Bởi vì lo lắng baba xảy ra chuyện, mấy ngày nay cảm xúc của Brian vẫn không được tốt, vài hôm đều ngủ không yên, thậm chí còn gặp ác mộng liên tục mấy đêm.
Từ nhỏ đến lớn, mặc dù tính cách của baba Berg có chút lãnh đạm, nhưng lại cực kỳ cưng chiều Brian. Ở trong lòng Brian, baba Berg chính là chỗ dựa vững chắc nhất của y, hơn nữa cha đối với baba luôn nói gì nghe nấy, cho nên baba Berg càng trở thành sự tồn tại giống như thần ở nhà.
Trước đây Brian có chút nghịch ngợm, mỗi lần làm sai, cha Drew luôn thở phì phì rống lên với Brian, thậm chí còn muốn dùng nắm tay để dạy dỗ đứa con trai này, đáng tiếc mỗi lần Drew nắm chặt nắm tay, chỉ cần ánh mắt Berg lạnh lùng đảo qua, Drew liền lập tức yên lặng, mặt dày cọ qua ôm bả vai Berg, bất đắc dĩ nói. “Ai, em đừng tức giận, anh cũng là muốn tốt cho con nha…. Nó cứ như vậy làm sao trưởng thành được?”
Berg thản nhiên nói. “Con trai lúc nhỏ nghịch ngợm chút cũng không sao, sau này lớn lên sẽ hiểu chuyện. Đúng không? Brian?”
Tiểu Brian lập tức gật đầu như giã tỏi, thực thông minh ôm lấy đùi baba. “Đúng đúng đúng! Baba nói cực đúng!”
Berg mỉm cười, nhẹ nhàng xoa xoa đầu Brian. “Ngoan, bắt đầu từ ngày mai, baba sẽ dạy con cách lắp ráp linh kiện mới, con theo ta đến kho cơ giáp ở mấy tháng, cũng miễn cho con lại ra ngoài gây chuyện.”
Hai mắt Brian sáng lên, lập tức nắm chặt ống tay áo baba, tựa như một chú chó con, ngóng trông lẽo đẽo theo phía sau baba chẳng khác nào một cái đuôi nhỏ.
Drew càng nhìn thằng con càng thấy khó chịu, từ sau khi tiểu tử thối này sinh ra, lực chú ý của Berg liền đặt hết lên trên người thằng nhóc này….
Giấc mộng lớn nhất của Berg chính là làm một chuyên gia chế tạo cơ giáp, Brian có lẽ được di truyền điểm này, từ nhỏ đã đặc biệt hứng thú với cơ giáp, Berg rất vui sướng dạy cho con trai toàn bộ tri thức mà mình nắm được. Đối với Brian, khoảng thời gian ở trong kho cơ giáp cùng baba chiếm một phần rất lớn thời thơ ấu của y, cũng là hồi ức vui vẻ nhất trong thuở thiếu thời.
Cũng chính vì từ nhỏ đến lớn đặc biệt thích ở cùng một chỗ với Berg, trên phương diện cơ giáp lại có nhiều tiếng nói chung, tình cảm giữa Brian và Berg tự nhiên gần gũi hơn rất nhiều so với Drew. Drew ở trong lòng Brian là một người cha chính trực nghiêm túc, Brian đối với ông phần nhiều là kính trọng. Mà Berg lại là baba thân thiết nhất có thể cùng đàm luận ước mơ, thậm chí là đàm luận về người mình thích.
Brian biết được việc Drew thống lĩnh quân đoàn Trường Xà đến tinh cầu Namics từ trong miệng Caesar, không liên hệ được cho cha cũng rất bình thường, nhưng Berg rất ít đi xa nhà, suốt nửa tháng không thể liên lạc được với ông, điều này làm cho Brian vô cùng bất an.
***
Ngày hôm đó sau khi tan học, Brian và Snow cùng nhau ăn xong cơm chiều trở về ký túc xá, Brian luôn nói rất nhiều cư nhiên lại im lặng trầm mặc cả một đường.
Snow nhận ra y bất thường, sau khi trở về kí túc xá, liền chủ động mở miệng hỏi. “Sắp đến kỳ thi học kì rồi, lịch thi của hệ kỹ thuật cơ giáp các cậu đã có hết chưa?”
Brian cúi đầu nói. “Ừ, đã đăng ở trên mạng.”
Nói xong lời này, y cư nhiên lại trầm mặc.
Snow có chút lo lắng hỏi. “Cậu làm sao vậy?”
Brian giả bộ bình tĩnh cười cười nói. “Không có gì, chắc là mấy ngày nay ôn tập quá mệt mỏi thôi, tôi đi tắm rửa một chút.” Nói xong liền xoay người đi về phòng mình.
Snow hơi hơi nhíu mày, bắt lấy tay Brian, lạnh mặt hỏi. “Sao lại nói dối?”
Brian quay đầu, chống lại đôi mắt xanh thẳm như bầu trời của Snow –
Trong đôi mắt trong veo kia tràn đầy lo lắng và bất an, bộ dáng khẽ nhíu mày mang theo bất mãn rõ rệt.
Snow nhìn chằm chằm vào mắt Brian, nghiêm túc nói. “Dạ Tuyết cậu cũng có thể tự tay chế tạo ra, lấy trình độ của cậu, lại phải lo lắng đến kì thi năm nhất của trường sao? Cho dù trực tiếp thông qua kì thi tốt nghiệp năm ba chắc cũng không vấn đề gì đi?” Nói tới đây, mày Snow không khỏi nhăn càng chặt, “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cậu phải tìm cớ nói dối như vậy sao?”
Brian nhìn bộ dáng cau mày bất mãn của Snow, đáy lòng khẽ động, nhịn không được cúi người hôn một cái lên môi cậu, dán vào môi cậu thấp giọng hỏi. “Snow, cậu đang quan tâm đến tôi sao?”
Snow. “………..”
Trình độ mặt dày của người nào đó quả thực có thể so được với tường thành của vương cung ở thủ đô.
Nhưng nghe y nói vậy, Snow cũng không thể phủ nhận, nhìn Brian luôn luôn nhiệt tình đột nhiên mang bộ dáng ủ rũ, Snow có chút không quen, cũng có chút lo lắng – rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mới có thể khiến Brian uể oải như thế? Snow trầm mặc một lát, ngượng ngùng dời tầm mắt, quay đầu đi chỗ khác lạnh lùng nói. “Biết tôi lo lắng mà cậu còn nói dối tôi?”
— Bộ dáng ra vẻ lạnh lùng này, ở trong mắt Brian đặc biệt khiến người ta động tâm.
Brian nhịn không được ôm chặt eo cậu, kê cằm lên vai cậu, thấp giọng nói. “Kỳ thật là trong nhà tôi có chút vấn đề…. Baba tôi hình như đột nhiên mất tích, suốt nửa tháng nay đều không liên hệ được, tôi rất lo lắng ông ấy sẽ gặp chuyện không may….”
Snow giật mình, cậu nhớ rõ baba Brian, là một nam nhân rất có khí chất, lúc trước mình có thể thành công trốn thoát khỏi thủ đô cũng là nhờ Berg âm thầm tương trợ, hơn nữa, Berg còn cho cậu một lọ thuốc ức chế, Snow vẫn rất cảm kích về chuyện này, cũng rất có thiện cảm với baba Brian.
Brian thở sâu, tiếp tục nói. “Ba tôi rất ít đi xa nhà, tình huống kiểu này nhất định không bình thường, vạn nhất ông ấy xảy ra chuyện gì, tôi… tôi thật sự rất lo lắng….”
Thanh âm Brian đột nhiên thấp xuống, cánh tay ôm lấy Snow càng dùng lực siết chặt, phảng phất như đang cố hấp thụ một chút ấm áp.
Snow có thể cảm nhận được sự khó chịu của y.
Bạn học Brian cả ngày mang theo tươi cười cư nhiên lộ ra biểu tình mất mát như vậy, đáy lòng Snow đột nhiên dâng lên một tia đau lòng, nhịn không được vươn tay đến nhẹ nhàng sờ sờ đầu nam sinh cao lớn này, nhẹ giọng nói. “Cậu đừng buồn… Không liên lạc được cũng không nhất định là xảy ra chuyện, có lẽ baba cậu có chuyện rất quan trọng, tạm thời rời khỏi thủ đô thôi?”
Brian gật gật đầu. “….. Hy vọng là vậy.”
Khoảnh khắc kia, y đột nhiên cảm thấy thật hạnh phúc…. Khi Snow nhẹ nhàng sờ tóc y tựa như vuốt lông cho thú cưng, Brian cảm thấy trái tim phảng phất cũng nhận được một loại an ủi ấm áp.
Tuy rằng Snow bề ngoài cao ngạo lãnh đạm, nhưng Brian biết, che dấu dưới lớp vỏ băng sơn kia, Snow kỳ thật là một người rất ôn nhu, cậu ấy cũng quan tâm đến mình trong yên lặng, cũng nguyện ý buông bỏ kiêu ngạo tới an ủi mình…..
Brian đã thấy thỏa mãn rồi.
Đây chính là Omega mà mình thích, Omega ở thời điểm mấu chốt có thể cho mình an ủi và sức mạnh.
Nhận thấy vòng ôm của Brian càng ngày càng chặt, Snow nhịn không được nhẹ giọng nói. “Cậu đừng nghĩ nhiều, ngày mai tôi về hỏi baba tôi một chút, bọn họ đều là thành viên Mạch nước ngầm, rất quen thuộc với nhau, có lẽ sẽ có phương thức liện hệ đặc biệt cũng nên.”
Brian gật gật đầu, lúc này mới buông Snow ra, khẽ cười cười, lại gần ôn nhu hôn cậu.
***
Không nghĩ tới, sau khi trở lại phòng ngủ, vừa tắm rửa xong đi ra, Brian cư nhiên nhận được lời mời kết nối do Drew chủ động phát tới.
Brian không hề nghĩ ngợi lập tức chấp nhận lời mời, nhìn cha mặc một thân quân trang xuất hiện trước mặt, nhịn không được lớn tiếng hỏi. “Cha người đang ở đâu? Có biết trong nhà xảy ra chuyện gì hay không? Máy truyền tin vẫn không kết nối được, đã nửa tháng rồi con không liên lạc được với baba!”
Drew sờ sờ mũi, nhẹ nhàng khụ một tiếng, mới nói. “Con nhỏ giọng chút cho ta, baba con đang ở chỗ ta, ta lo em ấy quá mệt mỏi, vừa để em ấy đi ngủ trước….”
Nói xong liền đưa màn hình máy truyền tin quét về phía giường.
Trên giường quả nhiên có một nam nhân dung mạo tuấn tú đang nằm, lông mày giãn ra, hiển nhiên đã ngủ rất say.
Nhìn bộ dáng ngủ say của Berg, tâm tình treo ngược nửa tháng của Brian rốt cuộc cũng thả xuống, hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, nói. “Quân đoàn Trường Xà không phải đang ở tinh cầu Namics sao? Sao baba lại ở chỗ người a?”
“Em ấy theo ta đến đây.” Drew cười cười, đắc ý nói, “Tiểu tử thối, nói cho con tin tốt, con sắp thành anh trai rồi.”
Brian sửng sốt một chút, nhất thời không kịp phản ứng lại. “Cái gì…. Anh trai?”
Drew nhướn mày nói. “Thật đúng là ngu ngốc! Baba con mang thai, con sắp có em trai hoặc em gái.” Drew tạm dừng một chút, nghiêm túc nói, “Về sau phải làm anh cho tốt, cố gắng chăm sóc em trai em gái của con, không được bắt nạt nó, hiểu chưa?”
Brian. “………………….”
Một khắc kia, Brian thật sự cảm thấy dở khóc dở cười.
Y lo lắng nửa tháng, bất an đề phòng cho rằng baba xảy ra chuyện, kết quả trái lại rất tốt – baba cư nhiên mang thai?!
Nhìn Drew mang bộ dáng hưng phấn, chỉ số thông minh đột nhiên hạ xuống dưới 100 điểm, Brian tỏ vẻ cực kỳ không biết nói gì.
Bất quá, nghĩ đến baba rất nhanh sẽ sinh hạ một đứa nhỏ mềm mềm khả ái, sẽ dùng thanh âm non nớt đi theo sau mông mình gọi “anh” “anh”, Brian cũng nhịn không được trở nên hưng phấn, hiếu kỳ hỏi. “Cha, lần này là con trai hay con gái? Alpha hay là Omega?”
Drew nhíu mày nói. “Còn chưa biết, ta hi vọng sẽ là một Omega nghe lời, dù sao không phải con trai Alpha là được.” Miễn cho lại giống Brian liếc mắt một cái liền nghịch ngợm gây chuyện, khiến người làm cha như ông đặc biệt muốn vung tay đánh người.
Brian cười tủm tỉm nói. “Omega cũng không tồi a, con nhất định sẽ hảo hảo chăm sóc nó, tận lực bồi dưỡng nó thành…..”
— Bồi dưỡng thành người như Lâm Viễn và Snow, Omega tiểu quái thú không bị người khác ức hiếp.
— Đương nhiên, lời này Brian chỉ có thể nói ở trong lòng.
Drew chia sẻ tin tức tốt với con trai xong, thần sắc lại nghiêm túc nói. “Đúng rồi, qua mấy ngày nữa con bắt đầu thi rồi phải không?”
Brian tràn đầy tự tin nói. “Yên tâm, con trai người cho dù không thể đạt điểm tối đa, cũng tuyệt đối có thể giữ ba vị trí đầu.”
Drew gật gật đầu, nói. “Sau khi thi xong không cần về nhà, ông nội con đến chỗ chú họ con nghỉ ngơi, baba con ở chỗ của ta, mấy ngày nghỉ con tùy tiện đi đâu chơi đi.”
Hai mắt Brian sáng lên. “Thật sao?!”
Như vậy là y có thể cùng Snow trải qua một chuyến du lịch hai người lãng mạn…. Đi chỗ nào được đây? Đến thiên hà Tiên Nữ xem tinh vân màu tím trong truyền thuyết? Hay là đến tinh cầu Ryan xem tuyết rơi?
Brian đắm chìm trong ảo tưởng tốt đẹp, không hề phát hiện, khi Drew nói ra những lời này, trong mắt chợt lóe lên chút lo lắng.
— Không cần quay về thủ đô, bởi vì ở thủ đô có thể ẩn chứa nguy cơ rất lớn.
Drew thở sâu, nhìn con trai của mình, thấp giọng nói. “Nếu lại xảy ra tình trạng không liên lạc được với bọn ta, con cũng không cần nóng vội, trạm không gian ở tinh cầu Namics trước đó đã bị bắn hỏng, tín hiệu thông tin bên này không được tốt lắm.”
Brian gật gật đầu nói. “Con biết, hãy chăm sóc baba thật tốt.”
Drew nhíu mày nói. “Còn cần mày nói sao.”
Drew trắng mắt liếc con trai, tắt máy truyền tin đi, nhìn ái nhân ngủ say trên giường, tâm tình lập tức vui vẻ mỉm cười.
***
Tin vui Berg mang thai được Brian chia sẻ cho Caesar vào lúc đêm khuya, hai người chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, giữa bạn bè với nhau về cơ bản không có bí mật gì.
Caesar cũng rất kinh ngạc với chuyện này, hắn biết từ sau khi vương thúc sinh hạ Brian, tướng quân Drew lo lắng thân thể ông suy yếu nên không để ông sinh con nữa, trên thực tế, tuổi thọ phổ biến của con người hiện nay đã đột phá 300 tuổi, Omega dưới 100 tuổi vẫn có khả năng sinh con, đa phần Omega huyết thống tinh thuần đều rất đông con cái, vương thúc Berg chỉ sinh một mình Brian, huyết mạch duy nhất của tướng quân Drew quả thật là quá ít ỏi.
Brian vô cùng hưng phấn vì bản thân sắp được làm anh, thậm chí còn muốn nghĩ tên giúp em trai em gái, đáng tiếc lấy trình độ đặt tên của y, tuyệt đối sẽ hại chết mấy đứa em mình.
Brian lại nhắc tới kế hoạch ngày nghỉ, nói là muốn cùng Snow trở về quê Snow xem thử, còn hỏi Caesar, có muốn thuận tiện đến quê Lâm Viễn xem cảnh tuyết hay không?
Caesar nhịn không được nhíu nhíu mày –
Lại là trùng hợp sao? Tại sao tướng quân Drew lại để Brian ra ngoài chơi vào ngày nghỉ, phụ vương cũng dặn mình ngày nghỉ không cần về thủ đô? Thủ đô sắp xảy ra chuyện gì sao?
Trực giác mẫn cảm khiến đáy lòng Caesar đột nhiên dâng lên một tia bất an.
Vào ban đêm, Caesar liền liên hệ với đại vương huynh Cevi, Cevi cười nói. “Thủ đô không có chuyện gì, chắc là em suy nghĩ nhiều quá đi? Phụ vương đã bảo em ra ngoài học hỏi kinh nghiệm thì tự có đạo lý của ông ấy, em thân là một vương tử Alpha, những nơi đi qua còn không nhiều bằng anh.”
Caesar. “……….”
Đại vương huynh từ nhỏ đã là một người có thân thể Omega cá tính Alpha, hắn thường xuyên lén trốn khỏi vương cung đi “du lịch” khắp nơi, đã đi khắp các thiên hà lớn ở đế quốc, Caesar cũng cực kỳ bội phục điều này.
Nếu Cevi đã nói như vậy, Caesar liền yên lòng, chuyên tâm chuẩn bị cho cuộc thi tháng sau.
***
Caesar cũng không biết, sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Cevi đột nhiên bị Trand gọi vào cung điện.
Lần đầu tiên bị phụ vương khẩn cấp triệu kiến vào ban đêm, Cevi có chút nghi hoặc hỏi. “Phụ vương, trễ như vậy tìm con có chuyện gì sao?”
Trand biểu tình nặng nề nói. “Con đi một chuyến đến chòm sao Thiên Cầm, em gái Seattle của con bị bệnh rất nghiêm trọng, ta và mẫu hậu của con không tiện rời khỏi vương cung, con thay chúng ta đến thăm nó đi.”
Cevi kinh ngạc nói. “Nhã Nhã bị bệnh? Là bệnh gì mà nghiêm trọng như vậy?”
Trand khẽ thở dài. “Bác sĩ nói là vấn đề về tâm lý, nó vẫn mắc chứng u uất nhẹ, gần đây càng thêm nghiêm trọng, mấy hôm trước còn suýt tự sát…. Con từ nhỏ đã thân với nó, đến chăm sóc nó, khuyên bảo nó một chút đi.”
Công chúa Seattle chỉ nhỏ hơn Cevi một tuổi, năm mười tám tuổi sau khi được gả đi xa đến chòm sao Thiên Cầm, Cevi vẫn chưa gặp lại nó, chỉ thỉnh thoảng trò truyện qua video mới biết được tình hình của nó.
Tuy rằng nó là công chúa, nhưng sinh ra làm Omega, vẫn cần phải làm bà chủ gia đình sinh con dưỡng cái.
Seattle trước đây rất có cá tính, thích chạy đến những nơi phong cảnh xinh đẹp ngồi vẽ, trong đầu không ngừng hiện lên các loại ý tưởng mới lạ, giờ cả ngày nhốt nó ở trong nhà, cũng khó trách nó lại mắc chứng u uất.
Cevi lập tức gật đầu nói. “Ngày mai con sẽ xuất phát, đến thăm nó…”
Em gái trước đây thật hoạt bát cư nhiên lại mắc chứng u uất rồi tự sát, Cevi đau lòng không chịu nổi, hận không thể lập tức bay đến bên người nó.
Trand trầm mặc một lát, nghiêm túc nói. “Con là Omega, không thể công khai lộ diện, lần này rời khỏi thủ đô phải thật cẩn thận, ta sẽ phái người hộ tống con. Không cần chờ đến ngày mai, hiện giờ xuất phát luôn đi.”
Cevi giật mình, vội vàng nói. “Con biết, phụ vương, con trở về chuẩn bị.”
Đêm khuya hôm đó, Cevi rời khỏi thiên hà Cepheus dưới sự hộ tống của đội hộ vệ hoàng gia.
Hắn cũng không biết, trong vương cung, bệ hạ Trand và vương hậu Anna vẫn nhìn theo bóng dáng cơ giáp của hắn dần dần biến mất trong tầm nhìn.
Mắt vương hậu Anna ngấn lệ, nhẹ giọng nói. “Cevi và Caesar, đều sẽ an toàn đúng không?”
Hai con gái đều gả cho người khác, ở tận chòm sao Thiên Cầm rất xa, vả lại tính uy hiếp của công chúa chung quy nhỏ hơn nhiều so với vương tử, phương diện an toàn cũng có thể đảm bảo. Anna không yên lòng nhất chính là đại vương tử Cevi vẫn không chịu kết hôn, còn có tiểu vương tử Caesar đang học ở trường quân đội.
Biểu tình của Trand vô cùng nặng nề, thật lâu sau, mới thấp giọng nói. “Sẽ, anh đã có sắp xếp, bọn chúng đều sẽ an toàn.”
Ngay khi dự cảm được khả năng xảy ra nguy hiểm, đưa con mình đi trước, đây là chuyện mà một người cha như ông phải làm. Cevi và Caesar còn nhỏ tuổi, ông không thể khiến bọn trẻ bị cuốn vào trận phân tranh này, cho dù hoàng thất thật sự hủy diệt, ông cũng phải cam đoan con mình bình an.
Trand nhẹ nhàng đặt tay lên vai vợ mình, quay đầu nhìn bà. “Em nên cùng đi với Cevi….”
“Không.” Vương hậu Anna mỉm cười cắt lời ông, ôn nhu nói. “Em là vương hậu của đế quốc, cũng là vợ anh, dưới bất cứ tình huống nào, em đều phải ở bên cạnh anh, cùng anh đối mặt với tất cả.”
Vương hậu Anna nhẹ nhàng cầm tay bệ hạ Trand, ánh mắt nghiêm túc mà kiên định.
Người phụ nữ thoạt nhìn nhu nhược dịu dàng, một khắc kia, ánh sáng trong mắt bà còn rực rỡ hơn cả ngôi sao sáng nhất trên màn trời.
Hết chương 90.
Từ nhỏ đến lớn, mặc dù tính cách của baba Berg có chút lãnh đạm, nhưng lại cực kỳ cưng chiều Brian. Ở trong lòng Brian, baba Berg chính là chỗ dựa vững chắc nhất của y, hơn nữa cha đối với baba luôn nói gì nghe nấy, cho nên baba Berg càng trở thành sự tồn tại giống như thần ở nhà.
Trước đây Brian có chút nghịch ngợm, mỗi lần làm sai, cha Drew luôn thở phì phì rống lên với Brian, thậm chí còn muốn dùng nắm tay để dạy dỗ đứa con trai này, đáng tiếc mỗi lần Drew nắm chặt nắm tay, chỉ cần ánh mắt Berg lạnh lùng đảo qua, Drew liền lập tức yên lặng, mặt dày cọ qua ôm bả vai Berg, bất đắc dĩ nói. “Ai, em đừng tức giận, anh cũng là muốn tốt cho con nha…. Nó cứ như vậy làm sao trưởng thành được?”
Berg thản nhiên nói. “Con trai lúc nhỏ nghịch ngợm chút cũng không sao, sau này lớn lên sẽ hiểu chuyện. Đúng không? Brian?”
Tiểu Brian lập tức gật đầu như giã tỏi, thực thông minh ôm lấy đùi baba. “Đúng đúng đúng! Baba nói cực đúng!”
Berg mỉm cười, nhẹ nhàng xoa xoa đầu Brian. “Ngoan, bắt đầu từ ngày mai, baba sẽ dạy con cách lắp ráp linh kiện mới, con theo ta đến kho cơ giáp ở mấy tháng, cũng miễn cho con lại ra ngoài gây chuyện.”
Hai mắt Brian sáng lên, lập tức nắm chặt ống tay áo baba, tựa như một chú chó con, ngóng trông lẽo đẽo theo phía sau baba chẳng khác nào một cái đuôi nhỏ.
Drew càng nhìn thằng con càng thấy khó chịu, từ sau khi tiểu tử thối này sinh ra, lực chú ý của Berg liền đặt hết lên trên người thằng nhóc này….
Giấc mộng lớn nhất của Berg chính là làm một chuyên gia chế tạo cơ giáp, Brian có lẽ được di truyền điểm này, từ nhỏ đã đặc biệt hứng thú với cơ giáp, Berg rất vui sướng dạy cho con trai toàn bộ tri thức mà mình nắm được. Đối với Brian, khoảng thời gian ở trong kho cơ giáp cùng baba chiếm một phần rất lớn thời thơ ấu của y, cũng là hồi ức vui vẻ nhất trong thuở thiếu thời.
Cũng chính vì từ nhỏ đến lớn đặc biệt thích ở cùng một chỗ với Berg, trên phương diện cơ giáp lại có nhiều tiếng nói chung, tình cảm giữa Brian và Berg tự nhiên gần gũi hơn rất nhiều so với Drew. Drew ở trong lòng Brian là một người cha chính trực nghiêm túc, Brian đối với ông phần nhiều là kính trọng. Mà Berg lại là baba thân thiết nhất có thể cùng đàm luận ước mơ, thậm chí là đàm luận về người mình thích.
Brian biết được việc Drew thống lĩnh quân đoàn Trường Xà đến tinh cầu Namics từ trong miệng Caesar, không liên hệ được cho cha cũng rất bình thường, nhưng Berg rất ít đi xa nhà, suốt nửa tháng không thể liên lạc được với ông, điều này làm cho Brian vô cùng bất an.
***
Ngày hôm đó sau khi tan học, Brian và Snow cùng nhau ăn xong cơm chiều trở về ký túc xá, Brian luôn nói rất nhiều cư nhiên lại im lặng trầm mặc cả một đường.
Snow nhận ra y bất thường, sau khi trở về kí túc xá, liền chủ động mở miệng hỏi. “Sắp đến kỳ thi học kì rồi, lịch thi của hệ kỹ thuật cơ giáp các cậu đã có hết chưa?”
Brian cúi đầu nói. “Ừ, đã đăng ở trên mạng.”
Nói xong lời này, y cư nhiên lại trầm mặc.
Snow có chút lo lắng hỏi. “Cậu làm sao vậy?”
Brian giả bộ bình tĩnh cười cười nói. “Không có gì, chắc là mấy ngày nay ôn tập quá mệt mỏi thôi, tôi đi tắm rửa một chút.” Nói xong liền xoay người đi về phòng mình.
Snow hơi hơi nhíu mày, bắt lấy tay Brian, lạnh mặt hỏi. “Sao lại nói dối?”
Brian quay đầu, chống lại đôi mắt xanh thẳm như bầu trời của Snow –
Trong đôi mắt trong veo kia tràn đầy lo lắng và bất an, bộ dáng khẽ nhíu mày mang theo bất mãn rõ rệt.
Snow nhìn chằm chằm vào mắt Brian, nghiêm túc nói. “Dạ Tuyết cậu cũng có thể tự tay chế tạo ra, lấy trình độ của cậu, lại phải lo lắng đến kì thi năm nhất của trường sao? Cho dù trực tiếp thông qua kì thi tốt nghiệp năm ba chắc cũng không vấn đề gì đi?” Nói tới đây, mày Snow không khỏi nhăn càng chặt, “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cậu phải tìm cớ nói dối như vậy sao?”
Brian nhìn bộ dáng cau mày bất mãn của Snow, đáy lòng khẽ động, nhịn không được cúi người hôn một cái lên môi cậu, dán vào môi cậu thấp giọng hỏi. “Snow, cậu đang quan tâm đến tôi sao?”
