Trong đám người, nhanh chóng có một số người đi ra, phần lớn đều là lão nhân tuổi đã ngũ tuần. Bọn họ là pháp sư tự do, dưới cơ duyên xảo hợp tu luyện được một ít pháp thuật. Với hoàn cảnh bây giờ, bọn họ cũng hiểu, ở thời điểm này cần hợp tác, mà có người thư viện đứng ra thì cũng yên tâm hợp tác hơn, không nể mặt nhau thì cũng nên nể mặt thư viện, dù đang đứng trước chỉ là một thằng nhóc nhưng phía sau hắn có một sư huynh mạnh mẽ và một thế lực lớn.
Người không tu luyện còn lại xôn xao một chút nhưng cũng nhanh chóng làm theo lời Nhất Thành. Phụ nữ trẻ em được bảo vệ ở giữa. Nhất Thành cũng nhặt một con dao dài và lớn bên cạnh một cái sát. Hắn nói lớn:
- Bọc phát chiến sĩ, tiến lên phía trước. Pháp sư ngoại phóng hỗ trợ. Các vị chia làm hai nhóm, phía trước và phía sau, nhằm bảo vệ phụ nữ và trẻ em. Tất cả theo ta, chúng ta sẽ mở đường tiến về cổng thành. Bọn chúng chỉ là Thi Quái mới bị nhiễm không lâu, tốc độ chỉ ngang bằng hoặc hơn người bình thường một chút, mọi người không cần lo sợ. Nhớ rõ đừng để bị thương, đoạn đường dài, sử dụng tiết kiệm năng lượng phép thuật. Người phía sau không cần lo lắng, sư huynh ta rất mạnh. Chắc chắn không có để đám quái dị lọt vào được. Rõ rồi chứ?
- Rõ
Mấy pháp sư tự do gật đầu không thôi, dù bọn hắn trong tình thế này cũng luống cuống tay chân. Năng lượng phép thuật không phải là vô hạn, bọn hắn mỗi người nhiều lắm đánh mười mấy tên là đã đến cực hạn. Lúc đó sẽ gặp nguy hiểm nhưng thấy một đứa nhóc mười sáu mười bảy tuổi, trong tình huống này mà không loạn, một chút lo lắng trên mặt cũng không hiện ra, trái lại có chút hưng phấn, làm việc lại rõ ràng, càng làm bọn họ than thở và khâm phục cách thư viện dạy dỗ không thôi. Tự tin thoát khỏi đây cũng tăng nhiều hơn.
- Mập Mạp, Tuyết Nhạn, Tuyết Dung, và Lan, các ngươi theo sau lưng ta! Nhớ kỉ chỉ tấn công khi có quái dị tránh thoát dưới tay ta, tiết kiệm năng lượng phép thuật. Tiết kiệm sức lực, chúng ta có thể gặp đối thủ mạnh hơn nữa. Hiểu chứ?
- Hiểu
Bọn họ hơi nghi ngờ vì sao Nhất Thành muốn đánh một mình, nhưng cũng không phản đối. Một năm qua, danh tiếng Nhất Thành ở giáp một không kém chút nào. Một tên cuồng luyện thể, chiến lực cực cao. Có thể nói hắn là người mạnh nhất trong nhóm 6, bọn họ không quá lo lắng hắn sẽ có chuyện gì khi đối mặt với đám quái dị cấp thấp này.
Nhất Thành nắm chặt đao trong tay, lao ra phía trước đám người. Chém giết, hắn muốn làm như vậy chủ yếu là kiếm điểm vật chất.
- Vật chất điểm +1
- Vật chất điểm +1
…
Tiến thông báo liên tiếp vang lên trong đầu Nhất Thành. Trên môi hắn bây giờ đang cười rất tươi. Một năm rồi, một năm rồi hắn mới thu thập thêm được điểm vật chất. Lần này phải kiếm một vố lớn mới được.
Bọn Thi Quái này không có linh trí, tốc độ lại không nhanh bằng hắn. Việc chém giết cũng không có nhiều khó khăn. Thanh âm da thịt bị xé rách vang lên trùng điệp, khủng bố khiến người ta run sợ. Nhất Thành lúc này hệt như một mũi khoan, dùng tốc độ khủng khiếp đâm mạnh vào đội ngũ quái dị nhân. Nơi hắn đi qua, không một quái dị nhân nào sống sót.
Trăm người theo phía sau, thấy hắn một mình xông lên đã khiếp sợ. Lúc thấy hắn chém giết càng run lên. Đám Mập mạp quen biết hắn đã lâu cũng há hốc mồm.
Chỉ có tự mình đối mặt với Nhất Thành mới có thể biết rõ sự đáng sợ của hắn. Trong lúc này, Nhất Thành đã đâm vào ngực trái của một tên quái dị, trái tim trực tiếp nát vun… Tốc độ hắn gần như không cho bọn quái dị kịp phản ứng. Mỗi tên quái dị trực tiếp mất mạng chỉ dưới một kích của Nhất Thành. Mục tiêu tấn công của hắn chủ yếu là đầu, trái tim, hoặc chém lìa cơ thể.
Thực lực của Nhất Thành vượt xa đám quái dị này, cộng thêm tốc độ tia chớp, cho nên không có tên nào trốn thoát khỏi đao của hắn. Một năm, hắn không luyện bất kỳ chiến kỷ bọc phát nào, nhưng chém, chặt, đâm là ba loại kỹ thuật cơ bản này có thể nói hắn rất thuần phục.
Vung đao, thân thể một quái dị nhân bị hất ra ngoài, không còn nhúc nhích. Đằng trước bỗng nhiên truyền đến tiếng gào điên cuồng như dã thú. Thêm quái dị nhân như thuỷ triều, gần năm mươi tên bên trong thành xong về phía bên này. Nhất Thành hai mắt tỏa sáng, trên môi nở nụ cười quỷ dị. Nếu bọn quái dị này có linh tính, chắc chắn nhận ra đây là nụ cười thợ săn gặp con mồi.
- Room
Một vòng sáng không gian trong suốt mấy chục thước bao quanh Nhất Thành, đây là lần đầu hắn dùng không gian phép thuật trong chiến đấu. Nhất Thành ném ra một đống đá vụn, sau đó vung đao, chặt đứt ba tên tiến vào không gian, việt sử dụng không gian có lợi thế cho hắn rất nhiều. Đây là không gian của hắn, bất cứ thứ gì tiến vào, hắn có thể dịch chuyển bọn chúng bằng cách thay đổi vị trí chúng với những viên đá vụ hắn ném ra. Thậm chí trong không gian này, hắn có thể đánh ra đao khí bằng cách truyền năng lượng phép thuật vào đao, giúp hắn gặt hái quái dị càng nhanh hơn.
Phía sau Nhất Thành thì cả trăm người há mồm, bọn hắn chỉ thấy Nhất Thành đi từng bước vung đao. Còn quái dị bị dịch chuyển xuất hiện tại tầm chém của Nhất Thành, chết chồng thành từng đống. Mỗi đao của hắn liền đánh ra đao khí, hiệu quá chém giết tăng lên gấp đôi lúc nảy.
Xung quanh toàn là quái dị nhân. Chiến đấu như vậy không cần cố kỵ, không cần do dự. Nương theo đao của hắn bay múa, liên tiếp những bông hoa máu nở rộ trước mặt hắn.
Một phút...năm phút...mười phút...
Không biết qua bao lâu, tinh thần đã không còn hưng phấn, tay hắn đã mỏi rã rời. Hắn quyết định tung đòn quyết định rồi rút về, giao việc còn lại cho nhóm người Mập Mạp. Nhất Thành ở nhảy lên không trung vung tay phải, thanh đao vẽ ra một luồng ánh sáng, năng lượng phép thuật hoá thành đao khí hãi người bắn thẳng xuống, đánh bay mấy chục tên quái dị ở bên dưới ra ngoài.
Nhất Thành nhanh chóng rút lui đứng cùng với Lan, nảy giờ cả đám không có xuất thủ nhiều, chỉ vài tên lọt lưới. Phía sau, có Bạch Tư Thường cản, nên pháp sư tự do áp lực không lớn, đám bọn hắn lâu lâu mới có cơ hội xuất thủ một lần.
- Ta cần nghỉ ngơi, hồi phục sức lực và năng lượng phép thuật. Giờ đến lúc mọi người thể hiện. Nhớ đừng ham chiến, cẩn thận bị lây nhiễm.
Phía sau lưng đám người Pháp sư tự do đi ra mấy bộc phát chiến sĩ đứng cùng Lan. Đám quái dị xong đến, bôc phát chiến sĩ liền nhảy ra đón đỡ. Bây giờ bọn họ được chia làm ba nhóm, nhóm pháp sư thứ nhất và thứ hai chủ yếu là bảo vệ người dân thường. Còn nhóm thứ ba chủ chiến, ngăn chặn cùng mở đường. Mấy nhóm liên tục thay phiên để giảm áp lực cho nhau và có thời gian hồi phục năng lượng phép thuật.
Nhóm Mập Mạp cực kỳ nổi bật trong đám pháp sư. Nhìn thì trẻ tuổi nhưng phép thuật khá là nhuần nhuyễn với lại phối hợp cũng rất tốt. Lan giống như một đóa hoa đang nhảy múa giữa đám quái dị. Phía sau Lan là Mập Mạp, Tuyết Nhạn và Tuyết Dung đang dùng phép thuật hỗ trợ. Tuyết Dung dùng băng thuật đóng băng, Tuyết Nhạn thì ma pháp đạn liên miên bất tuyệt bắn ra. Mập Mạp dùng thổ phép thuật giúp đở Lan, ngăn ngừa nàng bị bao vây bốn phía.
Đám Mập Mạp chiến đấu khá hiệu quả nhưng không thể kéo dài quá lâu. Lúc nghỉ ngơi bọn họ mới nhận ra Nhất Thành đáng sợ đến mức nào, năng lượng phép thuật trong người hắn bao nhiêu mà hắn có thể dùng phép thuật chiến đấu lâu đến thế.
Từ trước tới giờ, bọn họ thật sự đánh giá sai về Nhất Thành. Đúng là hắn có thể thuật rất mạnh nhưng đáng sợ hơn là bình chứa phép thuật của hắn lớn gấp đôi người bình thường. Nhưng không chỉ có một bình chứa phép thuật mà là hai bình, còn một bình chứa hắc ám năng lượng. Còn đáng sợ và nguy hiểm hơn gấp trăm lần thứ phép thuật hắn mới sử dụng.
Càng nghĩ đám Mập Mạp càng khâm phục tinh thần và trí óc của hắn. Không gian phép thuật cực kỳ khó học. Để học bất cứ phép thuật nào cần phải kiên trì rèn luyện tinh thần và trí óc. Mà phép thuật càng mạnh thường tự chọn chủ cho mình, nếu tinh thần yếu kém mà gắng gượng tu luyện sẽ bị phản phệ, thậm chí là giết chết.
Nói thì dài, vừa rồi nhờ có Nhất Thành mở đường, cả nhóm đã tiến đến càng gần cổng thành. Pháp sư tự do cũng thay phiên nhau nghỉ ngơi, năng lượng phép thuật không có tiêu hao nhiều. Các nhóm thay phiên nhau mở đường. Cùng đám quái dị cấp thấp chiến đấu có vẻ như cũng không có nhiều áp lực. Chỉ cần không có biến cố gì, bọn hắn liền có thể đánh đến cửa thành thoát ra khỏi Thiên Long Thành. Dù vậy việc di chuyển vẫn rất chậm, không khác gì đi dạo.
- Trí Tuệ Thẻ, ta có bao nhiêu điểm vật chất.
- Chúc mừng túc chủ thu được 135 điểm vật chất.
- 135 điểm, không tệ không tệ. Không nghĩ mình cũng chém giết kha khá, nhưng vẫn còn quá nhiều quái dị. Không biết người trong thành này có bao nhiêu người trốn thoát nhưng với số lượng quái dị nhân bây giờ, sợ rằng không nhiều người trốn thoát. Không biết bọn quái dị nhân còn lại tập trung ở đâu. Nếu đám quái dị này xong đến đây hết, có khi bọn hắn mạnh ai nấy sống.
Nhất Thành nghĩ mà sợ, trăm người phân táng một chút, bọn hắn còn đỡ được, nhưng ngàn, chục ngàn thậm chí là vạn thì cấp S pháp sư cũng chạy mất dép. Bị bọn chúng bao vây thì khác gì con mồi bị nhốt. Nhất thành quyết định tại lúc nghỉ ngơi này cần tăng sức mạnh phép thuật lên, nếu không sợ sẽ có biến cố.
Người không tu luyện còn lại xôn xao một chút nhưng cũng nhanh chóng làm theo lời Nhất Thành. Phụ nữ trẻ em được bảo vệ ở giữa. Nhất Thành cũng nhặt một con dao dài và lớn bên cạnh một cái sát. Hắn nói lớn:
- Bọc phát chiến sĩ, tiến lên phía trước. Pháp sư ngoại phóng hỗ trợ. Các vị chia làm hai nhóm, phía trước và phía sau, nhằm bảo vệ phụ nữ và trẻ em. Tất cả theo ta, chúng ta sẽ mở đường tiến về cổng thành. Bọn chúng chỉ là Thi Quái mới bị nhiễm không lâu, tốc độ chỉ ngang bằng hoặc hơn người bình thường một chút, mọi người không cần lo sợ. Nhớ rõ đừng để bị thương, đoạn đường dài, sử dụng tiết kiệm năng lượng phép thuật. Người phía sau không cần lo lắng, sư huynh ta rất mạnh. Chắc chắn không có để đám quái dị lọt vào được. Rõ rồi chứ?
- Rõ
Mấy pháp sư tự do gật đầu không thôi, dù bọn hắn trong tình thế này cũng luống cuống tay chân. Năng lượng phép thuật không phải là vô hạn, bọn hắn mỗi người nhiều lắm đánh mười mấy tên là đã đến cực hạn. Lúc đó sẽ gặp nguy hiểm nhưng thấy một đứa nhóc mười sáu mười bảy tuổi, trong tình huống này mà không loạn, một chút lo lắng trên mặt cũng không hiện ra, trái lại có chút hưng phấn, làm việc lại rõ ràng, càng làm bọn họ than thở và khâm phục cách thư viện dạy dỗ không thôi. Tự tin thoát khỏi đây cũng tăng nhiều hơn.
- Mập Mạp, Tuyết Nhạn, Tuyết Dung, và Lan, các ngươi theo sau lưng ta! Nhớ kỉ chỉ tấn công khi có quái dị tránh thoát dưới tay ta, tiết kiệm năng lượng phép thuật. Tiết kiệm sức lực, chúng ta có thể gặp đối thủ mạnh hơn nữa. Hiểu chứ?
- Hiểu
Bọn họ hơi nghi ngờ vì sao Nhất Thành muốn đánh một mình, nhưng cũng không phản đối. Một năm qua, danh tiếng Nhất Thành ở giáp một không kém chút nào. Một tên cuồng luyện thể, chiến lực cực cao. Có thể nói hắn là người mạnh nhất trong nhóm 6, bọn họ không quá lo lắng hắn sẽ có chuyện gì khi đối mặt với đám quái dị cấp thấp này.
Nhất Thành nắm chặt đao trong tay, lao ra phía trước đám người. Chém giết, hắn muốn làm như vậy chủ yếu là kiếm điểm vật chất.
- Vật chất điểm +1
- Vật chất điểm +1
…
Tiến thông báo liên tiếp vang lên trong đầu Nhất Thành. Trên môi hắn bây giờ đang cười rất tươi. Một năm rồi, một năm rồi hắn mới thu thập thêm được điểm vật chất. Lần này phải kiếm một vố lớn mới được.
Bọn Thi Quái này không có linh trí, tốc độ lại không nhanh bằng hắn. Việc chém giết cũng không có nhiều khó khăn. Thanh âm da thịt bị xé rách vang lên trùng điệp, khủng bố khiến người ta run sợ. Nhất Thành lúc này hệt như một mũi khoan, dùng tốc độ khủng khiếp đâm mạnh vào đội ngũ quái dị nhân. Nơi hắn đi qua, không một quái dị nhân nào sống sót.
Trăm người theo phía sau, thấy hắn một mình xông lên đã khiếp sợ. Lúc thấy hắn chém giết càng run lên. Đám Mập mạp quen biết hắn đã lâu cũng há hốc mồm.
Chỉ có tự mình đối mặt với Nhất Thành mới có thể biết rõ sự đáng sợ của hắn. Trong lúc này, Nhất Thành đã đâm vào ngực trái của một tên quái dị, trái tim trực tiếp nát vun… Tốc độ hắn gần như không cho bọn quái dị kịp phản ứng. Mỗi tên quái dị trực tiếp mất mạng chỉ dưới một kích của Nhất Thành. Mục tiêu tấn công của hắn chủ yếu là đầu, trái tim, hoặc chém lìa cơ thể.
Thực lực của Nhất Thành vượt xa đám quái dị này, cộng thêm tốc độ tia chớp, cho nên không có tên nào trốn thoát khỏi đao của hắn. Một năm, hắn không luyện bất kỳ chiến kỷ bọc phát nào, nhưng chém, chặt, đâm là ba loại kỹ thuật cơ bản này có thể nói hắn rất thuần phục.
Vung đao, thân thể một quái dị nhân bị hất ra ngoài, không còn nhúc nhích. Đằng trước bỗng nhiên truyền đến tiếng gào điên cuồng như dã thú. Thêm quái dị nhân như thuỷ triều, gần năm mươi tên bên trong thành xong về phía bên này. Nhất Thành hai mắt tỏa sáng, trên môi nở nụ cười quỷ dị. Nếu bọn quái dị này có linh tính, chắc chắn nhận ra đây là nụ cười thợ săn gặp con mồi.
- Room
Một vòng sáng không gian trong suốt mấy chục thước bao quanh Nhất Thành, đây là lần đầu hắn dùng không gian phép thuật trong chiến đấu. Nhất Thành ném ra một đống đá vụn, sau đó vung đao, chặt đứt ba tên tiến vào không gian, việt sử dụng không gian có lợi thế cho hắn rất nhiều. Đây là không gian của hắn, bất cứ thứ gì tiến vào, hắn có thể dịch chuyển bọn chúng bằng cách thay đổi vị trí chúng với những viên đá vụ hắn ném ra. Thậm chí trong không gian này, hắn có thể đánh ra đao khí bằng cách truyền năng lượng phép thuật vào đao, giúp hắn gặt hái quái dị càng nhanh hơn.
Phía sau Nhất Thành thì cả trăm người há mồm, bọn hắn chỉ thấy Nhất Thành đi từng bước vung đao. Còn quái dị bị dịch chuyển xuất hiện tại tầm chém của Nhất Thành, chết chồng thành từng đống. Mỗi đao của hắn liền đánh ra đao khí, hiệu quá chém giết tăng lên gấp đôi lúc nảy.
Xung quanh toàn là quái dị nhân. Chiến đấu như vậy không cần cố kỵ, không cần do dự. Nương theo đao của hắn bay múa, liên tiếp những bông hoa máu nở rộ trước mặt hắn.
Một phút...năm phút...mười phút...
Không biết qua bao lâu, tinh thần đã không còn hưng phấn, tay hắn đã mỏi rã rời. Hắn quyết định tung đòn quyết định rồi rút về, giao việc còn lại cho nhóm người Mập Mạp. Nhất Thành ở nhảy lên không trung vung tay phải, thanh đao vẽ ra một luồng ánh sáng, năng lượng phép thuật hoá thành đao khí hãi người bắn thẳng xuống, đánh bay mấy chục tên quái dị ở bên dưới ra ngoài.
Nhất Thành nhanh chóng rút lui đứng cùng với Lan, nảy giờ cả đám không có xuất thủ nhiều, chỉ vài tên lọt lưới. Phía sau, có Bạch Tư Thường cản, nên pháp sư tự do áp lực không lớn, đám bọn hắn lâu lâu mới có cơ hội xuất thủ một lần.
- Ta cần nghỉ ngơi, hồi phục sức lực và năng lượng phép thuật. Giờ đến lúc mọi người thể hiện. Nhớ đừng ham chiến, cẩn thận bị lây nhiễm.
Phía sau lưng đám người Pháp sư tự do đi ra mấy bộc phát chiến sĩ đứng cùng Lan. Đám quái dị xong đến, bôc phát chiến sĩ liền nhảy ra đón đỡ. Bây giờ bọn họ được chia làm ba nhóm, nhóm pháp sư thứ nhất và thứ hai chủ yếu là bảo vệ người dân thường. Còn nhóm thứ ba chủ chiến, ngăn chặn cùng mở đường. Mấy nhóm liên tục thay phiên để giảm áp lực cho nhau và có thời gian hồi phục năng lượng phép thuật.
Nhóm Mập Mạp cực kỳ nổi bật trong đám pháp sư. Nhìn thì trẻ tuổi nhưng phép thuật khá là nhuần nhuyễn với lại phối hợp cũng rất tốt. Lan giống như một đóa hoa đang nhảy múa giữa đám quái dị. Phía sau Lan là Mập Mạp, Tuyết Nhạn và Tuyết Dung đang dùng phép thuật hỗ trợ. Tuyết Dung dùng băng thuật đóng băng, Tuyết Nhạn thì ma pháp đạn liên miên bất tuyệt bắn ra. Mập Mạp dùng thổ phép thuật giúp đở Lan, ngăn ngừa nàng bị bao vây bốn phía.
Đám Mập Mạp chiến đấu khá hiệu quả nhưng không thể kéo dài quá lâu. Lúc nghỉ ngơi bọn họ mới nhận ra Nhất Thành đáng sợ đến mức nào, năng lượng phép thuật trong người hắn bao nhiêu mà hắn có thể dùng phép thuật chiến đấu lâu đến thế.
Từ trước tới giờ, bọn họ thật sự đánh giá sai về Nhất Thành. Đúng là hắn có thể thuật rất mạnh nhưng đáng sợ hơn là bình chứa phép thuật của hắn lớn gấp đôi người bình thường. Nhưng không chỉ có một bình chứa phép thuật mà là hai bình, còn một bình chứa hắc ám năng lượng. Còn đáng sợ và nguy hiểm hơn gấp trăm lần thứ phép thuật hắn mới sử dụng.
Càng nghĩ đám Mập Mạp càng khâm phục tinh thần và trí óc của hắn. Không gian phép thuật cực kỳ khó học. Để học bất cứ phép thuật nào cần phải kiên trì rèn luyện tinh thần và trí óc. Mà phép thuật càng mạnh thường tự chọn chủ cho mình, nếu tinh thần yếu kém mà gắng gượng tu luyện sẽ bị phản phệ, thậm chí là giết chết.
Nói thì dài, vừa rồi nhờ có Nhất Thành mở đường, cả nhóm đã tiến đến càng gần cổng thành. Pháp sư tự do cũng thay phiên nhau nghỉ ngơi, năng lượng phép thuật không có tiêu hao nhiều. Các nhóm thay phiên nhau mở đường. Cùng đám quái dị cấp thấp chiến đấu có vẻ như cũng không có nhiều áp lực. Chỉ cần không có biến cố gì, bọn hắn liền có thể đánh đến cửa thành thoát ra khỏi Thiên Long Thành. Dù vậy việc di chuyển vẫn rất chậm, không khác gì đi dạo.
- Trí Tuệ Thẻ, ta có bao nhiêu điểm vật chất.
- Chúc mừng túc chủ thu được 135 điểm vật chất.
- 135 điểm, không tệ không tệ. Không nghĩ mình cũng chém giết kha khá, nhưng vẫn còn quá nhiều quái dị. Không biết người trong thành này có bao nhiêu người trốn thoát nhưng với số lượng quái dị nhân bây giờ, sợ rằng không nhiều người trốn thoát. Không biết bọn quái dị nhân còn lại tập trung ở đâu. Nếu đám quái dị này xong đến đây hết, có khi bọn hắn mạnh ai nấy sống.
Nhất Thành nghĩ mà sợ, trăm người phân táng một chút, bọn hắn còn đỡ được, nhưng ngàn, chục ngàn thậm chí là vạn thì cấp S pháp sư cũng chạy mất dép. Bị bọn chúng bao vây thì khác gì con mồi bị nhốt. Nhất thành quyết định tại lúc nghỉ ngơi này cần tăng sức mạnh phép thuật lên, nếu không sợ sẽ có biến cố.
Danh sách chương