Nhất là mẹ Thẩm, tuy con gái đã lấy chồng nhiều năm nhưng bà ta vẫn quan sát theo, bởi vì bà ta không muốn con gái mình theo quân, nếu Thẩm Y Y theo quân đi theo Tần Liệt, đến lúc đó chim bay cao rồi, làm sao quan tâm đến nhà mẹ đẻ nữa? Cho nên bà ta bắt đầu ở không tìm việc, nhặt xương trong trứng*, làm đủ chuyện ầm ĩ.
* Ý nói tìm một khuyết điểm không hề tồn tại.
Thứ hai chính là cuối cùng nhà họ Tần cũng phát hiện nguyên chủ không có não hoàn toàn là một người đi trộm của nhà chống, đã chuyển hết đồ trong nhà chồng về phụ cấp cho nhà mẹ đẻ.
Thật sự giữ lại không được nữa rồi.
Thế là đau dài không bằng đau ngắn.
Sau khi bị nhà họ Tần đuổi ra, nguyên chủ lại đi lên con đường bị bán, thế nhưng đâu phải nhà nào cũng tốt như nhà họ Tần.
Nguyên chủ bị rút gân, lột da, giống như như hai người chị gái của mình, ngày nào không bị đánh ba trận mới là chuyện không bình thường.
Chẳng qua chuyện này cũng không liên quan gì đến Thẩm Y Y, bây giờ cô đã đến đây nhưng cô sẽ không chấp nhận bất kỳ một người nào của nhà họ Thẩm.
Làm đồ ăn sáng cho cha mẹ Tần xong, Thẩm Y Y lập tức ra ngoài chạy bộ.
Đừng thấy phải làm nô lệ ngay từ nhỏ mà lầm, gánh nặng giả vờ yếu ớt cũng rất khó, thế nhưng bây giờ cô đã đến đây, cô quyết định phải vứt bỏ tất cả, vì vậy nhất định phải rèn luyện cơ thể cho tốt.
Không có được một cơ thể khỏe mạnh thì làm sao có được vốn liếng để mưu tính cho việc lớn?
Chỉ là cơ thể này quá mảnh mai, muốn chạy bộ cũng không xong, còn chưa chạy được một trăm mét, cô đã kiệt sức sắp gục xuống rồi.
Không còn cách nào khác, Thẩm Y Y bắt đầu bước đi.
Chờ đến khi cô vác một cả người đổ đầy mồ hôi trở về thì Cha Tần đã ăn xong bữa sáng và đi làm.
Mẹ Tần nhìn đầu cô đổ đầy mồ hôi cũng sửng sốt: “Y Y, mới sáng sớm con đã làm gì thế?”
“Con tập thể dục ạ.” Thẩm Y Y rót nước uống, sau đó múc nước rửa mặt.
Mẹ Tần: “Đang yên đang lành sao lại muốn đi tập thể dục?”
“Con cảm thấy cơ thể mình quá mảnh mai nên muốn tập thể dục cho khỏe mạnh.” Thẩm Y Y nói.
Trong thoáng chốc, mẹ Tần lập tức nghĩ đến con trai mình sẽ về nhà vào tháng sau nên con dâu bà đang chuẩn bị vì con trai.
Nghĩ như vậy, ánh mắt mẹ Tần nhìn Thẩm Y Y càng dịu dàng hơn.
Thẩm Y Y: “…” Vì sao ánh mắt này là lạ thế nhỉ?
“Mau ăn cơm đi!” Mẹ Tần cười nói.
Thẩm Y Y ngồi vào bàn ăn cơm, đồ ăn của cô đã được họ đặc biệt chừa phần lại, mà không động đũa vào đó.
Đây chính là quy tắc của nhà họ Tần.
Cho nên không biết nhà mẹ đẻ đã tẩy não nguyên chủ thành thế nào, khiến nguyên chủ không muốn nhà chồng thế này, lại một lòng với nhà mẹ đẻ ăn tươi nuốt sống của mình như thế?
Ăn sáng xong, Thẩm Y Y cũng không nhàn rỗi, cô theo mẹ Tần tổng vệ sinh trong nhà.
Con lột hết ga giường, vỏ chăn, áo gối ra giặt sạch sẽ.
Khiến cho cả một sân đều là ga giường, vỏ chăn, bao gối đang phơi nắng.
* Ý nói tìm một khuyết điểm không hề tồn tại.
Thứ hai chính là cuối cùng nhà họ Tần cũng phát hiện nguyên chủ không có não hoàn toàn là một người đi trộm của nhà chống, đã chuyển hết đồ trong nhà chồng về phụ cấp cho nhà mẹ đẻ.
Thật sự giữ lại không được nữa rồi.
Thế là đau dài không bằng đau ngắn.
Sau khi bị nhà họ Tần đuổi ra, nguyên chủ lại đi lên con đường bị bán, thế nhưng đâu phải nhà nào cũng tốt như nhà họ Tần.
Nguyên chủ bị rút gân, lột da, giống như như hai người chị gái của mình, ngày nào không bị đánh ba trận mới là chuyện không bình thường.
Chẳng qua chuyện này cũng không liên quan gì đến Thẩm Y Y, bây giờ cô đã đến đây nhưng cô sẽ không chấp nhận bất kỳ một người nào của nhà họ Thẩm.
Làm đồ ăn sáng cho cha mẹ Tần xong, Thẩm Y Y lập tức ra ngoài chạy bộ.
Đừng thấy phải làm nô lệ ngay từ nhỏ mà lầm, gánh nặng giả vờ yếu ớt cũng rất khó, thế nhưng bây giờ cô đã đến đây, cô quyết định phải vứt bỏ tất cả, vì vậy nhất định phải rèn luyện cơ thể cho tốt.
Không có được một cơ thể khỏe mạnh thì làm sao có được vốn liếng để mưu tính cho việc lớn?
Chỉ là cơ thể này quá mảnh mai, muốn chạy bộ cũng không xong, còn chưa chạy được một trăm mét, cô đã kiệt sức sắp gục xuống rồi.
Không còn cách nào khác, Thẩm Y Y bắt đầu bước đi.
Chờ đến khi cô vác một cả người đổ đầy mồ hôi trở về thì Cha Tần đã ăn xong bữa sáng và đi làm.
Mẹ Tần nhìn đầu cô đổ đầy mồ hôi cũng sửng sốt: “Y Y, mới sáng sớm con đã làm gì thế?”
“Con tập thể dục ạ.” Thẩm Y Y rót nước uống, sau đó múc nước rửa mặt.
Mẹ Tần: “Đang yên đang lành sao lại muốn đi tập thể dục?”
“Con cảm thấy cơ thể mình quá mảnh mai nên muốn tập thể dục cho khỏe mạnh.” Thẩm Y Y nói.
Trong thoáng chốc, mẹ Tần lập tức nghĩ đến con trai mình sẽ về nhà vào tháng sau nên con dâu bà đang chuẩn bị vì con trai.
Nghĩ như vậy, ánh mắt mẹ Tần nhìn Thẩm Y Y càng dịu dàng hơn.
Thẩm Y Y: “…” Vì sao ánh mắt này là lạ thế nhỉ?
“Mau ăn cơm đi!” Mẹ Tần cười nói.
Thẩm Y Y ngồi vào bàn ăn cơm, đồ ăn của cô đã được họ đặc biệt chừa phần lại, mà không động đũa vào đó.
Đây chính là quy tắc của nhà họ Tần.
Cho nên không biết nhà mẹ đẻ đã tẩy não nguyên chủ thành thế nào, khiến nguyên chủ không muốn nhà chồng thế này, lại một lòng với nhà mẹ đẻ ăn tươi nuốt sống của mình như thế?
Ăn sáng xong, Thẩm Y Y cũng không nhàn rỗi, cô theo mẹ Tần tổng vệ sinh trong nhà.
Con lột hết ga giường, vỏ chăn, áo gối ra giặt sạch sẽ.
Khiến cho cả một sân đều là ga giường, vỏ chăn, bao gối đang phơi nắng.
Danh sách chương