có khác biệt rất lớn. Khi nhìn thấy ba chữ “tinh thể Ether”, thứ không có trong thế giới Diablo, Triệu Phong có niềm tin vào suy đoán của mình. Xác Sống ở thế giới Diablo là do quỷ dữ dùng năng lượng hắc ám tạo thành, Xác Sống ở thế giới Pokemon có lẽ là do một lần thí nghiệm thất bại tạo ra. Rất có thể đám nhà khoa học điên tạo ra tinh thể Ether với mục đích gì đó, tuy nhiên kết quả là tinh thể Ether được họ tạo ra lại gây nên tràng tai nạn này.
Con boss Kyzogg trong nhiệm vụ hẳn là một nhà bác học có tên Kyzogg bị tinh thể Ether ảnh hưởng, phát sinh biến dị nào đó, đã trở thành một loại quái vật cao cấp: boss. Nó không chỉ có thực lực mạnh mẽ, nó còn có thể chỉ huy đám Xác Sống. Đủ hai lý do như thế mới có thể giải thích được việc hệ thống đặt tên cho con boss này là Kẻ Cai Trị.
Triệu Phong không chỉ phân tích những thay đổi của thế giới hắn đang sống. Hắn còn dựa vào số lượng quái vật mà hắn phải giết, suy nghĩ về tình huống ở cái thôn Angas kia. Những loài quái vật có số lượng nhiều trong nhiệm vụ hoặc là loại quái vật có thực lực yếu nhất, hoặc là loài quái vật có mặt ở khắp mọi nơi trong thôn Angas. Tuy không biết tình huống thế nào, theo lối mòn tư duy, Triệu Phong nghiêng về ý đầu nhiều hơn.
Trừ con boss, trong đám quái vật được liệt kê, Triệu Phong để ý đến con quái vật mang tên Quái Vật Sắt Vụn Rạn Nứt. Từ cái tên, có thể đoán được con quái vật này được tạo nên từ sắt, dù nó là sắt vụn đi chăng nữa, không phải một món vũ khí thông thường có thể tiêu diệt. Quái thường đã như vậy, boss Kyzogg e rằng chỉ càng khó chơi. Vì vậy, Triệu Phong cần một món vũ khí đủ sắc bén, tiện mang bên người, không dễ bị người để ý. Về phần nó là vũ khí thế nào, mua hoặc bỏ tiền để người nào chế tạo, Triệu Phong cần phải suy nghĩ kĩ càng hơn. Còn có 3 tháng, Triệu Phong còn một quãng thời gian để chuẩn bị.
Ngoài vấn đề nhiệm vụ, Triệu Phong cảm thấy việc có thể mang trứng pokemon từ thế giới Diablo về thế giới Pokemon, việc giết boss đạt được “Vé hay mượn loại 1”, việc “Vé vay mượn loại 1” chỉ có thể mượn được 10 thần tính, và việc 10 thần tính này chỉ có thể dùng để mang trứng pokemon về, tất cả đều đã được sắp xếp sẵn từ đầu, hoàn toàn không có gì là ngẫu nhiên. Xâu chuỗi tất cả mọi chuyện, Triệu Phong cho rằng mục đích của tất cả chính là để hắn có được một con pokemon làm trợ thủ, từ đó gián tiếp tăng lên thực lực của hắn, để hắn có thể đi hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo phía sau. Cái gọi là “Khi bạn sử dụng tấm vé vay mượn, bạn bắt buộc phải hoàn thành một nhiệm vụ được tuyên bố ngay khi trở về thế giới Pokemon”, hay “Nhiệm vụ này được xem như lợi tức của tấm vé vay mượn”, chúng đều là chuyện cười. Có thể có người sẽ cảm thấy đây là một chuyện hết sức bình thường, Triệu Phong thì khác, tính cách đa nghi khiến hắn nghi ngờ tất cả, sau khi xâu chuỗi mọi chuyện, hắn rất tin vào suy đoán trước đó của mình.
Cho rằng là như vậy, nhưng Triệu Phong không có hành động gì quá khích. Không chỉ vì hắn tỉnh táo, không chỉ vì hắn tự biết mình, mà vì hắn vốn nghĩ đến chuyện này từ lâu, từ lúc hắn biết mình có được hệ thống.
“Có lẽ đây là cái giá phải trả ban đầu đi!” – Triệu Phong thở dài một hơi. Mặc dù biết bản thân sẽ phải trả một cái giá nào đó, nhưng khi chính thức đối mặt, nhất là khi trong thời gian quá ngắn lại phải đối mặt, khi không kịp chuẩn bị, Triệu Phong cảm thấy lo âu.
- 3 tháng, 3 tháng...
Triệu Phong thì thầm.
Triệu Phong cảm thấy để cam đoan mình hoàn thành nhiệm vụ, hắn chỉ có hai tháng chuẩn bị, một tháng cuối cùng để đi đến địa điểm quy định, và bắt đầu làm nhiệm vụ. Hai tháng không phải là quãng thời gian dài, Triệu Phong cảm thấy gấp gáp, cảm thấy áp lực đè nặng lên mình. Đối mặt với quái vật ở thế giới Diablo, Triệu Phong không quá áp lực, vì ít nhất hắn thu được kinh nghiệm huấn luyện 2 năm. Còn ở thế giới này, hắn vẫn chỉ là một con người bình thường, cơ thể lại khá non nớt, vì thế hắn mới phải lo lắng và cảm thấy áp lực.
Thở dài một hơi, Triệu Phong rời giường, định bỏ một buổi sáng suy nghĩ kế hoạch tập luyện trong 2 tháng cho bản thân. Hắn dĩ nhiên không muốn dùng có thân thể hiện tại đi đối mặt với quái vật. Ít nhất, hắn phải rèn luyện một phen. Thậm chí, Triệu Phong cảm thấy hắn không nên "phụ lòng" người đứng sau hệ thống, phải đưa con pokemon sắp nở vào kế hoạch tập luyện.
Rời giường, Triệu Phong nhìn thấy cánh cửa phòng trước mắt mở toang, hắn trở nên kinh ngạc. Vừa nãy ngồi dậy, hắn mãi suy nghĩ về nhiệm vụ, nên mãi không để ý đến hoàn cảnh xung quanh. Bây giờ, khi dẹp mọi suy tư sang một bên, nhìn thấy cái cửa mở, Triệu Phong như bị điện chạm.
“Có lẽ là lúc tối mình quên khóa cửa.” – Triệu Phong không cho rằng trí nhớ của hắn xuất hiện sai lầm, hắn chỉ an ủi mình một thoáng.
An ủi xong bản thân, Triệu Phong quay đầu nhìn xung quanh phòng.
Nhìn về cái cửa sổ bị mở, cảm nhận từng cơn gió nhẹ từ bên ngồi thổi xuyên qua cửa sổ, chạm vào thân thể, khuôn mặt Triệu Phong trở nên cực kỳ khó coi, có chút tái mét.
Khi nhìn thấy những tấm ảnh khỏa thân, không mảnh vải che thân của bản thân ở trên cái bàn bên giường, khuôn mặt Triệu Phong tái nhợt, toàn cơ thể không tự chủ run lên. Theo sau đó, gân xanh khắp cơ thể Triệu Phong nổi lên, đầu óc của hắn cũng nóng dần.
Bọn chúng hoàn toàn không để tâm đến viên pokemon ở trên bàn cạnh giường ngủ. Trộm cướp cả chục năm, bọn chúng đều biết cái gì nên động, cái gì không thể động nào. Nếu không phải luật pháp nghiêm khắc, đến phía trên của chúng cũng không dám động, sợ rằng con Weedle giá 5 tỷ mà Triệu Phong vừa mua vài ngày trước sẽ bị chúng lấy đi.
Khoảng 3h sáng, tên râu ria trở lại, đặt vài chục tấm ảnh vừa chụp lên bàn cạnh giường ngủ của Triệu Phong, đồng thời để lại một tờ giấy. Ngay sau đó, y đặt viên pokemon đè lên giữa những tấm ảnh. Khi đã hoàn tất công việc, tên râu ria nhanh chóng rời đi, trước khi đi không thèm khép cửa nhà Triệu Phong lại.
...
Sau năm ngày đi thử luyện, Triệu Phong tỉnh lại. Lần thử luyện này của hắn khá suôn sẻ. Với mục đích chính lúc này là tăng lên cấp độ 7 để học kĩ năng mới, lần này hắn vẫn chọn hang động Đồng Bằng Băng Giá cày quái, dù hắn cực kỳ căm ghét hoàn cảnh trong hang động.
Cấp độ càng cao, muốn tăng cấp lên lại càng khó khăn, bởi lượng kinh nghiệm cần thiết tăng lên chóng mặt, điểm kinh nghiệm thu được từ quái lại không tăng nhiều. Nếu như từ cấp độ 1 tăng lên cấp độ 2, Triệu Phong phải giết hơn 6000 con quái, thì bây giờ, từ cấp độ 4 tăng lên cấp độ 5, Triệu Phong đã giết hơn 20.000 con mà vẫn chưa đủ kinh nghiệm.
Bị thất tình, Triệu Phong như một kẻ dở hơi, nghiền ép bản thân mình, lao đầu vào cày quái, nếu không, theo tính cách của hắn, lần này hắn đã không chọn hang động Đồng Bằng Băng Giá. Khoảng thời gian thử luyện, hắn như điên cuồng, gần như cày quái không ngừng nghỉ. Thế nên khi trở về, khuôn mặt hắn trắng bệch, thân thể run lẩy bẩy, đôi mắt cũng tràn đầy tơ máu. Phải nói rằng tình trạng của Triệu Phong rất không ổn. May mắn là trong tình trạng bất ổn ấy, Triệu Phong không gặp con boss nào, không thì khả năng hắn toi đời rất lớn.
Bởi vì hành động điên cuồng của bản thân, khi xuyên về thế giới Pokemon, triệu chứng đau đầu trở nên nặng hơn. Triệu Phong nằm trên giường gần 30 phút, cảm nhận cảm giác sống không bằng chết, cảm nhận cảm giác đau nhức như dòng lũ càn quét thần kinh.
Khác với những đứa trẻ, hay những con người khác, khi thất tình, Triệu Phong đau buồn, thương tâm, nhưng không đến độ mất hết lý trí, hay cảm thấy cuộc đời mình chấm dứt từ đây, cũng không cảm thấy hắn không sống nổi nếu thiếu người con gái kia. Qua 5 ngày điên cuồng nghiền ép bản thân, lý trí của hắn trải qua mài giũa, hắn càng tỉnh táo hơn trong tình cảm. Năm ngày ấy, Triệu Phong phát tiết xong xuôi, trở nên bình tĩnh lạ thường. Nếu như không có 5 ngày này, ngược lại khi vừa thất tình lại phải đối mặt với đối phương không lâu sau đó, sợ rằng Triệu Phong không thể bình tĩnh và lý trí trong chuyện tình cảm như bây giờ.
Yêu được thì buông được, mềm yếu được thì lạnh lùng được, hành động theo cảm xúc được thì hành động theo lý trí được. Triệu Phong không nhu nhược, hắn thuộc về trường phái quyết đoán. Khi đã biết bản thân mình vô vọng trong tình yêu, hắn không hề muốn tiếp tục chạy theo cô gái kia, cũng không muốn dìm bản thân vào trong nỗi đau khổ, hắn biết hắn cần mạnh mẽ hơn. Vì thế, ít nhất ở bề ngoài, Triệu Phong đã mạnh mẽ hơn lúc trước.
Triệu Phong ngồi dậy, trong đầu nghĩ đến “Nhiệm vụ vé vay mượn loại 1”. Ý nghĩ vừa hiện trong đầu, một cái bảng với đầy chữ đỏ xuất hiện trước mặt hắn. Năm ngày trong thế giới Diablo, Triệu Phong không chỉ suy nghĩ về vấn đề tình cảm của mình, hắn còn suy nghĩ và phân tích nhiệm vụ được hệ thống giao cho hắn. Hôm trước, Triệu Phong chưa kịp quan sát kĩ thì đã bị đưa xuyên qua thế giới Diablo, điều đó làm cho hắn không nhớ được tỉ mỉ về nhiệm vụ. Ngày hôm nay, chân chính quan sát kĩ, khuôn mặt Triệu Phong trở nên khó coi rất nhiều.
Triệu Phong nhìn càng kĩ, suy tư càng nhiều, hắn càng cảm thấy đáng sợ. Đáng sợ không phải chỉ là người phía sau cái hệ thống, mà đáng sợ còn là vì cái thế giới Pokemon này. Thế giới Pokemon hắn biết đã trở nên lạ lẫm hơn nhiều, hoặc là thế giới Pokemon mà hắn biết chỉ là viễn cảnh tươi đẹp được Liên Bang vẽ ra. Dẫu có là thế nào, Triệu Phong cảm thấy hắn đang dần đến gần hiện thực tàn khốc.
Triệu Phong còn nhớ rõ một cái tin tức hắn đọc được mấy ngày trước: “Quân đội Liên Bang rầm rộ tiến về phía tây”. Trong tin tức bên lề ấy, có nhắc đến việc quân đội Liên Bang di chuyển qua hai thành phố Nghĩa Từ và Hoa Lệ, từ đây lại đi tiếp vào hoang dã. Nhiệm vụ được hệ thống giao lại có địa điểm ở một cái thôn thuộc thành phố Nghĩa Từ. Chỉ suy nghĩ một thoáng, thông qua tên quái Xác Lính Thối Rữa xuất hiện trong nhiệm vụ, Triệu Phong liền biết quân đội Liên Bang e rằng đã gặp bất trắc. Hai sư đoàn gồm 30.000 người với vũ khí tiên tiến, xe tăng, thiết giáp dẫn đường, máy bay yểm hộ... rất có khả năng đã bị tiêu diệt.
“Không biết thành phố Nghĩa Từ giờ này thế nào?” – Triệu Phong không khỏi lo lắng. Nếu Liên Bang không chặn đứng kẻ địch, nếu thành phố Nghĩa Từ rơi vào tay địch, thế tiến công của kẻ địch sẽ dừng lại sao? Không! Chiến trường chỉ mỗi lúc một rộng, có thể không bao lâu nữa cả Liên Bang đều sẽ trở thành chiến trường. Khi thời khắc ấy đến, Triệu Phong còn có thể sống yên ổn sao?
Kẻ địch trước mắt của Liên Bang chuyển từ pokemon ở vùng hoang dã, sang các thể loại Xác Sống. Triệu Phong không biết rõ Xác Sống ở thế giới Pokemon có khác gì Xác Sống ở thế giới Diablo không, thế nhưng hắn suy đoán rằng chúng sẽ có khác biệt rất lớn. Khi nhìn thấy ba chữ “tinh thể Ether”, thứ không có trong thế giới Diablo, Triệu Phong có niềm tin vào suy đoán của mình. Xác Sống ở thế giới Diablo là do quỷ dữ dùng năng lượng hắc ám tạo thành, Xác Sống ở thế giới Pokemon có lẽ là do một lần thí nghiệm thất bại tạo ra. Rất có thể đám nhà khoa học điên tạo ra tinh thể Ether với mục đích gì đó, tuy nhiên kết quả là tinh thể Ether được họ tạo ra lại gây nên tràng tai nạn này.
Con boss Kyzogg trong nhiệm vụ hẳn là một nhà bác học có tên Kyzogg bị tinh thể Ether ảnh hưởng, phát sinh biến dị nào đó, đã trở thành một loại quái vật cao cấp: boss. Nó không chỉ có thực lực mạnh mẽ, nó còn có thể chỉ huy đám Xác Sống. Đủ hai lý do như thế mới có thể giải thích được việc hệ thống đặt tên cho con boss này là Kẻ Cai Trị.
Triệu Phong không chỉ phân tích những thay đổi của thế giới hắn đang sống. Hắn còn dựa vào số lượng quái vật mà hắn phải giết, suy nghĩ về tình huống ở cái thôn Angas kia. Những loài quái vật có số lượng nhiều trong nhiệm vụ hoặc là loại quái vật có thực lực yếu nhất, hoặc là loài quái vật có mặt ở khắp mọi nơi trong thôn Angas. Tuy không biết tình huống thế nào, theo lối mòn tư duy, Triệu Phong nghiêng về ý đầu nhiều hơn.
Trừ con boss, trong đám quái vật được liệt kê, Triệu Phong để ý đến con quái vật mang tên Quái Vật Sắt Vụn Rạn Nứt. Từ cái tên, có thể đoán được con quái vật này được tạo nên từ sắt, dù nó là sắt vụn đi chăng nữa, không phải một món vũ khí thông thường có thể tiêu diệt. Quái thường đã như vậy, boss Kyzogg e rằng chỉ càng khó chơi. Vì vậy, Triệu Phong cần một món vũ khí đủ sắc bén, tiện mang bên người, không dễ bị người để ý. Về phần nó là vũ khí thế nào, mua hoặc bỏ tiền để người nào chế tạo, Triệu Phong cần phải suy nghĩ kĩ càng hơn. Còn có 3 tháng, Triệu Phong còn một quãng thời gian để chuẩn bị.
Ngoài vấn đề nhiệm vụ, Triệu Phong cảm thấy việc có thể mang trứng pokemon từ thế giới Diablo về thế giới Pokemon, việc giết boss đạt được “Vé hay mượn loại 1”, việc “Vé vay mượn loại 1” chỉ có thể mượn được 10 thần tính, và việc 10 thần tính này chỉ có thể dùng để mang trứng pokemon về, tất cả đều đã được sắp xếp sẵn từ đầu, hoàn toàn không có gì là ngẫu nhiên. Xâu chuỗi tất cả mọi chuyện, Triệu Phong cho rằng mục đích của tất cả chính là để hắn có được một con pokemon làm trợ thủ, từ đó gián tiếp tăng lên thực lực của hắn, để hắn có thể đi hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo phía sau. Cái gọi là “Khi bạn sử dụng tấm vé vay mượn, bạn bắt buộc phải hoàn thành một nhiệm vụ được tuyên bố ngay khi trở về thế giới Pokemon”, hay “Nhiệm vụ này được xem như lợi tức của tấm vé vay mượn”, chúng đều là chuyện cười. Có thể có người sẽ cảm thấy đây là một chuyện hết sức bình thường, Triệu Phong thì khác, tính cách đa nghi khiến hắn nghi ngờ tất cả, sau khi xâu chuỗi mọi chuyện, hắn rất tin vào suy đoán trước đó của mình.
Cho rằng là như vậy, nhưng Triệu Phong không có hành động gì quá khích. Không chỉ vì hắn tỉnh táo, không chỉ vì hắn tự biết mình, mà vì hắn vốn nghĩ đến chuyện này từ lâu, từ lúc hắn biết mình có được hệ thống.
“Có lẽ đây là cái giá phải trả ban đầu đi!” – Triệu Phong thở dài một hơi. Mặc dù biết bản thân sẽ phải trả một cái giá nào đó, nhưng khi chính thức đối mặt, nhất là khi trong thời gian quá ngắn lại phải đối mặt, khi không kịp chuẩn bị, Triệu Phong cảm thấy lo âu.
- 3 tháng, 3 tháng...
Triệu Phong thì thầm.
Triệu Phong cảm thấy để cam đoan mình hoàn thành nhiệm vụ, hắn chỉ có hai tháng chuẩn bị, một tháng cuối cùng để đi đến địa điểm quy định, và bắt đầu làm nhiệm vụ. Hai tháng không phải là quãng thời gian dài, Triệu Phong cảm thấy gấp gáp, cảm thấy áp lực đè nặng lên mình. Đối mặt với quái vật ở thế giới Diablo, Triệu Phong không quá áp lực, vì ít nhất hắn thu được kinh nghiệm huấn luyện 2 năm. Còn ở thế giới này, hắn vẫn chỉ là một con người bình thường, cơ thể lại khá non nớt, vì thế hắn mới phải lo lắng và cảm thấy áp lực.
Thở dài một hơi, Triệu Phong rời giường, định bỏ một buổi sáng suy nghĩ kế hoạch tập luyện trong 2 tháng cho bản thân. Hắn dĩ nhiên không muốn dùng có thân thể hiện tại đi đối mặt với quái vật. Ít nhất, hắn phải rèn luyện một phen. Thậm chí, Triệu Phong cảm thấy hắn không nên "phụ lòng" người đứng sau hệ thống, phải đưa con pokemon sắp nở vào kế hoạch tập luyện.
Rời giường, Triệu Phong nhìn thấy cánh cửa phòng trước mắt mở toang, hắn trở nên kinh ngạc. Vừa nãy ngồi dậy, hắn mãi suy nghĩ về nhiệm vụ, nên mãi không để ý đến hoàn cảnh xung quanh. Bây giờ, khi dẹp mọi suy tư sang một bên, nhìn thấy cái cửa mở, Triệu Phong như bị điện chạm.
“Có lẽ là lúc tối mình quên khóa cửa.” – Triệu Phong không cho rằng trí nhớ của hắn xuất hiện sai lầm, hắn chỉ an ủi mình một thoáng.
An ủi xong bản thân, Triệu Phong quay đầu nhìn xung quanh phòng.
Nhìn về cái cửa sổ bị mở, cảm nhận từng cơn gió nhẹ từ bên ngồi thổi xuyên qua cửa sổ, chạm vào thân thể, khuôn mặt Triệu Phong trở nên cực kỳ khó coi, có chút tái mét.
Khi nhìn thấy những tấm ảnh khỏa thân, không mảnh vải che thân của bản thân ở trên cái bàn bên giường, khuôn mặt Triệu Phong tái nhợt, toàn cơ thể không tự chủ run lên. Theo sau đó, gân xanh khắp cơ thể Triệu Phong nổi lên, đầu óc của hắn cũng nóng dần.
Danh sách chương