Giám đốc Giang Hạ Nhất Khí nhảy lầu tự tử, tin tức này nhanh chóng được làn truyền ở thành phố Giang Hạ.

Chủ tịch tỉnh Trương ra chỉ thị cho Thành ủy Giang Hạ và Ủy ban nhân dân thành phố điều tra về cái chết của Tổng giám đốc. Đồng thời tiến hành tổ chức lại Giang Hạ Nhất Khí. Cùng ngày Trương Nhất Phàm rời Giang Hạ trở về Giang Hoài.

Hai lãnh đạo thành phố Giang Hạ nhìn Chủ tịch tỉnh Trương đi liền ngơ ngác nhìn nhau.

Ngay đêm Trương Nhất Phàm trở về Giang Hoài, ở khách sạn quốc tế nổi tiếng Kim Bằng một người đàn ông tầm 35,36 tuổi cầm chén rượu cười sảng khoái.

Người đàn ông khoác vai một cô gái trẻ đẹp ngồi cạnh, quơ cái chén trong tay nói:

- Phó chủ tịch Quang Viễn, chúng ta hợp tác ăn ý lắm, cụng ly.

Ngồi ở phía đối diện có một người đàn ông tầm hơn 40 tuổi cười:

- Chúc mừng, Kim Thiếu gia, hợp tác tốt lắm.

Bên cạnh Phó chủ tịch thành phố Tạ Quang Viễn có một cô gái rất trẻ, mặc áo hai dây rất gợi cảm, đúng là chỉ có ở khách sạn quốc tế Kim Bằng, nổi danh kim bài chiêu đãi.

Vị Phó chủ tịch thường trực thành phố này chính là ủy viên thường vụ Giang Hạ tên là Tạ Quang Viễn.

Người đàn ông tầm 35, 36 tuổi kia là Chủ tịch Kim Tử Vinh thuộc gia tộc họ Kim nắm giữ các công ty thành viên Giang Hạ. Các nghiệp vụ ở Giang Hạ do anh ta quyết định hết. Đồng thời anh ta cũng có họ hàng với Trưởng ban thư ký Giang Hoài, chỉ có điều một người làm nhà nước, một người tự do kinh doanh.

Hai người cụng ly nhau, Kim Tử Vinh nói:

- Phó Chủ tịch Quang Viễn, Tổng giám đốc La đã chết, chuyện tổ chức lại nhờ cả vào anh.

Chủ tịch thành phố nhăn nhó:

- Hiện tại còn quá sớm để nói chuyện tổ chức lại. Một Giang Hạ Nhất Khí lớn như vậy thật không dễ dàng gì. Với cả hiện nay Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều có khuynh hướng để tổng giám đốc La tự có kế hoạch giải cứu. Dĩ nhiên nhà nước hy vọng họ có thể tự cứu, bất đắc dĩ đường cùng mới phải phá sản và tổ chức lại. Tuy nhiên anh cũng không nhất thiết phải để phá sản mới tổ chức lại chứ? - Bọn họ chưa phá sản thì chưa có cơ hội để doanh nghiệp tư nhân như chúng tôi nhúng tay vào.

Phó chủ tịch thành phố thở dài:

- Nếu tôi lên nắm quyền Chủ tịch thành phố thì tổ chức lại quá đơn giản. Nhưng hiện tại có bước cản là Bí thư Thạch và Chủ tịch thành phố Phàn, tôi chỉ sợ lực bất tòng tâm. Kim Thiếu gia, anh có thể nói giúp tôi với lãnh đạo Tỉnh ủy không?

Kim Tử Vinh quơ quơ đầu:

- Anh yên tâm, tôi nhất định giúp anh ngồi vào vị trí Chủ tịch thành phố, nhiệm vụ của anh là giúp tôi hoàn thành việc tổ chức lại.

Kim Tử Vinh vỗ vỗ bên người cô gái:

- Các em đi ra ngoài một chút.

Hai cô gái rất biết ý, biết hai người có chuyện quan trọng cần thương lượng nên lập tức đứng lên đi ra ngoài.

Mặt Kim Tử Vinh đột nhiên tối sầm lại, ánh mắt hằn lên sự thù hận nói:

- Tôi có thể khiến Trương Nhất Phàm chán nản mà rời khỏi Giang Hạ, có thể để anh ngồi vào vị trí Chủ tịch thành phố Giang Hạ. Hiện tại anh đã là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố, vị trí Chủ tịch thành phố không phải anh thì con ai nữa.

Phó chủ tịch thành phố nghe anh ta nói vậy rất vui mừng:

- Thật có cách sao?

Kim Tử Vinh hừ một tiếng:

- Có cơ hội chúng ta phải chụp lấy, không có cơ hội ta phải tạo ra cơ hội. Ở Giang Hoài nơi này không có việc gì mà Kim gia không làm được.

Phó chủ tịch thành phố mỉm cười:

- Đúng thế, đúng thế.

Phó chủ tịch thành phố rất tin tưởng lời nói của Kim Thiếu gia, gia tộc họ Kim bọn họ là gia tộc lớn thứ hai ở Giang Hoài, gần với gia tộc họ Chu, đều là giới kinh doanh rất có tiếng và nhiều thủ đoạn.

Phó chủ tịch thành phố và Kim Tử Vinh đã làm bạn với nhau nhiều năm nên rất thân quen, bởi vậy nói chuyện này cũng khá thoải mái.

Lúc này Trương Nhất Phàm đã trở về Giang Hoài, buổi công tác hôm nay không được suôn sẻ lắm, gặp phải sự cố nên công việc bị gián đoạn. Về đến nơi hắn luôn suy nghĩ về lý do tại sao Tổng giám đốc La phải tự tử như vậy?

Hiện tại đúng là cần khẩn cấp tổ chức lại Giang Hạ Nhất Khí, chẳng lẽ sau chuyện nhảy lầu còn có gì khúc mắc?

Hắn nhìn các phương án tổ chức lại Giang Hạ Nhất Khí.

Một là đề xuất phá sản, doanh nghiệp tư nhân sẽ mua lại.

Hai là nhà nước can thiệp sẽ đảm bảo cung cấp cho Giang Hạ Nhất Khí, đồng thời đem thế chấp đất khu nhà máy lấy tiền từ ngân hàng, thành lập mô hình mới và tiến hành tự cứu mình.

Hiện tại nhà máy cũ đang ở trung tâm thành phố, hơn nữa nội thành Giang Hạ đang chuẩn bị có kế hoạch quy hoạch lần nữa bởi vậy khu đất của nhà máy cũ rất có giá trị. Nếu đem bán khu đất này sẽ rất được lời, họ sẽ có tài chính để trang trải mọi chuyện.

Dĩ nhiên bản thân doanh nghiệp muốn tự đứng lên thì nguồn tài chính đó cũng không đủ nhưng bọn họ còn có khoản vay từ ngân hàng, mấu chốt là nhà nước có ý này hay không. Điều phía chính phủ băn khoăn là 30000 công nhân viên chức của Giang Hạ Nhất Khí sẽ đi đâu về đâu, bởi vậy còn suy xét đến chuyện tổ chức lại.

Theo tài liệu Tổng giám đốc La vẫn kiên định phương án tự cứu vì quyền lợi của 30000 công nhân viên, hơn nữa anh ta cũng được sự ủng hộ từ phía nhà nước. Nhưng Bí thư Đảng Hồ Ngọc Long thì lại muốn tuyên bố phá sản để doanh nghiệp tư nhân mua lại.

Trương Nhất Phàm cũng đã gặp phải tình huống này, cũng có nơi đã xảy ra chuyện tương tự, phá sản doanh nghiệp nhà nước để doanh nghiệp tư nhân mua lại, toàn bộ công nhân thất nghiệp, ai có năng lực lại được mời làm tiếp.

Trọng dụng người có tài, đây cũng là một sự cải cách mới, rất nhiều nơi đã áp dụng. Trương Nhất Phàm cũng tán thành phương pháp mấu chốt là đem lại sức sống cho xí nghiệp, để tài sản nhà nước không bị xói mòn.

Trong lúc Trương Nhất Phàm suy xét vấn đề này ở Giang Hạ lại phát sinh chuyện lớn.

Một phân xưởng Giang Hạ Nhất Khí bị cháy, hơn 20 công nhân thiệt mạng, 40 đến 50 công nhân bị thương.

Đầu tiên là Tổng giám đốc nhảy lầu, sau đó lại phát sinh hỏa hoạn, Bí thư thành ủy nghe được tin liền tới hiện trường, tự mình lao vào cứu người, chẳng may bị một ống sắt của phân xưởng rơi xuống trúng người.

Bác sỹ nói ít nhất phải mất nửa năm mới hồi phục lại, còn phải theo dõi tình hình thực tế của anh ta, có khi phải mất nhiều thời gian hơn.

Giang Hạ đột nhiên phát sinh nhiều chuyện lớn kinh động đến Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh.

Cũng kinh động đến nội các Chính phủ, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh lập tức mở cuộc họp khẩn bàn phương án xử lý đối với Giang Hạ.

Phát sinh biến cố lớn, Bí thư Thành ủy bị thương, bộ máy lãnh đạo Giang Hạ lại có sự điều chỉnh.

Tại hội nghị đã đưa ra quyết định cách chức Chủ tịch thành phố và Phó chủ tịch thành phố phụ trách ngành công nghiệp, cử hai cán bộ đến công tác tại Giang Hạ.

Giang Hạ giờ phút này lại trải qua một thử thách khắc nghiệt, ủy viên thường vụ Thành ủy Giang Hạ, phó chủ tịch thành phố Tạ Quang Viễn ở nhà, nhốt mình trong phòng, đi đi lại lại rất bất an.

Chuyện này nhất định có nội tình, không thể trùng hợp như vậy được. Chuyện Tổng giám đốc Giang Hạ Nhất Khí nhảy lầu trong lòng anh mơ hồ hiểu ra điều gì đó. Tuy rằng Cục công an thành phố đã đưa ra kết luận vụ án là tự sát, điều tra cũng không thấy dấu vết của bị giết nhưng anh tin chắc rằng chuyện không phải ngẫu nhiên như vậy.

Mấy hôm trước Tổng giám đốc Giang Hạ Nhất Khí còn thảo luận với anh về vấn đề này ở Ủy ban nhân dân thành phố, thậm chí con cam đoan rằng nhất địch có thể cải cách, nhất định sẽ làm cho Giang Hạ Nhất Khí một lần nữa quật khởi. Hơn nữa rất nhiều ủy viên thường vụ tán thành phương án của Tổng giám đốc Giang Hạ Nhất Khí, chỉ còn một bước cuối cùng không nghĩ rằng đúng lúc Chủ tịch tỉnh Trương đến thị sát thì ông ta lại tự tử.

Tạ Quang Viễn nhốt mình trong phòng vừa lo lắng hồi hộp vừa vui mừng. Lo lắng mong sao chuyện này không ảnh hưởng xấu đến mình. Vui mừng vì cuối cùng cơ hội đã đến.

Bản thân Bí thư thành ủy bị trọng thương, chắc chắn không thể tiếp tục công tác, cho dù anh ta có khả năng làm việc lại chỉ e rằng Tỉnh ủy cũng không trọng dụng, dù sao cũng đã chết nhiều người như vậy. Chủ tịch thành phố Phàn thì đã bị cách chức.

Mà anh là Phó chủ tịch thường trực thành phố lại không bị ảnh hưởng gì, hai lãnh đạo đã bị cách chức còn anh thì không sao, nói như vậy thì chính anh ta là lão đại ở Giang Hạ rồi.

Tỉnh ủy đang mở hội nghị thường vụ, rốt cuộc bổ nhiệm như thế nào đây?

Nếu theo trình tự bình thường, Phó chủ tịch thành phố sẽ tiếp nhận vị trí Chủ tịch thành phố hoặc là Bí thư thành ủy, dĩ nhiên vị trí nào cũng anh cũng đều yêu thích.

Tỉnh ủy thật sự sẽ quyết định như vậy sao? May mắn rơi vào Ta Quang Viễn rất nhiều, anh có chút trông mong.

Tuy nhiên trong lòng vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Chuyện này có phải do Kim Tử Vinh dựng lên? Nếu đúng như vậy thì anh ta quả khủng khiếp,có gan lớn dọa người.

Nếu nói không phải thì sao lại có sự trùng hợp đến vậy.

Chuyện xảy ra khi anh ta đồng ý với mình không lâu. Trong lòng Tạ Quang Viễn thật sự không yên tâm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện