Bên ngoài huyện Ngân Thủ,
Không khí trở nên cực kỳ quái dị.
Mặt đất như được chỉ đôi, một bên đang đứng là phù thủy của loài người, kẻ địch là đám đầu lâu to lớn nhe răng múa vuốt.
Đám đầu lâu này không có thân thể chỉ có từ cổ lên.
Không khí trở nên ngưng trọng cực kỳ.
Đám người ơi hợp giờ này mới nhận ra mình đang đối diện với kẻ địch mạnh đến mức nào.
Một số kẻ trong lòng đã có ý định rút lui.
Ngũ Nhạc cười lạnh nhìn mọi người nói.
-Các ngươi giờ đã không có đường lui.
Nếu bỏ chạy, tên các ngươi sẽ được đế quốc ‘vinh danh’ cao nhất.
Hắn mỉa mai nhìn mọi người.
Trước mặt hắn, đám đầu người cao nhất cũng chỉ là Ác Quỷ cấp ba vì thế mà hắn không chút sợ hãi.
Có điều hắn đâu có biết, ẩn sâu bên trong đám đầu quỷ.
Có một ánh mắt ma mị đang nhìn hắn cười dữ tợn.
Hướng Thiên nghe tên Ngũ Nhạc nói thì cười lạnh.
Chính phủ ở thế giới nào cũng vậy, thủ đoạn thật không kém, nhưng các ngươi quên một điều, thế giới này cường giả vi tôn.
Không đủ lớn mạnh, không làm nên chuyện.
Hắn đứng khá xa đám người, cũng không có ai chú ta đến hắn.
Có điều, hắn cảm nhận được điều không bình thường của quân đoàn Quỷ quái này.
Trong không khí lâu lâu mới truyền đến chút ma khí, rất khó để các phù thủy ở đây nhận ra điều này.
Nói đến thì điều này đáng sợ đến mức mà.
Đám quỷ nhà có có đứng đầu, và linh trí của nó cũng không thấp.
Nếu xảy ra chiến đấu, người bị thiệt tất đám người kìa.
-Gào
Nói thì ngắn nhưng chỉ mấy giây đám quỷ đã khởi động công kích.
Những cái đầu thôi nhưng chúng di chuyển rất nhanh bằng cách nhún nhảy.
Chỉ một hai cú nhảy đã đến gần đám người Ngũ Nhạc.
-Giết!
Không biết thằng nào rảnh háng, quái dị chưa đến đã hét lớn.
Kỳ quái là nghe thấy tiếng hét thì đám Ngũ Nhạc như nhận được kích thích, xông lên chém giết.
Hướng Thiên nhìn hai bên lao vào nhau mà trợn mắt há hốc mồm.
Đám này bị điên hay sao? Quái dị rất đông, cái đầu lại cực lớn, thế mà nhóm năm nhóm ba lao vào vòng vây của bọn chúng.
Khiến bọn chúng lợi dụng cơ hội này mà nhảy mạnh ra sau lưng đám người Ngũ Nhạc đang lao lên, bao vây bọn họ vào giữa.
-Kỳ quái, đám người này bị ngu sao?
Hướng Thiên khó hiểu nhướng mày.
Nhưng ngay sau đó, lỗ mũi hắn ngửi thấy mùi kỳ quái, vội vàng nín thở, trong lòng giật mình.
Hắn nheo mắt thì phát hiện đám người Ngũ Nhạc hai mắt đỏ bừng, tơ máu hiển hiện rõ trong mắt.
-Thì ra là thế? Ma khí mê thảo!
Hướng Thiên có thể nhìn ra, đám quái dị này không bình thường chút nào.
Không đúng hơn là tên Ác Ma đang ẩn trong đám này.
Tên Ác Ma này trí tuệ không thấp, thủ đoạn cao tay.
Ma khí mê thảo, một loại thủ thuật của Ác Ma.
Ác Ma trên người sẽ tỏa ra một mùi hương kỳ lạc, chúng có hiệu quả như tạo ảo giác.
Khiến tâm người dễ kích động, đối mặt với Ác Ma, phù thủy hay người thường rất khó chống cự lại loại ảo giác này.
Có vẻ như hắn mục tiêu không phải người thường mà đám phù thủy nay vì thế mà người trong huyện này không có chuyện gì.
Nó đợi đến số lượng phù thủy đạt được số lượng nhất định, sau đó liền xuất thủ.
Cảm thấy tình hình không ổn lắm, Hướng Thiên lùi lại, ẩn vào trong bóng tối, thân thể hắn bỗng nhiên trùng xuống, như một con báo săn chờ đợi con mồi.
-Ah…
Thương vong bắt đầu xuất hiện, đám người Ngũ Nhạc bắt đầu bị ép đến không chịu nổi.
Vừa rồi, đám người Ngũ Nhạc vừa lao lên thì liền bị đám quái dị đầu to bao vây.
Chúng xông lên chỉ mấy con đầu to, còn tất cả đều tỏa ra hai bên, vừa bị vây thì đám người Ngũ Ngạc liền tay chân luống cuống, khó mà xuất thủ toàn lực.
Đám quái dị này cấp vật nào cũng có nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ điên cuồng.
Miệng lớn luôn hả rộng, chúng như gió bão điên cuồng táp đến nhóm người bị vây.
Người bị vây khá đông, lại mất đi sự bình tĩnh khiến thương vong xuất hiện nhanh chóng.
-Nhanh đột phá vòng vây.
Chúng ta bị mắt bẫy rồi.
Tiếng quát của Ngũ Nhạc vang lên.
Có vẻ lão đã lấy lại bình tĩnh, trong mắt tia đỏ cũng giảm, pháp lực bắt đầu phun trào.
-Hỏa Quyền!
Lão búng người lên cao, năng lượng phép thuật hội tụ ở nắm tay.
Khi đến cực hạn, lão tung ra một quyền vào hư không, quyền ảnh hóa thành một hỏa quyền lớn, công kích đến đám quái dị đầu to.
- m
Hỏa quyền đánh trúng mấy đầu quái dị đang bao vây bọn họ, khiến chúng nổ tung.
-Nhanh lao ra.
Mưa máu đen phun trào, một con đường mở rộng trước mắt bọn hắn, kèm theo một tiếng quát lớn của Ngũ Nhạc vang lên.
Ngay khi đám người định lao ra vòng vây của quái dị, một cột ma khí công kích đến đám người, mục tiêu chính là Ngũ Nhạc.
-Ầm
Không khí trở nên cực kỳ quái dị.
Mặt đất như được chỉ đôi, một bên đang đứng là phù thủy của loài người, kẻ địch là đám đầu lâu to lớn nhe răng múa vuốt.
Đám đầu lâu này không có thân thể chỉ có từ cổ lên.
Không khí trở nên ngưng trọng cực kỳ.
Đám người ơi hợp giờ này mới nhận ra mình đang đối diện với kẻ địch mạnh đến mức nào.
Một số kẻ trong lòng đã có ý định rút lui.
Ngũ Nhạc cười lạnh nhìn mọi người nói.
-Các ngươi giờ đã không có đường lui.
Nếu bỏ chạy, tên các ngươi sẽ được đế quốc ‘vinh danh’ cao nhất.
Hắn mỉa mai nhìn mọi người.
Trước mặt hắn, đám đầu người cao nhất cũng chỉ là Ác Quỷ cấp ba vì thế mà hắn không chút sợ hãi.
Có điều hắn đâu có biết, ẩn sâu bên trong đám đầu quỷ.
Có một ánh mắt ma mị đang nhìn hắn cười dữ tợn.
Hướng Thiên nghe tên Ngũ Nhạc nói thì cười lạnh.
Chính phủ ở thế giới nào cũng vậy, thủ đoạn thật không kém, nhưng các ngươi quên một điều, thế giới này cường giả vi tôn.
Không đủ lớn mạnh, không làm nên chuyện.
Hắn đứng khá xa đám người, cũng không có ai chú ta đến hắn.
Có điều, hắn cảm nhận được điều không bình thường của quân đoàn Quỷ quái này.
Trong không khí lâu lâu mới truyền đến chút ma khí, rất khó để các phù thủy ở đây nhận ra điều này.
Nói đến thì điều này đáng sợ đến mức mà.
Đám quỷ nhà có có đứng đầu, và linh trí của nó cũng không thấp.
Nếu xảy ra chiến đấu, người bị thiệt tất đám người kìa.
-Gào
Nói thì ngắn nhưng chỉ mấy giây đám quỷ đã khởi động công kích.
Những cái đầu thôi nhưng chúng di chuyển rất nhanh bằng cách nhún nhảy.
Chỉ một hai cú nhảy đã đến gần đám người Ngũ Nhạc.
-Giết!
Không biết thằng nào rảnh háng, quái dị chưa đến đã hét lớn.
Kỳ quái là nghe thấy tiếng hét thì đám Ngũ Nhạc như nhận được kích thích, xông lên chém giết.
Hướng Thiên nhìn hai bên lao vào nhau mà trợn mắt há hốc mồm.
Đám này bị điên hay sao? Quái dị rất đông, cái đầu lại cực lớn, thế mà nhóm năm nhóm ba lao vào vòng vây của bọn chúng.
Khiến bọn chúng lợi dụng cơ hội này mà nhảy mạnh ra sau lưng đám người Ngũ Nhạc đang lao lên, bao vây bọn họ vào giữa.
-Kỳ quái, đám người này bị ngu sao?
Hướng Thiên khó hiểu nhướng mày.
Nhưng ngay sau đó, lỗ mũi hắn ngửi thấy mùi kỳ quái, vội vàng nín thở, trong lòng giật mình.
Hắn nheo mắt thì phát hiện đám người Ngũ Nhạc hai mắt đỏ bừng, tơ máu hiển hiện rõ trong mắt.
-Thì ra là thế? Ma khí mê thảo!
Hướng Thiên có thể nhìn ra, đám quái dị này không bình thường chút nào.
Không đúng hơn là tên Ác Ma đang ẩn trong đám này.
Tên Ác Ma này trí tuệ không thấp, thủ đoạn cao tay.
Ma khí mê thảo, một loại thủ thuật của Ác Ma.
Ác Ma trên người sẽ tỏa ra một mùi hương kỳ lạc, chúng có hiệu quả như tạo ảo giác.
Khiến tâm người dễ kích động, đối mặt với Ác Ma, phù thủy hay người thường rất khó chống cự lại loại ảo giác này.
Có vẻ như hắn mục tiêu không phải người thường mà đám phù thủy nay vì thế mà người trong huyện này không có chuyện gì.
Nó đợi đến số lượng phù thủy đạt được số lượng nhất định, sau đó liền xuất thủ.
Cảm thấy tình hình không ổn lắm, Hướng Thiên lùi lại, ẩn vào trong bóng tối, thân thể hắn bỗng nhiên trùng xuống, như một con báo săn chờ đợi con mồi.
-Ah…
Thương vong bắt đầu xuất hiện, đám người Ngũ Nhạc bắt đầu bị ép đến không chịu nổi.
Vừa rồi, đám người Ngũ Nhạc vừa lao lên thì liền bị đám quái dị đầu to bao vây.
Chúng xông lên chỉ mấy con đầu to, còn tất cả đều tỏa ra hai bên, vừa bị vây thì đám người Ngũ Ngạc liền tay chân luống cuống, khó mà xuất thủ toàn lực.
Đám quái dị này cấp vật nào cũng có nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ điên cuồng.
Miệng lớn luôn hả rộng, chúng như gió bão điên cuồng táp đến nhóm người bị vây.
Người bị vây khá đông, lại mất đi sự bình tĩnh khiến thương vong xuất hiện nhanh chóng.
-Nhanh đột phá vòng vây.
Chúng ta bị mắt bẫy rồi.
Tiếng quát của Ngũ Nhạc vang lên.
Có vẻ lão đã lấy lại bình tĩnh, trong mắt tia đỏ cũng giảm, pháp lực bắt đầu phun trào.
-Hỏa Quyền!
Lão búng người lên cao, năng lượng phép thuật hội tụ ở nắm tay.
Khi đến cực hạn, lão tung ra một quyền vào hư không, quyền ảnh hóa thành một hỏa quyền lớn, công kích đến đám quái dị đầu to.
- m
Hỏa quyền đánh trúng mấy đầu quái dị đang bao vây bọn họ, khiến chúng nổ tung.
-Nhanh lao ra.
Mưa máu đen phun trào, một con đường mở rộng trước mắt bọn hắn, kèm theo một tiếng quát lớn của Ngũ Nhạc vang lên.
Ngay khi đám người định lao ra vòng vây của quái dị, một cột ma khí công kích đến đám người, mục tiêu chính là Ngũ Nhạc.
-Ầm
Danh sách chương