Chú hai của Tần Phong còn đồng ý cho Tả Tịnh Nghiên thử việc ba tháng trước, chờ qua ba tháng sẽ tìm cơ hội chuyển sang chính thức cho cô.

Ông còn đặc biệt ngoại lệ sắp xếp cả ký túc xá cho Tả Tịnh Nghiên. Mà lần này anh trở về cũng vì để báo tin cho Tả Tịnh Nghiên đi làm, không nghĩ tới lại thấy cảnh cô cãi nhau với Lý Ái Mai.

Sau đó, vừa về tới nhà lại bị cô chỉ huy đi treo rèm cửa sổ, rồi tới ăn sủi cảo, không có cơ hội nói. Hiện tại anh nói ra chuyện này cũng vì muốn nói cho Tả Tịnh Nghiên biết, anh đã quyết tâm ly hôn với cô.

Tả Tịnh Nghiên biết nhà máy kéo sợi là đơn vị quốc doanh, rất khó có thể vào làm ở đó, chắc chắn Lục Hạo Đình phải nhờ người khác mới có thể sắp xếp mình vào.

Nhưng hiện tại cô đã tìm được khởi điểm cho sự nghiệp của mình, không muốn tới nhà máy kéo sợi làm lỡ thời gian.

Lúc đầu cô định đợi bảy ngày sau lấy được phần tiền còn lại từ việc bán tóc giả rồi mới lại nói cho anh biết, nhưng hiện tại cô chỉ đành nói trước:

“Em đã tìm được công việc rồi.”

“Tìm được công việc rồi?”

Lục Hạo Đình không tin. Công việc thời nay khó tìm tới vậy, đừng nói một cô gái mới vừa vào thành như cô, dù là chính bản thân anh, nếu không có Tần Phong giúp đỡ anh cũng khó có thể tìm được công việc cho cô.

Sợ cô bị người ta lừa, Lục Hạo Đình lại hỏi rõ: “Là đơn vị nào?”

“Tiệm cắt tóc Mỹ Quân, em muốn học một tay nghề.”

Tả Tịnh Nghiên thấy anh tò mò, buộc lòng phải lấy tiệm cắt tóc Mỹ Quân ra làm cớ.

“Tiệm cắt tóc? Cửa hàng tư nhân không có bảo hiểm lao động, cũng không có bảo đảm gì, chỉ cần lấy đại một cớ đã có thể đuổi cô đi. Cô làm ở nhà máy kéo sợi có thể chuyển chính thức, còn được cấp ký túc xá, cô nên suy nghĩ cẩn thận đi thì hơn.”



Lục Hạo Đình nhíu mày. Vừa nghe tên đơn vị đã biết đó là hộ cá thể, anh vẫn hi vọng Tả Tịnh Nghiên có thể cân nhắc công việc anh đã tìm giúp cô, dù sao nó cũng có bảo đảm, còn có cơ hội chuyển chính thức.

Nhưng anh cũng không ép buộc Tả Tịnh Nghiên, mà để tự cô lựa chọn.

Cuối cùng Tả Tịnh Nghiên vẫn từ chối:

“Em đã nói với bà chủ xong xuôi cả rồi, đồng ý với người ta xong mà không tới cũng không tốt. Tuy nhà máy kéo sợi rất tốt, nhưng còn phải đảo ca đêm, em bị suy nhược thần kinh, không thể làm được.”

Lục Hạo Đình nhìn cô, sắc mặt lạnh dần. Hiển nhiên là anh đã hiểu lầm gì đó.

Tả Tịnh Nghiên cũng nhìn ra, mỉm cười hỏi anh: “Anh không tin? Tưởng em vì không muốn ly hôn nên nói đại một công việc?”

Lục Hạo Đình nhíu mày, tuy anh không nói gì nhưng ý đã rất rõ ràng, anh đang nghĩ như vậy thật.

“Cho anh nhìn thử thứ này.”

Thực tế thắng hùng biện, Tả Tịnh Nghiên vào phòng lấy phôi tóc với đầu mô hình bản thân đã làm xong ra, mỉm cười nói với anh:

“Anh xem, đây là công việc của em, bà chủ kêu em hoàn thành bộ tóc giả này trong vòng một tuần. Em muốn thử một lần xem, nếu có thể học được một tay nghề riêng, đương nhiên sẽ tốt hơn làm công nhân.”

Lục Hạo Đình liếc nhìn cái đầu mô hình kia, vừa rồi anh đã nhìn thấy nó trong phòng Tả Tịnh Nghiên, thì ra là dùng để làm tóc giả? Khi Tả Tịnh Nghiên nói lời này, trong mắt sáng rực lên, còn có ý cười rất tự tin, hiển nhiên cô rất thích công việc này.

Lục Hạo Đình hơi nhíu mày. Đối mặt với Tả Tịnh Nghiên tươi cười rực rỡ, tràn đầy tự tin như vậy, cảm giác xa lạ kia càng thêm mãnh liệt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện