- Ta đã đủ điều kiện đi vào bóng râm? - Có thể, nhưng cẩn thận một chút. Đừng thu liễm hắc khí nếu không sẽ bị hàng vạn thanh vũ khí kia đánh chết.

Trong lòng Nhất Thành vẫn rất hiếu kỳ với thế giới trùng lặp quái dị này. Đây là lần đầu tiên hắn thấy một thế giới chỉ dành cho quái dị như vậy. Đặc biệt những thanh đao kiếm kia là sao? Có người điều khiển chúng hay là chúng tự động công kích?

Nhất Thành không suy nghĩ nhiều nữa, từng bước cẩn thận tiến vào bóng râm hắc ám dưới tán cây. Vừa bước vào hắn liền há hốc mồm khiếp sợ. Hắn như bước vào một thế giới khác, trong này rộng lớn hơn so với hắc ám bóng râm nhìn từ bên ngoài kia rất nhiều. Bên ngoài nhìn vào bên trong thì toàn là hắc ám, không một chút ánh sáng nhưng bên trong không gian này lại có ánh trăng sáng màu đỏ. Ở không gian này đang có hàng ngàn hàng vạn thanh vũ khí cắm trên đất. Đủ mọi loại kiểu dáng. Bọn chúng đang tỏa ra hắc khí ngùn ngụt, phía dưới những thanh vũ khí là những mô đất nhỏ, như là những ngôi mộ.

Nhất Thành câu thông với Trí Tuệ Thẻ, giờ này chỉ có nó hắn mới có thể dựa vào:

- Trí Tuệ Thẻ, đây là thế nào? Vì sao ta thấy giống như một thế giới khác và vì sao lại rộng lớn hơn bóng râm bên ngoài kia rất nhiều?

- Đây gọi là động thiên phúc địa. Mỗi cái cây, mỗi bóng râm chính là một động thiên thế giới. Giống như ngươi nghĩ, mỗi động thiên thế giới sẽ khác nhau.

Nhất Thành cũng hiểu điều này, hắn tiếp tục hỏi:

- Vậy ngươi có biết ở không gian này có gì không?

Trí Tuệ lại không trả lời mà hỏi ngược lại, muốn kiểm tra hắn:

- Túc chủ quan sát rồi đánh giá hoàn cảnh thử xem? Ta muốn biết túc chủ có sức quan sát hay không?

Nhất thành hơi nhíu mày nhưng sau đó liền giãn ra cười nói:

- Được thôi! Ngươi xem ta có nói đúng không nhé!

Nhất Thành trầm ngâm một chút rồi nói:

- Theo ta thấy đây là vũ khí mộ, nói hay hơn chút gọi là kiếm mộ. Nơi đây từng xảy ra chiến tranh, rất nhiều người hoặc quái dị đã ngã xuống và được chôn cất ở đây! Những vũ khí được cắm trên đất kia chính là vũ khí của chủ nhân nằm trong mấy mô đất kia. Vũ khí ở đây lâu ngày bị hắc khí uẩn ngưởng, nên sinh là một loại ác linh. Tấn công bất cứ sinh vật sống gì, chỉ có quái dị không quá yếu kém bọn chúng mới không tấn công.

Trí tuệ thẻ cười tán thưởng:

- ha..ha..ha... không tệ. Nhưng túc chủ mới chỉ đoán đúng một phần. Nhìn qua bên trái động thiên này đi.

Vừa nhìn sang bên trái, Nhất Thành liền sững người. Bên đó vũ khí không tỏa ra hắc khí. Ngược lại hoàn toàn, chúng nó tỏa ra một loại chính khí màu vàng nhàn nhạt. Điều này không đúng với dự đoán bị hắc khí lây nhiễm của hắn.

- Đây là?

Trí tuệ thẻ cười nói:

- Đúng vậy! Vũ khí bên kia không bị hắc khí lây nhiễm mà còn tỏa ra chính khí. Nếu ta đoán không sai, đây là chiến trường của quái dị và pháp sư. Rất nhiều nhân vật lợi hại đã ngã xuống ở đây. Túc chủ tiến lên đi, xem bên kia là gì?

Nhất thành nghe vậy, hắn tiến về phía bên trái nơi những thanh vũ khí không bị hắc khí lây nhiễm. Vừa mới tiến đến gần, mấy thanh vũ khí kia lại run lên. Nhất Thành vội vàng dừng lại. Một vài giây sau hắn mới nhận ra nguyên nhân, cả người hắn đang có hắc khí bao bọc, tất sẽ bị chúng tấn công.

Hắn vừa đi vừa thu lại hắc khí trên thân thể tới lúc đến gần mấy thanh vũ khí kia thì hắn đã biến thành một người bình thường. Nhất Thành tiếp tục tiến lên, đi sâu vào khu vực mộ kiếm này. Càng tiến gần vào trong, trong không khí, bên trái chính khí tỏa ra càng lẩm liệt, bên phải thì hắc khí càng trở nên âm trầm. Không biết đi qua bao nhiêu ngôi mộ kiếm, Nhất thành cuối cùng đến điểm cuối của không gian này. Ở trước mắt hắn xuất hiện hai đốm lửa, đúng vậy, hai đốm lửa đang lơ lửng trên không. Một màu đen một màu vàng. Bọn chúng dưới ánh mặt trăng đỏ giống như bị đè ép. Hai ngọn lửa rung lên nhè nhẹ chống lại ánh sáng đỏ của mặt trăng trên cao.

Ngay khi Nhất Thành vừa đến gần 100 mét thì cả hai ngọn lửa rung lắc dữ dội hơn. Bọn chúng bắt đầu sáng rực lên, điên cuồng va chạm vào nhau.

- Rầm...rầm...

Mỗi lần bọn chúng va chạm lại tạo ra ở chính giữa một đường không gian nức gảy. Càng lúc không gian nứt gãy càng lớn. Đến lúc bọn chúng không va chạm nữa thì lại hướng về phía Nhất Thành bay đi.

Nhất Thành biến sắc, hắn chả biết chuyện gì xảy ra. Vừa đến thì hai ngọn lửa kia điên cuồng va đập vào nhau, lúc đó, hắn đứng sững sờ trước một cảnh tượng khó tin như vậy. Tới lúc hai đốm lửa kia điên cuồng xong về phía bên này thì hắn đã không còn phản ứng kịp.

Hắn vội vàng quay đầu chạy nhưng đã không kịp rồi. Hai ngọn lửa điên cuồng đâm sầm vào Nhất Thành. Chúng tiến vào trong thân thể của hắn, hướng về phía Đan điền mà đi. Vừa tiến vào trong đan điền, hai ngọn lửa nổi lên tranh đấu dữ dội lần nữa. Nhất thành giờ đây cả người bốc cháy, bên trái ngọn lửa màu vàng còn bên phải là ngọn lửa đen đang chiếm lấy một nữa thân thể của hắn.

Nhất Thành cả cơ thể trở nên đau đớn kịch liệt, linh hồn trong cơ thể hắn cũng bị đốt chảy. Linh hồn bị đốt cháy nên nỗi đau của hắn phải chịu càng gắp trăm ngàn lần. Đặc biệt giờ đây Đan điền của hắn đã nứt toát ra, máu đang phun trào ở dưới phần bụng. Bên ngoài nhìn vào thì thấy dưới bụng của Nhất Thành có một vết nứt cực kỳ đáng sợ, cả cơ thể bốc cháy dữ dội bởi hai ngọn lửa một đen một vàng, cơ thể bắt đầu khô khắp, bốc mùi cháy khét.

Trí tuệ thẻ ở trong Giọt Máu Sinh Mệnh thấy Nhất Thành sắp nguy kịch thì hét lớn:

- Âm dương thể thu hút hai ngọn lửa này đến! Nhanh chóng dùng năng lượng khởi nguyên trong thẻ ma pháp kéo chúng vào không gian bình chứa trong Black Plate. Nhanh lên, nếu không cơ thể của túc chủ sẽ bị hủy diệt.

Nhất thành đau đớn lăn lộn trên đất. Đất đai xung quanh hắn lẩn vài thanh vũ khí đều bị hỏa diễm đốt thành than đen. Có thể thấy, hai loại hoả diễm này đáng sợ đến mức nào. Nhất Thành nhờ vào Âm Dương Thể mới chống cự nổi với hai loại hoả diễm này, nếu không thì hắn đã tan thành tro bụi từ lâu. Nghe Trí Tuệ Thẻ nó vậy Nhất Thành liền lấy lại một chút bình tĩnh trong đau đớn, kích động tất cả năng lượng khởi nguyên hắn có thể điều khiển được trong Black Magic Plate. Hắn không để ý đến cơ thể đang bốc cháy mà vận dụng tất cả năng lượng khởi nguyên di chuyển hướng đến Đan Điền.

Vừa đến nơi, năng lượng khởi nguyên của hắn bị chấn ngược ra ngoài. Hai ngọn lửa một vàng và một đen cực kỳ mạnh mẽ. Vả lại dư âm của mỗi lần va chạm của chúng cũng không kém. Dù bị phản chấn trở lại nhưng Nhất Thành biết không thể từ bỏ. Nếu từ bỏ bây giờ thi đừng hòng sống sót. Cơ thể hắn có thể chịu đựng nhất thời nhưng không phải mãi mãi. Tập trung tất cả tinh thần lực hắn có thể, điên cuồng điều khiển năng lượng khởi nguyên xong vào đan điền lần nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện