Tại phòng làm việc của chủ tịch tỉnh Giang Hoài.

Lý Hồng và Chu Nhất Lai, phó bí thư Bàng còn có bí thư Kỷ của thành ủy lại lần nữa ngồi họp cùng nhau.

Lý Hồng mở sổ, nói với bốn người:

- Cho đến nay, theo bằng chứng mà chúng tôi điều tra được trên cơ bản có thể kết luận Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang đứng đằng sau màn tham gia nhiều cuộc giao dịch, Kim Tử Quang còn lợi dụng thế lực của Kim gia, khống chế một lượng lớn vốn lưu động của tập đoàn tài chính, nhiệm vụ chính của tập đoàn này dưới sự khống chế của Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường cầm đầu một số cán bộ nhà nước đứng đằng sau màn thao túng, tiến hành giao dịch bất động sản trái phép hoặc thu những khoản cho vay kếch sù từ đó thực hiện các hoạt động thương mại khác.

Em rể Kim Tử Quang chính là người đứng đầu tập đoàn tài chính này, anh ta phụ trách nguồn vốn, trong đó có rất nhiều nguồn vốn do người dân góp vốn phi pháp, còn có một số từ các khoản vay ngân hàng, theo người có liên quan khai báo, Kim Tử Quang đã cưỡng ép sáu hợp tác xã tín dụng phải cho vay, cung cấp vốn cho em rể y, mà số tiền này đều chảy vào bất động sản. lần trước cũng chính là mồng một tết năm nay, đám đầu cơ nhà đất lấy em rể của Kim Tử Quang làm người đứng đầu, ở khu trung cư Dương thị phát triển, một lần mua hai trăm căn hộ, Trong đó số vốn tham gia đã đạt đến gần một trăm triệu nhân dân tệ. Theo điều tra toàn bộ số tiền này đều là từ bốn ngân hàng ở trong khu vực Giang Hoài cho vay.

Trương Nhất Phàm hỏi:

- Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang có tiến triển gì không? Lý Hồng lắc đầu

- Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường đều không lên tiếng, mặc kệ là nhân viên thẩm tra nói cái gì, bọn họ chỉ có một câu muốn gặp bí thư Lục.

Những việc đó đều trong là việc trong dự kiến, Trương Nhất Phàm nhìn bí thư Bàng nói:

- Phó Bí thư Bàng, ngài có ý kiến gì không?

Bí thư Bàng là một lão trưởng lão, sắp 60 tuổi rồi. Ở trên cương vị này nhiều năm như vậy, không có sai lầm nào, cũng không thấy ưu điểm gì, bình thường luôn cư xử hòa nhã dễ gần với mọi người, mọi người đều nói ông ta là trưởng lão. Phó Bí thư Bàng nói:

- Mặc kệ là bọn họ có hay không hành vi vi phạm kỷ luật, chúng ta vẫn là phải làm việc theo quy định, Bí thư Lý Hồng không cần phải sợ có áp lực, chỉ cần giữ vững lập trường và nguyên tắc của mình là được. Còn về bên phía bí thư Lục, đợi ông ấy trở về chúng ta giải thích cho ông ấy hiểu là được.

Chu Nhất Lai nói:

- Thành ủy chúng tôi sẽ đem toàn lực phối hợp với công việc của ủy ban kỷ luật tỉnh, lần này thành phố xảy ra việc lớn như vậy, tôi là người đứng đầu cũng có trách nhiệm, chủ tịch tỉnh Trương, anh xử phạt tôi đi, là trách nhiệm của Chu Nhất Lai tôi, tôi không nghĩ muốn trốn tránh.

Bí thư Tưởng nói của Ủy ban Kỷ luật:

- Tôi cũng có trách nhiệm, là bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố, không có tận trung tận tụy với công việc, không phát hiện ra hành vi vi phạm kỷ luật của bọn họ, tôi cũng phải chịu sự xử phạt của tổ chức.

Trương Nhất Phàm nhìn hai người

- Được.

Câu nói này, khiến cho mấy người đều sững sờ, chủ tịch tỉnh Trương sẽ không thực sự muốn xử phạt hai người bọn họ chứ? ngay cả phó bí thư Bàng cũng kinh ngạc nhất thời không rõ ý của hắn, ông ta liền nói:

- Đồng chí Nhất Lai và bí thư Tưởng tuy có sai lầm, nhưng nhiệm vụ hàng đầu trước mắt chính là điều tra rõ Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường thực sự phạm tội, chứ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm. Tôi nghĩ sai lầm của họ để sau nói đi.

Lời này của phó bí thư Bàng, rõ ràng là có phần giải vây cho hai người họ trong lòng hai người không thể không cảm kích. mua chuộc lòng người cũng không cần làm gì nhiều lắm, nói một hai câu vào thời điểm mấu chốt, là đã có thể lôi kéo tình cảm lẫn nhau rồi. Điểm này bí thư Bàng làm rất tốt, vừa không hiện sương núi lại vừa lung lạc lòng người.

Trương Nhất Phàm mỉm cười

- Ừ, phó bí thư Bàng nói không sai, tuy nhiên tôi cho rằng hai người đã thành tâm nhận lỗi, thì phải có bộ dạng nhận lỗi tốt, Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang đều là cán bộ của thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố. Việc điều tra tội của bọn họ liền do hai người phụ trách.

Hai người ngơ ngác nhìn nhau, chiêu này của chủ tịch tỉnh Trương thật độc ạ

Không nghi ngờ gì nữa đem hai người đẩy lên đầu sóng ngọn gió để họ trở thành đội cảm tử. Vạn nhất bí thư Lục trở về, bắt tay xử lý họ thì làm sao đây? Tuy nhiên, Chu Nhất Lai và bí thư Tưởng đã đến bước đập nồi dìm thuyền. Trương Nhất Phàm chính là muốn đẩy bọn họ đến vách núi, chỉ có thể tiến, không thể lùi.

Lúc này muốn rút lui trật tự, không có một chút nguyên tắc và niềm tin kiên định, chỉ sợ việc này không thể tiếp tục đi xuống, đến cùng rơi vào hai bên không phải người. Lý Hồng đương nhiên biết ý tứ của hắn, bằng không Lục Chính Ông một hồi quay về còn nói là bên trong mình làm cái quỷ gì. Hiện tại do hai người bọn họ đi làm việc, cô ta là bí thư kỉ luật tỉnh ủy chỉ cần ở sau lưng vung tay múa chân để bọn họ đi tiên phong là được.

Hai người đương nhiên biết rõ cái lợi và cái hại trong việc này, nhưng việc đã đến nước này, bọn họ cũng không thể lựa chọn, ngay cả câu từ chối cũng không thể nói, rốt cuộc là đứng bên chủ tịch tỉnh Trương hay là đứng bên bí thư Lục? không nghi ngờ gì, kì thực họ đã lựa chọn từ lúc đem đơn tố cáo trình lên ủy ban kỷ luật rồi.

Mà chủ tịch tỉnh Trương hiện tại chính là muốn bọn họ thể hiện thái đô, lập trường kiên định, quan điểm rõ ràng.

Hai người gật đầu:

- Chúng tôi nhất định sẽ toàn lực điều tra việc này.


Thần sắc của phó bí thư Bàng có hơi sợ hãi, Trương Nhất Phàm này quả nhiên là không đơn giản. Xem ra tấm lưới lớn như Lục Chính Ông nói không chừngsẽ ở trong tay hắn tìm được chỗ hổng, hơn nữa chỗ hổng này một khi mở ra khó có thể ghép lại. chẳng lẽ thời đại Lục Chính Ông một nhà độc đại sắp kết thúc?

Hiện tại ở tỉnh Giang Hoài, vẫn không có bất kì một người nào biết trưởng ban thư kí tỉnh ủy một mình chạy trốn ở châu Âu, nếu như chuyện này có một ngày bị bại lộ, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người lựa chọn lại hàng ngũ lần lữa.

Sau khi buổi họp kết thúc, bí thư Bàng ở lại đợi ba người đi rồi, ông ta mới nói

- Đồng chí Nhất Phàm trong lòng tôi có chút lo lắng.

Bí thư Bàng là lão đồng chí, trước giờ luôn thận trọng, Trương Nhất Phàm liền cảm thấy kì quái:

- Bí thư Bàng lo lắng cái gì?

Bí thư Bàng nói:

- Bí thư Lục người này trước giờ thế rất mạnh, tôi lo lắng khi ông ta trở về, chỉ sợ có ý kiến với cách làm của chúng ta.

Trương Nhất Phàm nói:

- Chỉ cần chúng ta rõ ràng, công bằng, bí thư Lục có thể hiểu được, chúng ta lại không mang tình cảm riêng vào trong công việc, như vậy có gì không thích đáng?

Bí thư Bàng nói:

- Nói thì nói như vậy, nhưng cá nhân tôi cho rằng, việc này vẫn là nên giải quyết nhanh chóng, khiến ủy ban kỷ luật nắm chắc một chút, sớm một chút tuyên án mới tốt.

Trong lòng Trương Nhất Phàm hiện lên một tia nghi ngờ, hắn suy nghĩ một chút

- Vẫn là theo trình tự bình thường đi

Sau khi phó bí thư Bàng đi, Trương Nhất Phàm ở trong phòng làm việc suy nghĩ, sau khi cân nhắc một hồi, vẫn là quyết định đi tìm Lý Hồng.

Lý Hồng đang chuẩn bị lên xe, liền nhân được điện thoại của Trương Nhất Phàm, ông ta lại quay lại phòng làm việc của chủ tịch tỉnh.

Trương Nhất Phàm ngồi ở đó uống trà, Lý Hồng tiến vào

Lại nghĩ đến việc gì vậy?

- Những việc xảy ra gần đây, em có ý kiến gì không?

Nói chuyện với Lý Hồng không cần thiết phải vòng vo.

Lý Hồng nói

- Ném đá giấu tay, có người đứng sau ném đá giấu tay.

- Ừ, đúng là anh hùng sở kiến lược đồng, anh cũng cảm thấy trong này rất cổ quái

-Vậy anh cho rằng là ai?

Lý Hồng hỏi

- Trước mắt vẫn nhìn chưa ra, nhưng anh có thể khẳng định, có người muốn mượn tay chúng ta lật đổ Lục Chính Ông.

- Lập đổ Lục Chính Ông? Anh là chủ tịch tỉnh, phó bí thư tỉnh ủy, lật đổ Lục Chính Ông chẳng lẽ còn có phần của người khác?

- Đây cũng là chỗ anh nghĩ không ra.

Trương Nhất Phàm ngẫm nghĩ một lúc

- Việc hại người ích ta này, ai sẽ làm?

- Mặc kệ là ai làm, dù sao khi Lụ cChính Ông trở về, người mà ông ta hoài nghi đầu tiên chính là hai người chúng ta

Lý Hồng nói

- ồ, vừa rồi sau khi em đi, em đoán xem bí thư Bàng nói gì với anh?

Lý Hồng lắc đầu:

- không biết

- Phó pbí thư Bàng muốn tôi giải quyết nhanh chóng, sớm một chút kết thúc vụ án của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang.

Lý Hồng sửng sốt

- ông ta có ý gì?

Trương Nhất Phàm cười

- Tôi với em giống nhau, đều đoán không ra, có khả năng ông ta sợ chúng ta quá thụ động! dẫu sao trong việc này, ông ta cũng có phần. chỉ cần vụ án Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang được xác định, Lục Chính Ông có bản lĩnh hơn nữa, cũng không thể thay đổi.

Nhưng ông ta vì sao không nói ở thời điểm chúng ta gặp mặt?

- Có lẽ ông ta có băn khoăn.

- ồ, em đột nhiên nghĩ ra một việc, căn cứ theo tin tình báo Duệ Quân thu được bên kia, việc của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang, đằng sau còn có một người, cậu đoán người này là ai?

Lý Hồng nói

- Người này tuyệt đối không phải Lục Chính Ông

Trương Nhất Phàm mỉn cười:

- Nhưng có khả năng là người bên cạnh Lục Chính Ông.

Lý Hồng dùng ánh mắt khâm phục nhìn Trương Nhất Phàm

- Thông minh, vậy anh đoán tiếp xem, rốt cuộc là ai?

- Đây không phải là kiểm tra anhi sao? không phải là Âu Dương Tam Hòa thì chính là trưởng ban thư kí tỉnh ủy, hai chọn một!

Lý Hồng đột nhiên thở dài

- Đúng vậy, anh đoán không sai một chút nào cả, trưởng ban thư kí tỉnh ủy là người nghe lời Lục Chính Ông nhất. Khả năng đã xảy ra chuyện, hiện tại chứng cứ chúng ta có chỉ hướng về phía y, chỉ mong ở Châu Âu y không nghe được tin tức gì và chuồn mất là tốt rồi.

Trương Nhất Phàm đột nhiên kêu to một tiếng

- Nguy rồi

- Sao vậy?

- Trưởng ban thư kí là tâm phúc của Lục Chính Ông, là cán bộ ông ta tín nhiệm nhất. Sau khi Lục chính Ông biết được việc của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang, ông ta khẳng định cũng thu được tin tức, chỉ sợ lúc này, ông ta đã chạy rồi!

- A
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện