Tôn Nghênh Thanh nói:
- Đúng vậy! Ta đã làm hơn một năm.
Tô Mộc hỏi:
- Có muốn đổi công tác không? Tôn Nghênh Thanh kinh ngạc hỏi:
- Thư ký, ngươi muốn điều động ta?
Tô Mộc cười nói:
- Như thế nào? Không được sao? Ta cảm thấy với năng lực của nàng nếu ở lại huyện chính phủ bạn làm chút chuyện như vậy hơi bị đại tài tiểu dụng. Là nhân tài thì nên đặt ở vị trí tỏa sáng. Tiểu sư muội của Tô Mộc ta không thể cứ luôn uất ức như vậy.
Tô Mộc tò mò hỏi:
- Vậy thư ký định sắp xếp ta thế nào?
Tô Mộc chậm rãi nói:
- Chiêu thương cục!
Chiêu thương cục!
Khi Tôn Nghênh Thanh nghe câu này thì mặt mày lộ tia kinh ngạc. Sao Tô Mộc định sắp xếp nàng vào chiêu thương cục? Hiện tại huyện chiêu thương cục huyện Ân Huyền không giống trước kia. Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt vào ở, Tôn Nghênh Thanh biết đoạn thời gian dài về sau chiêu thương cục sẽ rất tốt.
Néu tham gia vào lúc này là chuyện tốt cho tiền đồ của Tôn Nghênh Thanh. Hơn nữa Tôn Nghênh Thanh không có nhiều tâm lý mâu thuẫn việc tham gia vào chiêu thương cục, nói sao thì nó liên quan chuyên nghiệp cũ của nàng.
Tôn Nghênh Thanh gật đầu ngay:
- Thư ký, ta đồng ý!
Tô Mộc nói:
- Cứ quyết định vậy đi. Nàng hãy chuẩn bị, trong hai ngày này ta sẽ đưa lên thị tiến hành điều động, bộ tổ chức sẽ tìm nàng nói chuyện. Khi đó nàng có thể đi huyện chiêu thương cục, tạm định chức vụ là phó cục trưởng.
Món quà này rất nặng.
Dù phụ thân là Tôn Mai Cổ thì Tôn Nghênh Thanh biết đây mới là vấn đề. Vì Tôn Mai Cổ nên sau khi Tôn Nghênh Thanh được đề bạt làm phó chủ nhiệm huyện chính phủ bạn thì không thể làm điều chỉnh khác.
Nhưng Tôn Mai Cổ không làm không có nghĩa là người khác không thể. Nếu Tô Mộc làm chuyện này thì không ai soi mói gì được, hơn nữa không trực tiếp đặt ở vị trí cục trưởng, chỉ là phó cục trưởng thì có sao?
Tôn Nghênh Thanh cười nói:
- Sư huynh, vậy xin đa tạ.
Tô Mộc dặn dò:
- Được rồi, đừng ở đây cười hoài, sau này làm tốt tiểu gián điệp của ta là đượ.c hai ngày này bình thường giao tiếp công tác trong tay đi.
Tôn Nghênh Thanh gật đầu nói:
- Rõ, biết rồi!
Trong khi hai người trò chuyện thì Mộ Bạch từ bên cạnh đi tới, nhỏ giọng nói:
- Thư ký, xe Hoàng thị trưởng lại đây.
Tô Mộc nhìn chiếc xe từ xa trờ tới, không phải một chiếc, có hai chiếc xe đi cùng Hoàng Vĩ Sâm đến. Khi người bên trong bước xuống xe thì mắt Tô Mộc sáng lên, hắn không nhận được thông báo nên không biết lần này bộ tuyên truyền thị ủy cũng phái người đến.
Xem ra Đồng Nhạc Nhạc hỗ trợ nên mới thế. Nếu bộ tuyên truyền thị ủy tuyên truyền như vậy, có thể tưởng tượng đại hội chiêu thương dẫn tư lần này tuyệt đối sẽ được biểu dương theo mặt tốt, sẽ không lộ ra tin tức mặt trái nào.
Có lẽ đây là một trong những nguyên nhân Hoàng Vĩ Sâm đến.
Dựa theo thân phận Hoàng Vĩ Sâm trong trường hợp khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt ký hợp đồng mà gã không xuất hiện thì không nói được. Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt là xí nghiệp hàng đầu cấp khao trong tỉnh Yến Bắc, không ai vượt qua được khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt về cấp khoa.
Những thư ký thị trưởng thị ủy khác đều muốn giành giật kéo khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt về thành phố của bọn họ. Thương Thiền thị nhờ huyện Ân Huyền nên mới có cơ hội như vậy, sao có thể bỏ qua cơ hội tuyên dương?
- Hoàng thị trưởng!
Hoàng Vĩ Sâm cười nói:
- Tô Mộc đồng chí, các người làm rất tốt.
Hoàng Vĩ Sâm vừa mở miệng đã nói câu đầu tiên khiến Tô Mộc, những Mộ Bạch đi theo bên cạnh hắn thả lỏng thần kinh. Ít ra biết Hoàng Vĩ Sâm không có ác ý.
Tô Mộc nói:
- Hoàng thị trưởng, tiệc tối bên trong đã sắp xếp xong xuôi, chúng ta vào đi.
Hoàng Vĩ Sâm cười nói:
- Tốt.
Mọi người dựa theo địa vị lần lượt ngồi xuống, tiệc tối cũng bắt đầu. Chiêm Duệ mẫn tham gia rát nhiều tiệc tối như vậy, không chút khách sáo khi nói đẳng cấp tiệc tối gã từng tham gia cao hơn hiện tại.
Lúc trước ở Thạch Đô thị, tham gia tiệc tối toàn là cán bộ cấp thính, cấp phó tỉnh bộ. Bây giờ Chiêm Duệ mẫn ngồi đây ứng đối trường hợp này rất là quen tay.
Tô Mộc cười nói:
- Hoàng thị trưởng, người nói hai câu với chúng ta được không?
Hoàng Vĩ Sâm cười nói:
- Nói vài câu, nói vài câu đi!
Trong trường hợp này thì chức quan của Hoàng Vĩ Sâm cao nhất, nếu không nói gì mà lo ăn ngay thì chẳng ra thể thống gì.
Hoàng Vĩ Sâm mở miệng, mọi người đều đặt đũa xuống, yên lặng lắng nghe. Lúc này không ai dám ăn thêm một miếng nào, nếu không sẽ bị chú ý.
- Các đồng chí, lần này huyện Ân Huyền có thể ký hợp đôàng với khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt thật là ngoài dự đoán của ta nhưng cũng hợp tình hợp lý. Tại sao nói vậy? Bởi vì huyện Ân Huyền có điều kiện địa lý được ưu đãi. Chỉ cần xây nhà máy tại đây tuyệt đối bảo đảm khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt sẽ phát triển lớn mạnh nhanh chóng hơn. Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt cắm rễ tại Ân Huyền mang đến kích động chưa từng có cho huyện các ngươi. Ta tin tưởng với sự lãnh đạo của huyện ủy huyện chính phủ, các ngươi sẽ bắt được cơ hội này, dẫn dắt người toàn huyện nhanh chóng phát triển càng tốt hơn...
Trong trường hợp như vậy công nhận Hoàng Vĩ Sâm không khó nói chuyện.
Không cần bản nháp gì, những lời Hoàng Vĩ Sâm đã nói lúc trước trôi chảy múa bút thành văn, như cá gặp nước.
Chiêm Duệ mẫn ngồi bên cạnh nghe, gã biết Hoàng Vĩ Sâm phải nói chuyện, nhưng gã thì không chú ý nhiều. Khiến Chiêm Duệ mẫn chú trọng là Tô Mộc, vì thân phận của hắn khác biệt.
Nhưng nếu Tô Mộc và Hoàng Vĩ Sâm có quan hệ tốt thì có lợi lớn cho khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt phát triển. Nếu khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt đã chọn ở lại đây thì phải làm tốt quan hệ cùng chính phủ địa phương, đây là cẩn thiết.
Không có xí nghiệp nào muốn bị bộ môn chính phủ kiếm chuyện.
Bữa tối diễn ra rất hài hòa, một giờ sau tiệc tối chấm dứt. Sau khi kết thúc Tô Mộc tự mình tiễn Hoàng Vĩ Sâm đi.
Trong xe.
Hoàng Vĩ Sâm trầm giọng nói:
- Biết lần này ngươi gây ra chuyện lớn thế nào không? Có biết hậu quả của việc làm là gì? May mắn lần này Tôn thư ký không định làm gì ngươi, không thì huyện Ân Huyền các ngươi sẽ không chịu nổi!
Lạ lùng là lần này Tô Mộc không chọn thần phục, dùng cách quyết liệt cấp tiến tuyên chiến:
- Hoàng thị trưởng, ta biết, nhưng biết thì sao? Ta có thể không làm gì hết sao? Nếu vậy thì ta sẽ bị quần chúng cán bộ huyện Ân Huyền nhạo báng. Hơn nữa chuyện này nếu có lý thì ta đành chịu, nhưng rõ ràng Kha Duy đang phá rối. Ta thật không hiểu người như Kha Duy tại sao có thể ở lại vị trí quan trọng như vậy? Một người có dính líu với xã hội đen Thương Thiền thị, theo ta thấy người đó không nên tiếp tục ngồi trên vị trí này!
Kha Duy đã đụng vào lằn ranh giới hạn của Tô Mộc. Ngươi làm gì ta đều không sao, nhưng ngươi không nên mở rộng hành v I đối địch vào công việc. Lần này rõ ràng là một cơ hội chiêu thương tốt lại bị Kha Duy nhà ngươi tự tay chôn vui.
Ta biết Kha Duy ngươi chưa phải kẻ đứng sau màn, nhưng rõ ràng trong lòng ngươi cũng nghĩ vậy. Ta tạm thời không làm gì Kỷ Triết Học được nhưng không có nghĩa là không thể đụng vào Kha Duy ngươi!
Dù không đụng chạm được cũng dư sức làm ngươi khó chịu.
Hoàng Vĩ Sâm nghe câu này hiểu ý, gã biết lần này Tô Mộc chiếm lý. Vẻ mặt Hoàng Vĩ Sâm vốn bình tĩnh, nghe Tô Mộc nói đến Kha Duy dính líu với xã hội đen, ngó biểu tình kiên quyết trên mặt hắn thi lòng gã máy động.
Chẳng lẽ lần này Kha Duy gặp nạn có người cấp trên quyết định?
Liên quan đến Hà Tam kia, hay Long Chấn Thiên ra tay?
Nếu đúng vậy thì tính chất sự việc có thay đổi. Hoàng Vĩ Sâm sẽ không hỏi những thắc mắc này.
Hoàng Vĩ Sâm mỉm cười nói:
- Trong thị sẽ có quyết định xử lý chuyện này, hiện tại việc quan trọng nhất hàng đầu của huyện Ân Huyền các ngươi là dốc hết sức vào việc khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt kiến thiết, bảo đảm khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt có thể đầu tư trong thời gian ngắn nhất.
Tô Mộc nói:
- Vâng, ta hiểu rồi!
Biaên giới huyện.
Tô Mộc bước xuống xe nhìn đội xe Hoàng Vĩ Sâm rời đi, hắn ngồi vào xe của mình về đến huyện thành. Mùa này buổi tối cực kỳ lạnh, Tô Mộc cũng không có tâm tình ra ngoài dạo chơi, hắn trực tiếp về nhà.
Nghĩ đến hôm nay Hoàng Vĩ Sâm cổ vũ, Tô Mộc biết ngày mai sẽ có bediẻu dương, khẳng định rầm rộ cho huyện Ân Huyền. Trong đó Tô Mộc cũng là bánh ít đi, bánh quy lại, tặng công lao cho thị ủy thị chính phủ.
Trong Thiên Triều bất cứ chuyện gì nếu không được lãnh đạo cấp trên ủng hộ thì ngươi có thể thành công sao? Cho nên bất cứ lúc nào đều phải nhớ kỹ được lãnh đạo ủng hộ là quan trọng nhất.
Trong khi Tô Mộc sửa sang xong định đọc sách chợt điện thoại vang lên, là tiểu nha đầu Long Loan gọi điện giục hắn mau lên mạng, muốn nàng muốn webcam.
Đã trễ vậy còn webcam cái gì?
Hơn nữa lúc này Long Loan chắc đang trong đại học Yến Bắc Bảo Lệ thị, xem webcam vào lúc này làm chi? Muốn đùa giưỡn hắn sao? Tô Mộc chỉ nghĩ vậy vẫn thản nhiên lên mạng.
Tô Mộc quen tay gắn camera, hình ảnh đột nhiên xuất hiện trước mắt hù hắn ngây người.
- Ha ha ha!
Bên kia truyền đến tiếng cười sảng khoái của Long Loan, may mắn nàng không trong ký túc xá, hình như là gian phòng rất khá. Trong tiếng cười to của Long Loan, một khuôn mặt gần sát. Tô Mộc thấy khuôn mặt đó thì không biết nên khóc hay cười.
- Đúng vậy! Ta đã làm hơn một năm.
Tô Mộc hỏi:
- Có muốn đổi công tác không? Tôn Nghênh Thanh kinh ngạc hỏi:
- Thư ký, ngươi muốn điều động ta?
Tô Mộc cười nói:
- Như thế nào? Không được sao? Ta cảm thấy với năng lực của nàng nếu ở lại huyện chính phủ bạn làm chút chuyện như vậy hơi bị đại tài tiểu dụng. Là nhân tài thì nên đặt ở vị trí tỏa sáng. Tiểu sư muội của Tô Mộc ta không thể cứ luôn uất ức như vậy.
Tô Mộc tò mò hỏi:
- Vậy thư ký định sắp xếp ta thế nào?
Tô Mộc chậm rãi nói:
- Chiêu thương cục!
Chiêu thương cục!
Khi Tôn Nghênh Thanh nghe câu này thì mặt mày lộ tia kinh ngạc. Sao Tô Mộc định sắp xếp nàng vào chiêu thương cục? Hiện tại huyện chiêu thương cục huyện Ân Huyền không giống trước kia. Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt vào ở, Tôn Nghênh Thanh biết đoạn thời gian dài về sau chiêu thương cục sẽ rất tốt.
Néu tham gia vào lúc này là chuyện tốt cho tiền đồ của Tôn Nghênh Thanh. Hơn nữa Tôn Nghênh Thanh không có nhiều tâm lý mâu thuẫn việc tham gia vào chiêu thương cục, nói sao thì nó liên quan chuyên nghiệp cũ của nàng.
Tôn Nghênh Thanh gật đầu ngay:
- Thư ký, ta đồng ý!
Tô Mộc nói:
- Cứ quyết định vậy đi. Nàng hãy chuẩn bị, trong hai ngày này ta sẽ đưa lên thị tiến hành điều động, bộ tổ chức sẽ tìm nàng nói chuyện. Khi đó nàng có thể đi huyện chiêu thương cục, tạm định chức vụ là phó cục trưởng.
Món quà này rất nặng.
Dù phụ thân là Tôn Mai Cổ thì Tôn Nghênh Thanh biết đây mới là vấn đề. Vì Tôn Mai Cổ nên sau khi Tôn Nghênh Thanh được đề bạt làm phó chủ nhiệm huyện chính phủ bạn thì không thể làm điều chỉnh khác.
Nhưng Tôn Mai Cổ không làm không có nghĩa là người khác không thể. Nếu Tô Mộc làm chuyện này thì không ai soi mói gì được, hơn nữa không trực tiếp đặt ở vị trí cục trưởng, chỉ là phó cục trưởng thì có sao?
Tôn Nghênh Thanh cười nói:
- Sư huynh, vậy xin đa tạ.
Tô Mộc dặn dò:
- Được rồi, đừng ở đây cười hoài, sau này làm tốt tiểu gián điệp của ta là đượ.c hai ngày này bình thường giao tiếp công tác trong tay đi.
Tôn Nghênh Thanh gật đầu nói:
- Rõ, biết rồi!
Trong khi hai người trò chuyện thì Mộ Bạch từ bên cạnh đi tới, nhỏ giọng nói:
- Thư ký, xe Hoàng thị trưởng lại đây.
Tô Mộc nhìn chiếc xe từ xa trờ tới, không phải một chiếc, có hai chiếc xe đi cùng Hoàng Vĩ Sâm đến. Khi người bên trong bước xuống xe thì mắt Tô Mộc sáng lên, hắn không nhận được thông báo nên không biết lần này bộ tuyên truyền thị ủy cũng phái người đến.
Xem ra Đồng Nhạc Nhạc hỗ trợ nên mới thế. Nếu bộ tuyên truyền thị ủy tuyên truyền như vậy, có thể tưởng tượng đại hội chiêu thương dẫn tư lần này tuyệt đối sẽ được biểu dương theo mặt tốt, sẽ không lộ ra tin tức mặt trái nào.
Có lẽ đây là một trong những nguyên nhân Hoàng Vĩ Sâm đến.
Dựa theo thân phận Hoàng Vĩ Sâm trong trường hợp khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt ký hợp đồng mà gã không xuất hiện thì không nói được. Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt là xí nghiệp hàng đầu cấp khao trong tỉnh Yến Bắc, không ai vượt qua được khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt về cấp khoa.
Những thư ký thị trưởng thị ủy khác đều muốn giành giật kéo khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt về thành phố của bọn họ. Thương Thiền thị nhờ huyện Ân Huyền nên mới có cơ hội như vậy, sao có thể bỏ qua cơ hội tuyên dương?
- Hoàng thị trưởng!
Hoàng Vĩ Sâm cười nói:
- Tô Mộc đồng chí, các người làm rất tốt.
Hoàng Vĩ Sâm vừa mở miệng đã nói câu đầu tiên khiến Tô Mộc, những Mộ Bạch đi theo bên cạnh hắn thả lỏng thần kinh. Ít ra biết Hoàng Vĩ Sâm không có ác ý.
Tô Mộc nói:
- Hoàng thị trưởng, tiệc tối bên trong đã sắp xếp xong xuôi, chúng ta vào đi.
Hoàng Vĩ Sâm cười nói:
- Tốt.
Mọi người dựa theo địa vị lần lượt ngồi xuống, tiệc tối cũng bắt đầu. Chiêm Duệ mẫn tham gia rát nhiều tiệc tối như vậy, không chút khách sáo khi nói đẳng cấp tiệc tối gã từng tham gia cao hơn hiện tại.
Lúc trước ở Thạch Đô thị, tham gia tiệc tối toàn là cán bộ cấp thính, cấp phó tỉnh bộ. Bây giờ Chiêm Duệ mẫn ngồi đây ứng đối trường hợp này rất là quen tay.
Tô Mộc cười nói:
- Hoàng thị trưởng, người nói hai câu với chúng ta được không?
Hoàng Vĩ Sâm cười nói:
- Nói vài câu, nói vài câu đi!
Trong trường hợp này thì chức quan của Hoàng Vĩ Sâm cao nhất, nếu không nói gì mà lo ăn ngay thì chẳng ra thể thống gì.
Hoàng Vĩ Sâm mở miệng, mọi người đều đặt đũa xuống, yên lặng lắng nghe. Lúc này không ai dám ăn thêm một miếng nào, nếu không sẽ bị chú ý.
- Các đồng chí, lần này huyện Ân Huyền có thể ký hợp đôàng với khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt thật là ngoài dự đoán của ta nhưng cũng hợp tình hợp lý. Tại sao nói vậy? Bởi vì huyện Ân Huyền có điều kiện địa lý được ưu đãi. Chỉ cần xây nhà máy tại đây tuyệt đối bảo đảm khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt sẽ phát triển lớn mạnh nhanh chóng hơn. Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt cắm rễ tại Ân Huyền mang đến kích động chưa từng có cho huyện các ngươi. Ta tin tưởng với sự lãnh đạo của huyện ủy huyện chính phủ, các ngươi sẽ bắt được cơ hội này, dẫn dắt người toàn huyện nhanh chóng phát triển càng tốt hơn...
Trong trường hợp như vậy công nhận Hoàng Vĩ Sâm không khó nói chuyện.
Không cần bản nháp gì, những lời Hoàng Vĩ Sâm đã nói lúc trước trôi chảy múa bút thành văn, như cá gặp nước.
Chiêm Duệ mẫn ngồi bên cạnh nghe, gã biết Hoàng Vĩ Sâm phải nói chuyện, nhưng gã thì không chú ý nhiều. Khiến Chiêm Duệ mẫn chú trọng là Tô Mộc, vì thân phận của hắn khác biệt.
Nhưng nếu Tô Mộc và Hoàng Vĩ Sâm có quan hệ tốt thì có lợi lớn cho khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt phát triển. Nếu khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt đã chọn ở lại đây thì phải làm tốt quan hệ cùng chính phủ địa phương, đây là cẩn thiết.
Không có xí nghiệp nào muốn bị bộ môn chính phủ kiếm chuyện.
Bữa tối diễn ra rất hài hòa, một giờ sau tiệc tối chấm dứt. Sau khi kết thúc Tô Mộc tự mình tiễn Hoàng Vĩ Sâm đi.
Trong xe.
Hoàng Vĩ Sâm trầm giọng nói:
- Biết lần này ngươi gây ra chuyện lớn thế nào không? Có biết hậu quả của việc làm là gì? May mắn lần này Tôn thư ký không định làm gì ngươi, không thì huyện Ân Huyền các ngươi sẽ không chịu nổi!
Lạ lùng là lần này Tô Mộc không chọn thần phục, dùng cách quyết liệt cấp tiến tuyên chiến:
- Hoàng thị trưởng, ta biết, nhưng biết thì sao? Ta có thể không làm gì hết sao? Nếu vậy thì ta sẽ bị quần chúng cán bộ huyện Ân Huyền nhạo báng. Hơn nữa chuyện này nếu có lý thì ta đành chịu, nhưng rõ ràng Kha Duy đang phá rối. Ta thật không hiểu người như Kha Duy tại sao có thể ở lại vị trí quan trọng như vậy? Một người có dính líu với xã hội đen Thương Thiền thị, theo ta thấy người đó không nên tiếp tục ngồi trên vị trí này!
Kha Duy đã đụng vào lằn ranh giới hạn của Tô Mộc. Ngươi làm gì ta đều không sao, nhưng ngươi không nên mở rộng hành v I đối địch vào công việc. Lần này rõ ràng là một cơ hội chiêu thương tốt lại bị Kha Duy nhà ngươi tự tay chôn vui.
Ta biết Kha Duy ngươi chưa phải kẻ đứng sau màn, nhưng rõ ràng trong lòng ngươi cũng nghĩ vậy. Ta tạm thời không làm gì Kỷ Triết Học được nhưng không có nghĩa là không thể đụng vào Kha Duy ngươi!
Dù không đụng chạm được cũng dư sức làm ngươi khó chịu.
Hoàng Vĩ Sâm nghe câu này hiểu ý, gã biết lần này Tô Mộc chiếm lý. Vẻ mặt Hoàng Vĩ Sâm vốn bình tĩnh, nghe Tô Mộc nói đến Kha Duy dính líu với xã hội đen, ngó biểu tình kiên quyết trên mặt hắn thi lòng gã máy động.
Chẳng lẽ lần này Kha Duy gặp nạn có người cấp trên quyết định?
Liên quan đến Hà Tam kia, hay Long Chấn Thiên ra tay?
Nếu đúng vậy thì tính chất sự việc có thay đổi. Hoàng Vĩ Sâm sẽ không hỏi những thắc mắc này.
Hoàng Vĩ Sâm mỉm cười nói:
- Trong thị sẽ có quyết định xử lý chuyện này, hiện tại việc quan trọng nhất hàng đầu của huyện Ân Huyền các ngươi là dốc hết sức vào việc khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt kiến thiết, bảo đảm khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt có thể đầu tư trong thời gian ngắn nhất.
Tô Mộc nói:
- Vâng, ta hiểu rồi!
Biaên giới huyện.
Tô Mộc bước xuống xe nhìn đội xe Hoàng Vĩ Sâm rời đi, hắn ngồi vào xe của mình về đến huyện thành. Mùa này buổi tối cực kỳ lạnh, Tô Mộc cũng không có tâm tình ra ngoài dạo chơi, hắn trực tiếp về nhà.
Nghĩ đến hôm nay Hoàng Vĩ Sâm cổ vũ, Tô Mộc biết ngày mai sẽ có bediẻu dương, khẳng định rầm rộ cho huyện Ân Huyền. Trong đó Tô Mộc cũng là bánh ít đi, bánh quy lại, tặng công lao cho thị ủy thị chính phủ.
Trong Thiên Triều bất cứ chuyện gì nếu không được lãnh đạo cấp trên ủng hộ thì ngươi có thể thành công sao? Cho nên bất cứ lúc nào đều phải nhớ kỹ được lãnh đạo ủng hộ là quan trọng nhất.
Trong khi Tô Mộc sửa sang xong định đọc sách chợt điện thoại vang lên, là tiểu nha đầu Long Loan gọi điện giục hắn mau lên mạng, muốn nàng muốn webcam.
Đã trễ vậy còn webcam cái gì?
Hơn nữa lúc này Long Loan chắc đang trong đại học Yến Bắc Bảo Lệ thị, xem webcam vào lúc này làm chi? Muốn đùa giưỡn hắn sao? Tô Mộc chỉ nghĩ vậy vẫn thản nhiên lên mạng.
Tô Mộc quen tay gắn camera, hình ảnh đột nhiên xuất hiện trước mắt hù hắn ngây người.
- Ha ha ha!
Bên kia truyền đến tiếng cười sảng khoái của Long Loan, may mắn nàng không trong ký túc xá, hình như là gian phòng rất khá. Trong tiếng cười to của Long Loan, một khuôn mặt gần sát. Tô Mộc thấy khuôn mặt đó thì không biết nên khóc hay cười.
Danh sách chương