Từ Xán Xán liếc nhìn Tiết Lam một chút, thấy nàng ta không còn biểu tình cao ngạo như vừa rồi nữa nữa, từ mặt đến cổ đều lan tràn một màu đỏ rực, nàng trong lòng cũng có chút kinh ngạc. Phải biết rằng, Phó Dư Sâm rất coi trọng những tướng lĩnh dưới trướng này, tuy rằng cũng sẽ có lúc tra tấn một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không vũ nhục.
Từ Xán Xán là sùng bái Phó Dư Sâm vô đối, cảm thấy Phó Dư Sâm làm như vậy nhất định có dụng ý, bởi vậy không chút hoang mang, mỉm cười nhìn mọi người trong phòng.
Tiết anh mang theo mấy cái gã sai vặt đi theo Phó Xuân vào nội viện.
Mấy gã sai vặt ở khoảng đất trống phía trước đông sương phòng dọn xong giá nướng thịt, than nóng cùng gia vị ướp. Còn Tiết anh tự mình đi đến cửa phòng, đừng bên ngoài cửa cách mành hướng Từ Xán Xán hành lễ: “hạ thần thỉnh an Thái Tử Phi.”
Cả nhà hắn là do Thái Tử điện hạ cứu ra từ đống bùn, Tiết anh vĩnh viễn không quên ân đức của Thái Tử điện hạ, đã thề phải đối vớiThái Tử điện hạ tận tâm tận lực trung thành.
Thái độ kính cẩn của Tiết anh rất tự nhiên, không có chút miễn cưỡng nào.
Từ Xán Xán hòa ái nói: “Tiết tướng quân bình thân.”
Tiết anh lại chắp tay nói: “hạ thần phụng chỉ của Thái Tử điện hạ đến đây nướng thịt cho Thái Tử Phi, xin hỏi ngài thích ăn thịt nướng kiểu gì ạ? Là cay nhiều? Hơi cay? Hay là không ăn cay ạ? Ngài có muốn cho thêm thì là hay không ạ?”
Từ Xán Xán thấy rõ đây là diễn kịch, liền lại cười nói: “Đều nướng mỗi kiểu 1 ít đi!”
thật ra Từ Xán Xán là thích ăn thịt dê ướp đẫm ớt và thì là, nhưng chính là vì chân lý “Người đi câu bao giờ cũng đứng cao hơn con cá”(editor: ý là mình là người ở địa vị cao thì sẽ có quyền hơn, được sai bảo người ta để thị uy í), nên tất nhiên sẽ không muốn nói trắng ra như vậy.
Tiết anh đáp “Dạ thần đã hiểu”, liền lui xuống đi nướng thịt! Các vị nữ quyến mới vừa rồi đều đánh giá Tiết Lam ngồi ở hàng ghế phía tây, thấy trên mặt nàng ta trướng đỏ bừng như sung huyết, có lẽ là vì cảm thấy khuất nhục quá mức, không khỏi có chút đồng cảnh ngộ mà thương cảm: Thái Tử điện hạ sai võ tướng nhị phẩm đi nướng thịt cho Thái Tử Phi, Thái Tử phi thật là được sủng ái a!
Những cô nương có ý đồ muốn được vào cung Thái Tử để trợ giúp huynh đệ nhà mình lung lạc Thái Tử, trong lòng đều giật thót một cái lên tận cổ.
Những phu nhân đang đánh bàn tính muốn tiến cử con gái mình cũng đều âm thầm suy nghĩ: Thái Tử Phi chuyên sủng như vậy, sau này con gái mình vào phủ có thể bị Thái Tử Phi bắt nạt hay không?!
Tiết anh lại là bình tĩnh thật sự.
hắn luôn luôn là người thông minh, lúc nướng đến xâu thịt dê thứ hai thì liền hiểu ra: Thái Tử điện hạ tin trọng Thái Tử Phi, không muốn nạp thiếp, đây là lấy hắn làm bè, giết gà dọa khỉ đâu!
Có thể thấy được Thái Tử điện hạ vẫn là thực sủng tín hắn!
(editor: cho nên là mới dùng cách vòng vo là sai đi nướng thịt để thị uy, chứ ko trực tiếp khiến trách hay gì ~ chứ để mà nói trắng ra là bung bét á)
Nhưng mà, nếu Thái Tử điện hạ không nạp em gái hắn, tự nhiên cũng sẽ không nạp con em nhà người khác, nên về sau chỉ cần lo hướng Thái Tử điện hạ tận trung, hiếu kính Thái Tử Phi, thì chưa chắc không phải một chuyện tốt!
Tiết anh ở trong lòng quyết định xong, liền càng thêm bình tĩnh, nghiêm túc mà nướng thịt dê.
Từ Xán Xán thấy Tiết anh sai người đem thịt dê đã nướng chín để lên mâm sứ trắng đưa vào trong phòng, liền bảo Trần ma ma mang theo người chuẩn bị thêm điểm tâm và trái cây cùng các loại trà, làm một tiệc trà đơn giản.
hiện giờ vì ở cùng Phó Dư Sâm lâu ngày, nên càng ngày Từ Xán Xán càng có phong phạm, tuy rằng mới mười bảy tuổi, nhưng trong lòng nàng cũng đã tính toán trước, thấy nha hoàn bày 2 bàn thịt dê nướng liền nói đủ rồi, rồi bảo Đổng ma ma cầm một đôi ngọc như ý ngự tứ thay mình đi cảm ơn Tiết tướng quân.
Tiết anh tự mình lại đây cảm tạ Thái Tử Phi ban thưởng, lúc này mới rời đi đi gặp Thái Tử điện hạ.
Ngọc phu nhân nhìn cách hành xử của Thái Tử Phi, chỉ cảm thấy Thái Tử Phi tuy rằng tuổi nhỏ lại mỹ mạo vô song, lại ôn nhu đôn hậu đối đãi với mọi người rất ôn hòa, rất có ý tứ mẫu phi thiên hạ, bởi vậy âm thầm khen ngợi trong lòng.
Chỉ có Tiết Lam tuy rằng trên mặt dần dần khôi phục bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đem Từ Xán Xán chửi thầm một hồi, cái gì “Dối trá” “Giả vờ” “Lên không được mặt bàn”, đều chụp lên đầu Từ Xán Xán.
Từ Xán Xán liếc mắt nhìn nàng ta một hồi, cũng chưa nói cái gì.
- -------------------
Đúng lúc này, tiểu nha hoàn lại đây bẩm báo: “Bẩm Thái Tử Phi, hoàng thái tôn tỉnh, muốn tìm ngài đâu!”
Từ Xán Xán dựa bậc thang này mà leo xuống, cười nói: “Ai, A Thụy bướng bỉnh này ——” nàng cũng không tỏ ý muốn mời những người này đi xem hoàng thái tôn.
Ngọc phu nhân nghe nhạc hiệu đoán chương trình, vội đứng dậy cáo từ. Hoàng thái tôn mới hơn một tháng, Thái Tử Phi có mời các bà đi thăm, các bà cũng không dám a! Hoàng thái tôn chính là hoàng đế Đại Lương tương lai, là đầu quả tim của Vĩnh An Đế, Hoàng thái tử cùng Định Quốc Công, là bảo bối đơn truyền hai đời của hoàng tộc Phó thị hoàng tộc, nếu mà để xảy ra chuyện gì thì nhà ai cũng chạy không thoát được tội tru di cả họ.
Tiết anh gặp Phó Dư Sâm, không nói cái khác, chỉ là quỳ một gối thỉnh tội.
Phó Dư Sâm sai Quan Tuyết kêu toàn bộ các tướng lĩnh đang ăn tiệc ở thiên điện đều lại đây.
Nhìn nhóm hãn tướng đang quỳ trong thư phòng, trong lòng Phó Dư Sâm dâng lên một cổ kiêu ngạo, hắn muốn đem những người này gọt dũa đi lên, có công danh sự nghiệp để đời, tương lai cũng có thể đem những người này để lại cho Phó Thụy sử dụng!
Phó Dư Sâm đứng ở sau án thư, trầm giọng nói: “Đại Lương chú ý mã thượng phong hầu, trừ bỏ nhà mẹ đẻ của Thái Tử Phi, ta sẽ không để bất kể kẻ nào không có đóng góp mà được phong thưởng tước vị; vì vậy chỉ cần nguyện trung thành với ta, vì Đại Lương lập được công lao, đừng nói phong hầu, ngay cả phong tước quốc công thừa tục vĩnh viễn, thì lại như thế nào?”
Chúng tướng lĩnh biết Thái Tử điện hạ không thích nói chuyện, mà một phen thao thao bất tuyệt nói như vậy chứng tỏ nhất định là rất coi trọng chuyện này.
Bọn họ mỗi người đều là người tinh tường, lập tức liền nghe hiểu hai tầng ý tứ của Phó Dư Sâm: một là Thái Tử điện hạ sủng ái Thái Tử Phi, không nghĩ nạp thiếp làm Thái Tử Phi không thoải mái; hai là Thái Tử điện hạ hứa hẹn bọn họ có thể được phong hầu phong quốc công bằng quân công!
anh Cùng nghe xong cảm xúc mênh mông, dẫn đầu nói: “Thái Tử điện hạ khổ tâm, anh Cùng minh bạch, anh Cùng nhất định vì Thái Tử điện hạ, vì Đại Lương nguyện trung thành hết sức!” Lần đâu tiên anh Cùng cảm thấy may mắn vì mình không cha không mẹ không chị không em, nên không có cái thị phi gì như vậy.
Chúng tướng cũng sôi nổi tỏ thái độ.
Phó Dư Sâm lại tung ra một đòn sát thủ nữa: “Nếu chị em các ngươi có ai chưa hứa hôn, liền giao cho Thái Tử Phi an bài đi!” thật ra là Phó Dư Sâm là muốn xem còn gia quyến nhà ai dám đắc tội Xán Xán hay không.
(editor: haha anh bao che quá nha anh Sâm ~)
“Thuộc hạ tuân mệnh!” Chúng tướng sôi nổi đáp ứng.
Từ Xán Xán là sùng bái Phó Dư Sâm vô đối, cảm thấy Phó Dư Sâm làm như vậy nhất định có dụng ý, bởi vậy không chút hoang mang, mỉm cười nhìn mọi người trong phòng.
Tiết anh mang theo mấy cái gã sai vặt đi theo Phó Xuân vào nội viện.
Mấy gã sai vặt ở khoảng đất trống phía trước đông sương phòng dọn xong giá nướng thịt, than nóng cùng gia vị ướp. Còn Tiết anh tự mình đi đến cửa phòng, đừng bên ngoài cửa cách mành hướng Từ Xán Xán hành lễ: “hạ thần thỉnh an Thái Tử Phi.”
Cả nhà hắn là do Thái Tử điện hạ cứu ra từ đống bùn, Tiết anh vĩnh viễn không quên ân đức của Thái Tử điện hạ, đã thề phải đối vớiThái Tử điện hạ tận tâm tận lực trung thành.
Thái độ kính cẩn của Tiết anh rất tự nhiên, không có chút miễn cưỡng nào.
Từ Xán Xán hòa ái nói: “Tiết tướng quân bình thân.”
Tiết anh lại chắp tay nói: “hạ thần phụng chỉ của Thái Tử điện hạ đến đây nướng thịt cho Thái Tử Phi, xin hỏi ngài thích ăn thịt nướng kiểu gì ạ? Là cay nhiều? Hơi cay? Hay là không ăn cay ạ? Ngài có muốn cho thêm thì là hay không ạ?”
Từ Xán Xán thấy rõ đây là diễn kịch, liền lại cười nói: “Đều nướng mỗi kiểu 1 ít đi!”
thật ra Từ Xán Xán là thích ăn thịt dê ướp đẫm ớt và thì là, nhưng chính là vì chân lý “Người đi câu bao giờ cũng đứng cao hơn con cá”(editor: ý là mình là người ở địa vị cao thì sẽ có quyền hơn, được sai bảo người ta để thị uy í), nên tất nhiên sẽ không muốn nói trắng ra như vậy.
Tiết anh đáp “Dạ thần đã hiểu”, liền lui xuống đi nướng thịt! Các vị nữ quyến mới vừa rồi đều đánh giá Tiết Lam ngồi ở hàng ghế phía tây, thấy trên mặt nàng ta trướng đỏ bừng như sung huyết, có lẽ là vì cảm thấy khuất nhục quá mức, không khỏi có chút đồng cảnh ngộ mà thương cảm: Thái Tử điện hạ sai võ tướng nhị phẩm đi nướng thịt cho Thái Tử Phi, Thái Tử phi thật là được sủng ái a!
Những cô nương có ý đồ muốn được vào cung Thái Tử để trợ giúp huynh đệ nhà mình lung lạc Thái Tử, trong lòng đều giật thót một cái lên tận cổ.
Những phu nhân đang đánh bàn tính muốn tiến cử con gái mình cũng đều âm thầm suy nghĩ: Thái Tử Phi chuyên sủng như vậy, sau này con gái mình vào phủ có thể bị Thái Tử Phi bắt nạt hay không?!
Tiết anh lại là bình tĩnh thật sự.
hắn luôn luôn là người thông minh, lúc nướng đến xâu thịt dê thứ hai thì liền hiểu ra: Thái Tử điện hạ tin trọng Thái Tử Phi, không muốn nạp thiếp, đây là lấy hắn làm bè, giết gà dọa khỉ đâu!
Có thể thấy được Thái Tử điện hạ vẫn là thực sủng tín hắn!
(editor: cho nên là mới dùng cách vòng vo là sai đi nướng thịt để thị uy, chứ ko trực tiếp khiến trách hay gì ~ chứ để mà nói trắng ra là bung bét á)
Nhưng mà, nếu Thái Tử điện hạ không nạp em gái hắn, tự nhiên cũng sẽ không nạp con em nhà người khác, nên về sau chỉ cần lo hướng Thái Tử điện hạ tận trung, hiếu kính Thái Tử Phi, thì chưa chắc không phải một chuyện tốt!
Tiết anh ở trong lòng quyết định xong, liền càng thêm bình tĩnh, nghiêm túc mà nướng thịt dê.
Từ Xán Xán thấy Tiết anh sai người đem thịt dê đã nướng chín để lên mâm sứ trắng đưa vào trong phòng, liền bảo Trần ma ma mang theo người chuẩn bị thêm điểm tâm và trái cây cùng các loại trà, làm một tiệc trà đơn giản.
hiện giờ vì ở cùng Phó Dư Sâm lâu ngày, nên càng ngày Từ Xán Xán càng có phong phạm, tuy rằng mới mười bảy tuổi, nhưng trong lòng nàng cũng đã tính toán trước, thấy nha hoàn bày 2 bàn thịt dê nướng liền nói đủ rồi, rồi bảo Đổng ma ma cầm một đôi ngọc như ý ngự tứ thay mình đi cảm ơn Tiết tướng quân.
Tiết anh tự mình lại đây cảm tạ Thái Tử Phi ban thưởng, lúc này mới rời đi đi gặp Thái Tử điện hạ.
Ngọc phu nhân nhìn cách hành xử của Thái Tử Phi, chỉ cảm thấy Thái Tử Phi tuy rằng tuổi nhỏ lại mỹ mạo vô song, lại ôn nhu đôn hậu đối đãi với mọi người rất ôn hòa, rất có ý tứ mẫu phi thiên hạ, bởi vậy âm thầm khen ngợi trong lòng.
Chỉ có Tiết Lam tuy rằng trên mặt dần dần khôi phục bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đem Từ Xán Xán chửi thầm một hồi, cái gì “Dối trá” “Giả vờ” “Lên không được mặt bàn”, đều chụp lên đầu Từ Xán Xán.