Snow. “………..”
Trình độ mặt dày của người nào đó quả thực có thể so được với tường thành của vương cung ở thủ đô.
Nhưng nghe y nói vậy, Snow cũng không thể phủ nhận, nhìn Brian luôn luôn nhiệt tình đột nhiên mang bộ dáng ủ rũ, Snow có chút không quen, cũng có chút lo lắng – rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mới có thể khiến Brian uể oải như thế? Snow trầm mặc một lát, ngượng ngùng dời tầm mắt, quay đầu đi chỗ khác lạnh lùng nói. “Biết tôi lo lắng mà cậu còn nói dối tôi?”
— Bộ dáng ra vẻ lạnh lùng này, ở trong mắt Brian đặc biệt khiến người ta động tâm.
Brian nhịn không được ôm chặt eo cậu, kê cằm lên vai cậu, thấp giọng nói. “Kỳ thật là trong nhà tôi có chút vấn đề…. Baba tôi hình như đột nhiên mất tích, suốt nửa tháng nay đều không liên hệ được, tôi rất lo lắng ông ấy sẽ gặp chuyện không may….”
Snow giật mình, cậu nhớ rõ baba Brian, là một nam nhân rất có khí chất, lúc trước mình có thể thành công trốn thoát khỏi thủ đô cũng là nhờ Berg âm thầm tương trợ, hơn nữa, Berg còn cho cậu một lọ thuốc ức chế, Snow vẫn rất cảm kích về chuyện này, cũng rất có thiện cảm với baba Brian.
Brian thở sâu, tiếp tục nói. “Ba tôi rất ít đi xa nhà, tình huống kiểu này nhất định không bình thường, vạn nhất ông ấy xảy ra chuyện gì, tôi… tôi thật sự rất lo lắng….”
Thanh âm Brian đột nhiên thấp xuống, cánh tay ôm lấy Snow càng dùng lực siết chặt, phảng phất như đang cố hấp thụ một chút ấm áp.
Snow có thể cảm nhận được sự khó chịu của y.
Bạn học Brian cả ngày mang theo tươi cười cư nhiên lộ ra biểu tình mất mát như vậy, đáy lòng Snow đột nhiên dâng lên một tia đau lòng, nhịn không được vươn tay đến nhẹ nhàng sờ sờ đầu nam sinh cao lớn này, nhẹ giọng nói. “Cậu đừng buồn… Không liên lạc được cũng không nhất định là xảy ra chuyện, có lẽ baba cậu có chuyện rất quan trọng, tạm thời rời khỏi thủ đô thôi?”
Brian gật gật đầu. “….. Hy vọng là vậy.”
Khoảnh khắc kia, y đột nhiên cảm thấy thật hạnh phúc…. Khi Snow nhẹ nhàng sờ tóc y tựa như vuốt lông cho thú cưng, Brian cảm thấy trái tim phảng phất cũng nhận được một loại an ủi ấm áp.
Tuy rằng Snow bề ngoài cao ngạo lãnh đạm, nhưng Brian biết, che dấu dưới lớp vỏ băng sơn kia, Snow kỳ thật là một người rất ôn nhu, cậu ấy cũng quan tâm đến mình trong yên lặng, cũng nguyện ý buông bỏ kiêu ngạo tới an ủi mình…..
Brian đã thấy thỏa mãn rồi.
Đây chính là Omega mà mình thích, Omega ở thời điểm mấu chốt có thể cho mình an ủi và sức mạnh.
Nhận thấy vòng ôm của Brian càng ngày càng chặt, Snow nhịn không được nhẹ giọng nói. “Cậu đừng nghĩ nhiều, ngày mai tôi về hỏi baba tôi một chút, bọn họ đều là thành viên Mạch nước ngầm, rất quen thuộc với nhau, có lẽ sẽ có phương thức liện hệ đặc biệt cũng nên.”
Brian gật gật đầu, lúc này mới buông Snow ra, khẽ cười cười, lại gần ôn nhu hôn cậu.
***
Không nghĩ tới, sau khi trở lại phòng ngủ, vừa tắm rửa xong đi ra, Brian cư nhiên nhận được lời mời kết nối do Drew chủ động phát tới.
Brian không hề nghĩ ngợi lập tức chấp nhận lời mời, nhìn cha mặc một thân quân trang xuất hiện trước mặt, nhịn không được lớn tiếng hỏi. “Cha người đang ở đâu? Có biết trong nhà xảy ra chuyện gì hay không? Máy truyền tin vẫn không kết nối được, đã nửa tháng rồi con không liên lạc được với baba!”
Drew sờ sờ mũi, nhẹ nhàng khụ một tiếng, mới nói. “Con nhỏ giọng chút cho ta, baba con đang ở chỗ ta, ta lo em ấy quá mệt mỏi, vừa để em ấy đi ngủ trước….”
Nói xong liền đưa màn hình máy truyền tin quét về phía giường.
Trên giường quả nhiên có một nam nhân dung mạo tuấn tú đang nằm, lông mày giãn ra, hiển nhiên đã ngủ rất say.
Nhìn bộ dáng ngủ say của Berg, tâm tình treo ngược nửa tháng của Brian rốt cuộc cũng thả xuống, hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, nói. “Quân đoàn Trường Xà không phải đang ở tinh cầu Namics sao? Sao baba lại ở chỗ người a?”
“Em ấy theo ta đến đây.” Drew cười cười, đắc ý nói, “Tiểu tử thối, nói cho con tin tốt, con sắp thành anh trai rồi.”
Brian sửng sốt một chút, nhất thời không kịp phản ứng lại. “Cái gì…. Anh trai?”
Drew nhướn mày nói. “Thật đúng là ngu ngốc! Baba con mang thai, con sắp có em trai hoặc em gái.” Drew tạm dừng một chút, nghiêm túc nói, “Về sau phải làm anh cho tốt, cố gắng chăm sóc em trai em gái của con, không được bắt nạt nó, hiểu chưa?”
Brian. “………………….”
Một khắc kia, Brian thật sự cảm thấy dở khóc dở cười.
Y lo lắng nửa tháng, bất an đề phòng cho rằng baba xảy ra chuyện, kết quả trái lại rất tốt – baba cư nhiên mang thai?!
Nhìn Drew mang bộ dáng hưng phấn, chỉ số thông minh đột nhiên hạ xuống dưới 100 điểm, Brian tỏ vẻ cực kỳ không biết nói gì.
Bất quá, nghĩ đến baba rất nhanh sẽ sinh hạ một đứa nhỏ mềm mềm khả ái, sẽ dùng thanh âm non nớt đi theo sau mông mình gọi “anh” “anh”, Brian cũng nhịn không được trở nên hưng phấn, hiếu kỳ hỏi. “Cha, lần này là con trai hay con gái? Alpha hay là Omega?”
Drew nhíu mày nói. “Còn chưa biết, ta hi vọng sẽ là một Omega nghe lời, dù sao không phải con trai Alpha là được.” Miễn cho lại giống Brian liếc mắt một cái liền nghịch ngợm gây chuyện, khiến người làm cha như ông đặc biệt muốn vung tay đánh người.
Brian cười tủm tỉm nói. “Omega cũng không tồi a, con nhất định sẽ hảo hảo chăm sóc nó, tận lực bồi dưỡng nó thành…..”
— Bồi dưỡng thành người như Lâm Viễn và Snow, Omega tiểu quái thú không bị người khác ức hiếp.
— Đương nhiên, lời này Brian chỉ có thể nói ở trong lòng.
Drew chia sẻ tin tức tốt với con trai xong, thần sắc lại nghiêm túc nói. “Đúng rồi, qua mấy ngày nữa con bắt đầu thi rồi phải không?”
Brian tràn đầy tự tin nói. “Yên tâm, con trai người cho dù không thể đạt điểm tối đa, cũng tuyệt đối có thể giữ ba vị trí đầu.”
Drew gật gật đầu, nói. “Sau khi thi xong không cần về nhà, ông nội con đến chỗ chú họ con nghỉ ngơi, baba con ở chỗ của ta, mấy ngày nghỉ con tùy tiện đi đâu chơi đi.”
Hai mắt Brian sáng lên. “Thật sao?!”
Như vậy là y có thể cùng Snow trải qua một chuyến du lịch hai người lãng mạn…. Đi chỗ nào được đây? Đến thiên hà Tiên Nữ xem tinh vân màu tím trong truyền thuyết? Hay là đến tinh cầu Ryan xem tuyết rơi?
Brian đắm chìm trong ảo tưởng tốt đẹp, không hề phát hiện, khi Drew nói ra những lời này, trong mắt chợt lóe lên chút lo lắng.
— Không cần quay về thủ đô, bởi vì ở thủ đô có thể ẩn chứa nguy cơ rất lớn.
Drew thở sâu, nhìn con trai của mình, thấp giọng nói. “Nếu lại xảy ra tình trạng không liên lạc được với bọn ta, con cũng không cần nóng vội, trạm không gian ở tinh cầu Namics trước đó đã bị bắn hỏng, tín hiệu thông tin bên này không được tốt lắm.”
Brian gật gật đầu nói. “Con biết, hãy chăm sóc baba thật tốt.”
Drew nhíu mày nói. “Còn cần mày nói sao.”
Drew trắng mắt liếc con trai, tắt máy truyền tin đi, nhìn ái nhân ngủ say trên giường, tâm tình lập tức vui vẻ mỉm cười.
***
Tin vui Berg mang thai được Brian chia sẻ cho Caesar vào lúc đêm khuya, hai người chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, giữa bạn bè với nhau về cơ bản không có bí mật gì.
Caesar cũng rất kinh ngạc với chuyện này, hắn biết từ sau khi vương thúc sinh hạ Brian, tướng quân Drew lo lắng thân thể ông suy yếu nên không để ông sinh con nữa, trên thực tế, tuổi thọ phổ biến của con người hiện nay đã đột phá 300 tuổi, Omega dưới 100 tuổi vẫn có khả năng sinh con, đa phần Omega huyết thống tinh thuần đều rất đông con cái, vương thúc Berg chỉ sinh một mình Brian, huyết mạch duy nhất của tướng quân Drew quả thật là quá ít ỏi.
Brian vô cùng hưng phấn vì bản thân sắp được làm anh, thậm chí còn muốn nghĩ tên giúp em trai em gái, đáng tiếc lấy trình độ đặt tên của y, tuyệt đối sẽ hại chết mấy đứa em mình.
Brian lại nhắc tới kế hoạch ngày nghỉ, nói là muốn cùng Snow trở về quê Snow xem thử, còn hỏi Caesar, có muốn thuận tiện đến quê Lâm Viễn xem cảnh tuyết hay không?
Caesar nhịn không được nhíu nhíu mày –
Lại là trùng hợp sao? Tại sao tướng quân Drew lại để Brian ra ngoài chơi vào ngày nghỉ, phụ vương cũng dặn mình ngày nghỉ không cần về thủ đô? Thủ đô sắp xảy ra chuyện gì sao?
Trực giác mẫn cảm khiến đáy lòng Caesar đột nhiên dâng lên một tia bất an.
Vào ban đêm, Caesar liền liên hệ với đại vương huynh Cevi, Cevi cười nói. “Thủ đô không có chuyện gì, chắc là em suy nghĩ nhiều quá đi? Phụ vương đã bảo em ra ngoài học hỏi kinh nghiệm thì tự có đạo lý của ông ấy, em thân là một vương tử Alpha, những nơi đi qua còn không nhiều bằng anh.”
Caesar. “……….”
Đại vương huynh từ nhỏ đã là một người có thân thể Omega cá tính Alpha, hắn thường xuyên lén trốn khỏi vương cung đi “du lịch” khắp nơi, đã đi khắp các thiên hà lớn ở đế quốc, Caesar cũng cực kỳ bội phục điều này.
Nếu Cevi đã nói như vậy, Caesar liền yên lòng, chuyên tâm chuẩn bị cho cuộc thi tháng sau.
***
Caesar cũng không biết, sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Cevi đột nhiên bị Trand gọi vào cung điện.
Lần đầu tiên bị phụ vương khẩn cấp triệu kiến vào ban đêm, Cevi có chút nghi hoặc hỏi. “Phụ vương, trễ như vậy tìm con có chuyện gì sao?”
Trand biểu tình nặng nề nói. “Con đi một chuyến đến chòm sao Thiên Cầm, em gái Seattle của con bị bệnh rất nghiêm trọng, ta và mẫu hậu của con không tiện rời khỏi vương cung, con thay chúng ta đến thăm nó đi.”
Cevi kinh ngạc nói. “Nhã Nhã bị bệnh? Là bệnh gì mà nghiêm trọng như vậy?”
Trand khẽ thở dài. “Bác sĩ nói là vấn đề về tâm lý, nó vẫn mắc chứng u uất nhẹ, gần đây càng thêm nghiêm trọng, mấy hôm trước còn suýt tự sát…. Con từ nhỏ đã thân với nó, đến chăm sóc nó, khuyên bảo nó một chút đi.”
Công chúa Seattle chỉ nhỏ hơn Cevi một tuổi, năm mười tám tuổi sau khi được gả đi xa đến chòm sao Thiên Cầm, Cevi vẫn chưa gặp lại nó, chỉ thỉnh thoảng trò truyện qua video mới biết được tình hình của nó.
Tuy rằng nó là công chúa, nhưng sinh ra làm Omega, vẫn cần phải làm bà chủ gia đình sinh con dưỡng cái.
Seattle trước đây rất có cá tính, thích chạy đến những nơi phong cảnh xinh đẹp ngồi vẽ, trong đầu không ngừng hiện lên các loại ý tưởng mới lạ, giờ cả ngày nhốt nó ở trong nhà, cũng khó trách nó lại mắc chứng u uất.
Cevi lập tức gật đầu nói. “Ngày mai con sẽ xuất phát, đến thăm nó…”
Em gái trước đây thật hoạt bát cư nhiên lại mắc chứng u uất rồi tự sát, Cevi đau lòng không chịu nổi, hận không thể lập tức bay đến bên người nó.
Trand trầm mặc một lát, nghiêm túc nói. “Con là Omega, không thể công khai lộ diện, lần này rời khỏi thủ đô phải thật cẩn thận, ta sẽ phái người hộ tống con. Không cần chờ đến ngày mai, hiện giờ xuất phát luôn đi.”
Cevi giật mình, vội vàng nói. “Con biết, phụ vương, con trở về chuẩn bị.”
Đêm khuya hôm đó, Cevi rời khỏi thiên hà Cepheus dưới sự hộ tống của đội hộ vệ hoàng gia.
Hắn cũng không biết, trong vương cung, bệ hạ Trand và vương hậu Anna vẫn nhìn theo bóng dáng cơ giáp của hắn dần dần biến mất trong tầm nhìn.
Mắt vương hậu Anna ngấn lệ, nhẹ giọng nói. “Cevi và Caesar, đều sẽ an toàn đúng không?”
Hai con gái đều gả cho người khác, ở tận chòm sao Thiên Cầm rất xa, vả lại tính uy hiếp của công chúa chung quy nhỏ hơn nhiều so với vương tử, phương diện an toàn cũng có thể đảm bảo. Anna không yên lòng nhất chính là đại vương tử Cevi vẫn không chịu kết hôn, còn có tiểu vương tử Caesar đang học ở trường quân đội.
Biểu tình của Trand vô cùng nặng nề, thật lâu sau, mới thấp giọng nói. “Sẽ, anh đã có sắp xếp, bọn chúng đều sẽ an toàn.”
Ngay khi dự cảm được khả năng xảy ra nguy hiểm, đưa con mình đi trước, đây là chuyện mà một người cha như ông phải làm. Cevi và Caesar còn nhỏ tuổi, ông không thể khiến bọn trẻ bị cuốn vào trận phân tranh này, cho dù hoàng thất thật sự hủy diệt, ông cũng phải cam đoan con mình bình an.
Trand nhẹ nhàng đặt tay lên vai vợ mình, quay đầu nhìn bà. “Em nên cùng đi với Cevi….”
“Không.” Vương hậu Anna mỉm cười cắt lời ông, ôn nhu nói. “Em là vương hậu của đế quốc, cũng là vợ anh, dưới bất cứ tình huống nào, em đều phải ở bên cạnh anh, cùng anh đối mặt với tất cả.”
Vương hậu Anna nhẹ nhàng cầm tay bệ hạ Trand, ánh mắt nghiêm túc mà kiên định.
Người phụ nữ thoạt nhìn nhu nhược dịu dàng, một khắc kia, ánh sáng trong mắt bà còn rực rỡ hơn cả ngôi sao sáng nhất trên màn trời.
Hết chương 90.
Danh sách chương