Từ Xán Xán liếc mắt nhìn nàng ta một hồi, cũng chưa nói cái gì.
- -------------------
Đúng lúc này, tiểu nha hoàn lại đây bẩm báo: “Bẩm Thái Tử Phi, hoàng thái tôn tỉnh, muốn tìm ngài đâu!”
Từ Xán Xán dựa bậc thang này mà leo xuống, cười nói: “Ai, A Thụy bướng bỉnh này ——” nàng cũng không tỏ ý muốn mời những người này đi xem hoàng thái tôn.
Ngọc phu nhân nghe nhạc hiệu đoán chương trình, vội đứng dậy cáo từ. Hoàng thái tôn mới hơn một tháng, Thái Tử Phi có mời các bà đi thăm, các bà cũng không dám a! Hoàng thái tôn chính là hoàng đế Đại Lương tương lai, là đầu quả tim của Vĩnh An Đế, Hoàng thái tử cùng Định Quốc Công, là bảo bối đơn truyền hai đời của hoàng tộc Phó thị hoàng tộc, nếu mà để xảy ra chuyện gì thì nhà ai cũng chạy không thoát được tội tru di cả họ.
Tiết anh gặp Phó Dư Sâm, không nói cái khác, chỉ là quỳ một gối thỉnh tội.
Phó Dư Sâm sai Quan Tuyết kêu toàn bộ các tướng lĩnh đang ăn tiệc ở thiên điện đều lại đây.
Nhìn nhóm hãn tướng đang quỳ trong thư phòng, trong lòng Phó Dư Sâm dâng lên một cổ kiêu ngạo, hắn muốn đem những người này gọt dũa đi lên, có công danh sự nghiệp để đời, tương lai cũng có thể đem những người này để lại cho Phó Thụy sử dụng!
Phó Dư Sâm đứng ở sau án thư, trầm giọng nói: “Đại Lương chú ý mã thượng phong hầu, trừ bỏ nhà mẹ đẻ của Thái Tử Phi, ta sẽ không để bất kể kẻ nào không có đóng góp mà được phong thưởng tước vị; vì vậy chỉ cần nguyện trung thành với ta, vì Đại Lương lập được công lao, đừng nói phong hầu, ngay cả phong tước quốc công thừa tục vĩnh viễn, thì lại như thế nào?”
Chúng tướng lĩnh biết Thái Tử điện hạ không thích nói chuyện, mà một phen thao thao bất tuyệt nói như vậy chứng tỏ nhất định là rất coi trọng chuyện này.
Bọn họ mỗi người đều là người tinh tường, lập tức liền nghe hiểu hai tầng ý tứ của Phó Dư Sâm: một là Thái Tử điện hạ sủng ái Thái Tử Phi, không nghĩ nạp thiếp làm Thái Tử Phi không thoải mái; hai là Thái Tử điện hạ hứa hẹn bọn họ có thể được phong hầu phong quốc công bằng quân công!
anh Cùng nghe xong cảm xúc mênh mông, dẫn đầu nói: “Thái Tử điện hạ khổ tâm, anh Cùng minh bạch, anh Cùng nhất định vì Thái Tử điện hạ, vì Đại Lương nguyện trung thành hết sức!” Lần đâu tiên anh Cùng cảm thấy may mắn vì mình không cha không mẹ không chị không em, nên không có cái thị phi gì như vậy.
Chúng tướng cũng sôi nổi tỏ thái độ.
Phó Dư Sâm lại tung ra một đòn sát thủ nữa: “Nếu chị em các ngươi có ai chưa hứa hôn, liền giao cho Thái Tử Phi an bài đi!” thật ra là Phó Dư Sâm là muốn xem còn gia quyến nhà ai dám đắc tội Xán Xán hay không.
(editor: haha anh bao che quá nha anh Sâm ~)
“Thuộc hạ tuân mệnh!” Chúng tướng sôi nổi đáp ứng.
Danh sách chương